Hãi hùng khi về sống với mẹ chồng “siêu đặc biệt”
Từ khi chồng đi lao động nước ngoài, tôi và con dọn về ở với bố mẹ chồng. Càng sống với mẹ chồng, tôi càng tròn mắt kinh ngạc vì mức độ “siêu đặc biệt” của bà.
Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu là câu chuyện muôn thuở không bao giờ cạn. Tôi có một mẹ chồng siêu đặc biệt, sẽ kể lên đây cho chị em mở mày mở mặt với mẫu mẹ chồng bá đạo của tôi.
23 tuổ.i tôi lấy chồng, 2 năm sau cưới thì chồng tôi đi lao động nước ngoài. Khi ấy con tôi mới 1 tuổ.i, lại xa chồng nên mẹ con tôi dọn về ở chung với ông bà nội. Một phần vì con nhỏ, có bố mẹ chồng chăm nom giúp, một phần vì mẹ chồng “không yên tâm”. Nhưng cuộc sống của tôi hiện tại chẳng khác gì địa ngục.
Xét về mặt thương cháu, nhiệt tình thì bà luôn là số 1 nhưng với con dâu thì lại là chuyện khác. Cháu thì có thể bỏ tiề.n ra mua bất cứ thứ gì cháu đòi, cháu thích còn với con dâu thì luôn căn cơ, soi mói sợ con dâu mua sắm lãng phí cho bản thân. Thế nên khi có muốn sắm thêm bộ váy áo mới cũng phải nói dối là hết chị nọ cho đến chị kia tặng chứ tôi chẳng dám khai thật. Cái cảm giác tiề.n của mình mà không được thoải mái tiêu pha thật là khó chịu.
Còn khoản tiết kiệm thì có lẽ không ai theo kịp bà. Tôi đi làm suốt ngày nên mẹ chồng chủ động nhận phần đi chợ, cơm nước. Hồi đầu tưởng bà thương con dâu vất vả, ở rồi mới biết bà sợ tôi đảm nhiệm phần cơm nước kia thì sẽ bị mua đắt, lãng phí…
Hồi mới đầu về, rửa bát dọn dẹp tôi đổ mất bát mắm còn dư mà bị bà hỏi mãi. (Ảnh minh họa).
Vậy là từ ngày về ở chung tới giờ đã vài tháng trời trôi đi nhưng tôi chưa bao giờ bữa cơm gia đình tôi khác đi. Lúc nào cũng chỉ 1 món tổng hợp gồm rau, thịt, kho hoặc nấu lẫn lộn nhau. Nhiều hôm đi làm về nhìn thấy mâm cơm vẻn vẹn chỉ 1 bát tô duy nhất để giữa mâm mà tôi không khỏi ngao ngán. Đi làm vất vả, ăn uống như vậy thật tình tôi không thể nuốt trôi. Tôi muốn đi chợ theo ý mình, nhưng có vẻ bà không đồng ý nên mỗi lần tôi đề cập đến là bà thường lờ đi.
Video đang HOT
Có khi thức ăn thừa mẹ chồng cứ để lưu cữu trong tủ lạnh, vài ngày sau sẽ có 1 bữa gọi là tổng kết, nào tí tôm, vài miếng thịt hay cái đầu cá kho thậm chí cả tí mắm thừa.
Tôi còn nhớ, hồi mới đầu về, rửa bát dọn dẹp tôi đổ mất bát mắm còn dư mà bị bà hỏi mãi. Từ đó, tôi không bao giờ vứt bất kì cái gì đi mà không được sự đồng ý của mẹ chồng.
Tưởng tiết kiệm đến mức đó đã là quá lắm rồi nhưng vẫn còn nhiều điều khiến tôi phải tròn mắt kinh ngạc. Chẳng là sáng nào bà cũng bắt ông phải ăn mì bà nấu chứ không được đi ăn ngoài. Thấy bà cứ ý kiến nhiều nên ông cũng thuận theo. Vậy là triền miên bao nhiêu ngày trời tôi chứng kiến cảnh bà bắt ông uống nốt chỗ nước mì còn thừa. Tôi nghe mà vừa xót bố chồng vừa buồn cười nhưng phải bấm bụng.
Tưởng tiết kiệm đến mức đó đã là quá lắm rồi nhưng vẫn còn nhiều điều khiến tôi phải tròn mắt kinh ngạc. (Ảnh minh họa).
Như tối qua, trên mâm còn mấy miếng thịt thừa từ mấy hôm trước, ông bảo bà đổ bỏ đi đừng để mãi. Bà giật ngay cái đĩa lại bảo: Cái này để đấy mai tôi cho cà chua là ngon ngay. Bố chồng tôi cáu ầm lên dứt khoát bưng cả đĩa lên mang đổ bỏ đi thì bà lại cố vơ lấy 1 đũa để ăn kẻo tiếc. Tôi thì chỉ im lặng thôi chứ không dám thêm bớt câu nào. Những nghĩ bụng thật “nể” mẹ chồng quá!
Đến cái tối thiểu như thế bà còn chỉ huy, săm soi nữa là những chuyện khác. Thế nên lúc nào tôi cũng nem nép vì sợ làm điều gì sai ý mẹ chồng. Cuộc sống như bị mất tự do, quay về thời kỳ đói khổ vậy.
Còn những 8 tháng nữa, chồng tôi mới về nước. Làm sao để sống tiếp cùng mẹ chồng “siêu đặc biệt” này đây?
Theo Doisongphapluat
Tôi đã bỏ trốn khỏi người yêu ngay sau lần đầu về ra mắt gia đình anh
Trong khi đó thì tôi lại bối rối đến mức làm rơi cả cốc nước. Tôi nói mình không được khỏe, đột nhiên cảm thấy đau đầu, vậy là người yêu vội vã đưa tôi trở về thành phố.
Tôi quen H khi đang là sinh viên năm hai còn H lúc đó đã học năm cuối. Tình đầu ngây thơ và nhiều vụng dại. Sự nông nổi của tuổ.i trẻ, cộng với tài ăn nói, dỗ ngọt khéo léo của H khiến tôi như mê muội. Mới chạm vào tình yêu được 4 tháng, còn chưa biết gì về H, tôi đã có thai. Đến gặp H để bàn cách giải quyết, nhưng H lại sỉ nhục tôi: "Yêu đương tự nguyện, không biết đường uống thuố.c tránh thai, giờ cô trách móc ai". Tôi ngồi bất động, chỉ biết khóc vì nhụ.c nh.ã.
Sau hôm đó, tôi âm thầm bỏ thai và tiếp tục công việc học hành. Hai năm sau ra trường, tôi được tuyển vào làm kế toán cho một công ty. Phòng tôi làm việc chủ yếu là người trung niên. Chỉ có duy nhất một người đàn ông còn trẻ, hơn tôi 7 tuổ.i. Thấy tôi và anh còn trẻ đều độc thân nên mọi người cứ ghép đôi. Nhưng tôi vẫn còn vết thương lòng và sự mặc cảm nên chẳng quan tâm tới chuyện tình cảm.
Sau một năm làm việc, tôi nhận ra anh quan tâm tôi hết mức có thể, những vấn đề gì khó khăn tôi chưa kịp nhờ, anh đã chủ động giúp. Những ngày lễ, anh luôn dành cho tôi những món quà nho nhỏ nhưng rất ý nghĩa, những buổi cơm trưa ấm áp, những buổi chiều đưa đón về tận nhà. Sự quan tâm ân cần dịu dàng và đầy thành ý của anh, ai trong công ty cũng biết. Đồng nghiệp bảo tôi hãy giữ lấy anh đi, kẻo có người lấy mất. Anh là người rất tốt, làm chung nhiều năm nên mọi người đều hiểu. Tôi vẫn chỉ cười trừ chứ không dám yêu thêm lần nữa.
Tôi muốn bỏ lại quá khứ để bắt đầu một cuộc sống mới bên cạnh anh. (Ảnh minh họa).
Có lần, tôi bị ốm nên xin nghỉ. Vậy mà anh đến nhà trọ, nấu cháo cho tôi. Sự vụng về của anh làm tôi thấy thương quá đỗi. Anh chăm tôi như một người chồng chăm vợ. Ngồi bên tôi, anh vừa đút cháo tôi ăn anh vừa nói khẽ: "Anh không biết em đã tổn thương như thế nào. Nhưng hãy cho anh một cơ hội, anh hứa anh sẽ làm lành vết thương ấy cho em" . Tôi muốn khóc, tôi nói với anh rằng tôi không xứng đáng, yêu tôi rồi anh sẽ hối hận. Nhưng anh tiếp tục nói: "Anh không quan tâm đến quá khứ. Anh yêu em và anh sẽ chấp nhận tất cả, em hãy tin anh".
Và anh đã chứng minh điều mình nói. Những tháng tiếp theo tôi ngập tràn hạnh phúc trong tình yêu của anh. Một tình yêu nhẹ nhàng nhưng hết sức chân thành. Tôi cảm nhận được ở anh tất cả sự thành thật. Nhờ anh tôi cố gạt bỏ nỗi đau ngày nào. Tôi muốn bỏ lại quá khứ để bắt đầu một cuộc sống mới bên cạnh người yêu.
Vậy mà, tôi như chế.t đi lần nữa khi anh dắt tôi về ra mắt gia đình. Trong buổi cơm thân mật, anh giới thiệu tôi cho bố mẹ. Bố mẹ anh có vẻ rất hài lòng về tôi. Khoảng 15 phút sau thì em trai anh về cùng vợ. Nhưng lúc đó tôi chỉ ước mình đừng bao giờ gặp anh.
Tôi âm thầm bỏ trốn khỏi người yêu không một lời tạm biệt. (Ảnh minh họa).
Tôi ngồi bất động, ngạc nhiên tột độ khi nhận ra em trai anh là H, mối tình đầu ngày nào của tôi. Giờ anh ta có vẻ chững chạc hơn trước. Quá khứ đa.u đớ.n ngày nào cứ chạy qua trước mắt. Tôi sợ muốn phát khóc. Nhưng H có vẻ rất điềm tĩnh, H mỉm cười khi nghe anh giới thiệu về tôi như thể hai chúng tôi mới gặp lần đầu. Trong khi đó thì tôi lại bối rối đến mức làm rơi cả cốc nước. Tôi nói mình không được khỏe, đột nhiên cảm thấy đau đầu, vậy là người yêu vội vã đưa tôi trở về thành phố.
Về đến nhà trọ tôi nằm khóc vật vã. Sao quá khứ cứ mãi ám ảnh tôi. Tôi hối hận vô cùng, dằn vặt và tự trách mình sao ngày xưa quá dại khờ nông nỗi. Và chính điều đó giờ đây khiến tôi phải trả giá, một cái giá quá đắt.
Những ngày tiếp theo, tôi xin công ty nghỉ ốm, tôi tắt nguồn điện thoại và đến nhà bạn xin ở lại vài ngày. Tôi sợ phải đối diện với anh vì sợ anh đã nghe H kể về tôi đầy xấu xa, tội lỗi. Tôi sợ anh cho rằng tôi là kẻ dễ dãi, giả dối. Tôi viết đơn cho chị trưởng phòng, nhờ chị chuyển tôi ra chi nhánh công ty ở Đà Nẵng.
Tôi âm thầm bỏ trốn khỏi người yêu không một lời tạm biệt. Một vài đồng nghiệp có liên quan trong công việc vẫn viết mail bảo tôi rằng anh đang tìm tôi khắp nơi. Nhưng tôi kiên quyết không gặp. Tôi làm sao có thể trở thành vợ anh trong khi ngày nào cũng chạm mặt H. Liệu rằng gia đình anh có còn tôn trọng tôi không khi biết cái quá khứ tàn nhẫn ấy? Tôi phải làm gì để tốt cho cả anh và tôi đây? Mọi người giúp tôi với.
Theo Doisongphapluat
Đắng chát cho người chồng hết lòng yêu chiều vợ Anh yêu chiều vợ như vậy cơ mà! Sao cô lại nỡ lòng đối xử với anh như vậy? Anh là một người đàn ông giỏi giang trong chuyện kiế.m tiề.n, mẫu mực trong vai trò làm chồng làm cha, khiến bao người ghen tị với cô - người vợ danh chính ngôn thuận của anh. Anh luôn yêu chiều vợ như một...