‘Hắc tinh’ miền Tây trị rắn độc cắn
Bà Sáu Chanh là người trị rắn độc cắn nổi tiếng cả một vùng sông nước ĐBSCL. Kế tục nghề gia truyền 5 đời trị rắn độc cắn, sống gần hết cả đời người, bà thề trước bàn thờ tổ tiên rằng, &’chưa lấy một cắc đồng bạc nào của người bệnh…’.
Người phụ nữ này có tên đầy đủ là Nguyễn Thị Chanh (71 tuổi, tự Sáu Chanh hay Sáu Mía là một), trú tại Khu vực Thới Bình, (phường Thới An, Q.Ô Môn, TP. Cần Thơ), cùng với chồng là ông Nguyễn Văn Long (73 tuổi), trợ thủ đắc lực giúp bà hành nghề trị rắn cắn miễn phí, cứu người hơn 40 năm qua.
Nghề gia truyền 5 đời
Dù bà Sáu Chanh đã bước vào tuổi &’xưa nay hiếm’, nhưng đôi mắt của bà vẫn sáng quắc, kể chuyện vanh vách từ thuở nhỏ đến khi lớn lên có thói quen ham học hỏi, giúp mẹ tập tành nhổ cây thuốc cứu người trị rắn cắn.
Bà Sáu Chanh nhổ cây cỏ ống, loài cây này có thể sơ cứu khi bị rắn cắn. Ảnh: Quốc Huy
Trước khi đề cập đến nghề gia truyền trị rắn cắn, bà kể, cách đây hơn 20 năm, hai vợ chồng bà ra mua đất ở khu vực Thới Bình, vùng đất hoang sơ, lau sậy um tùm, rắn rít nhiều vô kể, không ai dám đến tiếp cận.
Vậy mà, ông bà Sáu Chanh mua hẳn 6 công đất (6.000 m2), thuở đầu chuyên trồng mía khai hoang đất mới, và bây giờ người đời gọi bà là Sáu Mía.
Bà Sáu Chanh bảo, gia đình có rất nhiều con, nên mỗi đứa đều được bố mẹ đặt tên các loại trái cây để dễ nhớ và dễ gọi.
Bà Sáu Chanh có 8 người con (5 gái và 3 trai), đều được học hành đến nơi đến chốn, trong đó có 4 người con làm giáo viên.
Người truyền nghề trị rắn cắn cho bà Sáu Chanh là mẹ ruột bà – bà Nguyễn Thị Mọt – mẹ Việt Nam Anh hùng, có 3 người con hy sinh trong chiến tranh.
Bà nói với rất nhiều người rằng: “ Đất nước mình hết chiến tranh, không còn cảnh bom đạn như ngày trước, người người, nhà nhà đều được Đảng và Nhà nước quan tâm… Cứu người bị rắn cắn là chuyện phải làm hàng ngày, không được phép lấy bất cứ một đồng nào của người bệnh“.
Chữa trị miễn phí
Lên 8 tuổi, bà Sáu Chanh bắt đầu được mẹ cho học cách nhổ cỏ, rửa lá thuốc và giã vắt thuốc để trị rắn độc cắn.
Bà tâm sự, học nghề trị rắn cắn không phải ai cũng được truyền dạy, người phải “có căn, có quả” hay nói cách khác là phải có “tâm”.
Video đang HOT
Hai vợ chồng bên cây thuốc. Ảnh: Quốc Huy
“ Mẹ dạy không được lấy tiền, cho bao nhiêu cũng không được phép lấy. Ai có tấm lòng thành thì chỉ nhận trái cây, đốt nhang thắp cho cụ Tổ” – bà Sáu Chanh nhớ lại lời dặn của mẹ.
Đến năm 42 tuổi, bà chính thức được truyền nghề và từ đó đến nay chữa trị miễn phí cho hàng ngàn người dân bị rắn cắn.
Trong số hàng ngàn người bị rắn cắn, bà bảo, trường hợp nào bà cũng cứu chữa kịp thời. Dù đó là rắn độc loại gì, rơi vào thời khắc ngày hay đêm.
Bà nhớ, trường hợp anh Thành (22 tuổi, làm tại Nông trường Sông Hậu), đi bắt rắn về làm thịt. Tuy rắn đã chết, nhưng trong quá trình làm, răng rắn làm xước tay, một lúc thì hôn mê và chuyển vào bệnh viện Q.Ô Môn.
“ Khi đến là người đã bất tỉnh, toàn thân tím ngắt. Lập tức toàn bộ thuốc lá tươi có trong vườn nhà được hái vào và giã cho bệnh nhân uống. Trường hợp này chỉ đến chậm 10 phút là tử vong” – bà Sáu Chanh nhớ lại.
Người được bà chữa trị rắn cắn nhiều nhất trong đời là bà Châu Thị Định (80 tuổi), người gần nhà bà Sáu Chanh với 7 lần và đều thoát chết.
Bà kể, hôm bà Đinh dắt con heo ra trói tại cây tre, bà bị một con răn hổ tre cắn vào tay. Loạng choạng chạy sang đến sân nhà thì bà ngất xỉu, phèo bọt miếng, tay chân run bần bật.
Biết ngay là bị rắn độc cắn, bà Sáu chỉ nhìn vết thương là biết loài rắn độc nào.
Bản thân bà Sáu Chanh cũng 3 lần bị rắn độc cắn với 2 lần rắn hổ lác và 1 lần rắn lục xanh đuôi dẹt. Ngoài ra, cô con dâu của bà cũng 2 lần bị rắn cắn đều được kịp thời cứu chữa.
Hơn 30 năm làm nghề chữa trị rắn cắn, bà không thể nhớ nổi đã giúp được bao nhiêu người thoát chết. Chỉ nhớ, có ngày 3-4 người, trong mấy tháng mùa lũ cuối năm 2012, có khoảng 60 người bị rắn cắn được chữa trị, chủ yếu là rắn lục đuôi đỏ cắn.
Nhiều người dân nơi đây xem bà Sáu Chanh là vị &’ hắc tinh’ đối với tất cả các loài rắn độc.
Bà Sáu không giấu nghề và sẵn sàng tiết lộ ngón nghề cho bất cứ ai &’muốn giúp người trị rắn cắn’.
Bà Sáu Chanh rửa sạch các lá thuốc, đem giã cho người bệnh uống. Ảnh: Quốc Huy
Với bà, các loài rắn độc ở vùng sông nước Cửu Long bà đều hiểu vanh vách mức độ độc tố của từng loài. Rắn hổ lác khi cắn để lại vết thương hình răng khít; rắn lục để lại vết thương hơi thưa, rắn hổ mang răng khít để lại 2 dấu răng to bầm đen,…
Tất cả các loài rắn độc cắn người, bà Sáu Chanh chỉ dùng một thang thuốc, kết hợp nhiều lá cây sông trong tự nhiên khác nhau.
Các vị thuốc đều được trồng xung quanh vườn, bà chỉ những loài cây thuốc rất gần gũi với con người như: lá hương nhu, cây cỏ ống, cây ráng đồng tiền, cây chó đẻ,…
Những vị thuốc nam này đều được bà Sáu rửa sạch, đem vào giã nhuyển và cho người bị rắn cắn uống 3 lần sẽ giải hết độc tố.
Bà còn bảo, nhiều người đi làm đồng bị rắn cắn và thậm chí là chết trên đống thuốc mà không biết để cứu.
“ Lo lắng, hồi hộp là lúc người bệnh co giật, thở thoi thóp giành giật sự sống… mọi cảm giác cứu người tôi đều trải qua. Và, hạnh phúc nhất là khi thấy người bệnh tỉnh dậy, uống được thuốc, ăn được miếng nước cơm và toát mồ hôi. Chỉ thế thôi là tôi vui lắm rồi” – bà Sáu Chanh chia sẻ trước thềm năm mới Quý Tỵ.
Theo dantri
"Vua săn rắn độc" đất Hà thành
Không kinh doanh rắn, nhưng trong nhà lúc nào cũng có tới vài chục con "phì" (rắn hổ mang). Thậm chí, giới đi săn còn tôn ông là "vua," bởi cái tài săn rắn độc đã thuộc vào hàng lão luyện ở đất Hà thành.
Gần nửa thế kỷ qua, chỉ với bàn tay thô ráp, gầy guộc bằng da bằng thịt ấy, nhưng biết bao con "phì" ma mãnh, hung hãn đã bị săn hạ, giúp ông có những món rắn ngon đãi khách mỗi dịp Tết đến xuân về.
Quá nửa đời săn rắn
Lân la tại quán nước ở đầu làng Lệ Mật (Long Biên-Hà Nội,) tình cờ bà lão chủ quán đồ rằng ở vùng này có hàng trăm người thợ săn, nhưng chỉ có duy nhất một ông "vua" rắn độc. Theo lời chỉ dẫn, chúng tôi tìm về ngôi nhà cấp bốn nằm sâu trong một con hẻm nhỏ, nơi dòng người đang chen nhau vào mua rắn độc về chế biến, xum vầy bên bữa cơm tất niên...
Mới 51 tuổi, nhưng Nguyễn Quang Triết đã có tới 40 năm thâm niêm làm nghề săn rắn. Cũng nhờ cái nghề săn "tử thần" ấy mà nhiều người biết đến ông như một "kỳ nhân." Bên chén trà xanh nghi ngút khói, ông Triết hồ hởi bảo: "Nhờ mấy con &'phì' mà gia đình tôi đông vui hẳn. Khách tới đây đa phần là người ở các nhà hàng, họ đến mua rắn về chế biến ẩm thực, cũng có người mua về ngâm rượu, làm thuốc..."
"Vua săn rắn độc" Nguyễn Quang Triết: "Tôi còn thích khuất phục mãnh xà".
Ông Triết sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo, bố và mẹ đều là những người có tiếng săn bắt rắn ở làng Lệ Mật. Cũng chính nhờ cái nghề đi săn "tử thần" ấy nên ngay từ thuở còn bé, ông đã được thưởng thức những món rắn ngon.
"Từ cách săn rắn của cha, đến kỹ năng săn rắn mềm mại của mẹ, rồi tôi "say" nghề lúc nào chẳng biết. Thật sự mà nói thì lúc đầu mới đi săn cũng sợ lắm, nhưng dần thành quen. Giờ cứ gặp rắn là mừng, không kể rắn lành hay rắn độc," ông Triết bộc bạch.
Thông thường mỗi chuyến đi săn của "vua săn rắn độc" kéo dài 1-2 tháng, có khi 3-4 tháng cũng chẳng lạ. Và sau mỗi chuyến đi săn như vậy, ông lại mang cả bao tải rắn lên tới hàng trăm con về nhập cho các nhà hàng...
Minh chứng cho lời nói, "vua săn rắn độc" dẫn chúng tôi vào thăm gian nhà ông dành riêng cho loài "tử thần." Vừa trò chuyện, ông vừa thò tay vào chuồng, lôi ra con hổ mang hung hãn chừng 3-4kg, khoe: "Con này tôi mới bắt cách đây nửa tháng ở vùng núi Bảo Yên (Lào Cai). Trong này còn có hơn 20 con như thế đang... đợi Tết."
Khuất phục mãnh xà
Đang "say" câu chuyện với người khách lạ thì bỗng nhiên một con "phì" chui ra khỏi chuồng, phi thẳng về phía ngọn cây na trong vườn tìm lối thoát. Con "phì" mánh khóe, nhưng ông Triết cũng nhanh trí không kém. Chỉ với thanh thép nhỏ, ông nhẹ nhàng chế ngự đối thủ rồi cầm gọn đuôi con phì bỏ vào chuồng chỉ trong tích tắc.
Thấy khách tỏ vẻ ngạc nhiên, ông cười khì bảo: "Có gì đâu, &'làm lâu rồi cũng lên lão nghề' thôi. Với tôi, bắt rắn cũng đơn giản như cầm củ khoai, củ sắn vậy." Nói đơn giản là thế, nhưng ông cũng phải thừa nhận loài phì mà mình đang sở hữu, chúng rất hung dữ, nếu chủ quan sẽ bị cắn ngay. Thế nhưng, với bản lĩnh "nhà nghề," 40 năm bắt rắn ông chưa từng bị "mổ" lần nào.
'Vua săn rắn độc' đất Hà Thành
Theo kinh nghiệm của ông Triết, để bắt được rắn độc, người thợ cần phải nhẹ nhàng và thận trọng. Càng nhẹ nhàng thì rắn càng mềm và không giật mình, hay kịp phản pháo lại bàn tay của người đi săn. Ngắt lời, ông Triết đóng cánh cửa chuồng rắn rồi dẫn khách vào nhà. Trong căn phòng thơm mùi men rượu rắn, ông Triết lần lượt mang ra hai bình rượu khổng lồ, bên trong có hai con "phì," mỗi con nặng tới 6kg đang ngẩng đầu trên mặt nước.
Giới thiệu về món "hàng độc," ông Triết bảo: "Hai con &'phì' này tôi bắt từ Lạng Sơn và ngâm được gần hai năm rồi. Vì nó to, đẹp nên nhiều người hỏi mua với giá hàng chục triệu đồng nhưng tôi không bán".
Trong hàng ngàn chuyến đi săn "tử thần," ông Triết bảo rằng kỷ niệm đáng nhớ nhất là lần phát hiện và bắt được cặp rắn hổ mang đang nằm tắm nắng tại một hang đá ở vùng núi Bảo Yên, Lào Cai. Đây cũng là lần ông cực khổ nhất vì nóng vội trước con mồi. "Như gặp được vàng chú ạ. Thấy hai con &'phì,' tôi liền xông tới... tiếc rằng, chưa kịp thả câu thì chúng trườn vào hang đá mất," ông Triết tần ngần nói.
Sau gần một tháng theo dõi và khoét hang cuối cùng ông cũng bắt được hai con "phì" nặng tới 17kg mang về đổi lấy chiếc xe máy mới...
Cũng theo "vua săn rắn độc," đồ nghề của ông chỉ "nhõn" cái que thép dài độ chừng 1m, chiếc thuổng cùng giỏ tre để đựng. Việc bắt được "mãnh xà" hay không phụ thuộc hoàn toàn vào kinh nghiệm. Theo ông Triết nhẩm tính, số lượng rắn bắt được có lẽ cũng cả ngàn con...
Rồi ông bảo, nghề này cực lắm, việc &'một bữa chài, vài chục bữa chơi' cũng chẳng hiếm. Thế nhưng, tháng nào ông Triết cũng lên đường bởi rất "say nghề" và ông nguyện gắn bó đến cuối cuộc đời./.
Theo 24h
"Vương quốc rắn" của đệ nhất phương Nam Đại tá Trần Văn Dược (Tư Dược) là "đệ nhất phương Nam" chuyên chữa cho người bị rắn độc cắn đồng thời sáng lập Trại nuôi rắn Đồng Tâm (xã Bình Đức, huyện Châu Thành, Tiền Giang). Sau khi thầy rắn mất, những thầy thuốc quân y kế tục sự nghiệp của ông, nuôi các loài rắn độc để nghiên cứu, sản xuất...