Hà Anh nghẹn ngào khi nhà văn Vũ Tú Nam qua đời: “Ông nội luôn ở trong trái tim tôi”
Siêu mẫu Hà Anh chia sẻ cô cảm thấy may mắn khi được ông nội chăm sóc, dạy dỗ truyền cho ngọn lửa sống, tin yêu vào cuộc đời và con người.
Nhà văn Vũ Tú Nam, nguyên Tổng thư ký Hội Nhà văn Việt Nam, ông nội của siêu mẫu Hà Anh đã qua đời vào ngày 9/9 vì tuổi cao, sức yếu, hưởng thọ 92 tuổi. Sự ra đi của nhà văn Vũ Tú Nam là một mất mát to lớn đối với nền văn chương Việt Nam, để lại nhiều tiếc thương cho bạn bè đồng nghiệp và độc giả yêu thích tác phẩm của ông.
Nhà văn Vũ Tú Nam và nhà báo Thanh Hương
Nhà văn Vũ Tú Nam (tên thật Vũ Tiến Nam) sinh năm 1929, quê huyện Vụ Bản, Nam Định, là em ruột của nhà văn Vũ Ngọc Bình và nhà thơ Vũ Cao. Nhà văn có vợ là nhà báo Thanh Hương – nguyên Tổng biên tập Báo Phụ nữ Việt Nam, có con trai là họa sĩ Vũ Huy. Siêu mẫu Vũ Nguyễn Hà Anh là cháu nội nhà văn.
Trên trang cá nhân, họa sĩ Vũ Huy buồn bã chia sẻ về sự ra đi của cha: “ Túc tắc sống/Ngày nối ngày/Túc tắc say/Từng phút giây/Tới khi nào/Buông tay bút/Trời xanh ngút/Túc tắc bay. Vĩnh biệt cha yêu quý của chúng con”.
Siêu mẫu Hà Anh bên ông bà nội
Là người cháu mà mỗi lần nhắc đến, ánh mắt nhà văn Vũ Tú Nam luôn dâng tràn niềm yêu thương và hãnh diện, siêu mẫu Hà Anh xúc động chia sẻ: “ Ông là tình yêu, là ngọn lửa, là tình thân gắn kết chúng tôi, các thành viên của gia đình. Ông đã dạy tôi rất nhiều điều, từ khi tôi lọt lòng đến giờ. Những gì ông dặn tôi luôn khắc cốt ghi tâm. Ông nói rằng “Ông bà luôn sống làm sao để các cháu được tự hào. Các cháu hãy cố gắng sống và làm việc để ông bà được tự hào về các cháu!” Đây là “kim chỉ nam” của tôi trong suốt cuộc đời và sự nghiệp. Dù có làm điều gì, tôi luôn giữ vững sự trung thực, tinh thần trách nhiệm cao và hết mình cống hiến vì công việc”.
Cô cho biết mình cảm thấy may mắn khi được dành nhiều thời gian bên ông bà. Hà Anh kể về những kỷ niệm bên cố nhà văn Vũ Tú Nam: “Ông luôn dặn chúng tôi sống hoà đồng, giản dị và chúng tôi luôn làm đúng điều này. Ông hiền lành, tốt bụng, luôn suy nghĩ vì mọi người, hành động vì mọi người. Ông nội tâm, thích suy nghĩ một mình, thích quan sát và hay kể chuyện. Ông rất hóm hỉnh trong lời nói, lời văn. Ông hay kể chuyện thời bé, những kỷ niệm thời ông còn đi sơ tán với bạn của ông là ông Toàn. Tôi thường tròn xoe mắt nghe ông kể chuyện. Là đứa cháu đầu tiên của ông bà, tôi may mắn được dành nhiều thời gian bên ông bà nhất. Được ông chăm sóc, dạy dỗ, truyền cho tôi ngọn lửa sống, tin yêu vào cuộc đời, và con người”.
Video đang HOT
Siêu mẫu Hà Anh là người cháu mà nhà văn Vũ Tú Nam luôn tự hào mỗi khi nhắc đến
Trước sự ra đi mãi mãi của ông nội, cô khẳng định: “Đây sẽ không phải lần cuối cùng tôi viết về ông, bởi ông luôn ở trong trái tim tôi, trái tim chúng tôi- gia đình, bè bạn những người ông yêu thương và yêu thương ông. Ông mãi luôn tồn tại trong vạn vật xung quanh chúng tôi… trong từng tia nắng, từng ngọn cỏ, từng mầm non cây, từ nụ hoa, từng ngọn gió, từng con giã tràng, vỏ sò, ngọn sóng vỗ… Ngủ ngon ông yêu quý! Cháu yêu và hôn ông ngàn vạn lần!“. Dưới bài viết, nhiều bạn bè đồng nghiệp như: siêu mẫu Hạ Vy, người mẫu Đức Hải… đã gửi lời chia buồn đến gia đình Hà Anh.
Lễ viếng cố nhà văn sẽ diễn ra sáng 12/9 tại Nhà tang lễ Bộ Quốc phòng (số 5 Trần Thánh Tông, Hà Nội). Ông được an táng cùng ngày tại nghĩa trang quê nhà ở huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định.
Hà Anh viết tâm thư xúc động khi ông nội là nhà văn Vũ Tú Nam đang cấp cứu trong bệnh viện
Siêu mẫu Hà Anh đang trên máy bay ra Hà Nội để thăm ông nội - nhà văn Vũ Tú Nam trong bệnh viện.
Trong gia đình, ngoài bố mẹ thì ông bà là người rất quan trọng đối với siêu mẫu Hà Anh. Hà Anh cho biết ông nội là nhà văn Vũ Tú Nam chính là người dạy cho cô có thói quen đọc sách từ nhỏ.
Mỗi lần có dịp rảnh rỗi, Hà Anh lại đưa chồng và con gái ra Hà Nội thăm ông bà. Gần đây, sức khỏe của ông nội Hà Anh không được tốt như trước nên Hà Anh rất lo lắng.
Hà Anh và ông bà
Trên trang cá nhân mới đây, Hà Anh xúc động viết về ông: "Khi tôi viết những dòng này, tôi đang ngồi trên chuyến bay về với ông, với bà ngoài Hà Nội. Ông tôi cả tháng nay ra ra vào vào viện, và lần này, ông lại vào cấp cứu. Ông nằm đó, mắt nhắm, thở đều đều, khi có con cháu vào thăm, cố thức ông, ông vẫn nhắm mắt, nước mắt ứa ra, cô tôi kể thế!
Phải nói rằng tôi là đứa cháu đầu của ông bà nên được "hưởng" rất nhiều chăm sóc và chăm chút của ông bà, đặc biệt tôi cảm thấy mình có nhiều điểm rất giống ông, chịu sự ảnh hưởng rất lớn từ ông.
Mấy ngày hôm nay tôi đã khóc rất nhiều, khi không khóc, tôi như người đi trên mây, tôi quên nhiều thứ, lơ đãng, không biết mình làm gì, và như thế nào. Tôi không muốn tỏ ra là mình yếu đuối, cũng không muốn làm phiền mọi người về những cảm xúc và tâm trạng buồn của tôi nên ngoài mặt tôi vẫn cố sống, làm việc như bình thường.
Bên trong tôi, tôi cảm nhận một nỗi đau bóp nghẹt trong trái tim mỗi khi nghĩ về ông. Tôi yêu ông, chỉ đơn giản là vậy. Tôi và ông có thể ngồi xem TV nhưng lại lơ đãng mường tượng về những điều xa xôi lắm, có thể cảm động vì vẻ đẹp của một bông hoa, hay một ánh nắng... và vì vậy, tôi là cháu nội của ông, đứa trẻ từng háo hức vô cùng khi được đến nhà ông bà chơi và ngủ lại cuối tuần, được nằm ngủ gối đầu tay ông, nghe ông kể chuyện mỗi tối trước khi đi ngủ.
Ông thường xoè mười đầu ngón tay và nói tôi chọn tên truyện muốn ông kể. Mỗi ngón tay là một câu truyện hay do ông nghĩ ra. Gi gỉ gì gi chuyện gì cũng có, trong đầu ông là một kho tàng trí tưởng tượng bao la...
Làm sao tôi có thể không nhớ tới ông khi mọi thư trên cuộc đời này đều làm tôi liên tưởng tới ông: những khóm hoa nhài bé nhỏ thơm ngát khiêm nhường, bông hoa mai hồng be bé, cây kéo nhỏ đầu cong cắt móng tay, giò hoa lan, những tán phượng, hoa gạo xoè nở đỏ rực, con bọ ngựa bé tí xiu...
Những dặn dò của ông, những nắm tay siết chặt của ông. Ông cầm bàn tay bé của tôi lên ngắm nhìn kỹ lắm, rồi ông kể đi kể lại nhiều lần chuyện ông (nhà thơ) Phạm Hổ khen tôi có bàn tay đẹp. Ông dạy tôi lòng nhân ái, chơi với bạn châu chấu, chuồn chuồn đừng bao giờ vặt cánh làm các bạn đau. Chơi với các bạn xong phải thả cho các bạn về với bố mẹ. Ông dặn tôi rằng tính tình tốt bụng, hồn nhiên của tôi khiến mọi người yêu quý, nên dù có đi du học nước ngoài cũng đừng bao giờ để mất đi những tính cách này.
Khi tôi trở nên nổi tiếng, ông nhắc tôi phải giữ sự khiêm tốn của người có văn hoá. Và tôi luôn luôn lắng nghe ông, luôn nỗ lực làm theo lời ông dậy để chẳng bao giờ đánh mất mình, để là bé Ly, cháu nội đầu lòng của ông bà có thể làm ông bà tự hào.
Mấy ngày hôm nay tôi thầm ước áo được dựa đầu vào ngực ông, để ông nắm tay, xoa xoa mái tóc. Ông nói rằng tôi có mái tóc tơ màu hung hung giống bà. Nhưng giờ ông nằm đấy, ông có nghe được tiếng của cháu không.
Đừng sợ ông nhé, 2 cuộc chiến tranh với bao hiểm nguy rình rập ông còn chẳng sợ... có lẽ chỉ là tiếc nuối cuộc đời này. Cuộc đời quá đẹp mà ông đã gây dựng, nâng niu, vun trồng với bà để có thế hệ các con, các cháu, các chắt... bao nhiêu kỷ niệm, ký ức, bao nhiêu tiếng cười, hạnh phúc, niềm tin...
Cháu giống ông ở điểm luôn mường tượng đến ngày không còn trên cuộc đời này, luôn chuẩn bị trước tư tưởng cho mình khi nếu một ngày không còn, vì đời đẹp quá sống một đời chả đủ. Ngày cháu sinh, cách đây 38 năm ông đã viết:
"Hà Anh của ông, Hà Anh của ông/ Miệng lỏn lẻn cháu vui điều gì vậy?/ Đường phía trước đẹp mà xa lắm ấy/ Đến khi nào ông bà phải tạm dừng/ Đã có Hà Anh và các bạn thế chân/ Hà Anh của ông, Hà Anh của ông...". Cuộc đời là gì ông nhỉ? Chúng ta tạm ghé qua và ở lại nơi những đám mây..."
Hà Anh khóc và lo lắng khi ông nội đang cấp cứu trong bệnh viện.
Mỗi lần có dịp rảnh, Hà Anh lại đưa chồng con về Hà Nội thăm ông bà.
Nhà văn Vũ Tú Nam qua đời Nhà văn Vũ Tú Nam trút hơi thở cuối cùng vào khoảng 10h ngày 9/9. Ông qua đời tại bệnh viện vì tuổi cao, sức yếu. Trao đổi với Zing, siêu mẫu Vũ Hà Anh - cháu nội của nhà văn Vũ Tú Nam - chia sẻ ông qua đời vào 10h15 phút ngày 9/9 tại một bệnh viện ở Hà Nội, hưởng...