Gửi Tôi của 5 năm về sau – Cậu có đang hạnh phúc không?
Cậu của hiện tại sẽ buồn những nỗi buồn lớn hơn, sẽ thấm những vấp ngã đau hơn, tất cả đều tỉ lệ thuận theo thời gian, những nỗi buồn, những bài học thấm thía, những tổn thương cũng không ngoại lệ. Trưởng thành chẳng phải luôn đáng sợ hay sao? Cậu của 5 năm nữa vẫn là CHÍNH CẬU đúng không?
Gửi tôi của 5 năm sau. Cậu bây giờ vẫn ổn chứ? Cậu còn hay thức khuya, còn hay buồn vu vơ vì những điều không đáng không? Có còn hay suy nghĩ mãi về một chuyện đã thuộc về kỉ niệm? Cậu bây giờ vẫn ổn chứ? Cậu còn giữ thói quen viết nhật kí hay tuôn trào mọi cảm xúc của mình qua những phím bấm không? Cậu lúc này còn nhớ về những điều đã cũ như 5 năm về trước?
Gửi tôi của 5 năm nữa.Cậu bây giờ thế nào rồi? Cậu đã có công việc làm ổn định chưa hay vẫn miệt mài trên con đường theo đuổi điều mình thích? Cậu đã thực hiện được ước mơ mà lúc bé luôn ao ước chưa hay vẫn loay hoay mãi chưa tìm thấy lối đi riêng cho cuộc sống của mình? Cậu lúc này là chọn cho mình công việc mà bản thân định hướng từ trước hay lại rẽ sang một hướng khác mà đến cậu cũng chẳng thể ngờ tới?
Gửi tôi của 5 năm về sau. Gia đình cậu lúc này chắc vẫn rất đang hạnh phúc nhỉ? Cậu đã thực sự trở thành đứa con hiếu thảo của bố mẹ? Cậu đã mua được cho mẹ món mẹ thích và chăm sóc được cho bố rồi đúng không? Hay cậu vẫn chênh vênh giữa cuộc đời và khiến bố mẹ chẳng thể ngừng lo lắng? 5 năm rồi, tóc bố đã bạc đi mấy phần, trán mẹ đã xuất hiện nhiều nếp nhăn nên cậu của hiện tại đừng làm bố mẹ lo lắng nữa nhé! Hãy thương bố mẹ quãng thời gian còn lại, bố mẹ đã vì cậu mấy mươi năm rồi.
Gửi tôi của 5 năm sau. Cậu bây giờ có hạnh phúc không? Cậu đã tìm được người mình thương và thương mình hay chưa? Cậu lúc này là đang hạnh phúc bên chàng trai mà cậu yêu hay là vẫn cô đơn, lẻ bóng một mình? Cậu bây giờ đã chọn được người để gửi gắm tâm tư chưa hay vẫn chỉ có mình bầu bạn với chính mình? Cậu lúc này còn tin vào định mệnh, tin vào duyên số – người thương nhau rồi sẽ tìm đến nhau hay cậu đã thay đổi – rằng trên đời này chỉ có chủ động mới tìm kiếm được hạnh phúc cho mình?
Gửi tôi của 5 năm nữa. Cậu ở hiện tại liệu có vui vẻ không? Những người bạn đã từng cùng nhau bước qua 4 năm đại học, những đứa bạn đã cùng cười cùng khóc năm cấp 3, hay chúng bạn bên nhau khi nối khố, chứng kiến nhau trường thành – Những mối quan hệ ấy vẫn tốt đẹp chứ? Cậu còn thường xuyên gặp họ hay không? Những người chị tốt bụng mà cậu quen khi học đại học, những tình bạn chân thành khi ấy – cậu vẫn đang gìn giữ chứ?
Video đang HOT
Gửi tôi của 5 năm sau. Cậu lúc này đã bước ra ngoài xã hội một thời gian rồi. Đã nếm được những vấp ngã, những thất bại, những đau khổ, những nước mắt. Giữa cuộc sống quá nhiều toan tính, dối lừa, khi gặp được vô số người giúp cậu vì vụ lợi bản thân hoặc những người sẵn sàng xô cậu ngã từ phía sau, lòng người vốn khó đoán, cậu lúc này còn giữ được cho mình niềm tin và sự chân thành không? Cậu bây giờ còn đủ tỉnh táo, đủ bình yên để không bị cuốn vào vòng xoay ấy?
Gửi tôi của 5 năm về sau. Cậu của hiện tại sống tốt chứ? Cậu bây giờ đã trở thành người mình muốn trở thành chưa? Vẫn giữ cho mình những thói quen lúc trước? Đọc vài cuốn sách hay, nghe vài bản nhạc buồn và thích đi dạo lơ đãng nhìn đường phố. Cậu lúc này còn thích những bài hát mà 5 năm trước nghe cả trăm lần không chán không? Tính cách ngang bướng, thẳng tính, yêu ghét rõ ràng, không hay nịnh hót của cậu khi ấy, bây giờ vẫn không bị những khắc nghiệt ngoài kia bào mòn đúng không?
Gửi tôi của 5 năm sau. Cậu của bây giờ chắc đã chín chắn lên nhiều rồi, thời gian 5 năm không dài, nhưng có lẽ đủ để cho cậu nhìn cuộc đời này đa sắc với những gam màu khác nhau – cả sáng lẫn tối. Cậu bây giờ chắc đã trưởng thành hơn nhiều rồi, những chuyện khi ấy nghĩ cách nào cũng chẳng thể thông, cậu có lẽ đã biết cách để cân bằng tất cả rồi, biết buông những thứ không đáng và tự tìm niềm vui riêng cho mình. Cậu bây giờ chắc khi nghĩ về quãng thời gian ấy, nghĩ về những nỗi buồn, những lo lắng, trăn trở của mình lúc trước mà không khỏi phì cười “Hồi đó mình trẻ con quá!”. Cậu của hiện tại sẽ buồn những nỗi buồn lớn hơn, sẽ thấm những vấp ngã đau hơn, tất cả đều tỉ lệ thuận theo thời gian, những nỗi buồn, những bài học thấm thía, những tổn thương cũng không ngoại lệ. Trưởng thành chẳng phải luôn đáng sợ hay sao?
Cậu của 5 năm nữa vẫn là CHÍNH CẬU đúng không?
Chỉ mong cậu của bây giờ, dù ngoài kia có sóng to, gió lớn đến nào, dù những người trong thế giới rộng lớn này có lợi dụng tình cảm của cậu, có làm tổn thương cậu, hay khiến cậu thất vọng, đau đớn, cậu vẫn giữ được sự chân thành và niềm tin của bản thân mình.
Dù cuộc sống đưa đẩy, xô bồ thế nào đi nữa, chỉ mong cậu vẫn là chính cậu của 5 năm trước. Vẫn yêu bản thân mình, vẫn biết phân biệt đúng sai, vẫn an yên giữa những tranh đua, đố kị, vẫn hết mình vì những tình cảm mà mình trân trọng.
Theo Guu
Đôi khi hãy đi thật xa, để biết người ấy có đủ yêu mà giữ em ở lại hay không
Một tuần, 2 tuần, cũng có thể là vài tháng... Hãy đi thật xa để biết người ấy có yêu em mà giữ em ở lại? Hay em trong mắt người ấy cũng chỉ là một điều gì đó vô hình mà thôi.
Này cô gái, có phải em đang mệt lắm không? Không phải em mệt vì ngày hôm nay trời trở gió mà quên mang theo áo ấm, cũng chẳng phải em mệt vì công việc ngập đầu mà ông sếp thì ngày nào cũng nhăn nhăn nhó nhó, hết bắt em làm việc này rồi lại bắt em chạy đi nơi khác... Mà em mệt vì nhớ một ai đó - vì một mối quan hệ mơ hồ không tên nào đó.
Em biết không, những mối quan hệ không thể gọi tên xưa nay vẫn khiến hàng ngàn, hàng vạn trái tim phải đau đớn, tổn thương như thế đấy. Mà cái nỗi đau ấy cũng thật khó gọi tên, chẳng thể khiến em bung lên mà òa khóc thành sông thành suối, lại chẳng thể để em gạt đi, thời gian cũng chẳng xóa nhòa. Cái thứ chẳng thể gọi tên ấy cứ thể khiến em trở nên héo hon đi từng ngày.
Giữ một mối quan hệ không thể gọi tên khiến em tổn thương, đau mà chẳng thể òa lên để khóc. Ảnh minh họa.
Tôi không khuyên em nên từ bỏ nỗi nhớ nhung ai đó, tôi cũng chẳng khuyên em kết thúc mối quan hệ mơ hồ không tên ấy, vì tôi hiểu trên cuộc đời này tình yêu là một điều gì đó thật khó nắm bắt, thật khó giải thích và cũng có trăm ngàn ngã rẽ, trăm ngàn lý do để khiến chúng ta nhung nhớ một người vốn dĩ là xa lạ.
Nhưng cô gái ạ, đợi chờ chưa bao giờ là hạnh phúc, có chăng đó chỉ lời ngụy biện của những kẻ yêu nhau mà gặp trắc trở không thể bên nhau, còn trong những mối quan hệ không tên, đợi chờ chỉ khiến người ta thêm sầu khổ. Vậy nên, nếu cảm thấy quá mệt mỏi vì cứ cố níu giữ một mối quan hệ như thế, thì tại sao em không thử đi đâu đó thật xa, không thử biến mất trước mặt người ấy. Một tuần, 2 tuần, cũng có thể là vài tháng... Hãy đi thật xa để biết người ấy có yêu em mà giữ em ở lại? Hay em trong mắt người ấy cũng chỉ là một điều gì đó vô hình mà thôi.
Hãy cứ nghĩ rằng biến mất không phải là em từ bỏ, biến mất là em đang cho người ấy một cơ hội - cơ hội để nhận ra sự tồn tại của em, rằng em không phải là người vô hình, rằng em rất yêu người ấy nhưng cũng rất tỉnh táo trong mối quan hệ này. Biến mất cũng là em đang tự cho mình một cơ hội để cân nhắc lại những cảm xúc của bản thân: Liệu người ấy có đáng để em bất chấp tất cả, chấp nhận tổn thương mà không thể buông bỏ?
Em biết không, có ai đó đã từng nói: Khi yêu một người với tất cả trái tim mình, tình yêu đó sẽ không bao giờ mất đi ngay cả khi phải chia xa. Khi em yêu một ai đó và đã làm tất cả mà vẫn không được đáp lại thì hãy để họ ra đi, hoặc là em hãy ra đi, bởi nếu đó là tình yêu đích thực thì chắc chắn nó sẽ quay trở về.
Đôi khi hãy đi đâu đó thật xa, biến mất khỏi tầm mắt của người ấy để biết họ có yêu em mà giữ em ở lại hay không. Ảnh minh họa.
Quá thân thuộc sẽ thành nhàm chán, quá quan tâm sẽ thành bó buộc, quá yêu thương sẽ có lúc đau lòng, quá sâu đậm sẽ có lúc nhạt nhòa... Hãy giữ tất cả chỉ là một chút thôi!
Em đừng lo, đừng ngần ngại về khoảng cách, bởi tình yêu cũng giống như ngọn lửa trong gió, gió có thể thổi tắt những ngọn lửa nhỏ nhưng lại thổi bùng những ngọn lửa lớn... Điều em cần làm duy nhất chỉ là chờ đợi để nhìn xem ngọn lửa ấy trong lòng người đó và cả trong chính bản thân em là một ngọn lửa lớn hay cũng chỉ là những tia lửa nhỏ bé mà thôi.
Hãy cứ an yên sống tạm những ngày khuất xa người ấy em nhé, và hãy sẵn sàng cho một sự trở lại 'thật cao đầu'!
Theo Guu
Người cũ ngỏ ý 'tặng một đứa con': Nhận hay không nhận? Quá khứ đã qua rồi, đừng đưa chân mình vào một con đường đông đúc gập ghềnh khi vẫn còn con đường khác rộng rãi và bằng phẳng hơn để chọn... Chị đang độc thân và muốn làm mẹ đơn thân. Người cũ vì chút tình xưa, đề nghị được cho chị một đứa con, chuyện sẽ bí mật chỉ có hai người...