Gửi những ai đang chán vì chồng vô tâm, hãy đọc ngay bài viết này
Ngay cả khi có lúc bạn chán nản, chỉ muốn vứt bỏ người còn lại ra khỏi cuộc đời mình, cũng đừng quên rằng bạn vẫn còn tình yêu. Chính là bất cứ lúc nào bạn muốn buông tay, hãy nhớ rằng bạn đã từng bắt đầu một cách đẹp đẽ ra sao…
Đã có một thời gian tôi từng nghĩ, sao ngày trước có thể yêu nhau nhiều đến thế? Một cái nhíu mày của tôi luôn khiến anh chú ý, một giọt nước mắt cũng làm anh cuống cả lên. Vậy mà giờ đây, sau hơn 2 năm về một nhà, ngay cả khi tôi rưng rức khóc trước mặt anh, anh vẫn có thể đập rầm cánh cửa mà bỏ tôi ở lại. Người đàn ông đã từng thề thốt yêu tôi cả cuộc đời này rồi cũng có lúc thốt lên câu “Anh chán quá rồi!”. Và tôi, cũng chán lắm rồi!
Ngày hôm sau, tôi vẫn đi làm như mọi ngày. Chỉ khác là không còn ai đưa rước, tôi một mình đi ngang những con phố quen thuộc. Vậy mà tôi lại thấy xa lạ quá chừng, đường phố cứ như dài ra kì lạ. Đến cả bà cụ bán xôi tôi hay ghé mua cũng nhìn tôi lạ lùng: “Chồng con đâu rồi?”. À, tất cả trở nên thế này, vì vắng chồng tôi.
Chuẩn bị đến giờ về thì điện thoại của tôi dở chứng tắt nguồn. Tôi cứ như theo quán tính, nhấc ngay máy bàn bấm số chồng tôi trong vô thức. Điện thoại chưa kịp đổ chuông thì tôi đã giật mình dập máy. Tôi vẫn còn thẩn thờ, văng vẳng bên tai tiếng chồng tôi càm ràm vì tôi không chịu đổi điện thoại: “Điện thoại bị tắt nguồn thì gọi máy bàn báo để anh biết canh giờ rước em”. Tôi quên mất, hôm nay chồng tôi không rước.
Tôi chạnh lòng, luôn có những thói quen rất khó bỏ, nhưng không phải là không bỏ được.
9 giờ đêm, tôi về nhà. Điện thoại của tôi cuối cùng cũng mở lại được. Cuộc gọi của chồng tôi đến ngay sau đó. Sau một hồi đắn đo, tôi bắt máy.
- Sao em lại tắt máy?
- Điện thoại dở chứng
Rồi chúng tôi lại chìm vào im lặng. Tôi luôn biết im lặng có thể giết chết mọi mối quan hệ, kể cả cuộc hôn nhân của chúng tôi.
- Anh làm đơn đi. Em giải thoát cho anh.
Bên đầu dây bên kia tôi nghe tiếng anh thở mạnh rồi cúp máy. Nửa năm nay chúng tôi đã không thể có một tiếng nói chung. Anh với tôi cứ dần xa nhau mà không một chất keo nào có thể hàn gắn lại. Như mọi người vẫn hay nói, chính là chán nhau rồi. Chán vì đã thấy nhau hằng ngày, chán nói chuyện cùng nhau và chán cả yêu nhau. Chúng tôi phải giải thoát cho nhau thôi. Chút nghĩa tình cũ vẫn là nên cho nhau một cái kết đẹp đẽ hơn.
Đêm ấy, tôi đã nghĩ mọi chuyện nhẹ nhàng đi. Như con người ta vẫn thường nghĩ, cắt bỏ khúc cây hư hỏng để một nhánh mới xanh tươi hơn có thể mọc lại. Biết đâu khi kết thúc, tôi và anh sẽ tìm được một bến đỗ khác vẹn tròn hạnh phúc hơn.
Sáng hôm sau, tờ đơn li dị được anh gửi đến tận nhà. Tôi ký vào và để tại bàn. Tôi nhắn tin cho anh đến nhà để lấy đơn và dọn đồ đạc. Một tuần dài sau đó trôi qua một cách bình lặng và tôi vẫn chưa thấy anh trở về.
Sáng chủ nhật, tôi cùng cô bạn thân đi cà phê cùng nhau. Tôi vẫn tỏ ra bình thản khi nói với nó về chuyện của anh và tôi. Li hôn thôi mà, có gì đâu, tôi đã tự nói với mình như thế. Nó bảo tôi điên. Tôi không điên, tôi chỉ đang bình tĩnh giải quyết những gì có thể.
Nhưng khi tôi nhìn thấy anh tại quán cà phê đó, mọi bình tĩnh của tôi đều vỡ tan tành. Anh đi cùng một người phụ nữ khác. Những cử chỉ cười giỡn của họ khiến mũi tôi như bị hút hết không khí. Tôi chết lặng nhìn họ từ phía sau. Cái ý nghĩ chúng tôi li hôn lại không khiến tôi đau lòng như lúc này. Tôi vẫn không hiểu bản thân mình đang đau buồn vì điều gì, khi chúng tôi đã chán nhau và quyết định giải thoát cho nhau?
Video đang HOT
Họ đi rồi, tôi và cô bạn cũng ra về. Đi đến những bậc cầu thang xuống vỉa hè thì tôi chỉ thấy đất trời quay cuồng. Tôi thấy đầu và cả tim mình đều đau như búa bổ.
Tôi tỉnh dậy. Cái màu trắng trước mắt và mùi thuốc sát trùng xộc thẳng vào mũi làm mắt tôi cay cay. Tôi nhìn quanh thì chợt giật mình khi thấy cô gái đi cùng chồng tôi trong quán cà phê đang ngồi cạnh tôi.
- Tỉnh rồi hả em?
- Chị đến đây làm gì?
Tôi giận dữ nhìn chị ta. Tôi tưởng tượng ra cảnh chị ta sẽ chua ngoa với tôi thế nào, như bao cảnh đánh ghen trên phim tôi từng xem.
- Em nhìn chị họ của chồng mình bằng ánh mắt đó hả?
Tôi cứ mắt chữ o miệng chữ ô mà không biết chuyện gì đang xảy ra
- À mà quên, sao em biết chị được. Bây lấy nhau gần 3 năm trời chị có về Việt Nam được ngày nào thăm hai đứa đâu.
Tôi chỉ còn biết lắp bắp xin lỗi chị. Một mớ hỗn loạn trong đầu tôi dần được sắp xếp lại. Hóa ra đây là chị họ của chồng tôi ở Mỹ.
- Mà em quyết không giữ nó ở lại đúng không? Cũng tốt thôi, chị về lần này rồi kéo nó sang bên ấy làm luôn. Công ty nó như thế rồi thì ở đây làm gì nữa?
- Công ty của anh ấy như thế là thế nào ạ?
- Em là vợ mà không biết nữa là sao? Nó đang lao đao cả nửa năm nay vì công ty gặp vấn đề đấy.
Tôi nghe một tiếng nổ thật lớn trong đầu mình. Đầu óc tôi như đoạn phim tua lại mớ kí ức rời rạc. Những trận cãi nhau vì anh đi sớm về khuya, người toàn mùi rượu. Bao lần tôi khó chịu vì anh đến rước tôi trễ. Buổi cơm tối ngập tiếng cãi vả vì anh cộc cằn khó chịu với tôi. Cả những lúc tôi đòi đến công ty đưa cơm trưa cho anh cũng có thể là lí do để tôi và anh cãi nhau. Mọi điều như rõ ràng hơn trong mắt tôi. Chị ấy nói đúng rồi, tôi là vợ thế nào mà chẳng biết được chồng mình đang lao đao khó khăn trong công việc. Tôi bất giác tìm kiếm một khuôn mặt quen thuộc của anh. Trong ký ức cứ thấp thoáng hình dáng anh chạy tới chạy lui khi tôi nhập viện lúc trước. Và cả cái hình ảnh anh cùng chị họ ở quán cà phê cũng nhập nhằng trong trí nhớ của tôi. Nước mắt tôi giàn giụa, tôi khóc nức nở. Cái cảm giác này đã lâu rồi tôi mới có trở lại đây mà, hoàn toàn không phải là thói quen như tôi vẫn nghĩ. Mà là tôi nhớ anh, thật sự rất nhớ anh. Hóa ra tình yêu mà tôi nghĩ đã chết đi rồi thì giờ vẫn còn đây. Sao đến giờ tôi mới nhận ra?
Trong làn nước mắt khó chịu đó, tôi thấy hình dáng quen thuộc của anh đến gần tôi
- Nín đi em, anh sai rồi, anh xin lỗi!
- Em cũng sai rồi, em xin lỗi!
- Hai vợ chồng bây vậy rồi sao nuôi con được đây? Về mà lo tẩm bổ cho vợ đi thằng em à!
Tôi và chồng tôi cứ ôm nhau như thế, nước mắt thì chảy mà miệng lại cười nhìn nhau. Anh xin lỗi tôi vì đã không chia sẻ cùng tôi những khó khăn mà lại để mối quan hệ của cả hai trở nên tệ hơn. Anh bảo rằng khi biết tôi nhập viện, anh chẳng còn nhớ đã chán nhau thế nào, chỉ biết rằng anh còn thương tôi nhiều hơn anh nghĩ. Chính là như vậy – chính là vẫn còn thương nhau.
Chúng tôi đã có một quãng đường dài xa nhau để gần nhau hơn như thế này. Mọi cuộc hôn nhân thật sự đều bắt nguồn từ tình yêu. Không có thói quen nào là mãi mãi theo bạn, nhưng tình yêu luôn có đủ sức đi cùng bạn trọn đời. Ngay cả khi có lúc bạn chán nản, chỉ muốn vứt bỏ người còn lại ra khỏi cuộc đời mình, cũng đừng quên rằng bạn vẫn còn tình yêu. Và tôi đã hiểu, ta có thể bỏ đi những gì đã hư hỏng, nhưng với hôn nhân, ta phải cố gắng sửa chữa những lỗi lầm của cả hai . Chính là bất cứ lúc nào bạn muốn buông tay, hãy nhớ rằng bạn đã từng bắt đầu một cách đẹp đẽ ra sao…
Theo Phunuvagiadinh
Lời tâm sự đẫm nước mắt của người phụ nữ bị cha ruột CƯỠNG HIẾP
Tuổi thơ sống kiếp không nhà, nhập vào đám trẻ bụi đời ngược xuôi trên tàu Nam Bắc, lăn lộn trong những bãi đào vàng.
Nhiều lần bị hãm hiếp nhưng với nghị lực sống phi thường, chị đã trở thành đại gia của chính mình và của hàng trăm mảnh đời bất hạnh. Quá khứ mồ côi "chết đi sống lại" vì liên tục bị cưỡng hiếp, bạo hành.
Chị Huỳnh Tiểu Hương
Huỳnh Tiểu Hương là cái tên quá quen thuộc trên các mặt báo hơn 10 năm nay. Từ một đứa trẻ mồ côi bị cưỡng hiếp, bạo hành, chị trở thành bà mẹ của hàng trăm đứa trẻ bị bỏ rơi.
Khóc không ngừng, chị chia sẻ câu chuyện đời mình với Webtretho sau biến cố bị tố lợi dụng trẻ em để kiếm tiền. Với nhiều người, cái tên trong giấy khai sinh không quá quan trọng nhưng với người phụ nữ này, nó vô cùng thiêng liêng.
"Bị cha mẹ bỏ rơi từ nhỏ, tôi sống lang thang trên đường phố, quần rách, áo rách, chân đi đất, và thường lau cửa kính xe dùm các tài xế đường dài để được họ cho ăn. Một ngày có 1 tài xế nhận tôi làm con nuôi, làm khai sinh cho tôi với cái tên Huỳnh Thị Mẫn. Lúc đó tôi cảm thấy mình hạnh phúc, hãnh diện vô cùng, từ một đứa rách như xơ mướp, được ngồi lên ghế phụ, được coi như một thành viên trong gia đình".
Nhưng rồi những ngày tháng êm đềm không kéo dài, Huỳnh Thị Mẫn lại lang thang vỉa hè, trôi dạt từ Bắc vào Nam, từng bám trụ để sống ở những bãi đào vàng. Hết người này đến người khác nhận nuôi nhưng rồi chị đều bị những "ân nhân" của mình hãm hiếp. Kể về lần bị hãm hiếp kinh hoàng nhất trong cuộc đời mình, chị uất nghẹn chia sẻ:
" Hồi 14, 15 tuổi, tôi bị bố nuôi trói dang hai chân, hai tay ra trói vào bốn chiếc cột và nằm ngửa trên bậc tam cấp. Ông hãm hiếp tôi trong tư thế đó khiến tôi có cảm giác đau đớn đến tê liệt khi tấm lưng mình bị một vật nặng đè hằn lên ba bậc tam cấp".
Chị Hương kể lại biến cố đời mình trong nước mắt
Thoát khỏi những gã "yêu râu xanh", sống trên đường phố, Hương cũng không được yên ổn. Kể về những lần bị bạo hành, chị đau đớn nhớ lại trong nước mắt.
"Khi đó tôi chỉ mong có cái ăn để sống là tốt lắm rồi. Quần mặc toàn bị rách ở phần mông. Có lần tụi thanh niên chơi ác, tụi nó nhét trái pháo dưới mông tôi, buộc hai tay tôi vào đuôi xe máy. Rồi chúng châm ngòi cho pháo nổ và chạy xe máy kéo lê tôi vài chục mét. Hai bên mông sưng tấy, đau đớn hàng tháng trời rồi cũng khỏi"...
Cũng trong một lần cự tuyệt khi bị một người cha nuôi hãm hiếp, Huỳnh Tiểu Hương đã thức tỉnh được người đàn ông này. Với số vốn người đó để lại, chị đã gây dựng cho mình một công việc kinh doanh và thành lập trung tâm nhân đạo Quê Hương - nơi nuôi dưỡng và bao bọc hàng trăm đứa trẻ mồ côi.
Bị bạo hành, bị xâm hại như vậy nhưng Huỳnh Tiểu Hương (Huỳnh Thị Mẫn) chưa khi nào oán trách cha mẹ ruột. Chị vẫn cảm ơn họ đã không giết mình từ trong bào thai, để chị được sống cuộc đời một con người.
Nhận nuôi trẻ mồ côi vì khao khát có một gia đình thực sự
Ngoài 50 tuổi, trải qua đủ hỉ, nộ, ái, ố của cuộc đời nhưng khi nhắc lại lý do nhận nuôi những đứa trẻ bị bỏ rơi, Huỳnh Tiểu Hương chia sẻ rất hồn nhiên rằng:
"Tôi chỉ nghĩ đơn giản tôi sẽ có một gia đình, sẽ là mẹ của tụi nó. Và tôi nhặt những đứa không chân, không tay, bị mù, bị khuyết tật...chỉ với ý nghĩ chúng nó thiếu cái gì, tôi có cái đó. Tôi sẽ nhìn thay, làm thay tụi nhỏ, sống dựa vào nhau như thế, tụi nhỏ mới không bỏ tôi mà đi".
Mới hơn 10 tuổi, sống trên đường phố bữa ấm, bữa no, Huỳnh Tiểu Hương đã nuôi một đứa trẻ bị cha mẹ bỏ rơi vì có bệnh.
"Khi đó tôi thấy vui lắm. Nghĩ đếm đến mình ngủ có đứa ôm ấp mình, nói chuyện với mình, cảm giác mình được che chở cho nó nên hãnh diện lắm", chị chia sẻ.
Chị Huỳnh Tiểu Hương và các con nuôi của chị tại Trung tâm nhân đạo Quê Hương
Rồi số con nuôi của Hương tăng lên theo thời gian, chị kể: "Có đứa chỉ nhỏ như cái chai, có khi nhặt 10 đứa thì 9 đứa chết vì bị nhiễm trùng, bị bệnh...Có những ngày đi làm, tôi cắp các con quanh người mang theo, đứa nào cũng nhỏ xíu bám đầy người mẹ Hương. Có người nói sao tôi không bán hay cho đi một vài đứa để có chút tiền sinh sống nhưng tôi nhất định không chịu".
Cho đến nay, sau 34 năm cần mẫn nhận nuôi trẻ mồ côi, Huỳnh Tiểu Hương đã là mẹ của hơn 300 đứa con.
Người phụ nữ này cũng không hề muốn nhắc lại những đau thương của cuộc đời mình, sợ làm tổn thương các con.
Chị quan niệm:
"Tôi không muốn đem mãi câu chuyện cuộc đời mình ra kể, sợ những người đàn ông càng có cớ xâm hại trẻ em với lý do: Đấy, con bé Hương bị xâm hại như thế mà vẫn sống, vẫn thành công, lại còn giàu có như ngày nay. Tôi rất sợ họ vin vào cớ đó để hãm hiếp các bé".
Theo WTT
Đắng lòng khi phát hiện cứ cãi nhau là chồng nhắn tin với người yêu cũ kể xấu vợ Ngọc phát hiện tất cả những lý do mình cố nghĩ ra để an ủi chính mình cũng chỉ là ảo tưởng. Chồng cô hóa ra lâu nay vẫn liên lạc qua lại với người yêu cũ một cách không hề bình thường... Mới sinh con được gần 2 tháng nhưng Ngọc như phát điên với ông chồng vô tâm. Dù vợ ở...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Đến nhà mẹ vợ ăn giỗ, bà gắp vào bát anh rể cái đùi gà to rồi gắp cho tôi một thứ KHÓ CHẤP NHẬN

Chồng bỗng dưng nói sẽ tặng tôi mảnh đất rộng 60m2, sau đó anh đưa ra tờ giấy khiến tôi ú ớ rồi ngất xỉu

Chồng tỏ ra yêu thương, vợ sụp đổ khi biết anh ta cố giả tạo để che giấu việc làm đáng sợ

Trước khi xét nghiệm máu cứu con, chồng tôi bất ngờ tiết lộ: 'Tôi không phải bố thằng bé' khiến mẹ chồng sốc ngất

Thấy cánh tủ bếp không mở mãi không được, vợ cứ ngỡ bị kẹt để rồi tay chân run rẩy khi thấy thứ bên trong

Mới ly hôn vài tháng mà vợ cũ sinh đứa con giống mình như đúc, chồng tìm đến nhận thì biết được bí mật động trời rồi gục ngã đớn đau

Ngày ra tòa ly hôn, tôi tự tin đi cùng một người đàn ông 'uy tín' khiến cả nhà chồng muốn rút đơn ly hôn

Nghe tiếng chồng khác lạ trong điện thoại, tôi đến địa chỉ định

Mẹ chồng 'hụt' lại đòi gặp cháu sau 4 năm xa cách, nghe tôi nói một câu bà khóc nghẹn

Nhân tình của chồng thông báo mang thai, tôi làm ngay điều này khiến cô ta sợ hãi trốn biệt tăm

Cứ nửa đêm, chị hàng xóm đập cửa rầm rầm, vợ chồng tôi vội vàng ra mở thì ngỡ khi thấy hành động của cô ấy

Vô tình nhìn thấy vợ thì thầm với chị giúp việc, tôi tò mò lắng tai nghe thì phát hiện bí mật đằng sau
Có thể bạn quan tâm

Rò rỉ chất làm mát phóng xạ tại lò phản ứng hạt nhân lớn nhất châu Âu
Thế giới
10:28:10 12/03/2025
Công thức bỏ túi để diện quần âu lưng cao không hề đơn điệu
Thời trang
10:25:11 12/03/2025
TAND Q.1 xét xử tài xế đánh người trước Bệnh viện Từ Dũ
Pháp luật
10:18:54 12/03/2025
Nóng: Phía Kim Soo Hyun bất ngờ có tuyên bố đanh thép, chuẩn bị có màn "phản đòn" lật ngược thế cục chấn động?
Sao châu á
10:14:49 12/03/2025
Màn hợp tác của IU và Park Bo Gum nhận được phản ứng bùng nổ
Hậu trường phim
10:13:09 12/03/2025
Không thời gian - Tập 58: Điều kỳ diệu đã đến với Lĩnh
Phim việt
09:44:27 12/03/2025
Khi thiên nhiên tươi đẹp bước vào phim
Du lịch
09:37:56 12/03/2025
Đưa chó Golden đi dạo, chủ tái mặt với cảnh tượng này: "Chó chê chủ nghèo" là đây!
Netizen
09:25:34 12/03/2025