Gửi người em ưu phiền
Em mong anh hãy sống thật hạnh phúc vì có lẽ em không phải là hạnh phúc của anh!Anh à! Thật khó để em có thể nói ra những lời này khi mà chúng ta không một lời cãi vã cũng chẳng phải đang hờn giận gì nhau…
Nhưng em đã suy nghĩ rất nhiều và quyết định đưa ra giải pháp để có thể hiểu được tình cảm của em hiện giờ đối với anh là gì!
Anh! Có lẽ em quá tàn nhẫn khi cứ để tình cảm của mình lửng lơ, không rõ ràng khiến anh mệt mỏi. Em xin lỗi vì tất cả nhưng một lần thôi hãy nghe em nói có được không?
Xin anh hãy rời xa em một thời gian! Cho em thời gian để xác nhận tình cảm của mình.
Em cảm thấy rất mệt mỏi khi cố gắng tìm câu trả lời cho trái tim mình mỗi ngày mà không có kết quả dù đôi lúc em biết mình cần anh nhưng đó không phải là một câu trả lời hoàn hảo mà em muốn. Và cùng với sự cố gắng không được đền đáp xứng đáng ấy, em càng ngày càng phát hiện ra sự khác biệt giữa chúng ta, càng ngày càng cảm thấy mình xa cách nhau trong từng suy nghĩ.
Hiện tại em không thể chấp nhận cái sự khác biệt ấy, em chưa thể chấp nhận vậy nên xin anh hãy cho em thời gian và cũng là cho chính anh một cơ hội để có được hạnh phúc đúng nghĩa. Em luôn cảm thấy chúng mình không thể tiến xa hơn và chính anh cũng hiểu điều đó.
Anh cũng biết mà, tuổ.i thanh xuân của con người có hạn, anh là con trai thì chuyện dễ dàng hơn và với cái suy nghĩ “tới đâu thì tới”, không chút gì đảm bảo cho tương lai của hai đứa, em mệt mỏi vì cứ mãi c.á cượ.c tuổ.i xuân của mình vào tình yêu mơ mơ ảo ảo như thế này. Anh có hiểu cái cảm giác ấy không?
Bấy lâu nay em quen với việc có anh trong cuộc sống, em đã quá ỷ lại, dựa dẫm vào anh khiến con người em trở nên nhu nhược và đán.h mất chút bản lĩnh tự lập từ bao giờ em không biết nữa. Điều ấy khiến em nhiều lúc thấy mình vô dụng và cuộc sống với em cũng vì thế trở nên vô nghĩa. Anh cũng nhận thấy sự đổi khác ấy mà! Vậy nên, anh cho em thời gian có được không?
Sau cái “thời gian” mà em muốn có ấy, em không biết kết quả sẽ như thế nào, chúng mình có thể tiếp tục nữa hay không… nhưng có một điều chắc chắn là em sẽ đưa ra lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Video đang HOT
Cho em thời gian để xác nhận tình cảm của mình (Ảnh minh họa)
Nếu sống bên nhau mà tình cảm phai nhạt, mệt mỏi như thế, em không thể chịu đựng nổi và anh cũng không thể hạnh phúc.
Có thể khi đọc những dòng này anh sẽ nghĩ em đã thay đổi, có thể anh sẽ nghĩ em vì đang say nắng ai đó nên nói thế nhưng không đâu anh, cái suy nghĩ này đã có trong em một thời gian dài rồi. Nhiều lúc em muốn nói ra, muốn trút bỏ lòng mình những mong anh thấu hiểu nhưng rồi nhìn thấy nụ cười hiền lành của anh, nhìn thấy ánh mắt tràn đầy yêu thương anh dành cho em thì em lại không thể nào mở lời được. Em lo sợ anh sẽ tổn thương, em sợ rằng mình sẽ làm anh đau lòng để rồi tự vỗ về trái tim mình rằng em chỉ cần như thế là hạnh phúc, rằng rồi em sẽ biết mình yêu anh nhiều đến nhường nào thôi…
Nhưng anh ơi, em sai thật rồi! Em luôn cảm thấy giữa em và anh chỉ là thứ tình cảm thân thuộc như giữa những người thân trong gia đình. Em không cảm giác được trái tim mình rung động, thổn thức ngoài tình thương dành cho anh. Có lẽ vì anh quá chân thật, vì anh quá yêu em nên em đã mập mờ rồi ngộ nhận tình cảm của mình.
Em biết mình tồi tệ đến mức nào khi khoảng thời gian hơn 2 năm chúng ta bên nhau mà đến hôm nay em lại nói ra những lời như thế này nhưng xin anh hãy hiểu cho em.
Xin anh hãy cho em thời gian, hãy để em ra đi! Và xin anh đừng quá buồn vì em. Em mong anh hãy sống thật hạnh phúc vì có lẽ em không phải là hạnh phúc của anh! Xin anh hãy sống như thế dù đáp án em tìm ra là thế nào đi nữa.
Nhưng có một điều mà em có thể khẳng định với anh đó là em luôn trân trọng khoảng thời gian chúng ta bên nhau. Cảm ơn anh đã yêu em nhiều như thế, cảm ơn đã cho em những hồi ức đẹp và giúp em vững tin hơn vào cuộc sống.
Viết ra những lời này em mong sao anh đọc được và hiểu nhưng cũng lo sợ anh sẽ không đọc được nó…
Em đã nói hết lòng mình rồi và em cũng đã sẵn sàng để nhận lấy sự phán xét của anh rồi đây. Anh có thể hận em, có thể buồn em nhưng xin anh đừng buồn lâu và cũng đừng yêu em nhiều như thế nữa!
Tạm biệt anh - người em ưu phiền!
Theo 24h
Cuộc tình đầy bế tắc
Tôi thật sự rơi vào một cuộc tình đầy bế tắc không biết sẽ đi về đâu.
Tôi là một người con gái vừa tròn 22 tuổ.i, có lẽ nhiều bạn khác đã có gia đình và lo được cho hạnh phúc tương lai. Còn tôi thì đã vấp ngã trong một chuyện tình mà tôi đã thật sự tin người đó quá nhiều và bây giờ tôi càng không thể rời xa anh dù là anh sắp lấy vợ.
Tôi không biết khi viết những dòng chữ này anh có đọc được không nhưng có lẽ đó là một niềm đau của riêng tôi chứ anh giờ đang rất hạnh phúc cùng người con gái khác không phải tôi.
Tôi quen anh cách đây cũng đã 4 năm, khi đó tôi mới bước vào giảng đường đại học. Lúc đó tôi không nghĩ là anh sẽ để ý và yêu tôi vì khi đó tôi còn quá ngây thơ về một tình yêu chân thật, cũng có thể do tôi xem trọng bạn bè hơn là phải yêu một người mà mất đi bạn mình.
Anh rất hiền và vui tính nên có lẽ cô gái nào khi tiếp xúc với anh đều có một thứ tình cảm đặc biệt nào đó không ngoại trừ tôi và cô bạn thân của tôi. Lần đầu tiên khi gặp anh là do bạn thân tôi giới thiệu, anh cười một nụ cười rất thân mật và vui nhưng không hiểu sao tôi lại không thèm nhìn tới anh. Một thời gian khi tiếp xúc anh càng làm cho tôi phải để ý và suy nghĩ nhiều về anh, nhưng có lẽ tôi cũng dần biết được người bạn thân của tôi đã yêu anh mất rồi nên tôi chẳng dám suy nghĩ sâu hơn về anh được nữa.
Bỗng một ngày người bạn thân hằng ngày cùng tôi đến trường nay lại không muốn đi cùng với tôi nữa, tôi không hiểu chuyện gì xảy ra cho đến khi cô bạn ấy điện thoại cho tôi và tôi chợt hiểu ra rằng chỉ tại tình yêu mà tôi sắp mất đi một người bạn. Anh nói với cô bạn tôi là anh yêu tôi chứ không phải là bạn tôi, tôi thật khó xử và tôi đã đành phải rút lui dù tôi biết trong lòng tôi đã hiện lên hình bóng của anh.
Tôi đã quá yêu anh và bây giờ thì tôi đã không thể rời xa anh nữa rồi (Ảnh minh họa)
Cho đến hôm nay, sau gần 3 năm chúng tôi không liên lạc tôi tình cờ gặp lại anh khi anh công tác tại huyện mà tôi đang sống, lúc đó tôi vui lắm và cũng mong rằng tôi có thể yêu anh một lần nữa. Lần đầu tiên gặp lại anh, vẫn dáng người gầy như ngày nào nhưng không còn có vẻ cuốn hút người khác như lúc trước nữa nhưng tôi biết tôi vẫn còn yêu anh. Lúc trước tôi không nghĩ là mình sẽ yêu anh nhưng bây giờ tôi biết tôi cần có anh bên cạnh, tôi đã nói cho anh nghe tất cả những suy nghĩ trong tôi và tôi muốn biết được anh có còn nghĩ đến tôi sau bao thời gian xa cách nữa không...
Anh đã gật đầu chấp nhận khi tôi nói tôi có thương và nghĩ tới anh dù đã quá nhiều thời gian mình không liên lạc với nhau. Từ trước tới giờ tôi vẫn tin anh là sẽ không bao giờ lừa dối tôi vì khi gặp anh tôi đã hỏi: "Anh có bạn gái chưa?". Tôi rất vui vì anh nói là anh vẫn vậy vì trong suốt thời gian không gặp tôi anh đã đi học trong quân đội thì làm gì có thời gian mà nghĩ tới chuyện yêu ai.
Tôi không hiểu sao tôi lại tin anh không một chút nghi ngờ, từ lúc đó tôi thật sự đã đặt hết tình cảm cho anh mà không hề suy nghĩ gì về sự lừa dối mà anh dành cho tôi. Sau gần một tháng yêu nhau, tôi đã nói với anh là tôi không còn là một người con gái trong trắng nữa, lại một lần nữa anh lại gật đầu chấp nhận và nói chuyện đó với anh không quan trọng chỉ cần tôi thật lòng với anh là đủ. Tôi lại tin anh nhưng không ngờ chuyện gì tới cũng sẽ tới, anh đã nói cho tôi biết anh đã có người yêu và chuẩn bị cưới. Tôi đau lắm nhưng không hiểu tại sao, tôi khóc thật nhiều với anh rồi lại chấp nhận làm người thứ ba để được yêu và lo lắng cho anh.
Anh cũng nói là yêu tôi nhưng các bạn có thấy tôi ngốc quá không, tôi phải làm sao trong cuộc tình này đây? Tôi đã quá yêu anh và bây giờ thì tôi đã không thể rời xa anh nữa rồi. Tôi yêu anh mà không toan tính bất cứ điều gì với anh, tôi cũng không nghĩ là sẽ phá hoại hạnh phúc gia đình của anh, nhưng tôi biết tôi sẽ không bao giờ được sống cùng anh trọn vẹn nhưng khi xa anh thì thật sự tôi không làm được.
Bây giờ tôi phải làm sao đây, hãy giúp tôi với? Tôi thật sự rơi vào một cuộc tình đầy bế tắc không biết sẽ đi về đâu nữa, tôi còn quá trẻ để tìm một tình yêu mới nhưng sao tôi lại không làm được...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em không tin anh đã ra đi Em đã quyết định ở lại, để đối mắt với tất cả, đối mặt với sự phũ phàng của anh Anh à! Đã ba năm trôi qua rồi phải không anh? Ba năm bên nhau anh đã cho em biết bao cảm giác yêu thương ngọt ngào và hạnh phúc của tình yêu. Ba năm yêu nhau, hai đứa mình đã có một...