Gửi người đàn ông mang tên loài hoa buồn
Không biết anh có cảm nhận được tình yêu đơn phương mà em dành cho anh bấy lâu nay không? Nhưng có một điều em biết rất rõ là em đang rất đau nỗi đau của anh.
Nhìn anh mỗi ngày lê những bước chân khó nhọc mà lòng em đau như cắt, em muốn đến bên anh cùng anh chia sẻ những nỗi đau của anh mà lòng tự trọng lại lớn quá. Em thực sự thất vọng về chính bản thân mình. Tại sao em không đến bên anh, cùng anh bước qua chặng đường khó khăn này? Em biết lúc này anh rất cần một điểm tựa, em nghĩ mình có thể làm được vì tình yêu mà em dành cho anh đã đủ lớn để hy sinh tất cả. Em cũng biết và cảm nhận rất rõ tâm hồn thánh thiện của anh nên rất có niềm tin là chân anh sẽ lành bệnh trong một tương lai rất gần, đừng tuyệt vọng anh nhé., em tin ông trời sẽ không phụ người tốt như anh đâu…
Em cũng hy vọng là anh sẽ đọc được những lời này, sẽ đoán được cô gái yêu anh là ai? Em đã yêu anh, một tình yêu đơn phương nhưng đầy cảm xúc mãnh liệt. Nhìn anh lê bước, lòng em đau như cắt, em ước mình có thể đến bên anh, nói ngàn lời thương yêu với anh, cùng anh bước qua những chặng đường đầy gian khổ phía trước, nhưng không hiểu sao mỗi lần đối diện anh, ngay cả việc nhìn thẳng vào mắt anh em cũng không dám nữa.
Em biết mình là con bé đa cảm, không xinh đẹp nên chẳng biết có được tình yêu của anh hay không ? Viết cho anh những dòng này em thấy lòng mình thanh thản hơn, em không biết tình yêu của mình có được đáp trả không nhưng em biết rõ ngọn lửa yêu trong em vẫn bùng cháy và vẫn ngày đêm mong chờ dù chỉ là một tin nhắn chúc ngủ ngon từ phía anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trống rỗng
Sao bỗng dưng em thấy lòng mình trống rỗng, không có cảm giác gì, dù rằng Tết đang đến rất gần. Nhìn đường phố tấp nập người qua lại, nhìn mọi người hối hả sắm Tết mà trái tim em không cảm xúc. Em không hiểu nổi chính mình nữa.
Ngay lúc này đây, chắc anh đã gặp được chị và cháu rồi phải không anh? Em luôn cầu mong anh được hạnh phúc, em luôn cầu mong gia đình anh được sum vầy. Chỉ vậy thôi. Em mong anh sớm xin được cho chị xuống Hà Nội, để sau giờ làm anh được trở về bên gia đình, chị sẽ chăm sóc cho anh khi anh ốm, chị sẽ nấu cho anh những bữa ăn ngon. Vì trong lòng em, chị là người phụ nữ đảm đang và rất yêu anh. Chỉ có em là người mắc lỗi. Khi anh nói " Em đã yêu anh rồi phải không?" em không đủ tự tin để trả lời câu hỏi đó.
Thật vô duyên nếu em nói trong lòng em có anh, thật vô duyên khi em nói trái tim em chỉ có hình bóng anh, thật vô duyên nếu em nói em luôn nghĩ và nhớ về anh. Lúc nào anh cũng cố nhắc nhở để em biết anh đã có gia đình và em cũng cần phải có một gia đình như vậy. Nhưng em có thể làm được thế không anh? Khi anh ngày nào cũng hiển hiện bên em, khi anh hiểu em hơn cả những điều em muốn nói, khi anh luôn lắng nghe và luôn chia sẻ. Và khi em biết rằng em chưa tìm cách nào để xoá hình bóng anh trong trái tim mình. Sao bỗng dưng em thấy mình trống rỗng vô cảm đến vậy? Chẳng biết phải làm sao nữa anh ạ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi người chưa từng nói yêu em Chắc giờ này anh có thể đang ngủ hay đang xem phim khuya vì anh thường có thói quen thức trễ. Anh vẫn thế, vẫn như lúc anh chưa đi chung với em. Thế là đã được hơn 1 tuần từ khi em nói với anh rằng chúng ta không nên tiến xa hơn nữa. Đã cả hơn 1 năm từ ngày chúng...