Gửi người chưa từng nói yêu em
Chắc giờ này anh có thể đang ngủ hay đang xem phim khuya vì anh thường có thói quen thức trễ. Anh vẫn thế, vẫn như lúc anh chưa đi chung với em.
Thế là đã được hơn 1 tuần từ khi em nói với anh rằng chúng ta không nên tiến xa hơn nữa. Đã cả hơn 1 năm từ ngày chúng ta ngầm hiểu với nhau rằng chúng ta bắt đầu tìm hiểu nhau. Thế mà tới giờ em vẫn chưa được nghe một lần “Anh yêu em”. Thật ra điều đó không quan trọng vì em hiểu được tình cảm thật của anh. Chúng ta dường như rất ăn ý trong khâu thưởng thức âm nhạc (em nghĩ thế). Ngoài ra, em cứ thấy chúng ta như hai chân trời khác biệt. Anh luôn giấu kín những tậm sự và chẳng bao giờ muốn chia sẽ cùng em. Còn em luôn cố gắng chia sẻ những gì đang suy nghĩ nhưng có lẽ anh lại không thể hiểu. Nếu đã có bắt đầu tại sao việc nói ra những gì mình dang phải trải qua lại khó khăn như thế? Em có cảm giác anh chưa thực sự muốn nghiêm túc trong mối quan hệ của chúng ta, anh ạ. Nếu như theo cách anh nói do anh không quen thể hiện tình cảm của mình thì em nghĩ rằng anh phải học cách làm điều đó tối thiểu là với ngưòi anh yêu thương.
Trong mối quan hệ này, chẳng ai trong chúng ta là người có lỗi cả. Em nghĩ nếu mối quan hệ của chúng ta tiến triển hơn nữa thì cũng không mang lại một kết quả tốt đẹp. Chính anh đã từng nói: Anh không phải một người lụy tình? Còn em, em lại thích một người con trai si tình một chút. Vậy theo anh, khoảng cách giữa si tình và lụy tình là bao xa? Hơn nữa, sự khác biệt về tôn giáo giữa chúng ta là một bức tường khá lớn mà em nghĩ với tính cách như anh anh sẽ không chấp nhận theo tôn giáo của em. Anh sẽ thích hợp hơn với một người cùng tôn giáo với anh.
Anh không cần phải giải thích mãi về tôn giáo của mình mà có người lại không không hiểu, người đó chính là em. Còn em, với tình cảm còn quá mông lung như thế này thì không đủ tự tin để tiến xa hơn nữa. Chính vì thế, em đã là người chủ động nói với anh nên dừng lại. Có lẽ, tình cảm của anh với em chưa là gì, chẳng qua do em quá tự tin nên khi nói chấm dứt với anh em nhận được câu trả lời tán đồng hết sức thắng thắn: “Anh cũng cảm nhận chúng ta không hợp nhau. Những điều em nói rất đúng và anh cảm nhận được từ rất lâu nhưng chưa có dịp để nói với em điều đó.” Anh, tại sao anh lại có thể nói ra được những lời như thế. Anh làm em thất vọng quá. Chẳng lẽ tình cảm của chúng ta có được từ trước tới nay chỉ là giả tạo. Anh chỉ muốn qua lại với em như chơi cho vui?
Dù sao, em muốn cám ơn anh thật nhiều những tháng ngày anh luôn ở bên và lo lắng cho em. Không có em anh sẽ sống thoải mái hơn, sẽ có nhiều thời gian đi chơi cùng bạn bè, nhiều thời gian để nghỉ ngơi và giải trí. Anh sẽ không cần bận tâm trả lời những tin nhắn quan tâm đến ràng buộc và khó chịu của em nữa.Chúng ta hãy là bạn tốt, anh nhé. Chúc anh mau tìm được người thích hợp cho mình.
Chưa bao giờ em lại nghĩ mình sẽ có một lần viết lên tình cảm của mình trên một trang báo điện tử. Hơn nữa, em nghĩ những lời này chắc khó đến anh được vì anh không có thói quen đọc những mục tương tự (Anh hơi khô khan). Tuy vậy, em vẫn mong anh sẽ đọc được và trân trọng nó.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gởi người em chưa từng gặp mặt
Dù chúng mình quen nhau qua mạng chưa được bao lâu nhưng tình cảm của hai đứa rất tốt. Có chuyện vui buồn gì em cũng kể cho anh nghe và anh cũng vậy.
Tối nào mình cũng nói chuyện với nhau cả tiếng đồng hồ, chuyện trên trời dưới đất đều có thể chia sẻ cho nhau. Em hay mở những bản nhạc anh thích rồi mở điện thoại cho anh nghe! Anh nói rằng nhạc rất hay. Có nói như vậy anh mới ru được em vào giấc ngủ thật say. Đêm nào không nghe được giọng nói của nhau thì đêm đó cả hai đều cảm thấy khó ngủ... Rồi mình hẹn gặp nhau một lần để biết mặt. Anh hứa sinh nhật này của em anh sẽ đến thăm em và sẽ nói thật nhiều. Vậy mà tại sao anh không đến để em phải tìm anh? Chưa tới ngày sinh nhật của em, còn gần 10 ngày nữa. Ngày mình được gặp nhau sao anh không thể nói? Em đã khóc thật nhiều anh có biết không? Sao khi gặp nhau, em không thể mua tặng anh một bó hoa hồng mà lại là bó hoa cúc trắng... Sao anh bỏ em đi nhanh vậy? E còn chưa được gặp anh một lần.
Ngày bạn anh gọi điện báo tin anh bị tai nạn giao thông qua đời, anh biết em khóc nhiều thế nào không? Em nhớ anh biết bao. Nhớ giọng nói thật mạnh mẽ nhưng ngọt ngào của anh. Nhớ những tin nhắn anh gửi cho em: "Heo ơi, em đi làm về chưa, mệt ko em? E nhớ ăn cơm nhiều để cho khỏe nhé!". Bây giờ ai sẽ nhắn tin cho em và sẽ ru em vào giấc ngủ khi mỗi đêm về? Khi mình gặp nhau thì tất cả đã muộn màng lắm rồi phải không anh? Mãi mãi em không còn có hội để gặp được anh.
Hôm nay ngồi viết những dòng gửi anh mà lòng em đau nhói. Dẫu thế nào trong lòng em mãi mãi vẫn nhớ về anh. Em tôn trọng tình bạn đó và có lẽ em sẽ không thể tìm được một người bạn khác trên mạng giống như anh. Anh hãy thanh thản ra đi nhé! Dù nơi em và anh ở xa nhau nhưng em sẽ thường xuyên về thăm anh và gia đình . Kiếp này không có dịp gặp nhau, hãy hẹn lại kiếp sau Heo nhé! Cầu chúc cho anh ở thế giới bên kia được hạnh phúc và ấm áp. Em Heo (TĐ)
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em sẽ ra đi Lần đầu tiên em hiểu cảm giác đau đớn như thế nào khi anh đang trong vòng tay người khác. Em biết 2h chiều nay anh sẽ đón chị từ sân bay, khi chị hết thời gian học tập trở về. Lúc này đây là 11h đêm, là giây phút hạnh phúc của anh chị. Chắc giờ này anh đang say men hạnh...