Gửi anh, những điều em chưa bao giờ nói…
Vòng tròn tình yêu không rộng lớn như em từng nghĩ. Vì vậy nên nó cũng chẳng thể bao dung, chan chứa yêu thương cho tất cả mọi người. Tình yêu dù lớn bao nhiêu cũng chỉ có thể cơi nới, vừa đủ chỗ cho hai người. Trái tim vốn nhiều ngăn cũng chỉ có thể là nơi cất giữ kỷ niệm, chật chội, không đủ chỗ dung nạp nhiều hơn một bóng hình.
Anh và chị ấy từng là người yêu của nhau. Hai người từng có những khoảng thời gian hạnh phúc, khổ đau khi chọn cách chia tay để hôm nay em là người song hành cùng anh, là người bên cạnh nắm lấy tay anh cùng nhau đi hết đoạn đường.
Gửi anh, những điều em chưa bao giờ nói ra
Chưa bao giờ em nghĩ đến việc có một ngày, quá khứ của anh đối mặt với em và nói rằng: “chị ấy còn yêu anh rất nhiều, em chỉ là cơn say nắng nhất thời của anh thôi!”. Chị kể về những kỷ niệm, những tháng ngày yêu thương hạnh phúc của cả hai. Khi nghe những lời như vậy, mấy ai mà không buồn, em đâu phải là kẻ đến sau, là kẻ chen chân phá hoại vào chuyện tình người đến trước. Những lời chị nói như từng mũi kim xát vào da thịt, em không khóc, cố gắng cười thật nhẹ và im lặng, chào chị một câu rồi ra về. Có lẽ những lời này, chị không nên nói ra thì hay hơn.
Em gặp anh sau thời gian hai người đổ vỡ, cớ sao chị lại nói với em những lời khó nghe như vậy. Dù tỏ ra mạnh mẽ trước chị bao nhiêu, em cũng chỉ là một đứa con gái, cũng yếu mềm, cũng đau lắm. Ai cũng cần yêu, em đồng ý nhưng em biết mình đã yêu anh sau khi chị ra đi và là vì anh đã chọn em. Thật không công bằng khi em bị gán ghép việc làm người khác tổn thương.
Anh biết không? Yêu anh là em đã chấp nhận việc anh đã từng đổ vỡ trong tình yêu, là em sẽ là người xoa dịu nỗi đau trong trái tim anh. Những lời chị ấy nói, em sẽ giữ trong lòng chẳng cho anh biết vì em tin đó chỉ là lời nói một chiều từ phía chị mà thôi. Còn anh, nếu ấp ủ một giấc mơ ngày cũ, chắc hẳn anh đã không ngỏ lời cùng em, có đúng không? Nỗi đau nào cũng sẽ qua, sự trống trải trong lòng chị cũng sẽ nguôi ngoai. Em tin có một ngày chị sẽ tìm được bến đỗ cho riêng mình.
Video đang HOT
Con người thật khó hiểu, bất cứ thứ gì khi ở trong tầm với của mình thì thấy tầm thường chỉ đến khi để nó trôi tụt, thuộc quyền nắm giữ của người khác thì mới thấy giá trị, mới thấy quý. Tình yêu cũng vậy, không phải là em ích kỷ, nhỏ nhen, giành giật anh lại cho riêng mình. Nhưng hai người đã chia tay, anh đã chọn em là người cùng anh vượt qua muôn trùng ngã rẽ, thì em sẽ nắm tay anh thật chặt, em tin vào tình yêu anh đã giành cho em.
Là vì anh đã chọn em nên em sẽ học cách vượt qua tất cả những khó khăn, thử thách.
Theo VNE
Cuộc tình thoáng qua với bạn người yêu
Tôi đang sống trong ngập tràn hạnh phúc... vậy mà chỉ vì những tình cảm thoảng qua với Hoàng, tôi đã rời xa anh, người đàn ông hết mực thương yêu và lo lắng cho tôi.
Giờ đây tôi vẫn chưa thể nào quên được Nguyên Anh, người đàn ông đã ở bên cạnh tôi, yêu thương, chăm sóc tôi như một đứa trẻ... Nhưng rồi, bao nhiêu sóng gió đi qua, tôi đã không thể giữ được anh bên mình vì tính cách hiếu thắng và bướng bỉnh của bản thân!
Anh làm công việc quản lí đất đai, anh hơn tôi 5 tuổi nhưng khoảng cách không là vấn đề giữa hai chúng tôi, mặc dù tôi còn đi học và anh đã đi làm. Thời gian đầu anh luôn yêu thương và dành hết tình cảm cho tôi, nhưng tôi lại không biết quý trọng niềm hạnh phúc giản dị đó. Tôi cứ hững hờ trước những cử chỉ quan tâm, săn sóc của anh... Hơn nữa, cũng ở thời điểm đó, tôi gặp Hoàng, bạn thân của anh và chúng tôi đã cảm mến nhau ngay từ lần gặp đầu tiên ấy. Và rồi, tôi đã nói lời chia tay anh để đến với Hoàng.
Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn không hiểu được tại sao mình lại làm điều ngu ngốc ấy. Tôi đang sống trong ngập tràn hạnh phúc... vậy mà chỉ vì những tình cảm thoảng qua với Hoàng, tôi đã rời xa anh, người đàn ông hết mực thương yêu và lo lắng cho tôi.
Khi bị tôi phản bội, anh vẫn bao dung, vẫn nhẹ nhàng thứ tha và đón nhận tôi một lần nữa...
Khi tôi về bên Hoàng, ba chúng tôi đã có những cuộc nói chuyện với nhau. Tôi hiểu tình cảm Hoàng dành cho tôi rất chân thành... nhưng vì không muốn phản bội lại tình bạn bao năm qua, anh khuyên tôi "Em nên quay trở về với Nguyên Anh và hãy sống thật hạnh phúc em nhé!". Khi ấy, tôi đã bật khóc vì đã gây ra tội lỗi với hai người đàn ông yêu mình và cảm thấy xấu hổ khi mình là kẻ đã phá vỡ một tình bạn bền chặt, thân thiết bao năm qua của hai người.
Dù biết tôi phản bội anh để đến với người bạn thân của mình nhưng Nguyên Anh vẫn nhẹ nhàng, ân cần nâng tôi dậy khi tôi phạm lỗi "Hãy quay về bên anh nhé em! Anh yêu em nhiều lắm! Anh không quan tâm đến những cảm xúc xao lòng nhất thời của em và Hoàng đâu"... và tôi đã khóc nức nở trước anh như một đứa trẻ. Tại sao anh lại không mắng mỏ, chì chiết tôi? Tại sao anh lại không cho tôi một cái tát thật mạnh để tôi có thể tỉnh ra và biết mình đã phạm sai lầm gì? Và tại sao, khi tôi đã phản bội anh như vậy mà anh vẫn bao dung, vẫn nhẹ nhàng thứ tha cho tôi và đón nhận tôi một lần nữa?
Và khi đó, tôi đã nhận ra rằng, người đàn ông tôi yêu, tôi cần nhất là Nguyên Anh chứ không phải Hoàng. Anh đã dạy cho tôi biết thế nào là tình yêu đích thực, phân tích cho tôi biết thế nào là đúng, là sai và đã cho tôi biết thế nào là trái tim biết yêu thương chân thành... và anh đã mở rộng vòng tay đón tôi vào lòng như người mẹ luôn sẵn sàng thứ tha cho những lỗi lầm của đứa trẻ nông nổi gây ra. Tôi thầm cảm ơn tình cảm chân thành mà anh đã dành cho tôi, cảm ơn Hoàng đã đến để tôi biết người đàn ông nào thực sự thuộc về mình, và cũng nhờ anh mà chúng tôi biết quý trọng tình yêu, hạnh phúc của mình hơn.
Ngày sinh nhật tôi, anh đã tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ ấm cúng cùng với những người đồng nghiệp ở cơ quan anh. Hôm đó, anh đã quỳ xuống và tặng hoa cho tôi trước mặt mọi người. Tôi ngập tràn trong hạnh phúc... lúc ấy, tôi chỉ muốn ôm anh khóc thật to và hét lên rằng "Em yêu anh!". Từ đó, tôi luôn cố gắng học thật tốt, sống thật vui vẻ để anh không phải buồn và bận lòng vì tôi nữa.
Chúng tôi yêu nhau, trân trọng nhau nhưng anh rất khó chịu khi mỗi lần, tôi lại dò xét và hỏi anh về quá khứ của mình. Lần đầu tiên anh hơi buồn nhưng anh vẫn bỏ qua cho tôi, đến lần thứ hai, tôi lại hỏi về người con gái ấy, anh tỏ vẻ khó chịu vì không muốn tôi cứ phải bận lòng về chuyện quá khứ của anh... Nhưng đến lần thứ ba, anh đã giận dữ khi không thể chấp nhận được sự ngu ngốc của tôi và đã lớn tiếng quát: "Chúng mình nên dừng lại ở đây! Anh không thể chấp nhận người yêu của mình suốt ngày hỏi han, soi mói vào chuyện quá khứ của anh được nữa"... Trời đất như đổ sụp dưới chân mình... và tôi biết rằng, mình sẽ vĩnh viễn mất anh từ đây!
Tôi biết rằng, mình sẽ vĩnh viễn mất anh từ đây!
Những ngày không còn anh bên cạnh, lúc nào tôi cũng khóc lóc, dằn vặt bản thân mình. Tôi không ăn, không uống, không bước chân ra khỏi cửa phòng... bao nhiêu ngày, tôi nhốt chặt mình trong phòng và gặm nhấm nỗi đau một mình.
Sau khi chia tay anh, cũng có rất nhiều người đến với tôi nhưng tôi không thể đến với bất kì ai bởi lẽ, tôi vẫn chưa thể quên được hình bóng anh, chưa quên được những yêu thương, hạnh phúc ngày nào còn ở trong vòng tay anh! Có những đêm, tôi quặn lòng với nỗi nhớ mong anh... trong giấc mơ về anh mà nước mắt ướt đẫm gối, hình ảnh của anh vẫn chẳng thể nào nhạt phai trong trái tim mình.
Thời gian cứ thế trôi qua, chúng tôi vẫn là bạn của nhau... nhưng sâu thẳm trong trái tim tôi, anh vẫn luôn là người tôi yêu thương nhất. Song, khi đối diện với anh, tôi vẫn giấu anh những điều thẳm sâu ấy... Có lẽ, đấy là mối tình đẹp nhất, đáng trân trọng nhất và cũng là mối tình đầy nước mắt và chua chát nhất mà tôi phải gánh chịu sau bao lỗi lầm của mình!
Mong sao, anh sẽ tìm được một người con gái anh yêu thương và thương yêu anh thật nhiều!
Theo VNE
Nỗi đau vợ ngoại tình trắng trợn Tôi bàng hoàng với những chiếc bao cao su còn mới và đã dùng rồi được giấu ở hốc giường. Tôi chưa bao giờ dùng bao với vợ... Năm 27 tuổi, tôi không may bị một tai nạn đáng buồn và phải phẫu thuật, tôi tưởng rằng mình vĩnh viễn ra đi, thế nhưng trời thương vẫn cho tôi sống. Đến năm 32...