Gửi anh- Người đã xa tầm với
Chắc chắn là anh đã rất dịu dàng như thể chẳng bao giờ vội vàng để đánh cắp trái tim nó. Nó đã nhủ lòng mình là như thế trong những đêm trở mình mất ngủ, lắng nghe tiếng kim đồng hồ chạy từng phút giây để biết rằng đêm thật sự dài lắm.
Chắc chắn là nó không bao giờ lừa dối anh và cũng chưa bao giờ trong nó có một, dù chỉ một cái ý nghĩ rằng sẽ lừa dối anh. Nó ngắm nhìn và nâng niu anh như thể ngắm nhìn và nâng niu một thiên thần. Anh đã làm lay động con tim khờ khạo của nó theo cái cách của riêng anh để không ngờ… tình yêu mà nó dành cho anh lại nhiều như thế.
Đêm nay nó không tài nào chợp mắt được. Nước mắt cứ rơi mà không thể ngăn lại nổi. Nó lắng nghe tiếng trái tim đang gào thét. Cũng chưa bao giờ nó cảm thấy lòng mình đau đến thế. Hình như… Hình như thôi nó đang thật sự rất buồn. Và chỉ những khi nó buồn nó mới tự hỏi rằng: Tình yêu có phải là run rủi mênh mông trong cuộc đời này. Để trái tim ta nhói đau vì bóng hình này chứ không phải là bóng hình khác. Cũng như trái tim nó đã, đang và còn mãi đau nhói vì bóng hình anh. Ngỡ tưởng rằng khi nó còn đang chông chênh trong cuộc đời này. Khi còn chưa biết phải làm sao và làm như thế nào để tìm cho mình một bến đỗ bình yên thì cuộc đời mang anh đến như một món quà của hạnh phúc thì ngược lại… anh đến để mang trái tim nó ra đi.
Mọi người vẫn thường hay nói với nó rằng: Nỗi đau lớn nhất của người con gái là yêu phải người đào hoa và đa tình bởi vì tình yêu là tham lam, là chiếm hữu, là dối lừa… Là tựa lên bờ vai nhau nhưng chẳng phải để cảm nhận được sự ấm áp mà để những giọt nước mắt thấm lên bờ vai người. Tình yêu là run trong nhau để hôn nát nhàu môi nhau trong đêm giao thoa mà thân thể thì run lên như chưa bao giờ được run lên vì không biết rằng bao giờ người ấy sẽ rời xa mình. Ôi, có biết bao nhiêu cái lý luận cao siêu về tình yêu mà nó không hề biết. Chỉ biết một điều là: Nó, một cô bé lạc lõng và cô đơn, khi gặp anh còn thấy ấm lòng mình, thấy cuộc đời này còn lộng lẫy những điệu luân vũ thì cuối cùng cũng phải nếm trải nỗi đau ấy.
Đã có lúc nó nghĩ rằng trên thế gian này sẽ chẳng còn có một người con trai nào hoàn hảo hơn anh. Tình yêu làm nó thần tượng hóa một con người hay bởi nó đang tự lừa dối lòng mình, nhưng chẳng phải mọi người vẫn bảo: Yêu là yêu cả thói xấu của người. Yêu không phải là yêu dáng đi, yêu đôi mắt, yêu nụ cười mà là yêu tất cả… nên nó đã dành cho anh một tình yêu như thế.
Nó còn khờ khạo ngu ngơ quá. Đôi lúc nó thấy mình giống như một con thiêu thân lao vào cái ánh sáng lập lòe ma quái của đốm lửa dẫu biết rằng lửa sẽ làm nó đau, sẽ đốt cháy và thiêu rọi tâm hồn của nó. Thật sự nó đã rất yêu anh. Nó biết ơn anh vì những gì anh hy sinh vì nó, và nó cũng thường hay mơ mộng. Mơ đến một tổ ấm bé nhỏ có anh và có nó, hàng ngày nó sẽ đợi anh về. Và chỉ cần anh dang đôi tay ra, nó sẽ nhào đến anh, sẽ gắn môi mình lên trên môi anh. Nụ hôn không đơn thuần chỉ là nụ hôn phải không anh? Mà đó là sự màu nhiệm của trần gian. Anh có biết rằng chỉ cần anh gọi điện cho nó và bảo: “Hãy đi với anh” là nó sẽ từ bỏ tất cả, sẽ đi theo anh đến bất kỳ nơi đâu. Nó chẳng cần biết ngày mai sẽ ra sao: Buồn-vui-sướng-khổ và tình yêu này còn lấy thêm của nó bao nhiêu giọt nước mắt. Nó chỉ cần anh thực sự là của nó. Vài ngày, vài giờ… không phải là mãi mãi.
Video đang HOT
Hãy nhớ về nó, một con bé có trái tim biết yêu anh, yêu thật lòng (Ảnh minh họa)
Những gì mơ mộng sẽ chẳng bao giờ là sự thật. Anh biết không? Trái tim con người được tạo ra để đưa máu đi luân lưu khắp cơ thể. Trái tim quan trọng lắm rồi cũng có lúc đập sai nhịp. Cuộc đời là vậy. Tình yêu cũng vậy. Nó ẩn chứa sau lưng mình những hân hoan nhưng cũng chẳng hề thiếu những nỗi đau.
Yêu là chết ở trong lòng nhiều lắm chứ không phải là một ít thôi đâu. 24 tuổi nó dở dang mối tình với anh một cách khờ khạo như thể chưa bao giờ dẫm lên sỏi đá để hiểu rằng đá sỏi sẽ làm đau nhói bàn chân bé nhỏ này nếu chạy nhanh.
Anh à! Đã nhiều lần nó tự hỏi rằng nó yêu anh nhiều như thế nào? Nó chỉ thầm nhủ rằng đủ để nó làm tất cả vì anh, để bù đắp những thiệt thòi khi anh bất chấp tất cả để quen nó. Nhưng có lẽ, tình yêu của nó còn quá bé nhỏ để anh phải đi tìm cho mình những người con gái khác.
Ngày hôm nay khi nó đọc được những dòng tin nhắn đó, trái tim nó lặng đi, nước mắt thì cứ rơi. Nó không tin vào đôi mắt mình, cũng không tin rằng anh lại có thể đối xử với nó như thế. Thật sự nó đã thất vọng vì anh biết bao nhiêu. Có lẽ anh đã không còn yêu nó nữa.
Nếu ngày hôm nay anh hỏi nó rằng tình yêu mà nó dành cho anh nhiều như thế nào? Nó sẽ trả lời anh rằng đủ để nó từ bỏ anh, từ bỏ đi người mà nó yêu thương nhất trên thế gian này chỉ để được thấy người đó hạnh phúc. Vì yêu nó, anh đã phải rất mệt mỏi, và vì nó chẳng mang được hạnh phúc đến cho anh.
Nó không trách anh, không bao giờ nó trách anh. Với nó, anh vẫn mãi là anh của ngày xưa. Nó sẽ nhớ đến anh với những gì tốt đẹp nhất.
Nếu một ngày nào đó, ai đó nói về nó, một con bé lỳ lợm, học không giỏi cái môn mà người ta vẫn hay gọi là “nghe lời” thì anh cũng đừng nhớ đến điều đó, Hãy nhớ về nó, một con bé có trái tim biết yêu anh, yêu thật lòng.
Còn lối nhỏ kết thư nó xin gửi đến gia đình anh lời chúc hạnh phúc. Còn riêng anh, nó chúc anh may mắn và thành công trên con đường đời.
Theo 24h
Em cho anh là khoảng lặng
Anh yêu, đây có lẽ là lần cuối cùng em gọi anh như vậy! Mình xa nhau ngay từ khi mới bắt đầu yêu, em yêu anh từ nụ cười cho đến cách anh quan tâm em mỗi ngày, em yêu những nụ hôn ngạt ngào thoảng mùi hoa sữa ở công viên, em yêu cái xiết tay rụt rè lần đầu tiên hẹn hò, cái ôm nhẹ nhàng làm tim em đập loạn nhịp, em yêu tất cả bởi vì đơn giản là em yêu anh... rất nhiều.
Em còn nhớ cảm giác khi gặp anh lần đầu qua một lần đi chơi chung, có lẽ mình có duyên nhưng cái duyên ấy ngắn ngủi quá, đã bao lần em cầu mong tình yêu mình vững hơn. Em nhớ anh đến cồn cào, em yêu anh như chưa yêu lần nào vẫn trọn vẹn cảm xúc như một mối tình đầu... nhẹ nhàng nhưng lại mong manh. Anh trầm tính, sống nội tâm, quan sát mọi người từ những điều nhỏ nhất cũng vì thế anh mới để mắt tới em đúng không anh? Cuộc sống của anh khác em, anh sống trôi nổi theo đồng tiền mặc dù anh là người được ăn học, biết làm sao được mỗi người có một khoảng trời riêng... em chỉ biết yêu anh. Nhưng anh à, em đến với anh nào có phải là phút vội vàng bồng bột của tuổi trẻ, em đã qua lâu rồi cái lứa tuổi thắt tóc hai bím có lẽ em chưa đủ chững chạc để nhìn nhận mọi chuyện nhưng em đủ chín chắn việc em làm là đúng hay sai.
Em không xinh đẹp bằng những cô gái anh gặp ở Bar hay là người yêu cũ của anh, em không quan trọng gì cả em chỉ cần anh vẫn yêu em như những ngày đầu tiên thôi. Đã qua rồi thời mình nhớ nhau, mong mỏi từng ngày một nụ hôn vội mà ấm cả lòng em đã từng hạnh phúc đến nghẹt thở khi anh nói "yêu em, sẵn sàng chết để cho em được sống"... Sao anh ngốc thế? Anh mà chết thì em biết yêu ai bây giờ... Em cứng cỏi lắm cũng bị anh đốn cho ngã gục để rồi bây giờ khi anh xa em rồi em vẫn không thể nào đứng lên nổi. Anh à! Anh còn nợ em nhiều lắm, cả những lời hứa mà anh chẳng bao giờ muốn làm cho em. Em nhớ lời hứa ngồi công viên cùng em khi hoa sữa ra hoa, anh à... hoa sữa thơm nghẹn ngào cả góc công viên lâu rồi, em nhớ lần anh cầm tay em run tới mức ra mồ hôi ướt đẫm, anh lật đật thổi tay em chỉ để cho mát, em nhớ lắm những cuộc điện thoại tới 2h sáng, anh còn nợ em một ngày giáng sinh ấm áp, giáng sinh buồn hay do tâm trạng em không vui hả anh? Em ghét cái cảm giác ghen tị những cặp tình nhân đi với nhau vui vẻ trong khi em lại lặng lẽ đi ra công viên ngồi một mình, em vẫn ngồi ở góc khuất đó để tìm hơi ấm của anh, anh còn nợ em một cuộc hẹn mình gặp nhau... Trước khi gặp em anh đã chia tay người yêu hơn một năm, anh nói anh đã yêu hết mình hi sinh tất cả, ngày ấy em chưa gặp anh... Nếu cuộc đời này có chữ "giá như"... "Giá như em là cô gái đó, em sẽ chẳng bao giờ rời xa anh để anh phải buồn như thế..."
Anh đẹp trai thật đấy nhưng em nghĩ anh nên đổi lại cách sống sẽ hay hơn nhiều. Chính vì em quan tâm anh quá nhiều nên anh cảm thấy quá dư thừa tới mức không cần thiết phải không? Anh cần một cuộc sống sôi nổi hơn bởi vì ở bên em quá bình lặng nên anh cảm thấy nhạt và chán? Anh chưa yêu em đâu, chỉ là anh say nắng thôi, em mong cơn say nó lâu hơn cho em được cảm nhận thêm chút nữa hương vị nồng nhưng không ngờ anh tỉnh lại nhanh quá- đột ngột... chợt đến chợt đi như gió. Anh đã từng xin em cho anh được làm người ý nghĩa, được em yêu anh, được em quan tâm vậy mà...
Cầu mong anh có được người tình như em đã yêu anh (Ảnh minh họa)
"Cho anh thời gian"... tin nhắn anh gửi em đêm khuya, em cứ đợi anh như thế mặc dù chẳng biết cho đến khi nào, anh mệt mỏi chuyện gia đình bạn bè... em hiểu cảm giác của anh, em từng tự kỉ như vậy không ít lần, rất khó chịu và chán nản phải không anh? Bà nội anh nằm viện, nhà phải chuyển đi... em lo lắm, em sợ nhỡ anh có chuyện... Giờ thì mọi chuyện ổn rồi phải không anh? Em thấy anh post hình lên facebook đang nhậu cùng bạn bè mà...
"Anh sẽ đến gặp em"... tin nhắn hiếm hoi em nhận được kể từ khi anh chặn facebook của em, không biết anh làm gì, ở đâu, ra sao, những gì em biết anh chỉ là số điện thoại quen thuộc, em có muốn quên đi để không liên lạc với anh lại càng không được... Đối với anh, em quá mờ nhạt. Em không có một người bạn thân đúng nghĩa, em cất giữ tình cảm một góc trong tim chẳng tâm sự được với ai, chẳng ai có đủ kiên nhẫn lắng nghe em kể hết câu chuyện riêng tư cả. Đắng cả lòng khi đọc dòng status của anh " Ừ thì yêu em theo cách của em, nhưng anh không giỏi làm như vậy... xin lỗi em." Anh xin lỗi em đấy à, nếu cuộc đời cứ xin lỗi mà xong thì cần pháp luật với cảnh sát làm gì hả anh? Anh từng nói " có thể em thích anh vì anh có tiền, anh có thời gian..." anh khóc trước mặt em, em như nghẹn lời, có thể em thiếu thốn thật nhưng em chưa bao giờ lấy tiền của ai, còn anh có thời gian sao lại thất hứa với em, sao lại không trả lời tin nhắn của em, không gặp em... anh trốn tránh em như sợ em làm phiền, người yêu sao lại thế? Không một lời chia tay...
Anh à, em chấp nhận chỉ đau một lần, anh đừng im lặng như thế anh nói thẳng ra đi cho lòng em nhẹ... Em đã bỏ hết những thói quen ngày trước chỉ vì sợ cảm giác nhớ anh tràn về, có bao giờ anh nhói lòng vì em chưa anh? Tình yêu chỉ là một phần trong cuộc sống của em thôi nhưng anh đã chiếm đi một phần đó rồi, em rất quý thời gian và giờ em đang "cho anh thời gian" em hy vọng anh sẽ tôn trọng nó như em... Em sẽ chẳng níu kéo anh lại em yêu anh nên anh sẽ tự lựa chọn con đường của riêng anh-ở đó sẽ chẳng em nữa mà là những người con gái khác... mong anh luôn vui như khi còn yêu em. Cầu mong anh có được người tình như em đã yêu anh.
Theo 24h
Người lạ em đã từng quen Anh cứ bước tiếp đi, em sẽ ngã sang một hướng khác. Em viết những dòng này là lúc em tỉnh táo và mạnh mẽ nhất. Anh có biết vì sao em nói vậy không? Vì đây là lúc em mạnh mẽ nhất để có thể ấn nút STOP cho chuyện tình cảm giữa chúng ta. Giờ đây sau bao nhiêu chuyện, em...