Gục ngã khi biết sự thật về đứa con nuôi chồng dẫn về nhà
Tôi nhận ra, trên khuôn mặt ngây thơ đó có nét gì rất quen. Đúng rồi, sống mũi dài, làn da ngăm ngăm, mái tóc dày đen óng giống hệt một người.
Chào mọi người, tôi là Loan, năm nay 36 tuổi. Ở cái tuổi của tôi với những phụ nữkhác là thời điểm gia đình hạnh phúc khi đủ đầy vật chất lẫn tinh thần, còn tôi lại đang rơi vào hoàn cảnh bi đát tột cùng.
Tôi lấy chồng năm 24 tuổi, khi tôi đã có công ăn việc làm ổn định ở thành phố. Chồng tôi hơn tôi 3 tuổi nhưng khá chín chắn và theo cảm nhận của tôi lúc đó là một người đàn ông đáng tin cậy.
Sau 1 năm quen biết, chúng tôi làm đám cưới trước sự ngỡ ngàng của bạn bè. Ai cũng bảo tôi vội vàng và dại khi lấy một người thua kém mình mọi mặt, hình thức, địa vị xã hội. N hà anh nghèo, bố mẹ đã già, mà sau anh còn hai đứa em nữa. Thế nhưng bỏ qua tất cả, tôi vẫn đến với anh vì niềm tin anh là người đàn ông chín chắn, có thể dựa vào.
Nhớ lại những ngày tháng mới lấy nhau đến bây giờ tôi vẫn còn run sợ. Vậy nhưng chúng tôi đều có thể vượt qua tất cả mọi khó khăn. Đến bây giờ, cuộc sống đã ổn định hơn thì lại xảy ra chuyện tày đình này.
Lấy tôi nhưng anh vẫn còn trách nhiệm nuôi các em cho tới khi tốt nghiệp đại học. Lương anh mỗi tháng 8 triệu, cho mỗi em 2 triệu, gửi về quê cho bố mẹ 1 triệu, vậy là mỗi tháng anh chỉ còn đưa cho tôi 3 triệu để chi tiêu.
Đôi lần buồn lòng tôi hỏi, thế lúc em sinh con thì lấy gì để nuôi con, anh chỉ lắc đầu bảo sẽ cố gắng làm thêm. Chỉ cần anh trả lời như thế thôi là tôi đủ hiểu, anh luôn đặt những người trong gia đình mình lên trước cho dù con anh, máu mủ của anh có thiếu thốn đi chăng nữa.
Mang bầu, phụ nữ ai cũng nhạy cảm và khó tính hơn, thế nhưng anh vẫn luôn áp đặt suy nghĩ của mình và chẳng bao giờ nhún nhường, chiều lòng vợ một chút nào. Đôi lúc nghén ngẩm thèm ăn cái này cái kia, tôi cứ thui thủi một mình đi mua vì có nói ra thì anh bảo tôi làm mình làm mẩy, tôi giả vờ để hành chồng.
Thực sự, nhiều lúc tôi cảm giác anh xem tôi như gánh nặng đúng hơn là một người vợ. Nói chuyện với bạn bè thì có người động viên, có thể anh như vậy vì muốn làm những việc to lớn để làm trụ cột cho mẹ con tôi dựa vào.
Đứa con ra đời, cuộc sống luôn rơi vào khó khăn vì tôi không đi làm, mọi chi phí chỉ trông vào mấy đồng lương của anh. Thế mà số lương ít ỏi đó anh còn san sẻ hết người này đến người kia ở quê.
Nếu các em anh còn đi học thì tôi cũng sẽ chẳng có cớ để nói nhưng khi đứa em lớn của anh đã ra trường và có việc làm, lương hàng tháng 5, 6 triệu mà tháng nào cũng gọi điện xin tiền.
Video đang HOT
Con bé nay ốm, mai ốm, tiền ăn uống sinh hoạt của cả nhà còn 4 triệu, trong đó có 1 triệu tiền nhà trọ. Vậy mà đứa em anh vẫn có thể gọi điện xin tiền anh trai. Bố anh tháng nào cũng gọi điện giục gửi tiền về. Nhiều lúc ức chế, tôi muốn bế con đi cho rồi.
Thế nhưng, mọi khó khăn cũng qua đi. 12 năm sau chúng tôi đã có một cơ ngơi đàng hoàng sau những nỗ lực không ngừng nghỉ của anh. Giờ anh đã làm giám đốc công ty, thu nhập hàng tháng lên tới hàng trăm triệu và mẹ con tôi chẳng phải lo lắng gì đến vấn đề kinh tế nữa.
Giữa lúc cuộc sống đang êm ấm như vậy thì ngày 23 tháng 5, bây giờ tôi vẫn còn nhớ rõ cái ngày đó, anh dẫn về một cậu bé 6 tuổi, bảo với tôi rằng đây là đứa con anh mới nhận nuôi và bảo tôi chăm sóc cháu như các con đẻ của mình. Anh bảo với tôi đứa bé mất mẹ mất cha, không ai chăm sóc, ở quê ông bà già cả, mù lòa nên anh thương quá nhận về làm phúc.
Nghe anh nói vậy tôi càng thương cháu hơn. Tôi chăm sóc cháu, cho cháu ăn, cháu mặc không kém gì các con mình. Thấy cháu và các con chơi với nhau thân thiết như anh em tôi cũng vui lắm.
Thế nhưng, rồi tôi nhận ra, trên khuôn mặt ngây thơ đó có nét gì rất quen. Đúng rồi, sống mũi dài, làn da ngăm ngăm, mái tóc dày đen óng giống hệt người đàn ông đầu gối tay kề hàng ngày của tôi.
Nghi ngờ trỗi dậy, tôi âm thầm đi điều tra và phát hiện ra sự thật tày đình đó. Hóa ra thằng bé là con của chồng tôi với một cô gái ở Đắk Lắk. Đó là kết quả của những đợt công tác thường xuyên của anh cách đây 7 năm ở trong đó.
Tôi đau đớn hơn khi biết, cô ta hiện đang sống ở Hà Nội và vì không nuôi được con nên gửi trả thằng bé cho chồng tôi nuôi. Vậy mà anh ấy dám lừa dối tôi trắng trợn như vậy.
Từ hôm biết chuyện, tôi chẳng ăn chẳng ngủ được. Tôi muốn chất vấn muốn anh phải nói thật tất cả để tôi có thể đuối nó ra khỏi nhà nhưng tôi không làm được. Tôi lo sợ các con biết sự thật sẽ ảnh hưởng tâm lý và không chú tâm học hành được.
Nhưng hàng ngày phải đối diện với nó, nhìn sự dối trá trên khuôn mặt anh là tôi ghê sợ. Tôi cũng mệt mỏi khi nghĩ đến cảnh anh đi nhậu khuya nhưng đang ở bên người đàn bà đó. Tôi phải làm sao lúc này đây? Xin hãy cho tôi vài lời khuyên.
Theo Người đưa tin
Vợ bật khóc nức nở khi biết sự thật sau những hôm tập hát quan họ của ông chồng
Nhìn đồng nghiệp và địa điểm tập hát quan họ của chồng mà chị suýt chết ngất. Chị khóc tức tửi chân tay cứ va đập loạng choạng vào nhau.
Dạo này chị thấy chồng hay về muộn lắm, hỏi thì chồng nói ở lại tập văn nghệ kỷ niệm 10 năm công ty thành lập. Thấy chồng dạo này tham gia công tác ở công ty chị cũng vui lây. Anh vốn là người ít nói, khó hòa đồng mà giờ hăng hái như vậy thì còn gì bằng.
Đêm nào chị cũng hào hứng hỏi chồng: "Hôm nay tập đến đâu rồi anh, có vui không?". Thấy chồng hào hứng kể chị cứ tủm tỉm cười. Vì tin chồng nên chưa 1 lần chị mảy may suy nghĩ, nghi ngờ gì cả. Chị hào hứng chờ đến ngày cơ quan anh biểu diễn.
Chị háo hức đi xem chồng diễn văn nghệ (Ảnh minh họa)
Dạo này chồng chị hay hát quan họ, anh bảo anh song ca với 1 cô ở công ty. Nhưng tất cả liệu có như chị nghĩ, hôm đó công ty anh liên hoan thật. Chị đến tham dự khi đã năn nỉ khô cả cổ họng chồng mới cho đi cùng. Anh song ca bài quan họ với cô đồng nghiệp rất tình tứ. Mọi người khen chồng hay nên chị cũng mở mày mở mặt. Ra đến nhà vệ sinh chị vô tình gặp cô gái hát cùng chồng chị vừa nãy, chị vui vẻ hỏi han:
- Chắc em và chồng tôi đã tập vất vả lắm mới hát ăn khớp như vậy nhỉ?
Cô kia cười cười rồi nói:
- Có thời gian tập tành gì đâu chị, bọn em tự hát thuộc lời rồi mới tập cùng nhau đúng 1 tiếng chiều qua thôi. May mà hôm nay hai anh em hát cũng hợp giọng phết.
- Thế các tiết mục còn lại thì sao em, họ có ở lại tập sau giờ làm không?
- Dạ không chị ạ, mọi người toàn nghỉ lao buổi trưa anh em tụ tập rồi hát thử cho nhau nghe thôi.
Chị cười méo mó đáp lại, chị tự nhủ: "Vậy hai tháng qua tuần nào chồng cũng ở lại tập quan họ vài ba ngày thì tập ở đâu?". Tự dưng chị toát hết mồ hôi, lo lắng. Chị âm thầm bỏ về trước vì chẳng còn tâm trạng nào để vui vẻ. Chị nhắn tin cho chồng là chị về với con trước.
Từ hôm đó chị đâm ra nghi ngờ chồng hơn, chị thử xem giờ hết trò hát quan họ thì anh sẽ lấy cớ gì. Đêm đó chồng đang ngủ chị rón rén lấy điện thoại ra kiểm tra. Cái việc mà từ trước đến nay chị chưa từng làm, cũng may anh không đề phòng vợ nên không để mật khẩu.
Chị thấy facebook không có dấu hiệu gì khả nghi, riêng zalo có đoạn chát của 1 cô gái mới gửi đến còn phía trên đều đã xóa. Chị đứng tim khi thấy dòng tin nhắn:
- Anh ngủ ngon nhé, hôn anh!
Chị bật khóc nức nở, tay chân cứ bủn rủn đến đi còn không vững: "Chồng mình đang à ơi với gái ư? Liệu họ mới chỉ nhắn tin hay đã đi quá giới hạn với nhau rồi".
Cả đêm chị không tài nào chợp mắt nổi, cứ nghĩ đến máu chị lại sôi lên, còn nước mắt cứ rơi lã chã. Chị quyết tâm vạch mặt ông chồng vàng mười cho ra lẽ.
Sự thật quá phũ phàng khiến chị gục ngã (Ảnh minh họa)
Từ hôm đó chị sẵn sàng tư thế theo dõi trong bất kỳ tình huống rồi. Và ngày đó cũng đến, anh nhắn tin cho chị rằng: &'Anh đi uống bia với mấy anh em cơ quan, mẹ con em cứ ăn cơm đi nhé không cần chờ anh đâu". Chị 1 tay nhắn tin lại: "Ok", 1 tay với lấy chiếc chìa khóa xe cô đồng nghiệp bên cạnh. Chị đổi xe, đổi cả đồ chống nắng để tiến hành kế hoạch của mình.
Đối tượng xuất hiện, chị run rẩy đi theo. Quán bia thứ nhất anh ta dừng là 1 khu trọ có nhiều sinh viện, chờ tầm 10 phút &'đồng nghiệp' mà anh nói chạy ra. Cô ta mặc cái quần đùi ngắn cũn cỡn nhảy lên xe chồng chị, tay ôm eo miệng cười nói. Lúc này chân chị va đập loạng choạng sắp đứng không vững nữa nhưng vẫn phi xe đi theo, xem họ sẽ làm gì tiếp.
Quán bia thứ 2, cái đích mà chồng chị dừng chân là 1 nhà nghỉ nhấp nháy đèn ở đường Láng. Anh chị chạy tót xe vào dập dìu nhau lên tầng. Lúc này chị điên sôi máu chị lấy máy gọi cho chồng:
- Bao lâu nay anh đi tập hát quan họ, uống bia ở nơi lý tưởng nhỉ? Có điều hòa mát lạnh và có gái chiều chuộng thế ai chẳng thích. Cô ta nhìn cũng được đấy.
- Kìa bà xã à, bà xa nghe anh nói đã...
Tút tút tút...
Chị tắt máy phi xe đi, vừa đi chị vừa khóc. Đêm đó anh gọi cho chị cả trăm cuộc nhưng đều thuê bao. Chị đến nhà bạn không về. Cả đêm chị ngồi đờ đẫn, chị chưa từng nghĩ ông chồng của mình lại có ngày hư đốn khốn nạn như vậy. Có nằm mơ chị cũng không tài nào tin nổi, cứ nằm nhắm mắt lại là hình ảnh hai người đó quấn quýt lấy nhau lại hiện lên trong đầu khiến chị muốn phát điên.
Chị thực sự thấy đau khổ và bế tắc vì không biết nên đối diện với con, với người chồng phản bội ấy như thế nào nữa. Chắc những ai đã bị chồng cắm sừng đều hiểu cái cảm giác tuyệt vọng này.
Theo Một Thế Giới
Gục ngã khi chứng kiến chồng và bồ "không mảnh vải che thân" Nhiều khi tôi tự hỏi, có phải tại tôi xa nhà, xa chồng nên anh mới sa ngã thế không... Tôi và Trường kết hôn khi tôi vừa tròn 19 tuổi. Anh ở cách nhà tôi hơn chục cây. Trường lao động tự do, còn tôi khi ấy đang làm công nhân trong một xưởng may gần nhà. Cưới nhau một năm thì...