Góc nhìn ngược về tình yêu
Thật khó để định nghĩa chính xác về tình yêu. Hãy nhìn từ góc độ ngược lại để biết được bản chất của tình yêu là gì nhé.
1. Tình yêu không phải là lý do để nhấn chìm cuộc đời bạn trong khổ đau và nước mắt
Điều này đã xảy ra với rất nhiều cặp đôi chung sống bên nhau được một khoảng thời gian dài. Họ là những con người đã đến với nhau bằng tình yêu nhưng qua nhiều năm sống bên nhau, cùng với những khó khăn trong cuộc sống, tình yêu với họ dường như là một khái niệm xa xỉ. Bởi vậy, không ít cặp đôi đã đặt dấu chấm hết cho mối quan hệ đó bằng lời chia tay, để rồi cả phần đời còn lại phải sống trong đau khổ. Bạn nói rằng bạn yêu người đó, đó là lý do để bạn ở lại bên họ, nên khi chia tay, bạn cảm thấy đau đớn, hối tiếc, bất lực…
Hãy nên nhớ rằng, chẳng ai ủng hộ việc bạn bám víu vào một tình yêu đã mất bởi nó chỉ khiến cho cuộc đời bạn thêm khổ đau và chìm trong nước mắt. Đừng coi việc duy trì tình yêu đó là điều cao cả và tiếp tục sống với nó trong suốt phần đời còn lại của mình.
2. Tình yêu không phải lý do để bị “đánh đập” về thể chất và tinh thần
Nếu để xúc cảm của bạn phụ thuộc vào người mà bạn yêu thì hẳn là bạn đang sai lầm. Sự yêu – ghét phải thuộc về bản thân bạn chứ không được liên quan đến ý thích của đối tác. Sự ổn định, sức mạnh của tinh thần còn quan trọng hơn cả sức khỏe thể chất. Vì vậy, nếu cơ thể bạn hoàn toàn khỏe mạnh mà tinh thần có dấu hiệu đi xuống trầm trọng vì một người nào đó thì đây cũng không phải tình yêu.
Nếu ai đó nói rằng bạn hãy làm điều gì đó để chứng minh tình yêu của mình với người ấy thì đó là yêu cầu hoàn toàn sai lầm (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
3. Tình yêu không phải lý do để tồn tại một mối quan hệ khó chịu
Nếu bạn không cảm thấy vui vẻ trong mối quan hệ của bạn và lý do duy nhất để duy trì tình trạng này là bạn vẫn nghe được 3 từ “Anh yêu em” từ người ấy thì bạn nên nhìn nhận lại mối quan hệ này ngay lập tức.
Khi đã phát hiện ra nhiều điều khó chịu trong mối quan hệ giữa hai người chính là nguyên nhân khiến bạn không mấy vui vẻ, hãy chấm dứt mối quan hệ này càng sớm càng tốt. 3 tiếng “Anh yêu em” đó chỉ là cái vỏ bọc đẹp đẽ nhưng nó không thể làm cho tình yêu của bạn tốt đẹp hơn. Trên thực tế, nó có thể khiến cho bạn cảm thấy tồi tệ hơn bởi sự đạo đức giả mà người ấy vẫn thể hiện trước bạn.
4. Tình yêu không cần phải chứng minh
Nếu ai đó nói rằng bạn hãy làm điều gì đó để chứng minh tình yêu của mình với người ấy thì đó là yêu cầu hoàn toàn sai lầm. Khi bạn yêu người đó, tình yêu sẽ được thể hiện rõ ràng qua hành động. Còn khi bạn chỉ nói tiếng yêu mà không hành động, có thể bạn không yêu họ đâu.
Trong trường hợp bạn đã thể hiện tình yêu của mình với đối tác mà người đó vẫn yêu cầu bạn chứng minh tình yêu của mình thì chắc chắn người đó phải có vấn đề. Hoặc là họ không đủ niềm tin vào chính mình, vào tình yêu mà bạn dành cho họ, hoặc là bạn cần xem xét lại tình cảm của mình.
5. Tình yêu không phải điều cần nói liên tục
Bạn có thể cảm nhận được tình yêu người khác dành cho mình thông qua các hành động của họ. Những lời nói “yêu” chỉ góp phần củng cố thêm tình yêu đó mà thôi, nếu đã yêu thật lòng, trước sau gì họ cũng sẽ ngỏ lời. Sau khi đã nghe được lời tỏ tình đó mà người ấy vẫn liên tục lặp đi lặp lại câu “Anh yêu em” trong khi những hành động thể hiện tình yêu thương thì giảm đi rõ rệt hoặc ngày càng không thấy đâu thì người đó chưa hẳn đã yêu bạn thật lòng.
6. Tình yêu không làm nên tất cả hạnh phúc trong cuộc sống
Cuộc sống cần có hạnh phúc và hãy làm những gì mà bạn cảm thấy và cho rằng mình sẽ được hạnh phúc. Hãy thoải mái với tất cả con đường đi đến hạnh phúc và không nên chỉ tập trung vào một người mà mình yêu thương.
7. Tình yêu không phải trách nhiệm
Yêu một ai đó không có nghĩa là bạn buộc phải từ bỏ những gì mình thích trong cuộc sống vốn có trước đây. Nếu bạn chọn cách từ bỏ những điều đó vì người mình yêu, hãy chắc chắn rằng quyết định của mình hoàn toàn xuất phát từ tình yêu và nó diễn ra một cách tự nguyện, thoải mái chứ không vì một áp lực nào.
Nói một cách khác, yêu thương không gắn liền với trách nhiệm, không phải nguyên nhân để bạn phải thế này, phải thế kia… Hãy làm tất cả từ trái tim mình, đừng lấy tình yêu ra làm thứ ràng buộc.
Theo afamily
Tình yêu của thầy
Năm mươi năm đã trôi qua trong cuộc đời với biết bao niềm vui và vinh quang; khổ đau, đắng cay, tủi cực, thăng trầm. Nhưng, có một tình yêu mà tôi không bao giờ quên. Đó là tình yêu của thầy Hùng đối với bọn học trò chúng tôi và đặc biệt đối với tôi.
Năm ấy tôi học lớp 6A Trường cấp hai Hiệp Hòa. Tôi học vào loại khá. Riêng môn văn, thầy giáo bảo tôi có năng khiếu. Tôi chỉ biết rằng mình mê môn văn nhất. Tôi mê tiểu thuyết, truyện ngắn và thơ. Hễ cứ vớ được cuốn truyện, tập thơ nào là tôi đọc ngấu nghiến. Kể cả khi bế em, khi cưỡi trên mình trâu, kể cả khi đi câu cá rô, cá chuối... Mà, cái thời ấy, sách cực kỳ hiếm. Về tiểu thuyết, tôi chỉ biết có "Vượt Côn Đảo", "Sông Đông êm đềm", "Những người khốn khổ", "Bước đường cùng", "Số Đỏ"... Truyện ngắn và thơ thì lại càng hiếm. Tôi chỉ được đọc những truyện ngắn đăng lẻ hoặc những bài thơ đăng lẻ ở một tờ báo, một tạp chí nào đó từ tay thầy Trính - thầy giáo ở làng tôi.
Minh họa từ internet
Thầy Hùng là thầy giáo dạy văn, cũng là thầy giáo chủ nhiệm lớp tôi. Thầy luôn luôn gần gũi bọn học trò chúng tôi, đặc biệt thầy luôn luôn động viên tôi học thật tốt môn văn. Nhờ có thầy thường xuyên động viên khích lệ, môn văn của tôi thường được điểm cao. Thầy còn động viên tôi làm thơ nữa. Và thế là một số bài văn vần của tôi ra đời từ đấy. Đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ một vài câu. Khi đọc lại, tôi thấy rõ đấy chỉ là những câu văn vần mà thôi. Thế nhưng, thời ấy, làm được một câu văn vần như thế đã là giỏi lắm. Bạn bè cứ trêu tôi là "thi sĩ".
Quê tôi là một miền quê yên tĩnh nằm ở phía cuối huyện. Đồng quê tôi thuộc loại trũng nhất, như là một cái rốn của huyện. Nhà tôi nghèo lắm. Bố mẹ tôi tảo tần quanh năm mà không đủ nuôi sáu miệng ăn. Tôi là anh cả. Dưới tôi còn ba đứa em lít nhít. Mẹ tôi lại yếu đau luôn. Bố tôi quanh năm vật lộn với hòn đất, lặn hụp hết Đồng Táy, Đồng La, lại Con Cóc, Gồ Cay, Ông Moi, Hạ Bạch, Đồng Gìm... chỉ mơ có một vụ được mùa nhưng mấy khi có được. Thế là tôi quyết định bỏ học.
Tôi nói dối bố mẹ tôi là trường đang sửa chữa, phải nghỉ học một thời gian. Từ hôm ấy, tôi ra đồng với bố.
Hôm ấy là ngày thứ tư tôi bỏ học. Bố con tôi đang cuốc ruộng ở cánh đồng Gìm. Bỗng xa xa bên lũy tre làng xuất hiện một người mặc áo trắng. Người ấy đang vội vã đi ra cánh đồng, trên vai lại còn vác một cái cuốc nữa? Ai thế nhỉ? Người ấy đang đi về phía bố con tôi...
"Ô kìa, thầy Hùng!" Tôi ngỡ ngàng reo lên. Thật không ngờ!
Bố con tôi dừng cuốc, chạy lên bờ chào thầy và mời thầy về nhà. Nhưng thầy nhất quyết không về. Thầy xắn quần lội ngay xuống ruộng cuốc với bố con tôi. Vừa cuốc, thầy vừa nói chuyện với bố tôi. Thầy nói rằng tôi học khá, riêng môn văn học giỏi, và khuyên bố tôi tiếp tục cho tôi đi học. Bấy giờ bố tôi mới biết là tôi đã nói dối. Tôi xin lỗi bố, xin
lỗi thầy, hứa sẽ tiếp tục đến lớp và học tập thật tốt. Thầy mở cặp lấy ra hai quyển vở và một cái bút máy Trường Sơn đặt vào tay tôi và dặn: "Ngày mai em tới lớp nhé!". Tôi lóng ngóng đưa hai tay ra nhận. Nước mắt trào ra, giàn giụa, tôi nức nở như một đứa con nít. Thầy vỗ vai tôi bảo: "Nín đi em, cố gắng nhé!". Thế rồi, thầy đi.
Nửa thế kỷ đã qua, bao nhiêu là thăng trầm trong cuộc sống... Bao nhiêu điều tôi không thể nào nhớ nổi. Nhưng hình ảnh người thầy gầy gò, đạp chiếc xe đạp cút kít trong buổi chiều hoàng hôn lộng gió và tình yêu của thầy thì cứ còn mãi trong ký ức tôi, không thể phai mờ.
Theo người lao động
"Ép" mẹ lấy chồng Chúng tôi chẳng biết làm sao để... "ép" mẹ phải lấy chồng. Câu chuyện của chúng tôi khá dài bởi vì nó đã đi cùng mấy mươi năm đổi thay của đất nước. Tuy vậy, nó cũng chỉ là những chuyện bình thường của mỗi gia đình Việt Nam. Trong đó có những vui buồn, khổ đau, chia ly, sum vầy... Nhưng điều...