Góc khuất đằng sau một người vợ hạnh phúc
Thực tế, đằng sau sự hạnh phúc, sung sướng mà mọi người nhìn thấy ấy là cả một góc tối khiến chị tê tái cõi lòng mỗi khi nghĩ đến…
Chị có một người chồng thành đạt, giỏi giang. Chị có những đứa con xinh xắn, ngoan ngoãn. Gia đình chị có một cơ ngơi hoành tráng, con cái chị được học trong những ngôi trường tốt nhất, mặc những thứ đẹp, ăn ở những nhà hàng đắt tiền. Bản thân chị thường xuyên có xe đưa xe đón, xách túi hàng hiệu, mặc quần áo đắt tiền, đeo vòng ngọc trai xịn…
Mỗi khi anh chị đi cùng nhau, anh luôn khoác tay chị thật chặt, chăm chút chị và các con rất tận tình. Anh thường xuyên tổ chức các chuyến du lịch trong và ngoài nước cho chị và các con được tận hưởng, khám phá cuộc sống. Ai cũng nói chị đúng là bà hoàng rồi, sướng khó người nào bì kịp. Cuộc sống hoàn hảo như thế cơ mà, người phụ nữ hạnh phúc nhất trần đời không là chị thì là ai được nữa!
Nhưng thực tế, đằng sau sự hạnh phúc, sung sướng mà mọi người nhìn thấy ấy là cả một góc tối khiến chị tê tái cõi lòng mỗi khi nghĩ đến. Nỗi đau ấy còn đau gấp vạn lần khi mà trong lòng chị thì khổ sở mà ngoài mặt lúc nào cũng phải cố tỏ ra như không có chuyện gì.
Anh chị lấy nhau từ khi anh còn tay trắng lập nghiệp. Nhờ sự giỏi giang, tháo vát và đầu óc kinh doanh của anh mà công việc nhanh chóng có tiến triển tốt. Để đến bây giờ, sau 10 năm kết hôn, anh đã có thể được người khác xưng tụng là một người đàn ông thành đạt. Nhưng cũng chính từ khi có nhiều tiền trong tay, anh dường như biến hẳn thành con người khác. Tiền của anh làm ra, trông vào lương chị có mà ăn còn không đủ, anh đã nghĩ như thế và tự cho mình có quyền.
Có tiền, anh xây nhà lầu, mua xe hơi, sắm sửa các thứ cho vợ con một cuộc sống sung túc, đủ đầy. Anh cất cho bố mẹ anh một căn nhà mới, chu cấp tiền hàng tháng cho 2 cụ thoải mái tận hưởng tuổi già. Vì thế mà thiên hạ lúc nào cũng tấm tắc khen ông bà có một người con trai ít ai sánh kịp. Anh em có ai khó khăn cần giúp đỡ, anh cũng không chút đắn đo. Ai cũng nói anh là người sống có tâm, có đạo đức, lấy được một người chồng như thế chị đúng là trúng số độc đắc.
Tất cả chỉ là hình thức bên ngoài để có tiếng thơm cho chồng chị mà thôi (Ảnh minh họa).
Nhưng có mấy ai biết, ở nhà, chị muốn mua một cái nồi cơm điện mới cũng phải hỏi ý kiến và ngửa tay xin tiền của anh, muốn treo một bức tranh do học sinh của mình tặng cũng phải xin phép chồng. Cái nồi cơm điện, không phải chị không thể có tiền tự mua, nhưng khi chị mua về, anh không ưng thì thể nào nhà cũng có chuyện. Thêm nữa, anh luôn phải thích đồ đắt tiền để thể hiện đẳng cấp, còn đồng lương giáo viên của chị, cũng chỉ đủ trang trải cho một cuộc sống bình dị mà thôi.
Chị sống trong nhung lụa, nhà cao cửa rộng đấy, nhưng tất cả đều không phải của chị. Người ta nói “của chồng công vợ”, chị không dám nhận công, nhưng đến căn nhà chị ở, dù là những chi tiết nhỏ nhất chị cũng không có quyền ý kiến thì không hiểu chị là gì trong gia đình nữa. Các con học trường gì, như thế nào cũng một tay anh dàn xếp và quyết định, chị là mẹ chúng nhưng hễ đưa ra quan điểm là anh gạt đi ngay, nạt nộ chị đủ điều.
Video đang HOT
Đó chưa phải là tất cả, những đêm anh nửa đêm mới trở về, người nồng nặc mùi rượu và nước hoa phụ nữ mới là những điều ám ảnh chị nhất. Anh còn thường xuyên ngang nhiên nhắn tin, gọi điện hẹ hò nhân tình ngay trước mặt chị. Lần đầu tiên chị phát hiện anh có nhân tình bên ngoài, chị đau đớn vô cùng. Nhưng đáp lại những trách móc, hờn giận và nước mắt của chị, anh thản nhiên, lạnh lùng nói: “Cô muốn các con sau này có tương lai tốt đẹp, được sống đầy đủ, học trường tốt, có thể là đi du học nữa thì hãy học thói quen mù-câm-điếc mà sống đi! Vì nếu không thế thì cô không sống nổi đâu, tôi giờ đã là ông chủ, là đại gia có tiền, cũng phải hưởng thụ những cái sung sướng ở đời chứ! Làm không để hưởng thì làm làm gì? Người mẹ nào cũng sẵn sàng hy sinh vì con mà, cô đừng dại dột làm to chuyện lên, dù cô tiết lộ nửa lời khiến tôi mất mặt thì tôi không để cô được yên đâu!”.
Sau khi suy nghĩ rất nhiều, nghĩ cho tương lai của các con, chị đã quyết định chấp nhận làm theo lời anh nói. Thôi thì đời chị khổ sở có là gì, các con có bố lo lắng, quan tâm vẫn là điều quan trọng nhất. Nhưng cũng từ đó, cuộc sống của chị luôn song hành với nước mắt và tủi nhục. Chị phải chứng kiến chồng cặp kè hết cô nàng này đến cô nàng kia, chịu đựng sự gia trưởng, độc đoán của chồng trong từng việc nhỏ nhất nhưng vẫn phải tuyệt đối im lặng, không được hé răng than vãn nửa lời.
Người ngoài nhìn vào thấy gia đình chị sung túc, đủ đầy, chị và các con muốn gì được nấy nhưng tất cả chỉ là hình thức bên ngoài để có tiếng thơm cho chồng chị mà thôi. Đến bố mẹ anh, anh hiếu kính với các cụ như thế đấy nhưng chỉ thuần túy về vật chất mà thôi, chứ các cụ ốm đau, anh có thời gian đi chơi với nhân tình mà cũng không rảnh để về thăm bố mẹ. Tất cả những việc anh làm chỉ nhằm 1 mục đích xây dựng hình ảnh của mình là người đàn ông thành đạt, tử tế, đạo đức. Còn chị, anh bắt chị sống như một con búp bê, đặt đâu ngồi đó, bảo gì nghe nấy. Bảo sao ít người nào nhìn thấy chị cười 1 nụ cười thoải mái, nhẹ nhõm và thực sự vui vẻ.
Mấy đồng nghiệp ở cơ quan thường trêu chị: “Có chồng đại gia, tiền tiêu không hết như thế thì đi dậy làm gì, khản cả cổ, còi cọc cả tháng mới được vài triệu bạc!”. Những lúc ấy chị chỉ cười, không nói gì. Mấy ai biết chị cảm thấy vô cùng may khi chồng vẫn không đến mức bắt chị bỏ việc ở nhà, nếu không chắc chị phát điên lên mất. Vì ở nhà chị có khác gì ở tù là mấy!
Theo Trithuctre
Tôi đính hôn với cô gái mưu mô và giả tạo
Như tôi dự đoán, em đã cuống cuồng tìm vệt máu trên ga giường và khóc nấc lên khi không thấy nó. Em than vãn kêu oan vì không thể minh chứng sự trong sáng của mình.
ảnh minh họa
Là người đàn ông phóng khoáng và nhiều trải nghiệm, tôi chưa bao giờ lấy trinh tiết làm thước đo đánh giá nhân cách phụ nữ. Vậy mà cuối cùng, tôi vẫn khốn khổ vì chữ trinh.
Người yêu đầu tiên của tôi là cô gái có cá tính mạnh mẽ. Ngày ấy, tôi còn khá nhút nhát nên theo đuổi gần năm trời mới dám tỏ tình với em. Lúc đó em đã ngập ngừng im lặng rất lâu khiến đầu tôi căng như dây đàn.
Cứ lo sợ sẽ bị từ chối nhưng em lại nói rằng: "Không phải em băn khoăn về việc trở thành người yêu của anh. Em chỉ suy nghĩ xem có nên nói thật rằng em không còn là gái trinh không".
Điều em nói làm tôi choáng váng nhưng càng thêm yêu quý bởi sự chân thật thẳng thắn. Tôi không hề do dự chấp nhận sự thật đó. Tôi biết rằng, khi một người đàn ông luôn miệng tuyên bố yêu tâm hồn phẩm giá của người phụ nữ nhưng lại lung lay tình cảm trong trường hợp người ấy không còn trong trắng thì rốt cục anh ta chỉ yêu mỗi bản thân mình mà thôi.
Em đã yêu tôi bằng cả tình yêu lẫn tình dục. Nhưng năm ấy, tôi chỉ như một cậu bé đang tập tành làm đàn ông. Chúng tôi yêu nhau vô cùng bản năng nhưng lại biết chế ngự bằng lý trí. Nhờ cuộc tình này mà tôi thấy mình từng trải hơn, đàn ông hơn.
Nhưng cuộc tình đẹp 4 năm đó cuối cùng cũng không thành. Chúng tôi chia tay, em bỏ ra nước ngoài, tôi chuyển việc đến thành phố khác. Những tưởng tâm hồn đã chai sạn thì một tình yêu mới lại đến với tôi sau vài tháng đơn lẻ. Cô ấy xinh đẹp, trong trẻo như một thiên thần.
Trái với mối tình đầu dày dạn kinh nghiệm và "người lớn" trước đó, người yêu mới kém tôi 10 tuổi. Tuy nhiên, chính em đã cho tôi biết thế nào là sự trong trắng đáng yêu của tình yêu thiếu nữ.
Những lời tỏ tình nũng nịu trẻ con, những cuộc hẹn hò ngộ nghĩnh, những ghen tuông giận hờn vô cớ... đều là những cảm giác mà tôi chưa từng được trải qua trước đây. Tôi thật sự thấy mình đang ở trên thiên đường hạnh phúc lần nữa.
Khoảng cách lớn về tuổi tác khiến tôi phải kiềm chế dục vọng đến mức lớn nhất có thể. Như một thói quen với mối tình trước, tôi vô tư đụng chạm cơ thể em khiến em tổn thương rất nhiều.
Nhớ lần đầu bị tôi khẽ chạm ngực, em đã dùng hết sức lực tát tôi thật đau và khóc. En giận dỗi cả tháng trời. Em ghét tôi xúc phạm sự trong trắng của mình.
Sau lần ấy tôi mới hiểu thế nào là giá trị của trinh tiết. Với em, đó cũng chính là phẩm hạnh. Nhưng tôi càng luôn khao khát ham muốn em. Bởi từ thuở sinh viên tôi đã sống quen với cuộc sống có tình dục, bây giờ thật khó để nín nhịn.
Sau khoảng thời gian thuyết phục, em chỉ đồng ý quan hệ với điều kiện đã ăn hỏi. Tôi cũng gần 30 nên cũng đến tuổi lập gia đình. Vì thế, tôi hoàn toàn ưng thuận. Công tâm mà nói, chúng tôi đính hôn vì tôi muốn có em làm vợ chứ không phải vì muốn được đáp ứng chuyện chăn gối.
Lần đầu quan hệ em tỏ ra rất lo lắng. Em rúm ró cả người khiến tôi vừa thương vừa thấy hưng phấn. Nói thật trên đời này, không đàn ông nào có thể cưỡng lại được dục vọng trước một cô gái trẻ trung lại trong trắng.
Dù rất khao khát nhưng tôi vẫn lý trí để trấn an và tìm cách dẫn dắt em tốt nhất. Nhưng tôi đã hoàn toàn vỡ mộng. Trái với vẻ nhút nhát sợ sệt của người "lần đầu", cơ thể em lại chẳng biểu hiện dấu hiệu gì của điều đó cả.
Em nhăn nhó rên rỉ trong khi tôi hành sự lại rất dễ dàng. Với sự từng trải trong chuyện chăn gối, tôi bẽ bàng nhận ra rằng đây không phải là lần đầu tiên của em. Tiếng em rên khe khẽ bên tai chỉ là giả dối.
Tôi không chán ghét em vì đã mất trinh. Nhưng tôi ghét cái cảm giác bị lừa dối vì chuyện ấy. Tôi thắc mắc không hiểu rằng em có phải là người coi trọng trinh tiết hay không. Bởi nếu em coi thường điều đó thì cần gì phải giả vờ trong sáng với tôi? Còn nếu em xem trọng thì tại sao lại quan hệ khi tuổi đời còn rất trẻ?
Dù trong đầu đang hỗn loạn với bao suy nghĩ, tôi vẫn cố giữ im lặng cho đến hết cuộc vui. Tôi muốn chờ xem em có thể diễn kịch giỏi đến mức nào. Như tôi dự đoán, em đã cuống cuồng tìm vệt máu trên ga giường và khóc nấc lên khi không thấy nó đâu.
Em than vãn kêu oan vì không thể minh chứng sự trong sáng của mình và tự kết luận rằng bẩm sinh em đã không có màng trinh. Hoặc nếu có thì em có thể đã bị rách trong những lần ngã xe đạp. Em tỏ vẻ áy náy và yếu đuối giả tạo xin lỗi tôi.
Trước sau tôi vẫn im lặng. Từ nhỏ tôi đã không coi trọng trinh tiết, tôi lấy tính nết và tình cảm làm tiêu chí hàng đầu để lựa chọn bạn gái cũng như người vợ sau này của mình. Với người tình đầu, tôi đã không chút do dự chấp nhận cô gái đã mất "cái ngàn vàng" nhưng không hề khiếm khuyết về nhân cách. Nhưng với em, thật khó để chấp nhận tính gian dối, kể cả khi vẫn còn trong trắng.
Tôi vừa đính hôn với một cô gái đầy giả tạo mưu mô. Tôi phẫn nộ khi thấy tình yêu của mình bị lừa dối. Tôi thật sự chỉ muốn bỏ em ngay từ khi đang quan hệ vì tôi không muốn chung sống với con người đó suốt đời. Nhưng làm vậy có quá nhẫn tâm không?
Theo Afamily
Mẹ chồng tôi sống giả tạo Mỗi lần về quê là mẹ chồng đem chuyện này, chuyện khác, chuyện xuyên tạc ra để nói xấu mình với chồng. Mẹ chồng tôi là một viên chức nhà nước, bà công tác trong ngành y tế. Cái ngành mà phải coi y đức đặt lên hàng đầu. Ấy vậy mà mẹ chồng tôi lại là một người đàn bà sống giả...