Giờ còn trinh là ế chồng…
Trải qua 5 lần yêu, cô vẫn giữ được lập trường, không để mất đi trinh tiết của người con gái.
Yêu 5 lần vẫn giữ được trinh nguyên
Chuyện cũng không phải là hiếm nhưng cũng có phần ngạc nhiên vì thời nay, khi mà chuyện trinh tiết không còn quá quan trọng nữa thì con gái cũng đã &’hi sinh’ nhiều hơn cho tình yêu của mình. Thế nhưng, cô bạn tôi lại không nghĩ như vậy. Cô có phương châm sống riêng của mình và chắc chắn, dù trong hoàn cảnh nào đi chăng nữa, cô cũng phải giữ gìn sự trong trắng đến khi về nhà chồng. Trường hợp cô bị người ta cưỡng bức thì không nói, hoặc chẳng may yêu phải anh bạn trai không ra gì thì lại là chuyện khác. Nhưng nếu để cô tình nguyện hiến dâng, đó là điều không thể.
Tôi tán thành với cách yêu của cô và cũng không có ý kiến gì về việc cô cố gắng để giữ gìn sự trong sáng ấy. Nhưng, những người bạn xung quanh cô, đặc biệt là người yêu của bạn tôi thì lại không hài lòng về chuyện này. Đôi khi họ muốn &’đi quá giới hạn’ với bạn gái của mình một là để kiểm tra xem bạn mình còn trong sáng hay không, hai là muốn biết bạn gái có yêu mình thật lòng hay không. Tuy nhiên, những chiêu bài đó của đấng mày râu đã bị bạn tôi bắt thóp hết. Thế nên, cô nhất định từ chối.
Tôi tán thành với cách yêu của cô và cũng không có ý kiến gì về việc cô cố gắng để giữ gìn sự trong sáng ấy. (ảnh minh họa)
Và cũng chính vì lý do ấy, yêu không hiến dâng cũng chưa muốn lấy chồng, nên những người đến với cô cũng lần lượt ra đi hết. Vì họ cho rằng cô quá cứng nhắc và khô khan, không yêu họ thật lòng. Đã nhiều lần, cô vào nhà nghỉ với người ngày người nọ (cô thú nhận với tôi như vậy) nhưng ngoài chuyện ôm nhau, hôn nhau ra, cô không cho phép anh ta đi quá giới hạn. Thế nên, sự kìm chế của cô khiến cho bạn trai ngạc nhiên vô cùng và họ bắt đầu suy diễn đủ thứ. Còn tôi, tôi tin cô, vì thật tình, có những người, dù nằm bên cạnh nhau cả đêm, họ cũng sẽ không làm gì nhau.
Nhưng trớ trêu thay, sự đoan chính của cô lại bị trả giá bằng những cuộc tình đổ vỡ. Cô lần lượt bị người ta bỏ rơi dù cô đã yêu khá nhiều, 5 người. Đau khổ nhưng cô vẫn cố gắng để vượt qua. Và cho tới 5 lần đó, cô vẫn giữ được lập trường, không để mất đi trinh tiết của người con gái.
Video đang HOT
Cô bạn tôi tâm sự có lúc cô rất muốn lấy chồng, có một tấm chồng để bố mẹ yên tâm và yên bề gia thất. Thế nhưng, bao người đàn ông cứ đến rồi lại đi, yêu thương cũng nhiều nên thành ra chán. Nghĩ lại những cuộc tình đã qua cô có chút tiếc nuối. Vì nhiều người đàn ông đến với cô và trong số những người đó đều có người tốt dù có vài điểm khiến cô không hài lòng. Nhưng đúng là, ở đời có ai hoàn hảo và mình cũng không nên cầu toàn quá, phải làm sao dung hòa mọi thứ cho tốt là được.
Cô bắt đầu chịu khó mở rộng các mối quan hệ, nhờ bạn bè mai mối với hi vọng sẽ tìm được một đức lang quân. (ảnh minh họa)
Nhưng dường như, giờ nhận ra điều đó đã là muộn màng. Người ta nói, trả qua nhiều cuộc tình mới thấm thía và cảm nhận được ai thật lòng với mình. Những người đàn ông đến với cô đã đi lấy vợ cả. Cô không quá tiếc nhưng nghĩ đến mình, cô lại cảm thấy cô đơn, có chút chạnh lòng. Cô chỉ mong sẽ tìm được một người đàn ông khiến trái tim cô rung động, tiền tài vật chất không quan trọng. Nhưng chuyện ấy dường như quá khó, đâu phải ai cũng dễ dàng tìm được một nửa của mình.
Cô bắt đầu chịu khó mở rộng các mối quan hệ, nhờ bạn bè mai mối với hi vọng sẽ tìm được một đức lang quân. Những gì là tiêu chuẩn với cô trước đây, cô không bận tâm nhiều nữa, chỉ cần người đó thật lòng yêu thương cô và cô cũng yêu họ, thế là quá đủ cho một mái ấm gia đình ở cái tuổi chẳng còn mấy trẻ trung.
Theo Eva
Khi bị người yêu phản bội
Khi biết anh đã có người con gái khác, tôi như muốn điên lên, muốn thét gào khóc lóc để quên đi cái sự thật đắng cay này...
Vào một buổi chiều giữa tháng sáu năm năm về trước, tôi đã gọi cho anh và chúng tôi đã bắt đầu một câu chuyện. Đó không phải là một câu chuyện tình lãng mạn, cũng không có một kết thúc có hậu, mà câu chuyện đó giống như người ta vẫn thường bảo, tình đầu tuy đẹp nhưng mong manh dễ vỡ. Thật vậy, và hơn một năm trước câu chuyện đó đã kết thúc.
Ngày ấy, tôi và anh đều là sinh viên năm thứ hai, chúng tôi cùng học chung một lớp, cùng chơi chung một nhóm nên có nhiều cơ hội gặp nhau. Rồi chúng tôi ra trường cùng xin được việc làm đúng như mình mong ước trong hai công ty lớn. Nghe thì thấy rất êm tai, rất xuôi chèo mát mái, nhưng ở đời luôn tồn tại một chữ "ngờ", không ai biết được chuyện gì sẽ đến...
Sau gần hai năm đi làm, anh làm rất tốt, công việc của anh rất tiến triển, dù anh luôn bảo mệt mỏi vì phải làm nhiều và áp lực nhưng tôi hiểu anh đang rất hài lòng với công việc của anh. Còn tôi thì ngược lại, tôi cảm thấy mệt mỏi, áp lực thật sự. Anh luôn cố gắng ở bên tôi những lúc đó, an ủi, động viên tôi. Anh bảo "chỉ cần em được vui vẻ thì làm việc gì đâu có quan trọng, đâu nhất thiết phải kiếm được nhiều tiền mới là tốt". Có được sự quan tâm của anh, tôi cảm thấy an tâm hơn nên tôi đã quyết đinh nghỉ việc.
Tôi chỉ muốn quên đi tất cả hình ảnh, lời nói thuộc về con người đó.
Nhưng tôi đâu ngờ rằng từ đó cơn ác mộng của tôi mới bắt đầu. Tôi thất nghiệp suốt mấy tháng trời. Anh lúc đầu vẫn ở bên tôi giúp đỡ tôi nhưng rồi sự quan tâm đó thưa dần, thưa dần... Thất nghiệp, chán nản, tôi trở nên cáu gắt và chúng tôi cãi nhau cũng nhiều hơn... Và rồi điều gì đến cũng đến, anh bảo chúng tôi hãy xa nhau một thời gian để tìm lại cuộc sống của chính mình.
Tại sao lại là lúc này, tại sao anh lại rời xa tôi vào cái lúc mà tôi đang cần anh chứ? Tôi như người điên dại, tôi làm đủ mọi cách để anh quay về, nhưng đổi lại anh lạnh lùng xa lánh tôi. Hai tháng sau tôi biết được tất cả sự thật. Thì ra tất cả những gì anh nói "để tìm lại chính mình, lo cho tương lai của hai đứa" đều là dối trá... tất cả chỉ vì anh đã có người con gái khác.
Tôi như người điên một lần nữa. Tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy chứ? Tôi luôn nói với anh "Đừng bao giờ lừa dối em! Hãy nói với tôi sự thật cho dù sự thật đó có đau đớn như thế nào đi chăng nữa thì em vẫn muốn anh thành thật... Vì cuộc đời em đã mất quá nhiều niềm tin rồi". Tôi tin tưởng anh hoàn toàn, sao anh lại đối xử với tôi như vậy chứ? Tôi đã viết lại tất cả mọi chuyện, tôi gửi lá thư đó cho anh, cho người con gái kia, cho bạn bè đồng nghiệp của anh. Phải, lần đầu tiên trong cuộc đời tôi đã làm tổn hại đến người khác, và đó là người tôi hết mực yêu thương tin tưởng. Gửi rồi tôi phải hả hê, tôi phải vui vẻ chứ? Sao tôi lại không vui, sao tôi lại thấy đau hơn?
Anh bảo "Cô làm như vậy là để hả lòng hả dạ. Một người có ăn có học như cô sao lại làm như thế?". Thật buồn cười phải không? Tôi bị người ta mắng là "kẻ vô học" và người mắng tôi là người chưa một lần nặng lời với tôi suốt gần 4 năm qua. Chẳng phải là rất đáng cười sao?
Tôi muốn quên anh nhưng sao lòng tôi luôn nghỉ về anh. Một lần nữa tôi lại sống trong điên dại, tôi không thể ăn uống, không thể ngủ ngon giấc. Bạn bè muốn tôi vui vẻ tổ chức ăn uống rủ tôi đi thì tôi lại say xỉn, tôi muốn uống, uống thật say, say để quên tất cả. Quên đi con người đó, quên đi nổi ám ảnh mà tôi phải chịu hằng đêm... Nhưng khi cơn say qua đi, tất cả mọi chuyện lại quay trở về... Tôi lại muốn anh quay về bên tôi. Tôi liên tục gọi điện cho anh nhưng không bao giờ anh bắt máy... và chỉ khi nào tôi nói với anh rằng, "tôi sẽ còn làm nữa" thì anh mới trả lời điện thoại hay tin nhắn của tôi.
Tôi biết trong lòng anh bây giờ là nỗi hận thù chất chứa. Anh lại lạnh lùng xa lánh tôi, không muốn nghe máy hay nhắn tin lại cho tôi mỗi lần tôi hỏi han nữa... Cho dù tôi có ra sao anh cũng không cần biết đến, cho dù đó là những lúc tôi lao xe trên đường hay là những lúc tôi giam mình trong nhà tắm gục đầu vào lu nước, ngồi hàng giờ dưới vòi sen vào những đêm mùa đông. Nhưng khi tất cả qua đi, lấy lại sự bình tâm trong lòng, tôi lại thấy mệt mỏi, tôi chỉ muốn quên đi con người đó, quên đi tất cả hình ảnh, lời nói thuộc về con người đó.
Vì anh, tôi đã rơi rẩt nhiều nước mắt...
Tôi may mắn xin được việc làm ở nước ngoài, lúc đầu tôi còn lưỡng lự không biết có nên đi hay không, vì tôi không giỏi tiếng anh và nơi xứ người tôi lại không có một ai quen biết. Nhưng được bạn bè động viên giúp đỡ, đứa thì ủng hộ tinh thần, đứa thì giúp đỡ tiền bạc, tôi quyết tâm ra đi. Tôi còn phải lo cho gia đình, tôi không thể chôn vùi tương lai của mình như vậy được.
Cuộc sống nơi xứ người nhiều điều mới mẻ nhưng cũng không ít khó khăn, cuộc sống mới cũng phần nào giúp tôi nguôi ngoai những hình ảnh, kỉ niệm ngày bên anh. Tôi ra đi đã nửa năm rồi và thời gian chúng tôi xa nhau cũng gần một năm rưỡi rồi... nhưng sao tôi vẫn chưa thể quên được anh. Tôi vẫn không có được giấc ngủ ngon.
Nhiều đêm tôi mơ thấy những chuyện trước đây, rồi tôi thấy anh rời xa tôi, những hình ảnh giữa anh và người con gái kia. Có nhiều hôm tôi mơ thây anh trong tay ôm người con gái kia rồi nhìn tôi cười một cách mãn nguyện. Những chuyện giữa anh và tôi vẫn cứ ám ảnh tôi, tôi thật sự rất mệt mỏi. Tôi rất muốn gọi về nhà nói với má rằng tôi rất mệt... nhưng tôi không thể, tôi đã làm cho mẹ tôi phải lo lắng rất nhiều rồi.
Tôi phải làm sao để xoá đi bóng hình con người đó trong trái tim mình? Tại sao tôi lại cứ nhớ đến anh, nhớ đến những kỉ niệm cũ?
Vì anh, tôi đã rơi rẩt nhiều nước mắt... Vậy tại sao tôi vẫn cứ phải khóc vì anh?
Theo VNE
Ân ái với người tình trong phòng người yêu Hưng chầm chậm cởi áo, chầm chậm "yêu", hôn và khẽ khàng lùa vào những nơi nhạy cảm trên người cô gái kia. "Hưng! Anh đừng như thế nữa được không? Anh đừng làm em thêm đau khổ và mất đi niềm tin ở anh nữa được không anh? Em xin anh đấy, em đã mệt mỏi quá rồi. Anh đừng làm em...