Giàu ngầm từ… phế phẩm
Tinh thần tiết kiệm của người Hoa ở Chợ Lớn (TP HCM) góp phần hình thành một số ngành nghề chuyên tận dụng phế liệu, phế phẩm để làm ra những mặt hàng tốt cung ứng cho thị trường.
Trong nhà người Hoa thường lưu giữ nhiều đồ dùng hư, cũ. Lâu lâu, gia chủ soạn ra bán cho gánh ve chai, thu ít tiền, qua đó cung ứng phế liệu cho những lò nấu thủy tinh, nhôm hay đúc gang, đồng… ở Chợ Lớn.
Không bỏ bất cứ phế liệu nào
Ngày trước, các chủ tiệm người Hải Nam ở Chợ Lớn thường giữ lại xác trà pú lỉ (trà đỏ) sau khi pha trà cho khách uống. Khi xác trà ngày càng nhiều, họ đem bán cho các trại hòm. Chủ các trại hòm dùng xác trà tẩm liệm thi thể người chết, thu phí dịch vụ mai táng khá cao. Cũng ở Chợ Lớn, ngày nay, nhà nào cũng có hũ đựng cơm hẩm cùng đồ ăn thừa bỏ mứa. Cứ đôi ba ngày thì có người tới tận nhà lấy sạch đồ thừa đem về nuôi heo; đổi lại, người đó tặng cho gia chủ chút quà mọn. Phân heo được các ông già người Tiều cho vào cặp thùng nhôm có nắp đậy kín quảy đi bán cho những chủ vườn ở quận 6, quận 11 dùng bón rau cải.
Xưởng mộc nào của người Hoa cũng giữ lại toàn bộ gỗ vụn và dăm bào để làm chất đốt. Ngời bán nước mía thì giữ lại xác mía để phơi khô, làm đồ nhen lửa, nấu ăn. Tro trấu thải ra từ các nhà máy xay lúa ở Chợ Lớn cũng được tận dụng để làm chất đốt trong các lò gạch, lò gốm hoặc đưa lên ghe chở về các miền quê bán cho nông dân làm ruộng hay trồng cây ăn trái. Ngoài ra, họ còn tận dụng tro trấu xay nhuyễn để bọc trứng vịt muối – món ăn hút khách của người Hoa.
Dân Chợ Lớn cũng chuyên sản xuất giấy vệ sinh từ giấy vụn rẻ tiền. Một số người Hoa thu mua bao bố cũ với giá rẻ, mang về vá đắp thành bao lành lặn rồi bán cho các nhà máy xay xát để đựng lúa, gạo, cám… mà kiếm lời. Còn dân lạc-xoong quanh năm suốt tháng gắn với toàn đồ cũ, xấu xí mà làm giàu ngầm, ít ai hay. Như ông Quách àm ngày trước, từ gánh ve chai mà vươn lên hàng đại phú thương, tiếng tăm lừng lẫy. Ông Lý Long Thân khởi nghiệp từ nghề thu mua sắt vụn, dù vẻ ngoài lùi xùi nhưng giàu nứt đố đổ vách; ông lập hãng cán sắt Visasa rồi trở thành “vua sắt thép” của Sài Gòn – Chợ Lớn.
Video đang HOT
Ngoài món lạp (quay) danh tiếng, người Hoa còn biết tận dụng thứ phẩm lòng gà, vịt để làm thành nhiều món ngon (Ảnh: Tấn Thạnh)
Phế phẩm của ngành này – vật liệu của ngành kia
Từ sau năm 1975, người Hoa ở Chợ Lớn đã biết tận dụng phế liệu chiến tranh để giải quyết tình trạng khan hiếm vật tư, nguyên liệu. Nòng pháo cỡ lớn được chế thành trục máy cán cao su. Vỉ sắt lót phi đạo trở thành kẽm khoanh để vuốt đinh. Miếng cao su đệm xích xe tăng được dùng làm tấm gioăng liên kết trục láp xe lam. Bao đựng cát choáng đạn đem cắt nhỏ, làm bố lót vỏ xe đạp. Ống đựng thuốc đạn pháo trở thành lưỡi xẻng xúc đất, gàu tát nước… Khi phế liệu chiến tranh cạn dần, người Hoa chuyển sang phế liệu từ đời sống. Cái gì cũ, có thể tái chế là họ mua. Từ bao nhựa, túi ni-lông; nhớt xe máy đen, bạc đạn đã rơ đến dây sên xe máy đã giãn, họ đều gom mua hoặc có cách làm mới để dùng được.
Ngày nay, thị trường dồi dào nguyên liệu nội, ngoại nhập song người Hoa vẫn còn giữ cung cách làm ăn theo tinh thần tiết kiệm. Họ tận dụng bã đậu phộng, đậu nành chế biến thành nước tương hợp khẩu vị đại chúng. Phế phẩm da heo từ các lò giết mổ được mua về, rang trên cát nóng để cho ra da heo phồng giá trị cao (ồ nấu không thể thiếu trong các món lẩu). ặc biệt, chủ các quán cơm Tàu rất khéo hầm giò gà rẻ tiền với đậu phộng thành món tiềm “hầu xực” (ăn ngon), bán khá cao giá. Cải vụn từ chợ đầu mối nông sản Bình iền thì được đưa về chế biến thành cải bắc thảo thơm ngon, ăn khách. Ớt dập, giá rẻ được gom mua với số lượng để làm thành ớt sa tế Triều Châu hay ớt bột khô rất hợp khẩu vị. Họ còn sáng tạo ra món cá bạc má, cá nục hấp để lâu cả tuần, phù hợp với người nghèo. Các chủ lò bánh trung thu biết cách nhồi bánh ế thành thứ bột thập cẩm, chiên bột thành bánh chao thơm ngon, bán cho người nghèo để tận thu doanh lợi. Tro bếp còn được tận dụng làm phụ gia chế biến dưa kiệu chua ngon đúng điệu, kể cả dùng làm phụ gia chế biến mì sợi dai theo kiểu Trung Hoa.
Ở quận 11 có một số cơ sở chuyên thu mua vải vụn đem về lọc cắt, phối màu, may thành những tấm nhấc nồi xinh xắn, được các bà nội trợ ưa thích. Vải vụn còn được đan kết thành thảm chà chân cần thiết cho mọi nhà. Họ còn đem vải vụn đánh tơi ra thành bông độn vào gối, nệm rất êm ái. Ngoài ra, nhiều chủ xưởng chỉ tập trung thu mua vỏ ruột xe cũ, dùng máy cắt thành dây thun ràng hàng hữu dụng. Họ còn đốt vỏ ruột xe cũ hứng lấy muội khói đem bán cho các xưởng dùng làm nguyên liệu lưu hóa cao su.
Còn tại chợ Tân Thành (quận 5), dân lạc-xoong buôn bán phụ tùng xe máy cũ làm ăn sung túc nhờ nguồn cung luôn dồi dào và nhu cầu tiêu dùng bất tận…
Hoạt động kinh tế theo tinh thần tiết kiệm của người Hoa thì đồ phế thải của người này là nguyên liệu cho người kia, phế phẩm của ngành này là vật liệu cho ngành nọ. Do vậy, các ngành nghề kinh doanh phụ thuộc lẫn nhau, cứ xoay vòng tận dụng những thứ không đáng bỏ đi. Họ khéo làm gia tăng giá trị sản phẩm từ những thứ có trị giá rất thấp, ít ai để ý. Do vậy, thời buổi nào, người Hoa ở Chợ Lớn cũng đều sống khỏe.
Biến đồ thừa thành tiền Nhà người Hoa nào ở Chợ Lớn ăn cam, quýt rồi cũng đều không bỏ vỏ. Họ phơi vỏ để dành dùng làm gia vị cho các món ăn. ây là nguyên liệu cho các nhà thuốc Bắc dùng bào chế thuốc trần bì ngọt the, bán cho bệnh nhân bị đắng miệng. Các quán ăn, nhà hàng của người Hoa không đổ bỏ đồ ăn thừa. Họ bán đồ ăn khách bỏ mứa cho những người nuôi heo để “kiếm thêm”. Một dạo, nhà hàng Triều Châu Hồng Toàn Tiên đắt khách ở quận 5 còn mang biệt danh… “nhà hàng chuồng heo” vì ông chủ nuôi bầy heo ở tầng trệt của nhà hàng bằng đồ ăn thừa của thực khách! Thỉnh thoảng, chủ nhà hàng bán lứa heo mập ú, thu tiền đầy tay.
Theo Huỳnh Trung Nghĩa (Người lao động)
Lấy rác làm "nghề", coi ung thư vì "nghiệp"
Người dân làng nghề tái chế phế liệu Phù Lưu (thuộc phường Tràng Minh, quận Kiến An, thành phố Hải Phòng) đang ngày một khá giả, tuy nhiên, "sinh nghề tử nghiệp", tình trạng ô nhiễm môi trường trầm trọng cũng đang làm gia tăng số ca mắc bệnh ung thư trên địa bàn qua các năm.
Ung thư thành quen...
Gần 40 năm làm nghề thu gom, tái chế phế liệu, nên Tràng Minh cũng "đặc sệt chất nghề". Về Tràng Minh, trên bờ hay dưới nước đâu đâu cũng cũng thấy phế liệu chất thành đống, đang phân huỷ và khói xanh từ việc đốt phế liệu lấy đồng, tái chế nhựa, bay mịt mù. Theo chính quyền địa phương, đây chính là nguyên nhân dẫn đến bệnh ung thư bùng phát trong thời gian qua trên địa bàn phường Tràng Minh.
liệt kê những người trong tổ dân phố bị mất do ung thư, ông Trần Ngọc Hưởng - Tổ trưởng tổ dân phố Vinh Quang tỏ ra ngán ngẩm: "dễ đến gần chục người rồi mà các gia đình có người thân bị mắc bệnh ung thư vẫn chưa hết".
Chất thải "âm thầm" đổ thẳng xuống hệ thống thoát nước thải chung.
Ông Hưởng cho biết, trong tổ dân phố, cứ vài nhà gần nhau thì lại có một người chết do ung thư, nên về Tràng Minh hỏi người chết vì căn bệnh này không khó tìm. Trong số những người chết vì ung thư đến thời điểm này, kinh hoàng nhất phải kể đến hộ gia đình anh Hoàng Văn Nguyện, nhà có 3 anh em thì cả 3 đều đổ bệnh, chết trẻ.
Theo ghi nhận của tổ dân phố, hầu hết số người bị mất do ung thư trong phường đều trong độ tuổi lao động, các bệnh ưng thư chủ yếu liên quan đến các bệnh về đường hô hấp như bị ưng thư họng, phổi, gan. Là những lao động phổ thông, hàng ngày làm thuê cho các cơ sở tái chế phế liệu, trực tiếp tiếp xúc với nguồn phế thải độc hại.
Ông Phạm Trung Đốc - Tổ dân phố Vinh Quang, vừa kể những cái tên Trần Huy Ba, Phạm Đình Long, Ngô Văn Tính...., vừa than thở: "sống trong môi trường ô nhiễm, hàng ngày trực tiếp tiếp xúc với phế thải, cứ tình trạng này, chắc ung thư trở thành từ quen thuộc trong mỗi cái chết của người dân Tràng Minh mất thôi".
Chưa có giải pháp
Đưa chúng tôi ra cái giếng trước nhà, ông Trần Hữu Bình- Tổ trưởng tổ dân cư Kiết Thiết - người cũng đang bị ung thư, múc lên một thùng nước giếng khơi đen kịt, mang đầy váng dầu mỡ, rồi phân trần: sống ở vùng nửa quê, nửa tỉnh, mãi gần đây mới có nước máy để sử dụng. Tuy nhiên, nhiều hộ vẫn không dám sử dụng nước máy để sinh hoạt thường xuyên, nguồn nước giếng, nước mưa mặc dù có đầy váng dầu mỡ vẫn được tận dụng để tắm giặt...
"Biết sử dụng nước giếng nguy cơ mắc bệnh ngoài da, bệnh về đường hô hấp cũng như nguy cơ ung thư ngày càng cao, nhưng sử dụng nước máy thường xuyên, với thu nhập bình thường của người lao động thì không có tiền để trả. Biết là nguy hiểm nhưng lực bất tòng tâm".
Theo phản ánh của người dân, các cơ sở thu gom, tái chế phế liệu không chỉ xả nước thải, nước ô nhiễm làm nhiễm bẩn nguồn nước. Nhiều chất thải độc hại như a xít, chì từ ắc quy hỏng cũng được các cơ sở thu gom, làm sạch ngay tại phường Tràng Minh trước khi được đưa vào các cơ sở tái chế.
Chất thải a xít, chì được những cơ sở này "âm thầm" đổ thẳng xuống hệ thống thoát nước thải chung của phường Tràng Minh. Như vậy, nguồn nước thải càng trở thêm độc hại trước khi được đổ vào sông Đa Độ, một trong ba nguồn nước phục vụ nhu cầu sinh hoạt của người dân Hải Phỏng.
Như đã phản ánh, nhằm giảm thiểu ô nhiễm môi trường cho làng nghề Tràng Minh, UBND quận Kiến An đang đề xuất đề án xây dựng hệ thống thoát nước thải cho làng nghề.
Tuy nhiên, dự án này đang gặp khó bởi bài toán ngân sách. Đây không phải dự án cải thiện môi trường sống cho người dân lần đầu tiên được triển khai trên địa bàn phường Tràng Minh. Những năm trước, Hải Phòng cũng đã đầu tư xây dựng cho làng nghề Phù Lưu nói riêng, phường Tràng Minh nói chung một nhà tái chế phế liệu tập chung, nhưng do việc xây dựng nhà máy tái chế phế liệu không phù hợp với nhu cầu chung của làng nghề nên nhà máy đã bị bỏ hoang.
Việc Quy hoạch một khu tập trung thu mua, tái chế phế liệu cho làng nghề không chỉ là mong mỏi riêng của người dân phường Tràng Minh, không chỉ đơn thuần phục vụ người dân Tràng Minh, mà còn vì sự an toàn cho nguồn nước và bầu không khí toàn thành phố Hải Phòng.
Theo Linh Nhâm - Mạnh Thắng (Pháp luật & Xã hội)