Giật mình khi đang ôm cô bồ trong xe thì thấy vợ đang cầm lái
Tôi có một cuộc hôn nhân kéo dài 15 năm, đời sống vợ chồng khá hòa thuận và hạnh phúc, cho đến ngày hôm qua, hạnh phúc ấy lung lay bởi chính tôi là kẻ phản bội vợ con.
Tôi cưới vợ cách đây 15 năm, từ cái ngày mới ra trường còn nghèo khó. Ngày đó 2 vợ chồng yêu thương nhau lắm. Nhưng dần dần sau này, đi qua bao thăng trầm với nhau, tình cảm trong tôi dần nguội lạnh. Tôi chỉ còn ở bên vợ vì cái Nghĩa, vì 2 đứa con chứ nói tôi còn yêu vợ thì chẳng khác nào dối lòng.
Tôi cặp bồ, chọn cho mình một nhân tình nóng bỏng, dáng nuột nà rồi hẹn hò nhà nghỉ. Bình thường đi làm tôi có ô tô và lái xe riêng, ít khi tôi tự lái vì tôi thường phải đi đường dài, làm bên xuất nhập khẩu hàng hóa nên tôi đi lại liên tục giữa các thành phố. Tất nhiên khi đi sẽ đem theo em bồ xinh đẹp của mình để thỏa mãn.
Công việc bận rộn nên ít khi nào tôi ở nhà, vợ tôi cũng quen với việc đó nhiều năm nay nên chẳng có chút nghi ngờ gì tôi có người khác bên ngoài.. Tôi đã tự tin rằng mình chùi mép sạch hay chăng vợ tôi quá tin tưởng ở tôi nên chưa hề biết và nghi ngờ điều gì.
Hôm đó, tôi có một chuyến nhập hàng bên Quảng Ninh, hí hửng rủ bồ đi cùng, chúng tôi tình tứ đi xuống ra xe như một đôi tình nhân thực sự. Tôi mở cửa cho cô bồ, rồi vào hôn thắm thiết, mải hôn quá mãi mà không thấy ông Hoàn, người lái xe của tôi nổ máy để đi, tôi mới bực dọc khó hiểu ngẩng đầu lên, tôi giật bắn mình chỉ vì người lái xe của tôi đi đâu rồi mà thay vào đó là vợ tôi. Trong phút bối rối đó, vợ lên tiếng:
Một đòn đánh của vợ khiến tôi giật mình và xin lỗi rối rít. (Ảnh minh họa)
- Cả ba chúng ta cùng đi ăn rồi nói chuyện nhỉ, em muốn ăn gì? – vợ hỏi Trang, cô nhân tình của tôi, em tái mặt cúi gằm không biết phải trả lời ra sao .
- Vợ à, mình về nhà rồi nói chuyện được không? Đây là công ty, ra nhà hàng lại đông người.
- Được rồi, cả cô ấy nữa. – Nói rồi cô ấy nổ máy xe
Video đang HOT
Từ lúc biết vợ là người lái xe, tôi không hề động vào người Trang mà ngồi cách hẳn ra, tôi sợ về đến nhà, không biết rồi sẽ ra sao. Về nhà, vợ vẫn như không có chuyện gì, đón tiếp nhân tình của tôi như 1 người bạn. Vợ dọn lên một bàn ăn đầy các món đã nấu sẵn từ sáng. Ngồi xuống bàn ăn, đầy những món ngon, món mà tôi thích, nhưng tôi không thể nào động đũa nổi, vợ cứ nhẹ nhàng mời hai kẻ tội lỗi là tôi và nhân tình ăn cơm khiến tôi khó xử, đau đớn mà không biết nên làm sao cho phải.
Cả 3 người ăn cơm xong, nhân tình tôi sang nắm tay vợ rồi nói: “Chưa bao giờ em nghĩ chị là một người phụ nữ tuyệt vời đến vậy, em xin lỗi chị vì đã quyến rũ chồng chị. Em cảm ơn chị vì bữa cơm hôm nay, em xin phép về để hai anh chị nói chuyện”. Nhân tình đi khỏi, người tôi bỗng run lên, tôi sợ cái nhìn bình thản của vợ. Cuối cùng vợ chỉ nói rằng: “Cô ấy đã rút lui, em đã kéo được chồng về bên mình, đừng để em gặp lại chuyện này 1 lần nữa, anh sẽ không còn đường về đâu”. Nghe vợ nói vậy tôi an tâm hẳn, cười nhìn vợ rồi ôm vợ và xin lỗi.
Đàn ông lấy được vợ đẹp hay không không quan trọng, nhưng việc lấy được một người vợ khôn khéo, thông minh chính là phúc phận của một người chồng. Vợ nhẹ nhàng nhưng đầy tinh tế, thâm thúy khiến tôi phục nàng.
Theo Một thế giới
Sự thật giật mình trong cuốn sổ tiết kiệm cả trăm triệu của ô sin
Nhìn các bìa sổ mà tôi giật mình, vì ngày gửi tiền đúng là trong khoảng thời gian ô sin làm ở nhà tôi. Và tôi càng giật mình hơn nữa khi bị ép vào đường cùng, cô bé thú nhận sự việc...
Nhìn các bìa sổ mà tôi giật mình, vì ngày gửi tiền đúng là trong khoảng thời gian ô sin làm ở nhà tôi. Và tôi càng giật mình hơn nữa khi bị ép vào đường cùng, cô bé thú nhận sự việc...
Tôi năm nay 39 tuổi, đã kết hôn được hơn chục năm và có cuộc sống được mọi người đánh giá là "vạn người mê" vì không chỉ gia đình hạnh phúc, con cái ngoan ngoãn mà cả hai vợ chồng còn khá thành đạt.
Tuy nhiên, cuộc sống mấy ai toàn vẹn và theo cách của mọi người hay nói thì số tôi khổ về đường... ô sin. Mà quả thực vậy, hơn 10 năm kết hôn, thì có tới 9 năm tôi phải thuê ô sin và tôi thậm chí không còn nhớ nổi đã có bao nhiêu người từng qua làm việc ở nhà tôi.
Chúng tôi đều làm công ty liên doanh và giữ những vị trí đòi hỏi trách nhiệm lớn nên tôi gần như chẳng có thời gian cho việc nội trợ, chăm sóc gia đình, trong khi bố mẹ hai bên đều luống tuổi không thể giúp đỡ, vậy nên ngay từ trước khi kết hôn, tôi đã xác định sẽ thuê ô sin lâu dài.
Vậy nên ngay từ khi thuê ai, tôi đều cố gắng đối đãi thật tốt và sống thực lòng với họ để mong có người tin cậy trong nhà. Vậy nhưng không hiểu sao tôi chẳng thể gặp được người giúp việc tốt như nhiều nhà khác. Ai đến nhà tôi cũng chỉ ở được vài tháng là lại ra đi hoặc vì lý do khách quan, hoặc vì lý do chủ quan.
Người thì bảo nhà tôi rộng, nhiều phòng, vợ chồng tôi lại đi vắng cả ngày nên rất buồn và "có các vàng cũng chẳng thèm ở". Người lại chê mấy đứa nhỏ nhà tôi khảnh ăn nên ngại chăm. Người chê nhà tôi nhiều yêu cầu. Thậm chí, có người chê không ở nhà tôi chỉ vì khắc mệnh với vợ chồng tôi.
Vậy nên khi cô bé giúp việc mới 20 tuổi, người đang ở nhà tôi đến nhà tôi giúp việc và bày tỏ ý muốn gắn bó lâu dài tôi đã rất mừng.
Cô gái này trẻ người nhưng rất có kinh nghiệm làm việc nhà và chăm sóc lũ trẻ. Vì tính cô bé này hay nói hay cười và cũng vô tư nên tỏ ra rất hợp với hai cô con con gái tôi. Thực sự, có nhiều khi tôi thậm chí còn nghĩ đến việc nhận cô bé này làm con nuôi, sau này sẽ xin việc cho nếu không muốn đi làm giúp việc nữa.
Cũng chỉ vì điều này mà tôi thực sự chấp nhận mọi tính xấu của cô bé. Cô bé này mồ côi cha mẹ từ nhỏ, không được dạy dỗ nhiều nên ăn nói bỗ bã, cứ thấy khách đến nhà là sán đến làm quen và lấy câu chuyện làm quà. Nhiều lần tôi xấu hổ đến không ngẩng mặt lên nổi chỉ vì ô sin đưa chuyện nói xấu vợ chồng tôi với khách.
Cô bé này đang tuổi ăn, tuổi ngủ nên thành ra ăn thùng, uống thúng và ngủ cả ngày được. Điều này tôi cũng không chấp nhặt làm gì nhưng khổ nỗi nhà bố mẹ tôi gần đó, mỗi lần ông bà sang chơi thấy vậy thì lại khó chịu và góp ý với con bé. Nhưng mỗi lần ông bà góp ý là con bé lại đôm đốp đáp trả rất hỗn láo và mỗi lần như vậy mẹ chồng tôi lại đay nghiến tôi không biết dạy ô sin.
Thế nhưng, mọi chuyện có lẽ cũng không có gì đáng than phiền quá nhiều nếu như không có việc cô ô sin này thường xuyên tìm cách bớt xén tiền đi chợ và bán dần bán mòn những đồ trong nhà kho để lấy tiền gửi tiết kiệm.
Đã không biết bao lần tôi kiểm nghiệm và biết được cô bé ô sin này thường bớt khoảng 1/5 số tiền cho mỗi món đồ, hoặc thực phẩm mà tôi dặn mua. Tôi dặn mua 1 kg thịt thì thể nào cô ô sin cũng chỉ mua 8 hoặc chín lạng thôi. Hoặc khi tôi bảo ăn thịt thăn thì cô bé cũng khéo léo mua miếng diềm thăn cho rẻ hơn mà tôi không thể nói nhiều được vì khi thái ra nấu lên trong hai loại cũng khá giống nhau.
Bởi vì tôi vẫn bảo cô bé rằng ở nhà tôi nhiều đồ ăn nên có thể ăn uống thoải mái kể cả lúc tôi ở nhà hay không và có thể tự do lấy đồ trong tủ lạnh ra ăn, nên cô ô sin đã nghĩ ra một chiêu oái oăm là lấy đồ trong tủ lạnh mà tôi mua trước đó hoặc là quà biếu gia đình tôi để đi bán lại.
Mới đầu, khi thấy thức ăn vơi, nghe ô sin nói: "cháu ăn", tôi đã tin và thậm chí còn khuyến khích. Nhưng sau đó, thấy cả kg mực hay nửa kg cá thu, thậm chí cả con gà cũng không cánh mà bay sau nửa ngày tôi vắng nhà, tôi đã sinh nghi. Và khi tìm hiểu tôi mới vỡ lẽ rằng hóa ra cô ô sin này liên kết với ô sin nhà khác và thức ăn nhà này được bán cho ô sin nhà kia lấy tiền.
Tôi đang băn khoăn không biết nên xử lý sao với con bé giúp việc này khi giờ tôi không biết tìm nó ở đâu bởi địa chỉ quê quán, nhà cửa của con bé tôi đều không có. Ảnh minh họa.
Dẫu vậy, khi biết chuyện tôi cũng chỉ nhắc nhở. Hơn nữa, tôi nghĩ rằng việc bòn rút tiền từ mấy việc lặt vặt này không đáng là bao nên cũng không mấy lưu tâm. Mãi cho đến gần đây, một hôm ô sin đi chơi mà tôi cần có chứng minh thư của cô bé để làm thủ tục đăng ký lại tạm trú tạm vắng, tôi bất ngờ phát hiện rất nhiều cuốn sổ tiết kiệm mang tên cô bé được giấu dưới đáy hòm và khi cộng lại tôi giật mình khi biết con bé có tới hơn trăm triệu đồng tiền tiết kiệm.
Nhìn các bìa sổ mà tôi giật mình, vì ngày gửi tiền đúng là trong khoảng thời gian ô sin làm ở nhà tôi. Và tôi càng giật mình hơn nữa khi bị ép vào đường cùng, cô bé thú nhận rằng số tiền kia cô bé có được là từ việc bán đồ trên kho nhà tôi.
Chẳng là trước đây nhà tôi từng kinh doanh nhà hàng nên đầu tư nhiều máy móc, đồ bếp đắt tiền, có giá trị tới nửa tỉ đồng nếu bán với giá đồ cũ. Vậy nhưng ô sin đã bán rẻ với giá bằng 1/3 và ngấm ngầm chia nhỏ ra thành nhiều bìa sổ tiết kiệm.
Tuy nhiên, khi tôi đòi lại số tiền đã bán kia thì cô bé một dạ hai vâng và còn bảo tôi gửi cho số tài khoản để hôm sau rút tiền ra trả. Nhìn mặt thành thật của con bé, tôi cũng tin nhưng ai ngờ ngày hôm nay về đến nhà thì tôi đã thấy con bé biến mất, nhà cửa tanh bành.
Đã bực mình vì mất tiền, mất người làm tôi còn bị chồng mắng là "đồ ngu" khi tin lời người giúp việc và đem cả chuyện này ra nói với bố mẹ chồng tôi khiến tôi bị ông bà mắng té tát.
Tôi đang băn khoăn không biết nên xử lý sao với con bé giúp việc này khi giờ tôi không biết tìm nó ở đâu bởi địa chỉ quê quán, nhà cửa của con bé tôi đều không có.
Có ai rơi vào hoàn cảnh của tôi, hãy cho tôi lời khuyên?
Theo Người Đưa Tin
Vừa đi "công tác" nước ngoài với bồ nhí về, tôi đã sốc ngất khi thấy vợ bước đến công ty hì hục làm việc đó giữa trưa Vừa bước vào cổng công ty, tôi đã sốc ngất khi thấy vợ tôi mặc áo chống nắng, chỉ chừa ra mỗi cái mặt đang hì hục làm việc đó... Tôi có một cô bồ nhí, dĩ nhiên là đẹp và nóng bỏng hơn cô vợ lớn hơn tôi 3 tuổi ở nhà. Và để giữ được cô bồ này, tôi cũng mất...