Giận hờn vô lối
Đang vội xem bóng đá mà em gọi điện thoại về bảo “kêu gas dùm” khiến anh rất bực mình.
“Em làm gì mà gấp vậy? Lát em về gọi cũng được mà?” – anh dấm dẳn trả lời. “Gọi bây giờ để lát em về tới là có gas để kịp làm cơm, trễ rồi” – nói rồi em cúp máy. Anh bực lắm nhưng cũng phải dò tìm số điện thoại, gọi đến đại lý gas rồi nhấp nhỏm ngồi chờ để mở cửa. Đúng là bực thật…
Buổi tối, sau khi cơm nước xong, anh nhắc lại chuyện ban chiều: “Ngày nào cũng nấu cơm, nhịn một bữa không được sao mà em cứ bắt anh phải kêu gas? Đang coi đá banh, làm mất hứng hết trơn. À, mà sao nhà mình xài gas nhiều quá vậy? Mấy chị trong cơ quan anh khi nghe nói nhà mình mỗi tháng xài một bình gas, ai cũng kêu trời…”. Em nhìn anh, thủng thẳng hỏi: “Vậy anh có muốn nhà mình xài 6 tháng hết một bình gas không?”.
Anh giật mình, chợt nhớ đó chính là đáp án của một câu hỏi mà em đưa ra cho vợ cũ của anh ở tòa án. Khi cô ấy đổ lỗi cho anh “chỉ biết chúi mũi vào công việc, không chăm lo cho gia đình”, còn mình thì đầu tắt mặt tối nhà cửa bếp núc, ngày 3 bữa cơm cho chồng mà còn bị chê bai, dè bỉu; em đã từ tốn hỏi: “Vậy chứ anh chị xài một bình gas hết bao lâu?”. Vợ anh nói ngay: “6 tháng”. “Vậy thì cái bếp của anh chị không đỏ lửa ngày 3 lần như chị nói đâu…” – giọng em thật nhẹ nhàng. Bị lật tẩy, vợ anh đành chấp nhận ly hôn. Ba năm sau, anh đón em về. Từ đó, anh có ngày 3 bữa cơm đúng nghĩa…
Video đang HOT
Câu nói của em nhắc anh nhớ lại chuyện cũ. Anh đúng là kẻ vô tâm. Chuyện nhỏ xíu như vậy mà cũng bực bội thì làm sao giữ được tổ ấm của mình? Anh tự hứa với lòng, từ nay về sau không bao giờ giận hờn vô lối như vậy nữa…
Theo VNE
Đau đầu với cô vợ hám tiền
Lúc nào vợ tôi cũng so bì tôi với những gã đàn ông khác về chuyện tiền nong.
Tôi năm nay 30 tuổi, đã có gia đình và một bé trai 3 tuổi. Cuộc sống gia đình chúng tôi suốt 4 năm nay rất yên ấm, hai vợ chồng cũng chưa hề có bất cứ sự cãi vã lớn tiếng nào trong suốt thời gian chung sống với nhau.
Từ nhỏ, vợ tôi đã lên Sài Gòn sinh sống, còn tôi chỉ là một chàng trai quê nên tính cách của chúng tôi cũng khác hẳn nhau. Khi tốt nghiệp đại học, tôi quyết định ở lại Sài Gòn lập nghiệp nên đã quen và cưới vợ tôi bây giờ. Trong suốt 4 năm qua, cuộc sống gia đình tôi trôi qua khá êm đềm... nhưng chẳng hiểu sao càng ngày, tôi càng thấy mệt mỏi, chán nản và mất niềm tin vào tình yêu dành cho vợ mình.
Mỗi lúc đi công tác xa, tôi không còn nhớ vợ như trước đây nữa mà lúc nào cũng chỉ nhớ đến con trai mình. Mặc dù bên cạnh tôi có rất nhiều cô gái trẻ yêu mến nhưng tôi luôn biết kiềm chế ham muốn của mình để không phụ lòng tin yêu của vợ con.
Thời gian này, tôi cũng không thể nào hiểu được vì sao mỗi lần nhắc đến chuyện tiền bạc là vợ chồng tôi lại xảy ra cãi vã. Tiền lương mỗi tháng của tôi được 12 triệu, tôi giao cho vợ 8 triệu để tiêu pha tiền sinh hoạt trong gia đình, nuôi con ăn học và chỉ giữ lại 4 triệu để tiêu pha hàng tháng. Thế nhưng vợ tôi vẫn cứ so bì tôi với những người đàn ông khác rằng: "Vợ con người ta thì được chồng mua sắm cho biết bao thứ... còn vợ con nhà này thì chẳng bao giờ nhận được bất cứ cái gì"...
Giờ đây, tôi không còn hứng thú về nhà với vợ con nữa (Ảnh minh họa)
Tôi thực sự rất buồn khi vợ mình nói như vậy. Hầu như tuần nào tôi cũng phải gặp đối tác, bạn bè xã giao chuyện công việc nên không thể không có tiền trong túi. Có những lúc vì quá bực mình , tôi đã lớn tiếng quát cô ấy: "Em giữ hết tiền rồi, anh lấy gì để mua cho em chứ?".
Phải nói thật là vợ tôi rất ít tiêu xài son phấn, quần áo, cũng như mua sắm cho riêng mình. Cô ấy rất yêu gia đình nên thường xuyên lo lắng cho chồng con và để giành tiền để sau này nuôi con ăn học. Tuy nhiên, những lời phàn nàn của vợ về chuyện tiền bạc khiến tôi cảm thấy rất mệt mỏi, đau đầu.
Không chỉ riêng gì chuyện tiền nong mà ngay cả chuyện về quê hay gọi điện hỏi han bố mẹ chồng, tôi cũng không hài lòng về vợ mình. Cứ mỗi lần tôi bảo "đưa con về quê chơi với các cụ vài ba ngày" hay "Em gọi điện hỏi thăm bố mẹ anh câu" là cô ấy lại tỏ ra khó chịu và bảo tôi: "Anh đúng là đồ cổ hủ, bảo thủ".
Thời gian này mỗi lần đi công tác xa, tôi thường xuyên ở lại công trường, không còn muốn về nhà với vợ nữa. Khi nào nhớ con quá thì tôi mới về nhà chơi với con vài hôm rồi lại nhanh chóng ra đi. Tôi thực sự không còn cảm giác ham muốn mỗi khi ở gần vợ. Và cứ mỗi lần hai vợ chồng bắt đầu nói chuyện, cô ấy lại lôi chuyện tiền bạc ra so đo, tính toán khiến tôi rất mệt mỏi.
Bây giờ tôi không biết phải làm sao để vợ chồng chúng tôi có thể vui vẻ như ngày xưa nữa?
Theo VNE
Vợ coi tôi như..."thằng ở, con sen"! Khi kiếm được nhiều tiền, vợ khinh tôi ra mặt, coi chồng như "thằng ở, con sen" trong nhà, thậm chí vợ còn chửi tôi ngu. Tôi và vợ kết hôn đến nay đã được 10 năm. Khi cô ấy tốt nghiệp Đại học thì chúng tôi làm đám cưới, sau đó cô ấy có bầu luôn nên hai vợ chồng sống bằng...