Giận chồng nên em ôm con bỏ về nhà mẹ đẻ, ngờ đâu anh lại đòi ly hôn vì cho rằng cả nhà vợ đang hùa nhau lừa dối anh
Em thật hết lời để nói với chồng, giờ mặc cho bố mẹ vợ thề thốt chứng minh em trong sạch, anh vẫn đòi ly hôn.
Em và người yêu cũ là bạn học chung thời đại học. Lúc đó hai đứa ở cùng xóm trọ hơn 1 năm rồi, cũng do bạn bè gán ghép nên thành đôi. Song yêu nhau vài tháng thì chúng em nhận ra bọn em chỉ có thể làm bạn, không thể thành người yêu được. Lý do là cả hai đều không thấy rung động mãnh liệt khi ở bên nhau. Cậu ấy nhìn người con gái khác còn cảm thấy thích thú hơn khi nhìn em. Còn em thì cũng không ngại ngần khen những gã con trai khác trước mặt cậu ấy. Thế nên bọn em quyết định dừng yêu đương và lại coi nhau như bạn bè. Tình bạn kéo dài đến tận bây giờ, rất thân thiết.
2 năm trước em kết hôn, hồi yêu nhau thì chồng em cũng đã biết em có người bạn thân này rồi, thỉnh thoảng anh cũng tỏ ra ghen tuông nhưng em nói thẳng rằng nếu đến được với nhau thì bọn em đã là vợ chồng lâu rồi. Và em cũng mong anh sẽ không ghét bỏ cậu ấy, bởi đó là người bạn thân nhất của em.
Rồi em sinh con và cậu bạn thân nằng nặc nhận làm cha đỡ đầu cho bé. Em đồng ý luôn mặc dù chồng em thì không thích lắm, song anh cũng không phản đối. Từ ngày có con gái nuôi, bạn thân thường xuyên đến thăm và mua đồ, đi lại rất chu đáo. Nhà em gần như không mất đồng nào cho con.
Và có lẽ vì gặp cha nuôi nhiều hơn cha đẻ (vì đúng đợt con mọc răng thì chồng em đi công trình xa), nên con yêu quý và theo cậu ấy hơn. Khi bố đẻ bế, con vùng vằng thoát ra, không được thì khóc inh ỏi. Chồng em rất bực bội, có lần anh đã quát vào mặt em và con rằng: “Rốt cuộc nó là con tôi hay con thằng Th? Có khi tôi phải đi xét nghiệm ADN chứ không thể nuôi con tu hú được”.
Video đang HOT
Thật không hiểu chồng em nghĩ gì nữa. (Ảnh minh họa)
Em rất tự ái, con gái giống bà nội vô cùng, thế mà chồng còn nghi ngờ em. Giận quá nên em vừa khóc vừa nói: “Đây là con của tôi, anh sợ nuôi con tu hú thì thôi để tôi đưa con về ngoại, tôi nuôi”.
Em lề mề sắp xếp quần áo, vốn định dọa chồng thế thôi nhưng không ngờ anh chẳng can ngăn. Thế nên em đã ôm con bỏ về nhà mẹ đẻ.
Từ hôm đó đến nay đã 1 tuần. Chồng không ngó ngàng gì tới hai mẹ con, còn cậu bạn thân thì cảm thấy có lỗi nên cứ đi làm về là lại chạy sang ở tới tận 9 giờ tối, mua cho con gái đủ thứ. Không biết chồng em nghe được thông tin sai lệch ở đâu, lại gọi điện đòi ly hôn với lý do: “Hóa ra cô giả vờ giận tôi, bỏ về đấy để cho con gái với bố nó được ở cùng nhau nhiều hơn chứ gì? Thế thì tôi ly hôn cho cả nhà các ngươi đoàn tụ”.
Em thật hết lời để nói với chồng. Giờ anh đùng đùng đòi ly hôn, bố mẹ vợ thề thốt, chứng minh rằng em và Th chẳng có gì với nhau nhưng chồng không tin, cho rằng bố mẹ bao che con gái.
Thật không hiểu chồng em nghĩ gì nữa. Nếu bọn em đến được với nhau thì đã ở với nhau lâu rồi, cần gì phải cố tình làm phức tạp thế này. Giờ em phải nói gì, làm gì cho chồng tin tưởng vợ đây hả mọi người?
'Mẹ muốn con lấy chồng sau 30 hay trở thành phụ nữ ly hôn khi 30?'
Con không sợ đợi chờ, chỉ sợ bỏ lỡ. Bởi phụ nữ lấy chồng đúng người thì một đời cũng không đủ, chọn sai người thì một đời chỉ toàn dày vò, khổ tâm.
"Mẹ muốn con lấy chồng sau 30 hay trở thành phụ nữ ly hôn khi 30?"
Con đành kết thúc cuộc tranh luận không có hồi kết với mẹ bằng câu hỏi khó khăn ấy. Chỉ vì mẹ nói con đã đến tuổi lấy chồng, như xã hội ngoài kia cũng muốn con lấy chồng trước 30. Nhưng con thật sự chưa thể lấy chồng...
Những người bạn của con có khi đã lấy chồng từ khi 20, 25 tuổi. Có những người thật sự hạnh phúc, khi họ đã tìm được đúng người, chọn đúng thời điểm sẵn sàng cho hôn nhân. Nhưng cũng có những người đã không còn hạnh phúc từ khi lấy chồng.
Hôn nhân nếu là chuyện một đời thì càng phải chọn đúng - Ảnh minh họa: Internet
Có một người phụ nữ lấy chồng từng nói với con thế này: "Đã sai người thì có đúng lúc như người ta nói cũng đâu thể hạnh phúc". Cô ấy lấy chồng khi 26 tuổi, chỉ vì không chịu nổi lời thúc giục từ cha mẹ, dòng họ. Cô ấy chọn đại một người theo đuổi mình, yêu đương vài tháng, rồi bước vào hôn nhân như một nhiệm vụ. Đến năm 30 tuổi, cô ấy trở thành đàn bà ly hôn.
Cũng có một người bạn từng nói với con: "Nếu không phải là người đó, thì đã sớm ly hôn như người ta nói". Cô ấy lấy chồng khi mới 20, và đến giờ vợ chồng vẫn hạnh phúc với hai con. Ai cũng cho rằng khi lập gia đình quá sớm sẽ không có kết quả tốt đẹp. Nhưng vì đã gặp đúng người từ rất sớm, cô ấy cố gắng, cùng chồng kiên trì nên mới có thể bên nhau suốt 10 năm bền vững.
Con tin vào hai chữ "đúng người". Trong trăm ngàn người, phải chọn đúng một người như thế. Chỉ cần là người đó, sớm hay muộn cũng không phải là vấn đề. Nếu không phải là người đó, muộn hay sớm cũng không có kết quả. Con tin vào cảm giác của mình, là sẵn sàng tuyệt đối, là tự nguyện kiên trì, là hoàn toàn kiên định. Cánh cổng hôn nhân không dành cho những gì vội vàng và tạm bợ. Hôn nhân nếu là chuyện một đời thì càng phải chọn đúng. Hôn nhân nếu chỉ xem là chuyện một thời, thì lấy ai, lúc nào cũng được, thậm chí bao nhiêu lần cũng chẳng sao.
Con không sợ đợi chờ, chỉ sợ bỏ lỡ. Lấy đúng người thì một đời cũng không đủ, lấy sai người thì một đời chỉ toàn dày vò - Ảnh minh họa: Internet
Con tin rằng con đang đi đúng chiếc xe chạy đường dài lộ trình của cuộc đời mình. Có những người cùng chuyến với con chọn xuống xe, vì họ đã tìm được bến đỗ của mình. Nhưng cũng có những người như con, vẫn yên ổn ngồi trên xe, ngắm nhìn cảnh vật đẹp đẽ bên ngoài. Nếu con cứ phải vội xuống một nơi nào đó trên đường chỉ vì theo số đông, thì liệu con có lỡ một bến đỗ thật sự dành cho con ở phía trước?
Con không sợ đợi chờ, chỉ sợ bỏ lỡ. Xuống xe sớm hay muộn không bằng xuống đúng chỗ. Lấy chồng sớm hay muộn, không bằng chọn đúng người. Lấy đúng người thì một đời cũng không đủ, lấy sai người thì một đời chỉ toàn dày vò.
Con muốn là một người phụ nữ lấy chồng hạnh phúc, chứ không phải vì lấy chồng mà trở nên bất hạnh - Ảnh minh họa: Internet
Vì thế mẹ ơi hãy tin con, hãy cho con thêm thời gian. Con muốn tìm một người chồng như ba, chưa từng rời bỏ mẹ khi khó khăn. Con muốn người đàn ông cho con cảm giác náo nức trước ngày lấy chồng như mẹ từng kể. Không ràng buộc, không sợ hãi, cũng không hối hận và khổ tâm. Con muốn là một người phụ nữ lấy chồng hạnh phúc, chứ không phải vì lấy chồng mà trở nên bất hạnh, được không mẹ?
Vợ muốn ly hôn Tôi làm việc trong cơ quan tư pháp với mức lương vừa phải. Vợ làm trong ngành y, mỗi tuần thường phải trực một lần. Do tính chất công việc nên cũng phải đi giao lưu, uống bia rượu, tần suất không quá nhiều, mỗi tuần một hai lần, có khi cả tháng một lần. Chúng tôi có con trai hơn một tuổi....