Giải mã những bí ẩn về ngôi làng chết trẻ
Chỉ trong thời gian hơn một năm (từ tháng 11/2011 đến đầu năm 2012), thôn Yên Lập Đông, phường Minh Thành (thị xã Quảng Yên, Quảng Ninh) có trên 20 người chết trẻ.
Ngôi đình ở thôn Yên Lập
Có người đang nằm với vợ thì giữa đêm co giật, chết “bất đắc kỳ tử”; người đúng ngày mùng Hai Tết đang vui vẻ chúc tụng thì uống thuốc diệt cỏ tự vẫn; liên tiếp những thanh niên trai trẻ ra đường bị ô tô cán chết tức tưởi.
Ngôi làng trước đây vốn bình yên, bỗng chốc tai ương ập xuống khiến người dân hoảng hốt, sợ hãi, lập đàn cầu cúng, giải hạn tốn cả đống tiền bạc nhưng “thần chết” vẫn từng ngày cướp đi mạng sống những người dân lương thiện nơi đây.
Những cái chết “bất đắc kỳ tử”
Thôn Yên Lập Đông cách xa trung tâm thị xã Quảng Yên khoảng 20km, người dân chủ yếu sống nghề nông nghiệp, kinh tế nhiều khó khăn, nhưng cuộc sống thanh bình, yên ả. Từ cuối năm 2012, biến cố lớn bắt đầu xảy ra khi liên tiếp xảy ra các vụ chết chóc khó hiểu, đa số chết trẻ khiến dân tình lo âu.
Bà Đào Thị Luyện (SN 1963, thôn Yên Lập Đông) là một người chịu đau thương khi trong thời gian ngắn mà mất nhiều người thân. Bà cho biết, bản thân là phụ nữ nhưng không lập gia đình, ở vậy làm nghề thợ may sống qua ngày. Tình yêu thương của bà dành cho con cháu trong họ và những người thân thích trong làng. Ngày 16 tháng Giêng Âm lịch 2012, người cháu thân thích bà là Đào Văn Bân (SN 1971) bỗng dưng qua đời. “Tôi không có con cái, đứa cháu này với tôi như mẹ con trong nhà. Vậy mà nó đột ngột ra đi, đến nay chả hiểu được tại sao lại thế”, bà Luyện nói. Bà nhớ lại, Bân là người khỏe mạnh, không bệnh tận, làm nghề trồng dứa, đã lập gia đình và sinh con. Tối hôm đó, sau khi cơm nước cùng vợ con, Bân giúp vợ giặt đống quần áo.
Xong xuôi, anh cùng vợ mở vô tuyến xem phim rồi đi ngủ. “Xem phim xong là khoảng 22h, vợ chồng nó dặn nhau đi ngủ sớm để sáng mai còn đi chặt dứa”, vẫn lời bà Luyện. Đến khoảng 2h sáng, nhà Bân phát lên những tiếng kêu cứu thất thanh của người vợ. Người làng chạy đến thấy Bân đang liên tục co giật trên giường, môi miệng cứng lại, sùi bọt mép, ú ớ không nói lên lời. Lập tức nạn nhân được đưa đi cấp cứu ở cơ sở y tế; những người ở lại liền mời thầy cúng đến làm lễ giải hạn ngay trong đêm. Tuy vậy, nạn nhân đã tắt thở không lâu sau đó. “Vợ con, người nhà ai cũng khóc lóc, hàng xóm thương tình đến thăm hỏi nhưng chả ai biết được nguyên nhân cháu tôi chết vì đâu. Đến giờ nhắc lại, tôi vẫn không hiểu tại sao cháu tôi khỏe mạnh mà tự dưng “lăn” ra chết”, bà Luyện trầm ngâm cho biết.
Trước đó bốn ngày, ngay sát vách nhà bà Luyện có bà Vũ Thị Chung (hơn 40 tuổi) cũng qua đời. Bà Luyện kể, giữa bà và nạn nhân có quan hệ họ hàng thân thích, thường ngày chị em rất hay tâm sự với nhau. Đang trong lúc khỏe mạnh thì nạn nhân thấy trong người bất thường, liền đi bệnh viện khám thì phát hiện u não. Người này lo lắng nhưng không mổ ngay mà chờ ăn Tết xong sẽ đi khám tổng thể và tiến hành mổ khối u. “Cô ấy còn tâm sự với tôi là trong người vẫn thấy khỏe mạnh, nói rằng nhờ ăn ở phúc đức nên được tổ tiên phù hộ, chắc sau mổ sẽ không có chuyện gì xảy ra. Vậy mà chưa kịp đi mổ, đúng ngày 11 tháng Giêng Âm lịch thì qua đời”, bà Luyện nhớ lại.
Cũng Tết năm 2012, thôn Yên Lập Đông còn chứng kiến cái chết bất thường khác của một nam thanh niên, 25 tuổi. Anh này làm nghề thuê hút cát ở sông, tính tình hiền lành; không tham gia cờ bạc, rượu chè. Vậy nhưng đúng ngày mùng Hai tết, khi cả nhà đang tiếp khách đến nhà chúc mừng năm mới, thì anh lẻn vào nhà bếp, uống thuốc diệt cỏ. Khi phát hiện ra, mọi người hốt hoảng đưa đi bệnh viện, nhưng liều lượng chất độc nhiều, nạn nhân không qua khỏi. “Không ai hiểu nguyên nhân tại sao nó lại uống thuốc độc tự vẫn, đến nay đây vẫn là cái chết bí ẩn, gia đình, hàng xóm không thể giải thích”, một nhân chứng cho biết.
Chỉ trong mấy ngày đầu năm Âm lịch 2012, thôn Yên Lập Đông liên tiếp tổ chức ba đám ma cho người xấu số, đám này nối tiếp đám kia khiến không khí tang thương phủ khắp làng. “Chẳng còn không khí Tết nữa, hàng xóm gặp nhau ai cũng nét mặt tang thương, lo lắng”, một người dân nhớ lại. “Nửa năm sau, bà cụ thân sinh ra tôi qua đời”, bà Luyện cho biết.
Không lâu sau, một phụ nữ trong làng tên Vũ Thị Bé (32 tuổi) bị viêm miệng, mãi không khỏi. Kiểm tra kỹ thì thấy nổi lên một nốt nhỏ màu đỏ ở lưỡi. Khi đi bệnh viện khám thì phát hiện bệnh ung thư vòm họng, không lâu sau thì qua đời.
Bà Luyện kể lại câu chuyện
Video đang HOT
Ám ảnh những vụ tai nạn giao thông
Ngoài chết không rõ nguyên nhân, chết do phát hiện bệnh hiểm nghèo, người dân nơi đây còn kinh hãi bởi nhiều vụ tai nạn giao thông thương tâm gây chết chóc.
Khởi đầu vào khoảng tháng 10/2012, một nam thanh niên trong làng (SN 1985) đi xe máy đến khu vực Nam Khê, Uông Bí thì gặp tai nạn, chết ven đường. Người thân đến nhận xác, nếu không xem giấy tờ tùy thân, biển số xe máy thì khó phát hiện ra người thân vì mặt mũi biến dạng sau vụ tai nạn. Khoảng 10 ngày sau, một thanh niên khác trong thôn, nhà gần Quốc lộ 18, khi ăn cơm trưa xong, bước ngang qua đường thì bị ô tô cán chết. Điều đáng nói là chiếc ô tô trước khi gây tai nạn vừa bị nổ lốp. Tốn nhiều thời gian mới thay lại xong, đi được một đoạn ngắn thì gây tai nạn chết người. Cũng trong tuần đó, một nam thanh niên khác trong làng đi sinh nhật bạn thì tông vào gốc cây ven đường, tử vong.
Nạn nhân là con trai trong gia đình đông anh em. “Thằng bị tai nạn là người hiền lành, chăm chỉ nhất nhà. Những đứa khác quậy phá, nghiện ngập thì không bị gì, chết đúng người tử tế nhất, khiến ai cũng thương cảm”, một hàng xóm cho biết. Cùng thời gian trên, hai nam thanh niên khác trong làng rủ nhau ra TP.Hạ Long chơi, đến đoạn đường thuộc phường Đại Yên thì bị ô tô tải đâm giữa người, chết tức khắc. “Không hiểu sao khi xảy ra tai nạn thì liên tục nối đuôi nhau. Ngoài những trường hợp đã kể trên, còn vô số các vụ tai nạn xây xước nhẹ khác. Điều đặc biệt là nạn nhân chết chỉ nhằm vào nam thanh niên tuổi đời còn rất trẻ”, một người dân nói.
Ông Nguyễn Trung Úy (SN 1950, thôn Yên Lập Đông) cho biết, bản thân ông là cựu chiến binh, trước đây chinh chiến đánh Mỹ, giáp mặt với kẻ thù không hề biết sợ, vậy mà khi cả làng liên tiếp gặp tai họa, bản thân ông thấy hoang mang, khó lí giải. Những người mê tín thi nhau đi cầu cúng, giải hạn; bản thân ông Úy tự nhận mình không mê tín, nhưng trước đại họa của làng, ông cũng theo mọi người làm “lễ giải hạn”. Đó là khoảng giữa năm 2012, người làng đi xem bói thì “thầy” phán long mạch làng bị đứt, cần phải hàn lại, nếu không tai họa sẽ tiếp tục giáng xuống, trừng trị dân làng. Nghe vậy, cả làng đóp góp công đức, người ít thì 10 nghìn, 20 nghìn, người nhiều thì 100 nghìn hoặc hơn thế để tiến hành lễ hàn long mạch của làng.
Hao công tốn của giải hạn vẫn chết chóc
Sau khi quyên góp được khoảng 20 triệu, dân làng mời thầy cúng, sắm sửa đồ lễ, tổ chức giải hạn ở gần một con đập ngăn nước, dưới gốc một cây đa cổ thụ. “Mọi người quan niệm, thời gian đó làm nhiều công trình thủy lợi, giao thông nên long mạch làng bị động, bị đứt, nên lễ tổ chức hàn lại long mạch được tổ chức ở gần đê gần đập nước mới thiêng”, ông Úy nhớ lại. Theo trí nhớ của người dân, buổi giải hạn diễn ra trong không khí trang trọng, rất đông dân làng bỏ công việc đồng áng để tham gia buổi lễ.
Tuy nhiên, sau buổi lễ “hàn long mạch” hao công tốn của, tai ương trong làng vẫn tiếp tục diễn ra, chết chóc vẫn chưa chấm dứt. Một nhóm người dân tiếp tục đi xem bói. Lần này, “thầy” phán rằng cả làng đang bị bóng một con quái vật khổng lồ che phủ, phải đi đến chùa Đồng, nơi chùa cao nhất ở Yên Tử (Quảng Ninh) cầu cúng, lễ bái thì dân làng mới thoát kiếp nạn. Những người đi xem bói sau khi về làng thì kể lại câu chuyện này, ai cũng biết, bàn tán xôn xao. Đang trong lúc không thể giải thích tại sao cả làng liên tiếp gặp tai họa thì lời của “thầy” bói như một niềm tin cứu cánh. Vậy là cả dân làng lại quyên góp tiền bạc, tổ chức đi lễ ở chùa Đồng. Tổng cộng có 60 người cùng đi, thuê hai xe ô tô chật kín người. Những ai không đi được thì gửi vài chục nghìn tiền lẻ, nhờ đoàn đi hộ thắp hương, cúng bái. “Vợ tôi không đi ô tô được vì bị say xe, tôi phải chở bà đi bằng xe máy, theo sau hai chiếc ô tô”, ông Úy nhớ lại.
Sau những cố gắng của dân làng để hóa giải “thảm họa chết chóc”, tình hình vẫn chưa yên ổn trở lại, những cái chết vẫn tiếp tục diễn ra, nghĩa trang liên tục khoác những vòng hoa mới. Đúng lúc ấy, dân làng phát hiện ra một số sắc phong của đình thành hoàng làng trước đây được đem thờ tự ở gần ngôi miếu Cây Cộng. Miếu này đặt ở núi Trán Hổ, nơi người dân cho rằng là mảnh đất “dữ”. Lập tức, người dân lập ban thờ mới ở đình làng cũ, làm lễ dâng hương, khấn vái, tạ lỗi các vị thành hoàng làng, cầu mong được bình an, che chở. Theo người dân, từ khi lập bát hương thờ thành hoàng làng, tai họa bỗng dưng mất đi. “Từ đó đến giờ là hơn một năm, nhưng làng chỉ có 6 người qua đời, toàn là các cụ già đã bệnh tật lâu năm”, ông Úy cho biết.
Trước đây thôn Yên Lập có một ngôi đình, thờ tự ba vị thành hoàng linh thiêng, che chở cho dân làng. Thời chống Mỹ, bom đạn như mưa, không nhà cửa nào bị hư hỏng; người không ai chết, chỉ một con trâu bị què chân. Con cháu trong làng đi bộ đội không ai hy sinh, hiện làng chỉ có một thương binh. Sau đó đình làng bị phá, nay làm trường học, trừ lại một diện tích, ngoài khuôn viên trường, là nền cửa chính của đình trước đây, không ai dám xâm phạm. Mới đây, một người đàn ông tự xưng là “thầy cúng” ở địa phương khác đến trông coi ngôi miếu ở núi Trán Hổ. Người này đem mấy sắc phong của đình lên miếu thờ, lại xin được đất ở gần miếu để xây lại đình làng nhưng người dân không đồng ý; bởi cho rằng vị trí núi Trán Hổ thế đất “dữ”, đình làng ở đó sẽ làm con cháu trong làng hư hỏng, trai thì trộm cướp, gái thì hư hỏng. Nay họ có ý định xây lại đình ở vị trí cũ để ổn định tình hình. Từ đây mới nảy sinh ra bao nhiêu chuyện phức tạp, khiếu kiện, khiến những ngày đầu tháng 3/2014 làng không khi nào bình yên.
Theo PLTĐ
Bí mật trong "nghĩa địa hoạn quan"
Cũng với những bí ẩn còn chưa có lời giải, ngôi mộ quy tụ ba linh hồn cả người và vật còn là bài học cho hậu thế về sự trung thành hiếm có.
Không nằm trong khu lăng mộ chuyên dành cho các vị thái giám, ngôi mộ của một thái giám họ Phạm được người dân thờ phụng, tôn làm thành hoàng với nhiều bí ẩn chưa lý giải.
Toàn cảnh lăng mộ "thần" thái giám
Mộ thái giám lưu lạc đất Bình Thuận
Mộ "thần" thái giám toạ lạc ngay bên đường làng thôn Sơn Thuỷ (Khu phố 2, phường Phú Hài, TP Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận).
Khác lạ với lăng mộ bình thường, bên trong ngoài khu thờ chủ nhân, còn có ngôi mộ nhỏ mang tên "ông Đậu cửa" (người dắt ngựa) và mả thờ con ngựa trắng bằng xi măng trang trí bắt mắt.
Mộ được lập từ năm 1924, trước kia đắp bằng đất và vỏ cây, về sau những hậu duệ của vị quan thái giám lần tìm ra tung tích mới xây cất khang trang như bây giờ.
Theo người địa phương, vị thái giám trong mộ quê ở Thừa Thiên Huế, là quan phục vụ dưới triều vua Gia Long. Trong một trận đánh, vị quan thái giám sau khi thắng trận ở thôn Thuận Mỹ (nay thuộc thị trấn Phú Long, huyện Hàm Thuận Bắc) bèn ngồi nghỉ mát bên gốc cây me. Bất ngờ ông bị quân mai phục bắn tên trọng thương.
Con bạch mã đã mang xác chủ nhân lội qua sông. Trên đường đi, đầu quan thái giám rơi xuống làng Thuận An, còn phần thân vẫn nằm trên yên ngựa ở làng Thuận Mỹ. Sau khi biết chuyện, dân làng tìm lại đầy đủ thân xác vị quan, đem mai táng theo nghi lễ.
Tượng bạch mã nằm trong khu lăng mộ
Một truyền thuyết khác lại kể vị quan thái giám hy sinh trong hoàn cảnh hộ tống vua Gia Long chạy trốn khỏi sự truy sát của quân Tây Sơn, đã tuẫn tiết giữ chân "đội quân thần tốc".
Ông Võ Minh Nhật (67 tuổi), người chuyên chăm lo việc thờ tự tại đây khá rành về giai thoại lịch sử này. Ông Nhật cho rằng thời ấy vua Gia Long cùng hai vị tướng hộ giá chạy trước. Quan thái giám đem quân bọc hậu. Khi giáp mặt quân Tây Sơn ở địa phận thị trấn Phú Long hiện nay, quan thái giám bị trọng thương sau đó tử vong.
Ông Nhật nói: "Vua Gia Long trong quá trình chạy loạn có ghé qua vùng đất gần miếu trú ẩn. Nhà vua từng nghỉ lại chùa Bửu Sơn bốn ngày, sau khi rời đi có tặng chùa mấy chữ "ngự tứ Bửu Sơn" đến nay vẫn còn được lưu giữ".
Theo giai thoại trên, sau khi bị trúng tên tử nạn, vị quan được ngựa trắng chở về đến thôn Sơn Thuỷ thì con ngựa quỵ ngã vì kiệt sức. Dân làng thi thể an táng chu đáo. Lúc bấy giờ còn có ông già dắt ngựa đưa thi thể về, cũng tuẫn tiết chết theo chủ nhân (người đang an nghỉ dưới phần mộ mang tên "Ông Đậu cửa" trong khuôn viên mộ hiện nay).
Về phần con bạch mã, cứ quanh quẩn quanh mộ chủ nhân chứ không chịu bỏ đi. Một thời gian sau con ngựa nhịn ăn đến chết, cũng được dân làng chôn cất trên cùng khoảng đất.
Điểm độc đáo của di tích này, như lời người dân thôn Sơn Thuỷ là "độc nhất vô nhị" bởi: "Ít nơi nào có mộ thờ thái giám, vả lại ngôi mộ thờ đến ba linh hồn gồm cả người và vật".
"Trước kia khu lăng mộ rộng lớn, là cả khu dinh thờ với trống kèn đầy đủ. Về sau do chiến tranh tàn phá nên bị hủy hoại nhiều, rồi được xây lại nhỏ hơn như bây giờ", ông Nhật hồi tưởng.
Đi tìm lai lịch viên quan thái giám được phong thần
Ông Võ Minh Nhật cho biết vì cảm phục, dân làng đã phong thần cho viên quan
Để tưởng nhớ công lao hộ giá, tinh thần chiến đấu bất khuất của viên quan, dân làng thôn Sơn Thuỷ đã phong ông là thần thái giám. Không những vậy, vị quan này còn được tôn là thần hoàng bổn cảnh, tức người có công tạo lập nên làng mạc.
Và không chỉ riêng thôn Sơn Thuỷ, một số đình miếu ở những làng xung quanh đều thờ thần thái giám là thần hoàng.
Ngày 12/2 âm lịch hằng năm được lấy làm ngày giỗ làng, cũng là giỗ thần thái giám."Trước đây việc cử hành lễ tế do dân làng đứng ra lo liệu. Mấy năm gần đây, con cháu của ông quan đảm nhận", ông Nhật cho biết.
Trở lại lai lịch vị quan thái giám, ông Phạm Dự (75 tuổi, sống trên đường Lê Hồng Phong, TP Phan Thiết, nguyên quán tỉnh Thừa Thiên - Huế), người nhận quan thái giám là cụ tổ cho biết từng tra cứu trong gia phả dòng tộc, thấy có ghi chép mấy dòng: Quan thái giám chết và chôn tại đất Bình Thuận. Thế là ông cùng họ hàng cất công đi tìm nơi an nghỉ của người thân.
Ông xuống xe ở huyện Tuy Phong (giáp Ninh Thuận) và bắt đầu tìm khắp các nghĩa trang nhưng không có mộ phần nào đề tên quan thái giám. Tiếp đó, ông Dự cùng người thân đến TP Phan Thiết tìm kiếm ròng rã nhiều ngày liền.
Cuối cùng, những người họ Phạm tìm gặp được ngôi mộ mang nhiều đặc điểm trùng hợp những lời mô tả trong gia phả như trên bia ghi dòng chữ: "Phạm Thái Giám".
Ngoài ra trong khu lăng mộ có thêm mộ người hầu và con ngựa trắng. Riêng tên thật quan thái giám, bậc hậu duệ như ông Dự cũng không biết. Ông giải thích người xưa kiêng cữ gọi và viết tên thật, nhất là người phục vụ trong cung đình.
Bậc hậu bối của viên quan xác nhận, trước khi dòng tộc mình tiếp quản, khu lăng mộ được một gia đình sống ở địa phương trông nom đến đời thứ ba.
Khi đến nhận lại mộ, người dân bản địa chấp nhận với những bằng cứ xác thực là cuốn gia phả họ Phạm, nhưng ra điều kiện không được dời lăng mộ đi chỗ khác. Họ cho rằng khu lăng mộ toạ lạc ở chỗ "đất thiêng", nếu di dời có thể "gây tai hoạ cho xóm làng".
Trong hành trình tìm kiếm mộ phần người thân, ông Dự cho biết điều kì lạ rằng gần 20 năm về trước, ông cố của mình tên là Phạm Lự đang sống ở Thừa Thiên - Huế đột nhiên "trở chứng" đón xe vào tận đất Bình Thuận tìm mộ quan thần thái giám.
Bậc tiền bối này khi phát hiện mộ thần thái giám ở phường Phú Hài đã trải chiếu nằm khấn nguyện ba ngày ba đêm rằng nếu đúng mồ mả tổ tiên, xin người an nghỉ bên dưới hiển linh báo mộng cho con cháu biết. Hồi đó, xung quanh mộ cây cối um tùm, rắn rết nhiều vô kể nhưng ông Lự không hề bị bệnh tật hay côn trùng tấn công.
Như vậy, cho đến nay người ta chỉ biết rằng vị quan thái giám an nghỉ trong khu lăng mộ "độc nhất vô nhị" là một người mang họ Phạm, gốc gác tận tỉnh Thừa Thiên Huế. Và như vậy xung quanh khu lăng mộ này vẫn còn những bí ẩn chưa lời giải.Theo Pháp luật Online
Kỳ bí câu chuyện tiến sĩ báo hiếu và bức tượng mẹ bồng con Người dân xã Thanh Sơn ít ai không biết về truyền thuyết bức tượng đá hình người mẹ mặc áo tứ thân bồng con dưới chân núi Nga, thôn Trung Sơn, xã Thanh Sơn, huyện Tĩnh Gia, Thanh Hóa, bởi tính kỳ bí nhưng đầy nhân văn của nó. Câu chuyện về tượng đá mẹ bồng con cảm động đã đi sâu vào...