Giá trị thật của ngôi nhà cổ gỗ sưa đỏ ở Bắc Giang
Trong chuyến công tác tại Bắc Giang, một người đồng nghiệp của chúng tôi, làm ở ngành công an bật mí: “Ở phường Lê Lợi (TP.Bắc Giang) có một ngôi nhà cổ làm bằng gỗ sưa đỏ. Người dân đồn rằng, căn nhà này trị giá hàng trăm tỷ đồng”.
Thế nhưng, nhiều người lại cho rằng, chủ nhân ngôi nhà tự “thổi” giá lên, chứ nhà ấy bình thường lắm. Ngôi nhà đó chất liệu có thực là gỗ sưa đỏ không? Dân buôn gỗ “xịn” bàn về nó như thế nào?
Người đàn ông bình thường và khối tài sản “khổng lồ”
Là người không thạo về gỗ sưa nên chuyện “mục sở thị” của chúng tôi ở ngôi nhà cổ được cho là làm bằng chất liệu gỗ sưa đỏ như thể “cưỡi ngựa xem hoa”. Đó là một ngôi nhà 3 gian nhưng mô hình của gian nhà không giống lắm với mô hình nhà gỗ cổ xưa của người dân đồng bằng Bắc Bộ. Gian hẹn và không gian của gian nhà không thanh thoát, bí. Nhà dù nhiều cột nhưng khoảng cách giữa các cột trong một gian chưa phải là khoảng cách lý tưởng. Ước chừng, diện tích sử dụng của ngôi nhà khoảng 45 – 48m2. Nhìn kỹ, chúng tôi phát hiện ra một số hoa văn tinh xảo được chạm trổ khá cầu kỳ ở cột nhà, trên hoành phi, trên dui, mè, kèo, xà, trên cả những phần ngăn của cửa giữa các gian nhà.
Trần nhà nhiều nét chạm trổ
Vào đến trong nhà, người lạ sẽ ngửi thấy mùi thơm của gỗ. Nhưng mùi thơm đó có phải là mùi thơm của gỗ sưa đỏ hay không thì chỉ các nhà khoa học về gỗ mới khẳng định được. Chất liệu gỗ của ngôi nhà này có phải là gỗ sưa đỏ quý hiếm hay không, cho đến nay vẫn chưa ai giải thích cụ thể. Nhìn bề ngoài, gỗ ánh lên màu đỏ đun, màu hồng và bóng, độ bóng của gỗ như gỗ lim. Độ tinh xảo của hoa văn trên gỗ đã là “đỉnh” của nếp nhà cổ, có được xếp hạng vào thời trị vì nào của triều đại vua phong kiến nào hay không thì vẫn là ẩn số.
Hình như, chán với những cuộc tiếp xúc, ông K.T.B – chủ nhân của ngôi nhà có thái độ rất dửng dưng với người lạ. Theo ông B, một số đại gia buôn gỗ đã tìm gặp ông và trả giá đến 100 tỷ đồng cho ngôi nhà, nhưng ông nhất quyết không bán. Ông B lý giải cái sự không bán ấy như sau: “Gia đình tôi mua khung nhà gỗ cổ này từ Hà Tĩnh về với mục đích rõ ràng là dựng làm nhà thờ tổ tiên, dòng tộc. Ai trả giá bao nhiêu cũng không thể bán. Nếu bán, có nghĩa là chúng tôi bán dòng tộc, tổ tiên, cội nguồn”. Ngoài ra, ông B còn tiết lộ thêm: Gia đình ông mua khung ngôi nhà cổ này năm 2010, với giá 350 triệu đồng, tính cả công vận chuyển từ Hà Tĩnh ra đến Bắc Giang là 380 triệu đồng.
Sưa đỏ thật hay sưa đỏ “nhái”?!
Video đang HOT
Chính ông B cũng chưa từng khẳng định, ngôi nhà cổ của gia đình được dựng lên bằng chất liệu gỗ gì. Theo ông B, lời đồn nhà cổ, gỗ sưa đỏ lan rộng, phát ra từ cánh thợ dựng nhà cho gia đình ông. Chính một người thợ đã dẫn khách đến hỏi về ngôi nhà và cũng chính người thợ này đặt vấn đề, nếu được giá, “bác bán đi, em tìm cho bác khung nhà khác, đẹp hơn”.
Ông B cho rằng, khung nhà cổ của gia đình ông, hình như không phải là gỗ sưa đỏ, không phải gỗ sưa mà chỉ là một trong những loại gỗ quý hiếm mà thôi. Ông B giới thiệu chúng tôi trò chuyện với một người bạn – người đã giới thiệu ông mua khung nhà gỗ cổ này của chính cha mẹ mình. Đó là người đàn ông tên H. Ông H công tác tại Bắc Giang, người Hà Tĩnh, đã nghỉ hưu.
Theo ông H, khung nhà có từ cả trăm năm nay là đúng. Khi ông B vào mua, mẹ ông H đã hơn 90 tuổi. Mà, khung nhà có từ thời kỳ mẹ ông H chưa về làm dâu. Ông H khẳng định, khung nhà gỗ đó không phải là gỗ sưa. Vì, vùng đất Hà Tĩnh không phải là vùng thổ nhưỡng thích hợp với trồng cây gỗ sưa. Nhà ông H lại không phải là gia đình quan lại, địa chủ hay giàu có gì thời đó, vì thế, không thể có tiền mua gỗ từ nơi khác về dựng nhà được. Gỗ đó, chắc chắn lấy từ trên rừng của Hà Tĩnh để dựng nhà. Rừng Hà Tĩnh bao đời nay, chưa từng có bất kỳ một cây gỗ sưa cổ nào. Vừa qua, “sốt” gỗ sưa, có thể người dân mới trồng. Để có một thân gỗ sưa bán kính 10 – 15cm, đủ làm cột nhà, chất liệu gỗ già như nhà ông B, cây gỗ sưa đó có ít nhất 80 tuổi trở lên.
Ông H phân tích thêm: Năm 2010, gỗ sưa đã “sốt sình sịch” rồi, khung nhà đó giá trị như thế, không thể bán với giá 350 triệu đồng. Hơn nữa, nếu đúng là gỗ sưa đỏ thật, chắc chắn, gia đình đã bị con buôn lùng sục, hỏi mua trước chứ không còn để bán cho ông B nữa.
Cột nhà bóng, nhiều vân, rất khác lạ
Dân buôn gỗ “bình loạn”: Không và có!
Theo Văn Đông, một tay “đầu cơ” gỗ có “nghề” ở Từ Sơn, Bắc Ninh thì, khung nhà cổ của ông B ở Bắc Giang không phải là gỗ sưa đỏ. Là gỗ gì, thật ra, chính Đông cũng đang mơ hồ. Nhà Đông có 4 thế hệ theo “nghề” gỗ nhưng quả thật, Đông cũng chưa gọi được tên chính xác của khung nhà ông B, đó là gỗ gì. Đông khẳng định: “Đó chắc chắn là một loại gỗ quý, hiếm, thuộc dòng 1A, cấm khai thác nhưng tên gì thì chưa thể gọi ra được. Bởi vân gỗ thể hiện rất rõ điều đó. Song loại vân rõ, bóng hồng thì rất hiếm gặp. Vân gỗ rõ như vậy, chắc chắn cây gỗ đó phải có độ tuổi hàng trăm năm chứ không tính bằng chục năm. Mùi thơm của nó không phải là mùi của gỗ sưa, cũng không phải là mùi của gỗ hương, hoàng đàn, pơ mu, lát hoa, cẩm lai, dáng hương, muồng đen, hương tía … Mùi thơm rất đằm, thoảng, càng thể hiện, chất liệu gỗ đó rất già gỗ”.
Đông cho rằng, đó là gỗ lai của những loại gỗ quý. Đông phân tích: “Cây gỗ mọc trong rừng già, nhiều loại chen chúc nhau, nó thụ phấn bằng cách phấn hoa bay trong gió, biết đâu, trong gió nó lại lai tạo từ trò chỉ, hoàng đàn, tán, dáng hương thành một loại mới thì sao?”. Cách giải thích này của Đông, xem ra, dễ chấp nhận hơn.
Nguyễn Tuấn, một tay buôn gỗ có hạng khác ở Bắc Ninh, cho biết: “Có thể, nguồn gốc chất liệu gỗ của khung nhà cổ của gia đình ông B là ở rừng của Lào”. Với sự am hiểu về gỗ của mình, Tuấn giải thích: Khí hậu, thổ nhưỡng của Lào rất thích hợp với những loại gỗ có vân bóng như thế. Hơn nữa, những năm đầu thế kỷ XX, rừng Hà Tĩnh và rừng Lào trùng trùng, điệp điệp sát nhau, chuyện khai thác gỗ về làm nhà cũng không có gì là lạ.
Theo Tuấn, có thể, đó là biến thể của hoàng đàn, vì vân gỗ và mùi rất giống với hoàng đàn. Tuấn cũng nhận định: “Đó là khung nhà gỗ cổ, có giá trị nhưng không phải là 50, 100 tỷ đồng như người ta “đôn” giá, đồn thổi. Nếu thực chất, muốn khung nhà đó giao dịch được trên thị trường gỗ, giá của nó tầm dưới 5 tỷ đồng. Tất nhiên, khi vào tay dân buôn có “nghề” rồi, nó có thể lên giá thành cả chục tỷ đồng”.
Cũng theo Tuấn thì khung nhà đó được giá ở cái chất liệu lạ của gỗ còn những hình chạm trổ thì không được tinh xảo, cổ điển như đồn thổi. Tuấn đưa ra dẫn chứng, hình chạm trổ đó thực sự tinh xảo. Nếu là hình chạm trổ cổ thì bao giờ nó cũng ghi đậm dấu ấn thời đại trên những khuôn hình. Song, dưới con mắt “nhà nghề” của dân buôn gỗ, Tuấn cho rằng, hình chạm trổ đó lưỡng tính, không thể hiện được dấu ấn lịch sử của giai đoạn nó sinh ra, tồn tại và phát triển. Chính vì thế, nó chỉ giá trị ở cái chưa rõ ràng về nguồn gốc của gỗ chứ hoa văn thì không đặc sắc.
Dưới con mắt của bà Thuý Hằng (một “tay buôn” gỗ lành “nghề” ở Bắc Ninh), thì khung nhà gỗ của ông B ở Bắc Giang, đích thị là gỗ sưa đỏ. Bà Hằng giải thích: “Tôi trực tiếp được tiếp xúc với gỗ sưa đỏ vài lần, tôi nhớ những đặc điểm của gỗ nên khẳng định, khung nhà của ông B là gỗ sưa đỏ thực thụ. Tôi đã đến tận nơi, nhìn ngắm, xem chất liệu gỗ và trả ông B 20 tỷ đồng để mua lại khung nhà ấy nhưng ông B không bán”.
Nhà khoa học nên vào cuộc Với cách nhìn nhận của những người tự cho mình là có “nghề” buôn gỗ ấy, ai đúng, ai sai, vẫn không thể ngã ngũ. Cái mà người ta quan tâm nhất là chưa có mẫu gỗ sưa đỏ thực thụ để đối chiếu. Nếu có mẫu, sự đối chiếu thật giả, thực hư sẽ rất đơn giản và những lời đồn thổi về giá trị ngôi nhà cũng chìm vào hư vô. Những người quan tâm đến đời sống xã hội, biết thông tin trên thì cho rằng, các nhà khoa học lâm nghiệp cần vào cuộc để xem khung nhà gỗ của ông B thực chất là gỗ gì, có phải là gỗ sưa đỏ không? Nếu đúng là loại gỗ cấm khai thác thì xử lý như thế nào để tránh những đồn thổi, thực hư không cần thiết lan truyền trong dư luận.
Theo NDT
Chồng rủ gái xem phim mát dưới gầm giường
Mệt nhoài trở về sau buổi làm đêm, Nguyệt chết lặng khi thấy chồng cùng cô đồng nghiệp xinh tươi vừa diễn màn "uyên ương quấn quýt" vừa thường thức phim mát ngay dưới gầm giường.
Nguyệt và Hoàng là đôi vợ chồng trẻ mới cưới hơn một năm. Tình yêu của họ thuộc kiểu "con thầy, vợ bạn, gái cơ quan". Làm chung một nơi, ngày ngày chạm mặt, tính nết đối phương ra sao, cả hai đều hiểu rõ. Nhưng một khi trái tim đã rung động, thì họ bỏ qua tất cả định kiến và những lời dèm pha của thiên hạ để gắn bó cuộc đời với nhau.
Tình cảm vợ chồng họ vẫn rất ngọt ngào, hạnh phúc suốt một năm qua. Chỉ tới khi có sự xuất hiện của một nữ đồng nghiệp trong cơ quan, sóng gió mới ập đến. Mới đầu, Nguyệt rất quý mến Vân - cô gái trẻ trung, sôi nổi như chim non vừa được tuyển vào. Vân làm trong bộ phận nhân sự, nơi Hoàng đảm trách cương vị trưởng phòng. Mối quan hệ công việc giữa chồng Nguyệt và cô bé kia cũng rất tốt. Vì tin tưởng chồng, Nguyệt không mấy để tâm tới những biểu hiện thân mật của anh với Vân. Cũng từng có người nhắc khéo Nguyệt nên cẩn thận hơn trong việc giữ chồng. Nhưng cô lại nghĩ, đó chẳng qua chỉ là mối quan hệ đồng nghiệp. Sếp quan tâm, giúp đỡ nhân viên âu là lẽ thường. Cô chẳng hơi đâu mà rình rập, giám sát, lại đâm sứt mẻ tình cảm.
Sở dĩ có người nhắc Nguyệt như vậy bởi Vân là một thiếu nữ khéo biết lấy lòng cánh mày râu. Sức hấp dẫn của tuổi trẻ và nhan sắc toát ra từ con người cô ta khiến nhiều chàng trai trong cơ quan say như điếu đổ. Thậm chí, cách đây vài tháng, có đồng nghiệp còn thì thào to nhỏ với Nguyệt rằng, Hoàng và Vân cùng nhau tới bể bơi, tay trong tay rất tình tứ. Chính người này đã tận mắt chứng kiến khi cho con tới đó vào dịp cuối tuần. Đương nhiên, hai kẻ "gian phu, dâm phụ" chẳng hề hay biết. Lúc ấy, Nguyệt dù vẫn rất tin chồng, nhưng cũng không khỏi hoang mang, lo lắng. Kể từ lúc ấy, dù chưa nói ra, nhưng cô ngầm theo dõi hành vi của Hoàng.
Quả thực, tại cơ quan, Hoàng rất hay viện cớ tiếp khách và ra ngoài vào giờ nghỉ trưa. Đương nhiên, để biết được sự thực, Nguyệt chỉ cần lượn lên phòng nhân sự "điểm danh", sẽ thấy ngay chỗ ngồi của Vân cũng đã vắng chủ. Vài lần như vậy, Nguyệt dần nhận thấy, chồng và ả đồng nghiệp chắc chắn có chuyện mờ ám. Nhưng vì chưa có chứng cứ rõ ràng, nên cô không dám bù lum bù loa cho to chuyện.
Thật tình cờ, vào chủ nhật tuần trước, khi đi chợ về, Nguyệt bỗng gặp Vân tại đại sảnh tòa chung cư mà mình đang sống. Hai người vẫn nói cười xởi lởi. Hỏi ra mới biết, cô đồng nghiệp xinh xắn đã quyết định tậu một căn hộ 90 m2 tại tòa nhà này. Coi như giữa họ có duyên tiền kiếp. Đã chung cơ quan, giờ còn trở thành hàng xóm. Để giữ mối quan hệ, vợ chồng Nguyệt lịch sự mang quà mừng tân gia sang biếu Vân. Nhìn cách bài trí trong phòng với những nội thất sang trọng, đắt tiền, Nguyệt thầm thán phục khả năng tài chính của cô gái độc thân này.
Cả ba người ăn cơm tối rất thân mật, trò chuyện rôm rả. Hoàng chủ động mời mọc: "Vân có thể qua nhà anh chị chơi bất cứ lúc nào. Giờ đã là hàng xóm, càng phải thân thiết hơn". Nguyệt nghe mà tức lộn ruột. Dù biết đó chỉ là lời mời xã giao, nhưng cách mà chồng cô đưa mắt liếc tình với Vân sao thật đáng ghét. Nhưng rồi cô nghĩ, nếu không có mình ở nhà, chắc họ cũng chẳng dám giở trò gì chướng tai gai mắt.
Ảnh minh họa.
Tối hôm kia, sau khi hết giờ trực tối, Nguyệt tất tưởi về nhà. Điện vẫn sáng, nhưng phòng khách chẳng có ai, ti vi thì tắt ngúm. Nguyệt thấy có điều gì khác thường. Mọi ngày, nếu không có việc bận ra ngoài giờ này, Hoàng vẫn ngồi lỳ bên vô tuyến để thưởng thức các trận đấu thể thao, thậm chí hò reo ầm ĩ. Ngó vào phòng làm việc, không khí vắng lặng như tờ càng khiến cô thêm lo lắng. Chỉ riêng phòng ngủ là đóng cửa im ỉm, bên trong hắt ra ánh đèn mờ mờ. Nguyệt linh cảm có chuyện chẳng lành, nên vội vã đi về hướng ấy. Khe khẽ đưa tay vặn núm cửa, cô bỗng điếng người khi chứng kiến cảnh tượng oái oăm. Hoàng và Vân đang quấn lấy nhau dưới gầm giường, trước mặt họ là chiếc laptop còn sáng đèn. Sàn nhà vương vãi quần áo của hai người. Điên loạn, Nguyệt hét lớn một tiếng, cốt để cho họ nhận ra sự có mặt của mình. Nghe thấy tiếng kêu, Hoàng vội vã ngoảnh lại thì thấy vợ đang trân trân nhìn mình. Hóa ra, hai kẻ "gian phu, dâm phụ" không những "mây mưa" ngay trong phòng ngủ của Nguyệt mà còn rủ nhau xem loại phim đồi trụy dưới gầm giường cho thêm phần... thi vị. Không nói thêm nửa lời, Nguyệt bỏ ra ngoài phòng khách, chờ đợi từ chồng một lời giải thích.
Sau khi dọn sạch bãi chiến trường, Hoàng lò dò bước ra, rối rít van xin vợ tha thứ. Còn Vân - người đàn bà trơ trẽn - vẫn ngồi ỳ trong phòng ngủ, không dám đối diện ba mặt một lời. Đầu óc Nguyệt khi ấy u mê, nên không hiểu nổi chồng đang nói những gì. Thứ ám ảnh cô nhất vẫn là hình ảnh một trai, một gái quấn lấy nhau, vừa làm việc đáng ghê tởm, vừa thỏa thuê xem phim đen dưới gầm giường. Ngoại tình quả cũng lắm chiêu nhiều kiểu. Cái trò dắt nhau ra nhà nghỉ, khách sạn để hú hí giờ có lẽ đã thành lạc hậu. Nguyệt không ngờ, một người đàn ông đàng hoàng như Hoàng của cô lại bệnh hoạn tới vậy. Rủ cả nhân tình làm chuyện bất chính dưới gầm giường nhà mình. Bản thân họ vẫn mang tâm trạng lo sợ bị bắt quả tang nên mới thậm thụt chui cả xuống gầm giường mà "hành sự"như vậy, hay đây là một trào lưu mới của những kẻ phản bội lại sự chung thủy của bạn đời?
Vì đau đớn, vì tuyệt vọng, Nguyệt chìm trong những suy nghĩ của riêng mình, để mặc cho Hoàng độc thoại. Câu duy nhất mà cô nghe thấy từ người chồng bội bạc là lời giải thích ngớ ngẩn cho cảnh tượng vừa rồi: "Chỉ vì anh không muốn làm vấy bẩn chiếc giường hạnh phúc của chúng mình...".
Người phụ nữ khi bắt quả tang chồng ngoại tình, thường rơi vào trạng thái đau khổ tột độ, thậm chí nghĩ quẩn mà hành động thiếu suy nghĩ.Nhưng trên thực tế, bất cứ biến cố nào trong cuộc sống gia đình đều có những nguyên nhân gốc rễ của nó. Các chuyên gia tâm lý cho rằng, người vợ đừng vì một lần nhận ra lòng thủy chung của mình bị phản bội đã vội cắt đứt nghĩa tình bằng lá đơn ly hôn. Ngoại tình không hẳn là vì chồng đã chán bạn, đã mỏi mệt với cuộc sống chăn gối. Đôi khi, đàn ông bị xiêu lòng bởi những cảm giác lạ và tự thưởng cho mình những phút vui ngoài lề, nhưng trong lòng họ vẫn dành tình cảm quý giá nhất cho vợ. Ngay trong câu chuyện này, lời giải thích của Hoàng tuy ngô nghê, nhưng có lẽ đó là sự thực.
"Không muốn làm vấy bẩn chiếc giường hạnh phúc", điều đó có nghĩa, Hoàng vẫn rất nâng niu, trân trọng cuộc hôn nhân với Nguyệt. Vì vậy, Nguyệt nên bình tĩnh hơn và làm rõ nguyên nhân vì sao chồng ngoại tình. Hãy dùng lòng vị tha, sự bao dung dịu dàng và cách hành xử khôn khéo để níu giữ trái tim đang lầm đường lạc lối của chồng. Tình yêu và hôn nhân bao giờ cũng cần chút thử thách và sóng gió, khi trải qua rồi mới thêm bền vững và dài lâu.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sự trả giá (P.cuối) Anh muốn em quay về chỉ vì anh cay cú chưa có được thứ quý giá nhất của em Tối muộn tầm 11h khuya, trời mùa Đông nhưng mưa nặng hạt, gió thổi ào ào, cảm giác sợ hãi len lỏi vào tâm can em. Bật máy lên, vào Email, Inbox có một thư điện tử. Em mở ra thì biết tin đó...