Giá nhà ở TP HCM rẻ nhất thế giới?: So với thu nhập thì quá đắt
Được cho là có giá nhà rẻ nhất, nhưng nếu so sánh trên bình quân thu nhập thì giá nhà tại TP HCM quá “đắt” so với các nước trên thế giới.
So với thu nhập trung bình của người dân, giá nhà ở tại TP HCM được xem là khá đắt đỏ. ẢNH: ĐÀO NGỌC THẠCH – ĐỒ HỌA: ĐÔNG XUÂN – NGUỒN: KHẢO SÁT CỦA CBRE
Ông Trần Văn Dũng, Giám đốc Công ty địa ốc Trường Phát, so sánh theo số liệu công bố thu nhập bình quân đầu người tại TP HCM khoảng 8.000 USD một năm, ở Kuala Lumpur thu nhập bình quân đầu người năm 2017 đã là hơn 27.000 USD, gấp hơn 3 lần TP HCM.
Với giá nhà tại TP HCM mà CBRE đưa ra trung bình khoảng 103.100 USD/căn, tương đương gần 2,4 tỉ đồng thì người dân TP HCM mất gần 13 năm thu nhập để mua một căn nhà trong khi người Kuala Lumpur chỉ mất 4 năm thu nhập.
Nếu trừ hết các chi phí về ăn ở, chữa bệnh, đi lại… chỉ còn khoảng 30% thu nhập thì một người dân ở TP HCM phải mất gần 43 năm thu nhập mới có đủ tiền mua căn hộ, trong điều kiện giá nhà sẽ không tăng. “Nói thế để thấy, dù giá nhà ở TP HCM có rẻ nhất thế giới thì người dân vẫn phải mất nhiều chục năm, thậm chí cả đời mới mua được cái nhà để ở”, ông Dũng nói.
Thạc sĩ Huỳnh Phước Nghĩa nói thêm, giá nhà ở tại TP HCM theo các báo cáo dù thấp hơn một số TP của các nước trong khu vực ASEAN nhưng thu nhập đầu người của chúng ta thấp hơn rất nhiều. Như vậy, nếu xét theo GDP, giá nhà đất của ta cao hơn nhiều. Đáng nói, do thuế, phí, nguyên vật liệu, cộng với yếu tố thị trường dẫn đến giá hiện nay chỉ có thể tăng chứ rất khó giảm. Vì vậy, để cán cân nhà ở cân bằng, chỉ có thể tăng thu nhập của người dân hoặc Chính phủ hỗ trợ về tài chính.
Một nghịch lý theo ông Nguyễn Văn Đực, Phó giám đốc Công ty địa ốc Đất Lành, 10 năm trước Công ty Đất Lành, Nam Long, Lê Thành, Khang Gia… và nhiều DN khác đều tập trung làm nhà giá thấp thì nay mất hút. Vài năm trước, các sàn kinh doanh BĐS bắt đầu chiến lược mua lại nhà giá thấp để bán như Hưng Thịnh, Đất Xanh, Phúc Khang… thì giờ đây các đại gia đó cũng “từ chối”, không ai chịu làm nhà giá thấp. Nguyên nhân khiến các DN không mặn với nhà giá thấp vì lãi rất thấp, chỉ 1 – 2 triệu đồng/m2. Nếu gặp biến cố về tài chính ngân hàng, vật giá, thị trường khó khăn… thì DN phá sản, thua lỗ.
Thực tế khoảng 3 – 4 năm trở lại đây thị trường BĐS gần như vắng bóng các dự án nhà ở giá rẻ, thậm chí nhà ở bình dân. Không những vậy, giá nhà đất cũng bị đẩy lên rất cao. Nếu như trước đây, nhà cao cấp có giá khoảng 30 triệu đồng/m2 thì nay giá đã bị đẩy cao lên gấp đôi.
Lãnh đạo một DN khi bàn về nhà giá thấp đã thẳng thắn nói rằng “khi có được giấy phép xây dựng rồi thì ngu sao làm nhà giá thấp” bởi về mặt thủ tục pháp lý cho nhà thu nhập thấp hay dự án căn hộ cao cấp xin cũng cực khổ như nhau. Cũng phải làm tất cả từ phòng cháy chữa cháy, cao độ, tính kết cấu… giống nhau, trong khi nhà giá thấp lợi nhuận thu được không đáng là bao nhiêu.
Chỉ số nhà ở hạng sang sụt giảm Thay vì dốc hết tiền mua, người trẻ nên thuê nhà Thị trường bất động sản vẫn thiếu minh bạch
Video đang HOT
“Rõ ràng nhà giá thấp từ số ít người làm đến giờ… không ai làm. Chính quyền phải có chiến lược, phương pháp, làm sao để duy trì nhà giá thấp vì nhu cầu hằng năm cần đến vài chục ngàn căn nhà giá thấp. Chúng ta nên đi học tập, tham quan mô hình nhà ở của Tập đoàn Becamex ở Bình Dương hay nhà giá rẻ mà Tập đoàn Trần Anh xây dựng ở Long An để người nghèo có cơ hội mua được nhà an cư”, ông Đực đề xuất.
Nhiều chuyên gia cho biết, trước đây Chính phủ có gói 30.000 tỉ đồng để hỗ trợ DN xây dựng và hỗ trợ người dân khó khăn về nhà ở, dân nghèo vay vốn mua nhà ở xã hội thì còn một số DN còn mặn mà với nhà giá rẻ. Nay gói tín dụng này đã hết thì không còn DN nào tham gia chương trình này. Đã đến lúc cần có một gói tín dụng khác hoặc một chính sách hỗ trợ DN xây dựng loại hình căn hộ này để hỗ trợ dân nghèo có được căn nhà để ở.
Thanh Niên
Theo vietnammoi.vn
Sinh viên 'cổ phần hóa' bản thân rồi bán cho nhà đầu tư
Để có tiền học đại học, cô Amy Wroblewski cũng như một số sinh viên khác đã bán đi một phần tương lai của mình. Trong vòng 8,5 năm, mỗi tháng có phải trả một tỉ lệ % nhất định trong thu nhập của cô cho các "nhà đầu tư".
Hiện nay - khoảng khoảng một năm sau ngày tốt nghiệp, cô Wroblewski có thu nhập khoảng 50.00 USD mỗi năm với công việc tuyển sinh sau đại học tại thành phố Winchester. Với thu nhập này, hàng tháng cô phải trả 279 USD cho "nhà đầu tư" đã cấp tiền để cô học đại học, con số này vẫn thấp hơn tiền mà cô phải trả nợ vay mua xe.
Cô Amy Wroblewski. Ảnh: Bloomberg.
Nếu cô trở thành một "siêu sao" trong công việc của mình, thu nhập của cô sẽ tăng lên và số tiền cô phải trả cho các nhà đầu tư có thể gấp đôi số hiện nay. Nếu cô mất việc, cô sẽ không phải trả đồng nào và những người đầu tư vào cô đành phải chờ đợi trong đau khổ cho tới khi cô tìm được việc mới.
Từ nợ vay chuyển sang "vốn chủ sở hữu"
Cô Wroblewski tham gia thỏa thuận kì lạ này khi cô còn học tại Đại học Purdue, bang Indiana. Để có tiền trang trải chi phí hàng tháng, cô không nhận các khoản vay cho sinh viên vốn rất phổ biến mà thay vào đó cô đồng ý trả một tỉ lệ cố định thu nhập trong tương lai thông qua một công cụ tài chính mới có tên gọi "Thỏa thuận chi sẻ thu nhập" (Income-sharing agreement - ISA).
Nói cách khác, các nhà đầu tư đang chuyển hướng từ cho vay sang mua cổ phần. Khoản thu nhập mà một người phải "chia sẻ" hay trả cho nhà đầu tư có thể được so sánh với cổ tức mà công ty trả cho cổ đông. Nếu một người có thu nhập cao (doanh nghiệp làm ăn có lãi lớn) thì trả cho NĐT nhiều. Nếu một người kiếm được ít hay không kiếm được tiền (doanh nghiệp lãi ít hay thua lỗ) thì không cần trả cho nhà đầu tư.
Nếu cá nhân và doanh nghiệp đi vay, cho dù thu nhập cao, thấp hay thua lỗ cũng đều phải trả nợ đủ và đúng hạn cho chủ nợ, bằng không sẽ bị siết nợ và tuyên bố phá sản. Đây chính là điểm khác biệt căn bản giữa ISA và các khoản vay sinh viên.
Ở Wall Street, cô Wroblewski có thể được coi là một công ty siêu nhỏ. Mẹ cô làm phục vụ bàn, cha cô làm chuyên viên quản lí chất lượng tại một xưởng ô tô. Là một người chăm chỉ, khi học đại học cô luôn làm ít nhất hai công việc bán thời gian (part-time) gồm trợ giảng tại trường Purdue, nhân viên thu ngân tại chuỗi bán lẻ Target và một lao động mùa vụ tại Amazon. Thể hiện được tiềm năng lãnh đạo cũng như thu nhập, cô thăng tiến đến vị trí Phó Chủ tịch của Delta Sigma Pi, một hội sinh viên làm kinh doanh.
Những tố chất này của cô đã gây ấn tượng mạnh với một tổ chức có tên Vemo Education - chuyên đầu tư vào các sinh viên đại học tại Purdue và một số trường khác.
Cơ hội làm ăn của Wall Street
Dư nợ từ thời sinh viên của toàn bộ dân Mỹ hiện nay là khoảng 1.500 tỉ USD và trở thành một gánh nặng đối với giấc mơ của mỗi người cũng như cả nền kinh tế Mỹ. Theo thống kê của Cục dự trữ Liên bang Mỹ, khả năng một người trẻ tuổi hiện nay mua được nhà thấp hơn nhiều so với một người trẻ tuổi vào năm 2005. Ngay cả những người già đến trên 60 tuổi vẫn chưa trả hết nợ vay từ thời học đại học.
Nguồn: Fed chi nhánh New York/Bloomberg.
Các tổ chức tài chính Wall Street coi cuộc khủng hoảng nợ sinh viên này là một cơ hội. Trung bình, một người tốt nghiệp đại học tại Mỹ có tổng thu nhập cao cả đời hơn so với người không tốt nghiệp đại học khoảng 1 triệu USD. Do vậy, các nhà đầu tư có thể kiếm được một phần thu nhập trội lên này thông qua các thỏa thuận ISA.
Ông Chuck Trafton, quản lí quĩ đầu cơ FlowPoint Capital Partners LP nhận định: "Hiện nay các sinh viên chỉ biết đi vay nhưng tôi nghĩ sẽ có cả một thị trường vốn chủ sở hữu (equity market) mới cho sinh viên trong 5 năm tới đây". Quĩ của ông đầu tư khá nhiều vào các thỏa thuận chia sẻ thu nhập ISA, bao gồm cả ở trường Purdue của cô Wroblewski.
Các chuyên gia về ISA cho biết họ nhận được những cuộc gọi từ một số nhà quản lí quĩ đầu tư thuộc hàng lớn nhất thế giới, bày tỏ quan tâm và ý định rót tiền vào ISA. Ông Tony James, Phó Chủ tịch điều hành tại tập đoàn quản lí tài sản Blackstone Group LP thì thành lập Viện Tài chính Giáo dục để giúp các trường nghiên cứu và phát triển mô hình ISA.
Đến thời điểm này, qui mô của thị trường ISA chỉ ở khoảng vài chục triệu USD, một con số tí hon khi so với khoảng 170 tỉ USD chứng khoán được bảo đảm bằng nợ sinh viên. Chỉ một số trường cho phép nhà đầu tư từ bên ngoài mua "cổ phần" của sinh viên. Các trường khác tìm kiếm các nhà tài trợ cá nhân, chủ yếu là các cựu sinh viên giàu có, hoặc sử dụng tiền quyên giúp (endowment) của mình.
Sau khi Purdue bắt đầu chương trình ISA năm 2016, một số trường tư thục nhỏ hơn như Lackawanna College và Norwich University cũng đang mời chào ISA. Đại học Utah mới đây cũng thông báo bắt đầu một chương trình thử nghiệm.
Những câu hỏi được đặt ra
Thỏa thuận chia sẻ thu nhập ISA làm dấy lên rất nhiều câu hỏi như: Bao nhiêu sinh viên sau khi ra trường sẽ thất nghiệp và không có khả năng trả tiền cho nhà đầu tư? Các nhà đầu tư tại Wall Street sẽ đòi hỏi lợi nhuận thế nào để bù lại rủi ro này?
Nhìn chung, sinh viên học những ngành hấp dẫn có tiềm năng thu nhập cao thì tỉ lệ thu nhập phải chia sẻ cho nhà đầu tư sẽ thấp hơn. Chẳng hạn ở đại học Purdue, sinh viên ngành Tiếng Anh vay 10.000 USD phải trả 4,52% thu nhập tương lai trong vòng 10 năm, sinh viên ngành kĩ sư hóa học chỉ cần trả 2,57% thu nhập trong khoảng hơn 7 năm.
Sinh viên các ngành khác nhau, có thu nhập tương lai khác nhau sẽ trả tỉ lệ thu nhập khác nhau trong khoảng thời gian khác nhau. Nguồn: Bloomberg/Purdue/Vemo.
Để tránh việc sinh viên phải trả số tiền quá lớn khi nhận được công việc thu nhập cao, trường Purdue giới hạn tổng số tiền mà một sinh viên trả không được vượt quá 2,5 lần giá trị khoản vay. Những người có thu nhập thấp dưới 20.000 USD một năm sẽ không phải trả tiền, miễn là họ đang làm việc toàn thời gian (full time) hoặc vẫn đang tìm việc. Những người làm việc bán thời gian hoặc không chủ động tìm việc sẽ chỉ được hoãn trả nợ, đồng nghĩa với việc họ sẽ phải trả trong thời gian dài hơn.
Trường Purdue đã thu xếp hơn 700 hợp đồng chia sẻ thu nhập tổng trị giá 9,5 triệu USD và đã đóng hai quĩ đầu tư trị giá 17 triệu USD. Ông David cooper - Giám đốc đầu tư của Purdue đã giúp phát triển chương trình ISA này và quảng cáo nó tới các nhà đầu tư sau gần một thập kỉ giám sát đầu tư cho hệ thống hưu trí tại Indiana. "Chúng tôi cảm thấy mức định giá là khá hấp dẫn cho sinh viên, đồng thời lợi suất cho nhà đầu tư cũng ở mức hợp lý", ông Cooper nhận định.
Cô Charlotte Hebert năm nay 23 tuổi, tốt nghiệp trường Purdue năm 2017. Cô có những cảm xúc buồn vui lẫn lộn về thỏa thuận ISA trị giá 27.000 USD mà cô nhận khi học năm cuối đại học ngành viết văn chuyên nghiệp. Theo thỏa thuận này, cô Charlotte phải trả 10% thu nhập hàng năm của mình cho nhà đầu tư (một người học làm kĩ sư chỉ cần trả 7,5% vì có thu nhập cao hơn).
Cha và mẹ cô là giáo viên và y tá, bản thân cô hiện nay là một người viết kĩ thuật cho một công ty thiết kế và có thu nhập khoảng 38.000 USD một năm. Mỗi tháng cô phải trả cho nhà đầu tư 312 USD. Cô tâm sự: "Tôi không nghĩ đây là một giải pháp hoàn hào. Tôi cho rằng trong một xã hội mà hầu hết người lao động đều cần có một tấm bằng cử nhân để tìm được một công việc giúp ích cho bản thân và cộng đồng, chi phí học đại học không nên cao tới mức này".
Song Ngọc, Đức Quyền
Theo Kinh tế & Tiêu dùng
Triển vọng thị trường chứng khoán Việt Nam vẫn khả quan Dự báo kinh tế toàn cầu sẽ tăng chậm lại, nhiều chuyên gia cho rằng, với độ mở cao của nền kinh tế, Việt Nam đối mặt trực tiếp nhiều thách thức. Tuy nhiên, thị trường chứng khoán vẫn có nhiều cơ hội tăng trưởng, một số nhóm ngành có khả năng tăng cao. Nhóm ngành bán lẻ hàng tiêu dùng, cảng biển,...