Già làng 78 tuổi chối từ tiền tỷ, quyết lòng bảo vệ rừng lim
Không phải ngẫu nhiên mà những ngọn đồi rừng của già làng Triệu Tài Cao – người dân tộc Dao ở thôn Bằng Anh, xã Tân Dân, huyện Hoành Bồ ( Quảng Ninh) – được chọn là một trong 2 tuyến, 6 điểm du lịch của huyện Hoành Bồ, Quảng Ninh.
Ngoài là một điểm du lịch hấp dẫn, những cánh rừng gỗ quý và vị chủ nhân là những bài học lớn về tình yêu rừng và bảo tồn giá trị sinh thái.
Từ chối cả chục tỷ để giữ rừng
Ở tuổi 78, ngày nào ông Triệu Tài Cao cũng cuốc bộ thăm rừng. 32ha rừng được Nhà nước giao quản lý từ năm 1980, giờ ông vẫn bảo tồn được 27/32ha là rừng tự nhiên với trên 3.000 cây bầu dó, cùng các cây gỗ quý như: Đinh, Lim, Sến, Táu, Dẻ, Vàng tâm… Riêng với rừng lim nguyên sinh, ông Cao hiện đang sở hữu khoảng 200 cây. Đã có người trả giá cả chục tỷ đồng nhưng ông Cao nhất quyết không bán.
“Đã bao giờ ông nghĩ tới việc bán gỗ chưa?”, tôi hỏi ông Cao trong căn nhà gỗ cũ kỹ giữa rừng già. “Thực là trước đây tôi cũng đã bán đi vài cây lim vì quá túng thiếu. Những cây đó cũng đã bị sâu mọt không phát triển được. Nhưng khi bán đi rồi, cứ ngẫm đến lại đứt từng khúc ruột”, ông Cao rầu rĩ.
Ông Triệu Tài Cao quyết chọn cây lim làm cây trồng để bảo tồn rừng.
Vào những năm 70-80 của thế kỷ trước, rừng Hoành Bồ nói chung và Tân Dân nói riêng nổi tiếng với những loại gỗ quý, nhất là lim. Nhưng cũng vì cái tiếng ấy mà người ta đua nhau vào khai thác.
Nhìn thấy rừng lim khi đó bị tàn phá kiệt quệ, ông Cao thấy nhói lòng mà không sao ngăn lại được. Bất lực, ông Cao nghĩ ra một cách mà người ta khi ấy vẫn cho là “dở”, đó là vào rừng tìm những cây lim nhỏ mang về trồng ở quả đồi cạnh nhà.
Hỏi ông sao không trồng keo, ông lắc đầu bảo, keo là giống cây công nghiệp ngắn ngày, trồng chỉ giải quyết được trước mắt. Ông trồng rừng là để cho đời sau, vì vậy phải trồng cây lâu niên.Mỗi năm cây lim chỉ lớn được chừng một phân, trồng như thế đến bao giờ mới được “hái quả”? Mặc kệ thiên hạ dèm pha, ông Cao cương quyết không trồng những cây ngắn ngày khác, mà chỉ trồng lim và một số loài gỗ lớn khác.
“Gia tài” cho con cháu
Video đang HOT
Lim là giống khó trồng, chậm lớn, cây mọc cách xa nhau. Hàng ngày người ta vẫn thấy ông Cao vào rừng, lụi hụi tỉa những cây lim con mang trồng ra xa những cây lim mẹ. Cứ thế, cho đến khi rừng lim phủ xanh cả quả đồi rộng, người dân trong vùng mới hiểu ông.
Nhưng có một thế lực khác vẫn nhất quyết không chịu hiểu, đó là những tay lái gỗ. Rừng lim của ông Cao khiến cánh buôn gỗ thèm thuồng đến gạ gẫm xin mua. Có người còn trả tiền tỷ để mua cả cánh rừng. Có người mua không được bèn buông lời gièm pha thị phi rằng ông bị hâm, còn giới lâm tặc thì xa xôi đe dọa.
Nhưng tất cả đều không làm ông lung lay. Ông từ chối tất cả. Ông bảo rừng lim này là gia tài ông giữ lại cho con cháu. Với lại chỉ bán những cây gỗ khác, bán tre nứa thôi, cha con ông cũng có cuộc sống đủ đầy rồi.
Trải qua hàng chục năm, rừng lim nhà ông Cao đã có đến hàng trăm cây.
Trải qua hàng chục năm, cây mọc tươi tốt, hạt rơi xuống, cây lại mọc lên. Cứ thế, giờ đây rừng lim nhà ông đã có đến hàng trăm cây, những cây lớn có đường kính khoảng từ 45 đến 50cm.
Rừng lim của gia đình ông phủ xanh cả quả đồi rộng, tạo ra dưỡng khí trong lành cho khu vực xung quanh và là nơi cư trú của nhiều loài động vật. Sở hữu rừng cây có giá trị lớn, nhiều người đã tìm đến ông để hỏi mua với giá cao từ 30-50 triệu đồng/cây nhưng ông đều từ chối.
Nhờ tâm huyết và cách làm của ông Cao, hiện nhiều loại cây bản địa quý hiếm của Hoành Bồ đang được gìn giữ, bảo tồn nguồn gen quý hiếm để bảo tồn hệ sinh thái tự nhiên, góp phần bảo vệ môi trường. Với hàng trăm cây gỗ lớn, rừng của già làng Triệu Tài Cao là tài sản giá trị mà ông để dành cho con cháu và thế hệ mai sau. “Giờ tôi đã chia rừng cho 5 người con trai để cùng tham gia bảo tồn, chăm sóc. Tôi dặn chúng nó, đến khi tôi chết thì nhất quyết không được bán cây lim nào!”, ông Cao nói, mặt nghiêm nghị.
Đồng thời, nơi đây cũng trở thành một trong những điểm du lịch sinh thái, trải nghiệm rất hấp dẫn cho du khách khi đến thăm khu vực phía Tây huyện Hoành Bồ.
Anh Lộc, con trai lớn của ông Cao ngồi bên, chia sẻ: “Thực tế chúng tôi không cần bán lim cũng đã có rất nhiều khoản thu khác từ những cánh rừng này, như nguồn cây dược liệu (ba kích, trà hoa vàng), tre lấy măng…”. Anh Lộc nói thêm, các anh cũng thường xuyên truyền dạy, lan tỏa tình yêu rừng, các phong tục, tập quán truyền thống tốt đẹp của dân tộc, địa phương cho lớp con cháu.
Theo Danviet
Giữ rừng dựa vào đồng bào Cơtu
Trong khi nhiều nơi trên địa bàn tỉnh, tình trạng phá rừng xảy ra thường xuyên khiến dư luận bức xúc thì ở huyện Tây Giang, chính quyền địa phương lại biết dựa vào dân để giữ rừng. Đồng bào Cơtu bao năm nay sống dựa vào rừng, nếu không giữ được rừng thì bản sắc văn hóa của đồng bào Cơtu cũng mất luôn.
Huyện Tây Giang có hơn 60 ngàn ha rừng tự nhiên, 2,2 ngàn ha rừng trồng. Trong đó, rừng tự nhiên chiếm hơn 70% diện tích với nhiều loại cây gỗ quý hiếm như lim, đỗ quyên, giổi cùng đa dạng về hệ động thực vật quý hiếm còn sót lại trên dãy Trường Sơn. Riêng khu rừng di sản pơmu có trên 2.000 cây; trong đó, có 725 cây được công nhận là Cây di sản Việt Nam được bảo vệ nghiêm ngặt.
Cây di sản pơmu ngàn năm tuổi được bảo vệ nghiêm ngặt
Già làng Alăng Đưm (thôn Ganil, xã Axan) cho biết, từ ngàn đời xưa đồng bào Cơtu nơi đây đã biết bảo vệ môi trường sống của mình, nhất là rừng già, rừng đầu nguồn. Họ sống dựa vào rừng và chính rừng che chở, nuôi sống họ.
Để giữ được rừng, ngàn đời nay, người Cơtu đã biết làm lễ tạ ơn thần rừng, cảm ơn Mẹ thiên nhiên đã che chở cho dân làng. Mẹ thiên nhiên che chở cho rừng cũng là cho nguồn nước, mạch sống của dân làng. Người Cơtu không dám xâm hại đến rừng già, rừng quý hiếm, vì nếu xâm hại rừng thì thần rừng quở trách, làm dân làng ốm đau, dịch bệnh, thiên tai, lũ lụt rình rập... và những ai phá rừng già sẽ bị phạt nặng, đuổi ra khỏi làng.
Quần thể hoa đỗ quyên được phát hiện năm 2017
Còn già làng Cơlâu Blao (thôn Voòng, xã Tr'hy) cho biết thêm: "Từ xa xưa, luật tục bảo vệ rừng của người Cơtu luôn được cộng đồng làng đồng tình hưởng ứng và thực hiện rất tốt. Trước kia, những cây gỗ quý như pơmu, lim, giổi chúng tôi thường lấy để làm quan tài, làm nhà, làm gươl. Nhưng khi nghe Đảng, Nhà nước tuyên truyền không phá rừng già, chúng tôi không chặt phá nữa mà bảo vệ nghiêm ngặt. Bây giờ những cây này như vật thiêng của bản làng mình nên quyết tâm gìn giữ cho con cháu mai sau".
Từ ngàn đời, đồng bào Cơtu nơi đây sống và canh tác chủ yếu bằng nghề nương rẫy, nhưng có một điều rất thú vị là họ vẫn giữ được các khu rừng già, rừng đầu nguồn. Để giữ rừng, chính quyền nhiều xã đã có những cách làm hay như tuyên truyền vận động người dân tự giác giao nộp cưa lốc về cho xã quản lý, rồi lập ra tổ tự quản bảo vệ rừng.
Ông Alăng Sanh - Phó Chủ tịch xã Axan - cho biết: "Việc thu cưa lốc của dân lúc đầu họ phản đối; thế nhưng, sau nhiều lần vận động, phân tích phải trái, họ dần hiểu và chấp thuận. Từ năm 2010 đến nay, năm nào người dân cũng tự nguyện giao nộp cưa cho xã quản lý. Họ muốn dùng cưa lấy củi hay xẻ gỗ làm nhà thì phải có sự đồng ý của chính quyền địa phương. Nhờ đó, những cánh rừng nguyên sinh, đặc biệt là khu rừng pơmu được bảo vệ nguyên vẹn cho đến ngày nay".
Lực lượng kiểm lâm huyện kiểm tra rừng pơmu
Một trong những biện pháp hữu hiệu để người dân gắn bó với rừng và sống được nhờ rừng là giao khoán bảo vệ rừng cho nhân dân. Hàng tháng, Nhà nước chi trả tiền dịch vụ môi trường rừng cho họ. Hiện nay, 10/10 xã đã triển khai chương trình này.
Ông Alăng Sanh - Phó Chủ tịch xã Axan - cho biết thêm, từ khi có chính sách chi trả dịch vụ môi trường rừng, người dân có ý thức và tự giác hơn trong việc gìn giữ, bảo vệ rừng. Trước đây, người dân hay chặt phá cây cối, xâm lấn rừng già làm nương rẫy, thì bây giờ nhờ chính sách chi trả tiền cho việc bảo vệ rừng đã khuyến khích người dân có trách nhiệm hơn. Nếu hộ không làm tốt, để xảy ra tình trạng xâm lấn rừng già, rừng đầu nguồn thì sẽ bị cắt không chi trả tiền và còn bị phạt nữa.
Đồng bào Cơtu làm lễ "Tạ ơn rừng"
Ông Lê Hoàng Linh - Phó Chủ tịch huyện Tây Giang cho biết, hiện nay trên địa bàn huyện có ba đơn vị quản lý, bảo vệ rừng gồm Ban Quản lý Khu bảo tồn loài Sao La, Ban quản lý rừng phòng hộ Avương và Ban quản lý rừng phòng hộ Bắc Sông Bung. Ba đơn vị này có trách nhiệm phối hợp với huyện hàng tháng chi trả tiền dịch vụ môi trường rừng cho dân. Ngoài ra, diện tích đất rừng và đất lâm nghiệp còn lại giao cho xã và các hộ dân.
"Giao rừng cho cộng đồng quản lý là một cách thực hiện chính sách xã hội hóa công tác bảo vệ và phát triển rừng, làm cho rừng có chủ thực sự, gắn quyền lợi với trách nhiệm, tạo điều kiện để người dân bảo vệ rừng. Đời sống của người dân cũng nhờ đó được cải thiện, nhận thức bảo vệ và phát triển rừng được nâng cao, tạo tâm lý phấn khởi, động viên cộng đồng cùng tham gia...", ông Linh khẳng định.
Ông Lê Viết Sang - Hạt trưởng kiêm Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Bắc Sông Bung cho biết, bên cạnh việc thực hiện việc chi trả dịch vụ môi trường rừng cho người dân, Hạt còn thường xuyên cử cán bộ bám sát cơ sở, tổ chức các đợt tuyên truyền sâu rộng người dân không phát rừng già, rừng đầu nguồn làm nương rẫy.
"Hiện nay, vào mùa hanh khô trùng với thời điểm bà con phát rẫy để chuẩn bị gieo tỉa lúa nên dễ xảy ra cháy rừng. Đối với những địa bàn là điểm nóng về cháy rừng, chúng tôi cử lực lượng thường xuyên bám địa bàn kiểm soát, vận động và có khi hướng dẫn họ cách phòng cháy, chữa cháy...
Không chỉ bảo vệ rừng già, rừng đầu nguồn mà hiện nay chúng tôi còn tuyên truyền người dân không phát, đốt nương rẫy dọc theo hành lang các tuyến đường trên địa bàn huyện, nhất là tuyến đường Hồ Chí Minh nhằm tránh gây ra sạt lở, hư hại sau này", ông Sang nói.
Đ.Hiệp-C.Bính
Theo Dantri
"Báu vật" gỗ quý ngàn năm tuổi giá siêu đắt đỏ của đại gia Việt Đồ gỗ quý ngàn tuổi của đại gia Việt được làm từ những loại gỗ quý hiếm như: đinh, lim, sưa đỏ, gỗ trắc... với giá siêu đắt đỏ. Bộ bàn ghế gỗ trắc giá 12,8 tỷ của đại gia Hà Nội Bộ ghế salon gỗ Trắc Cửu Long Bát tiên giá 12,8 tỷ của đại gia Hà Nội gồm10 món, chạm khắc...