Gia đình tôi bên bờ vực tan vỡ vì vợ quá chiều em trai
Vợ đòi tôi đưa tiền chi phí cho chị em cô ấy. Tôi không đồng ý đưa thêm vì không có nghĩa vụ nuôi một thanh niên đã đi làm.
Tôi 50 tuổi, từng có một đời vợ và 2 con gái. Vợ hiện tại là vợ hai, 33 tuổi, đã một đời chồng nhưng không có con với chồng trước. Chúng tôi cưới nhau được gần một năm, gần đây nảy sinh mâu thuẫn bắt nguồn từ cậu em trai vợ đang ở cùng với vợ chồng tôi. Cách đây nửa năm, em vợ tôi từ tỉnh khác lên Sài Gòn tìm việc và vợ tôi nói cậu ấy cần chỗ ở. Nhà tôi có 2 phòng ngủ, chúng tôi chưa có con nên thừa một phòng (tôi mua trước khi lấy vợ 3 năm và là riêng của tôi) nên tôi nói là để cậu ấy lên ở cùng. Sau khi ở với vợ chồng tôi gần một tháng, cậu ấy cũng tìm được việc làm, lương hơn 7 triệu, tuy nhiên cậu ấy cũng không đóng góp đồng nào cho phần ăn ở, chi tiêu của bản thân. Thôi thì một tháng chúng tôi cũng cho cậu ấy 5 triệu tiền ăn ở, không phải là nhiều so với thu nhập của tôi.
Vấn đề là vợ tôi quá yêu chiều em nên phục vụ cậu ấy như mẹ chăm sóc một đứa trẻ trong khi cậu ấy đã trưởng thành, một thanh niên to cao, khoẻ mạnh và có thể tự chăm sóc bản thân. Sự việc căng thẳng là ở chỗ con gái tôi sau khi tốt nghiệp ở nước ngoài về và tìm được việc ở Sài Gòn nên con gái ở với tôi là đương nhiên. Vì vậy tôi nói với vợ là con gái đến ở, rất bất tiện nếu có cậu em vợ ở cùng. Cô ấy tỏ vẻ khó chịu, nói là em cô ấy vẫn có thể ở đấy và kê một cái đệm ở phòng khách để em vợ ngủ, còn con gái tôi sẽ ở cái phòng cậu em vợ đang ở. Tôi giải thích rất bất tiện vì 2 đứa là thanh niên khác giới, xa lạ, nếu ở chung ra đụng vào chạm thật không tiện. Tủ quần áo thì có 2 cái ở trong phòng ngủ, cậu ấy không thể dùng chung cái tủ để ở phòng con gái tôi được, cũng không thể dùng chung cái tủ để ở phòng vợ chồng tôi. Ai cũng cần những lúc riêng tư và những phút nghỉ ngơi, nếu cậu ấy đi làm về mệt hoặc ngày nghỉ chẳng nhẽ nằm nghỉ trên cái đệm phòng khách trong khi con gái tôi tối tối thường tập piano để tại phòng khách? Chính vì thế tôi đã đưa ra một giải pháp. Tôi dự định thuê một phòng trọ gần đấy để cậu ấy sinh hoạt, ngủ nghỉ riêng nhưng vợ tôi không đồng ý, cho rằng như thế là tôi đuổi em vợ và không có ai chăm sóc cho cậu ấy. Tôi kiên quyết và cuối cùng vợ cũng miễn cưỡng đồng ý nhưng dọn đến ở cùng cậu em trai, tiếp tục chăm sóc cậu ấy. Tiền thuê nhà tôi đã trả trước, tiền ăn và chi tiêu lặt vặt hàng tháng tôi cũng đưa. Gần đây vợ tỏ ý là tiền tôi đưa không đủ tiêu, tôi nói số tiền đó cũng bằng số tiền 2 bố con tôi tiêu hàng tháng thì cô ấy nói là tiền đó chỉ dư cho mình cô ấy thôi, còn 2 chị em tiêu không đủ. Chẳng nhẽ thiếu một ít tiền mà em vợ không bỏ ra trong khi cậu ấy đã được tăng lương khoảng 10 triệu/tháng? Tôi không đồng ý đưa thêm vì không có nghĩa vụ nuôi một thanh niên đã đi làm. Ngay cả con gái tôi vì đã đi làm nên hàng tháng vẫn phải đóng góp tiền ăn, tôi không có lý do gì đi nuôi cậu em vợ đã đi làm với mức lương không thấp. Cũng vì những lý do thế nên quan hệ giữa tôi và vợ ngày càng căng thẳng. Vợ muốn ly hôn, tôi cũng chẳng níu kéo, chỉ phân vân là lý do ly hôn thật không đáng. Liệu tôi có thể làm gì khác tốt đẹp hơn ngoài việc chấp nhận ly hôn? Mong các độc giả cho ý kiến, tôi xin cảm ơn nhiều.
Theo Tinmoi24
Sau khi ô sin dạy cho em vợ một bài học, hành động của vợ khiến tôi ngã ngửa
Nấu cơm khi thì nhão như cháo lúc thì khô như sống, xào rau thì chẳng khác gì luộc tóm lại là vợ nấu ăn tôi không nuốt nổi.
Tôi là chàng trai xuất thân trong nghèo khó nên mọi việc trong nhà từ nấu cơm giặt giũ lau nhà tôi có thể làm được hết. Còn vợ tôi thì ngoài việc kiếm tiền ra cô ấy không biết làm bất kỳ việc gì. Nấu cơm khi thì nhão như cháo lúc thì khô như sống, xào rau thì chẳng khác gì luộc tóm lại là vợ nấu ăn tôi không nuốt nổi. Những năm đầu mới lấy nhau ngày nào đi làm về tôi cũng lăn vào bếp nấu ăn nếu không vợ lại xách mấy món ngoài quán về thì khổ cái bệnh đại tràng của tôi.
Khi hai đứa con lần lượt ra đời cùng với việc được thăng chức nên công việc của tôi luôn bận rộn không thể đảm nhận việc nấu cơm mỗi ngày được nữa nên vợ chồng tôi quyết định thuê ô sin. Mẹ tôi giới thiệu cho vợ chồng tôi một con bé ô sin ở quê mới học xong cấp 3, cũng nhanh nhẹn hoạt bát và rất khéo chăm sóc hai đứa nhỏ.
Video đang HOT
Vợ tôi ngoài việc kiếm tiền ra cô ấy không biết làm bất kỳ việc gì (Ảnh minh họa)
Vì con bé là người cùng quê nên thỉnh thoảng chú cháu tôi ngồi trò chuyện say sưa về quê hương và những lúc rảnh rỗi tôi cũng làm giúp nó vài việc vặt trong nhà. Tôi luôn nghĩ lòng mình trong sáng thì làm việc gì cũng không sợ, vậy mà vợ tôi có vẻ tức tối cứ mỗi lần thấy chú cháu ngồi nói chuyện với nhau lại tỏ thái độ giận dữ:
- Đôi giày cô bảo cháu lau mấy hôm nay đã lau chưa mà ngồi đấy tán gẫu, còn anh nữa mình mất tiền thuê ô sin về làm sao cứ phải lau quét dọn suốt ngày vậy?
- Mình rảnh rỗi thì phụ con bé những việc vặt có sao đâu, chứ con bé làm từ sáng đến tối có khi nào hết việc đâu, ô sin cũng là người phải có thời gian nghỉ ngơi để tái sử dụng sức lao động chứ.
- Hay anh phải lòng con bé rồi, muốn nó giữ sức để làm việc khác à?
- Em nói vớ vẩn gì đấy.
- Không đúng sao, chứ đời thủa nào có ông chủ tốt bụng với ô sin trừ khi họ có ý đồ đen tối.
Không thèm cãi nhau với vợ nữa tôi bỏ đi uống cà phê cho đỡ nhức đầu và thề sẽ không can dự vào mấy chuyện đàn bà. Một hôm vào ngày nghỉ em gái của vợ sang chơi, có lẽ con bé ô sin mải làm việc gì đó nên kho thịt bị cháy khét um cả nhà lên khiến cô em vợ ngửi thấy liền chạy xuống tắt bếp. Tưởng chuyện chỉ có thế ai ngờ em vợ liền gọi ô sin lại và tát cho nó một cái ngay trước mặt tôi và vợ khiến tôi nóng cả mặt, chưa hết em vợ còn chửi:
- Loại ô sin như mày chỉ biết ve vẽn trai chứ biết nấu nướng cái quái gì?
Con bé ô sin thấy bị xúc phạm không nhịn nổi liền đứng dậy hỏi:
- Bạn nói gì mình không hiểu?
- Đừng giả nai nữa, từ khi có sự hiện diện của mày ở đây chị tao khổ tâm lắm mày biết không? Chỉ vì mày mà vợ chồng chị tao không còn hạnh phúc như xưa nữa, tốt nhất mày cuốn gói về quê cho tao nhờ đi.
Thấy em vợ nói lung tung tôi liền quát:
- Em nói vớ vẩn gì vậy?
- Còn anh nữa hãy xem lại mình đi gia đình em có đối xử tệ bạc với anh đâu mà anh lại để cho con bé ô sin quê mùa ức hiếp chị em, có phải nó đã cho anh ăn cái gì không?
Tôi đứng đơ người ra chưa biết phải giải quyết thế nào thì con bé ô sin liền chỉ thẳng vào mặt em vợ tôi mà nói:
- Tôi nói cho cô biết, đừng nghĩ là có tiền muốn làm gì nói gì là được, tôi đây tuy nghèo hèn nhưng về nhân phẩm đức hạnh còn tốt hơn cô nhiều lần. Hãy coi lại mình đi con gái chơi bời để đến năm hai đã bị tống cổ ra khỏi trường, hơn 20 tuổi rồi chưa biết làm ra đồng tiền nuôi bản thân chỉ biết ăn bám bố mẹ. Cô chê tôi không biết kho thịt vậy tự sờ lên trán của mình xem đã bao giờ biết nấu món gì cho bố mẹ ăn chưa. Tiền tuy lớn thật đấy nhưng tiền không làm ra hạnh phúc, một người phụ nữ muốn giữ được người đàn ông mà không biết đến việc bếp núc và ứng xử trong gia đình chỉ có bỏ vào thùng rác thôi.
Con bé ô sin nói một hồi rồi nó bỏ lên nhà trong sự ngơ ngác của vợ chồng tôi cùng nỗi tức tối giận dữ của cô em vợ:
- Tưởng nó hiền lành ai ngờ nó gớm ghê quá chị đuổi nó ngay lập tức cho em nhờ?
Vợ tôi thở dài bảo:
- Con bé nó nói đúng đấy em cần thay đổi đi và chị cũng phải thay đổi thôi em ạ, phụ nữ chúng mình cần nhiều thứ hơn là tiền.
(Ảnh minh họa)
Con bé ô sin bước xuống nhà với chiếc túi xách, nó chào ra về trước sự ngỡ ngàng của vợ chồng tôi, vợ tôi đến bên nó mà nói:
- Cô thành thật xin lỗi vì đã không tin cháu, nếu cháu về thì cô không giữ nữa nhưng đây là 20 triệu đồng tiền lương tháng này và tiền thưởng cô cho cháu hy vọng sẽ giúp cháu có ít vốn để bước vào đời.
Trước sự "ga lăng" đột ngột của vợ, tôi cảm thấy dường như vợ đang muốn thay đổi và hy vọng con bé ô sin sẽ giúp vợ tôi mở rộng tầm nhìn về người phụ nữ đảm đang, không phải chỉ mỗi việc biết kiếm tiền.
Theo Ngoisao
Tôi mới mua xe hơi, em vợ mượn vài hôm, vợ tôi gửi cho cậu tin nhắn này... Tôi chăm chỉ học hành, thi đỗ đại học và coi như thoát cảnh chân lấm tay bùn. Ba mẹ tôi là nông dân, nói chung gia cảnh tương đối nghèo. Bốn năm đại học tôi vừa học vừa đi làm thêm, tự mình kiếm tiền chi trả học phí và sinh hoạt hàng ngày, và cuối cùng tôi cũng lấy được tấm...