Gia đình khó khăn nhưng vợ vẫn kiên quyết sinh thêm con, sự thật chỉ vỡ lở khi em vợ đưa cho tôi 200 triệu
Hôm qua, bất ngờ Thúy đưa cho tôi 200 triệu và nói: “ Vợ chồng em lấy nhau 7 năm nay mà không có con, lỗi do chồng. Chúng em muốn xin anh chị đứa con mới sinh về nuôi, để tuổi già lấy chỗ nương tựa. Em hứa sẽ chăm sóc con thật tốt”.
Vợ chồng tôi lấy nhau hơn 10 năm, có hai con đủ nếp và tẻ. Tôi làm nghề lái xe, vợ làm công nhân. Thu nhập của hai vợ chồng chỉ đủ chi tiêu và trả tiền thuê nhà.
Từ đầu năm đến nay, công việc của tôi liên tục gặp khó khăn. Thế mà vợ tôi tự nhiên có bầu, dù cô ấy đã đặt vòng tránh thai. Với thu nhập của hai vợ chồng, việc nuôi 4 miệng ăn còn khó, sao có thể nuôi thêm một đứa trẻ nữa.
Ngay lập tức, tôi bắt vợ bỏ con nhưng cô ấy không đồng ý. Vợ nói con đã lỡ có rồi, dù khó khăn mấy cũng phải nuôi, không bao giờ bỏ con. Nhiều tháng nay, vợ bầu bì khá lớn, không thể đi làm được, còn tôi bị mất việc, thu nhập của hai vợ chồng không có.
Vợ tôi phải đi vay tiền của Thúy – em gái vợ để chi tiêu sinh hoạt hằng ngày. Gia đình Thúy rất giàu, con cái lại chưa có, chắc em ấy viện trợ vợ chồng chị gái chứ chúng tôi biết lấy gì mà trả.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Tuần trước, sau khi vợ tôi sinh xong, Thúy đã đến thăm và mua rất nhiều đồ tẩm bổ cho chị gái. Tôi vui lắm, trong lúc khó khăn có cô em vợ tốt bụng quá. Nếu không có em ấy giúp mấy tháng nay, vợ chồng tôi không biết phải làm sao nữa?
Hôm qua, bất ngờ Thúy đưa cho tôi 200 triệu và nói: “Vợ chồng em lấy nhau 7 năm nay mà không có con, lỗi do chồng. Chúng em muốn xin anh chị đứa con mới sinh về nuôi, để tuổi già lấy chỗ nương tựa. Em hứa sẽ chăm sóc con thật tốt” .
Tôi sốc thật sự, chuyện lớn thế này mà vợ không bàn bạc với chồng, tự ý sinh con rồi bây giờ mang con cho em gái. Con là giọt máu của tôi, đã sinh ra phải có trách nhiệm nuôi, dù đói khổ cũng phải chịu, sao có thể cho đi dễ dàng được.
Vợ nói 4 tháng nay, gia đình tôi đã vay Thúy gần 100 triệu rồi, bây giờ mà giữ con lại, không biết lấy gì mà sống nữa. Tôi đau đớn, không thể chấp nhận sự thật quá phũ phàng này.
Đi chăm mẹ ốm ở viện về, tôi choáng váng nhìn nhà cửa trống không, chỉ còn duy nhất chiếc nồi cơm điện chỏng chơ
Hết một tuần ở viện, tôi đưa mẹ về sau đó quay lại nhà, còn ghé qua chợ mua ít đồ ăn mà chồng thích.
Đợt vừa rồi mẹ tôi lại bị ốm phải vào viện điều trị một tuần. Vợ chồng tôi mới cưới hơn một năm, vẫn chưa có con, thành ra tôi vẫn sắp xếp được thời gian vào viện chăm mẹ.
Ngày đi làm, tối vào viện, thỉnh thoảng tôi mới tạt qua nhà một lúc. Chồng tôi hoàn toàn có thể lo được cho bản thân mà không cần vợ kè kè bên cạnh.
Hết một tuần ở viện, tôi đưa mẹ về sau đó quay lại nhà. Còn ghé qua chợ mua ít đồ ăn mà chồng thích, định về nhà nấu cho anh một bữa ngon. Vậy nhưng khi mở cửa ra thì tôi không khỏi hóa đá. Căn phòng thuê trọ của chúng tôi trống trơn như vừa có kẻ trộm quét qua.
Tôi đang định hô hoán thì mới nhớ ra là cửa vẫn khóa nghiêm chỉnh đâu ra đấy. Ngoài ra, trong phòng trống trải một cách bất thường. Nếu là bị trộm chắc chúng chỉ lấy các món đồ có giá trị chứ không ôm đi hết cả đồ lặt vặt chẳng đáng tiền mấy. Nhất là chiếc nồi cơm điện bán được tiền thì lại vẫn còn bỏ lại.
Tôi lập tức gọi điện cho chồng thì nhận được câu trả lời sét đánh: "Ly hôn đi, tôi chán kiểu sống thế này lắm rồi. Từ lúc cưới nhau tới giờ, cô đã làm được gì cho cái nhà này và cho nhà chồng? Tiền kiếm được chủ yếu đóng viện phí cho bố mẹ đẻ. Cô cứ nhìn cái phòng trọ mà xem, đều là đồ tôi mua, thứ cô sắm chỉ có duy nhất cái nồi cơm điện đấy thôi phải không?".
Có lẽ với chồng tôi như vậy vẫn chưa đủ... (Ảnh minh họa)
Hóa ra chồng tôi dọn đồ bỏ đi vì muốn ly hôn vợ. Anh ta mang hết những thứ mình sắm, chỉ để lại chiếc nồi cơm điện do tôi bỏ tiền mua. Tôi dịu giọng bảo chồng về nhà nói chuyện nghiêm túc thì anh ta kiên quyết không chịu, khẳng định đã suy nghĩ kỹ rồi.
Đúng là bố mẹ tôi hay ốm đau, em trai tôi vẫn đang học đại học nên mỗi khi nhà có chuyện thì tôi là người đứng ra lo liệu. Tiền lương của tôi cũng tàm tạm, vẫn bỏ ra 3 - 4 triệu chi tiêu ăn uống trong nhà. Gần như chúng tôi chia đôi chi phí thuê nhà, sinh hoạt hàng tháng rồi chứ tôi không hề ăn bám anh ta. Nhưng có lẽ với chồng tôi như vậy vẫn chưa đủ, tôi phải mang nhiều tiền về hơn cho nhà chồng nữa mới thỏa lòng.
Mấy hôm sau mẹ tôi biết chuyện, khuyên con gái đi xin lỗi chồng. Bà bảo em trai tôi sắp ra trường đi làm rồi, tôi không cần phải lo lắng việc ở nhà nữa. Thực lòng tôi không muốn làm lành với anh ta, mặc kệ ly hôn cũng được nhưng mẹ cứ giục giã mãi. Theo mọi người tôi có nên đoàn tụ với người chồng như vậy không?
(quehuong...@gmail.com)
Biếu mẹ chồng 50 triệu Vu lan báo hiếu, bà tuyên bố một câu giữa cả họ khiến tôi kiên quyết đòi lại tiền Nếu có giải bình chọn mẹ chồng tốt bụng nhất thì tôi phải đem mẹ chồng mình đi ứng cử ngay lập tức! Các chị em thử vào đây chia sẻ xem kết hôn bao lâu thì hòa hợp được với mẹ chồng? Tôi thì từ ở chung chuyển ra ở riêng được 3 năm rồi vẫn không thể nào làm vừa lòng...