Gia đình đang yên ấm nhưng cô vợ lại đòi ly hôn, chồng liền chất vấn thì nhận được câu trả lời đắng chát: ‘Tôi không muốn là một con lạc đà nữa’
Hạnh cứ câm lặng và ảm đạm sống như thế, cho đến cái ngày ấy, cô đột nhiên nhận ra mình chẳng khác gì một con lạc đà đáng thương. Cô không muốn sống như thế nữa, cô muốn sống tự do vui vẻ và hạnh phúc theo ý mình muốn.
Không ít chị em phụ nữ sau khi bước chân vào hôn nhân đã phải thở dài thốt ra một câu chua xót: “Biết thì đã chẳng lấy chồng”. Không phải phụ nữ kém cỏi, lười biếng mà bởi vì những gánh nặng trên đôi vai mỏng manh của người phụ nữ dường như quá nặng nề.
Hạnh (30 tuổi, Hà Nội) cho biết cô ly hôn chồng sau 6 năm chung sống, khi cô đã mệt nhoài với những trách nhiệm trên vai, không còn đủ sức để gánh vác tiếp nữa.
“Bất chợt một ngày tôi nhận ra mình khao khát được giải thoát khỏi cuộc hôn nhân ấy hơn bao giờ hết. Ý nghĩ ly hôn đến với tôi rất đột ngột nhưng khi nó xuất hiện trong đầu rồi thì tôi không thể gạt đi nổi nữa…”, Hạnh nói.
Hạnh chia sẻ trẻ cuộc sống vợ chồng cô người ngoài nhìn vào ai cũng cảm thấy rất yên bình, êm ả. Kinh tế gia đình Hạnh chưa phải giàu có nhưng cũng chẳng đến nỗi nào. Chồng cô không ngoại tình, chẳng vũ phu, là người đàn ông chăm chỉ và sống có đạo đức.
Khi Hạnh đưa đơn ly hôn, thậm chí còn không hề có một dấu hiệu báo trước, Đạt – chồng Hạnh đã ngạc nhiên tột độ. Trong lòng Đạt không tin Hạnh dám nộp đơn ly hôn. Có lẽ cô giận anh điều gì đó và muốn dùng lá đơn để thể hiện sự giận dỗi của mình mà thôi.
Đạt tái mặt hỏi vợ tại sao đòi ly hôn và cô có chắc chắn về quyết định của mình hay không. Việc Hạnh bỗng đưa đơn ly hôn giống như một mặt hồ quanh năm chẳng có chút gợn sóng, song vào giây phút không ai có thể ngờ tới, trên mặt nước phẳng lặng thấy dâng trào một cơn sóng thần dữ dội.
Video đang HOT
Hạnh thở dài nói với chồng: “Tôi không muốn là một con lạc đà nữa”. Con lạc đà luôn được coi là sức dài vai rộng, người ta thản nhiên đặt lên lưng nó đủ các loại hàng hóa, vật nặng. Và nó thì chỉ có cách câm lặng chấp nhận, gồng người bước đi. Một chút phản kháng cũng không được vì nó sinh ra đã được mặc định là phải chở nặng trên lưng.
Trong 6 năm hôn nhân, Hạnh cũng như con lạc đà lầm lũi chở trên lưng đủ thứ gánh nặng. Trách nhiệm làm vợ phải chăm sóc chồng chu đáo từ cái quần cái áo, đến việc cơm nước, dọn dẹp, giặt giũ sao cho nhà cửa luôn gọn gàng sạch sẽ và chồng có những bữa cơm ngon nóng hổi.
Khi sinh con lại là trách nhiệm làm mẹ nặng nề. Cô yêu con và thương con vô hạn nhưng cảnh con mọn thật sự khó khăn vô cùng. Rồi trách nhiệm làm dâu, mẹ chồng ăn uống không ngon miệng cũng là lỗi của cô không biết nấu nướng hợp khẩu vị bà. Mẹ chồng hắt hơi sổ mũi, khi cô chưa kịp hỏi thăm đã bị lên án “con dâu vô tâm”. Gia đình có công có việc, Hạnh phải nghỉ làm ở nhà đảm nhiệm, suýt bị sếp cho thôi việc.
Vô vàn những trách nhiệm đặt trên đôi vai nhỏ bé của một người phụ nữ yếu ớt. Chưa nói ngày 8 tiếng có vẫn đi làm trên công ty để cùng chồng chia sẻ gánh nặng kinh tế . Hết ngày này qua ngày khác, tháng năm này qua tháng năm khác, Hạnh không còn nhớ ngày gần nhất mình thảnh thơi dành trọn vẹn cả ngày cho bản thân là từ khi nào. Có lẽ là từ khi cô chưa lấy chồng.
Những trách nhiệm và nghĩa vụ kia bị Đạt và gia đình chồng áp đặt lên vai cô, coi đó là lẽ đương nhiên cô phải gánh vác. Họ không cho cô phản kháng, cũng không san sẻ để cô bớt mệt mỏi.
Ảnh minh họa
Hạnh cứ câm lặng và ảm đạm sống như thế, cho đến cái ngày ấy, cô đột nhiên nhận ra mình chẳng khác gì một con lạc đà đáng thương. Cô không muốn sống như thế nữa, cô muốn sống tự do vui vẻ và hạnh phúc theo ý mình muốn. Cô muốn được giải thoát.
“Chồng tôi gào lên với vợ rằng phụ nữ nào chẳng sống như thế, đâu phải chỉ riêng mình tôi. Tôi không đồng tình đâu. Rất nhiều người phụ nữ trên đời này được hạnh phúc. Họ có người chồng yêu thương và tâm lý, không bao giờ muốn họ phải chịu khổ. Bên cạnh đó cũng còn vô số người phụ nữ rơi vào hoàn cảnh như tôi. Thế nên cũng dễ hiểu khi mà bây giờ tỷ lệ ly hôn lại cao như vậy”, Hạnh tâm sự.
Hạnh chia sẻ phải mất một thời gian cô mới hoàn tất được thủ tục ly hôn vì Đạt mãi không chịu ký đơn. Nhưng ý cô đã quyết và Đạt thì không bao giờ thay đổi được suy nghĩ, quan điểm của mình.
Có một thực tế rằng hiện nay vẫn còn không ít phụ nữ rơi vào cảnh ngộ như Hạnh. Họ kết hôn nhưng không hề được hạnh phúc mà việc kết hôn lại đeo thêm cho họ rất nhiều nghĩa vụ và gánh nặng. Thôi thì phụ nữ hãy cứ làm những gì mình muốn, miễn là bản thân thấy nhẹ nhõm và vui vẻ. Bởi bất kể người phụ nữ nào, dù giàu hay nghèo, dù tài giỏi hay bình thường, dù xinh đẹp hay chưa xinh đẹp thì cũng đều đáng được hưởng hạnh phúc cả.
Chồng không ký đơn ly hôn vì muốn đày đọa tôi
Hết yêu, hết tôn trọng, nhưng chồng không muốn ký đơn ly hôn để giải thoát cho tôi và anh...
Cưới nhau được 4 năm thì tôi và chồng xảy ra rất nhiều mâu thuẫn, không thể làm hòa được trong cuộc sống, dù cả hai đã rất cố gắng. Chồng tôi là một người đàn ông gia trưởng, anh cũng không kiếm được nhiều tiền, nên sống khép kín với mọi người. Lúc nào cũng nhìn đời bằng một con mắt tiêu cực và đầy căm hận.
Ảnh minh họa
Không đồng ý điều gì bên ngoài, anh cũng mang về nhà, rồi ầm ĩ với vợ, con. Các con tôi sợ bố một phép, và chẳng muốn bố ở nhà. Điều đó cũng chẳng muốn anh bận tâm, anh cho rằng, con cái phải sợ bố mẹ như vậy mới nên người. Còn tôi thì lại sợ cách dạy con, giáo dục con của anh.
Sống với người chồng như vậy nên tôi buồn chán, rất muốn ly hôn nhưng chồng không chấp nhận. Anh nói, muốn hay không tôi cũng phải sống với anh trọn đời này, vì anh đã cưới thì không bao giờ ly hôn. Vì muốn ép chồng ký đơn, tôi đã ngoại tình, một phần cũng vì tôi tìm thấy ở người đàn ông kia tình yêu và sự tôn trọng, đồng cảm.
Chồng biết chuyện và tôi cũng thừa nhận điều đó với anh. Tôi để anh phán xét mình và mong anh ký vào đơn, giải thoát cho tôi. Tôi sẽ nuôi hai đứa con mà không cần anh hỗ trợ gì, nhưng cả năm nay chồng không chấp nhận ký đơn, anh cũng không tôn trọng tôi. Mang chuyện tôi ngoại tình đi nói với bạn bè, đồng nghiệp rồi người thân của tôi và anh. Anh còn cay nghiệt khi gọi tôi là con điếm, con đàn bà lăng loàn.
Tôi biết, giữa tôi và anh có nhiều điều không thể hòa hợp được với nhau. Sai lầm có thể đến từ phía tôi, cũng có thể đến từ phía anh, nhưng chúng tôi không đủ bao dung, sẽ chia và đồng cảm với nhau.
Tôi chỉ muốn anh hiểu và chấp nhận ly hôn, còn anh thì lại cho rằng, làm như vậy thì dễ dàng cho tôi quá. Anh muốn sống với tôi không phải vì yêu thương, vì lo cho các con, mà vì muốn đày đọa tôi, muốn tôi phải đau khổ và không thể đến được với ai khác ngoài anh.
Cuộc sống với tôi bây giờ chẳng khác gì địa ngục. Mà nhìn vào, mọi người có quyền phán xét, lên án tôi. Có lẽ, kiếp trước tôi nợ anh, nên kiếp này phải trả...
Tôi buông tay, dù vẫn rất yêu chồng Quyết định ly hôn dù vẫn còn rất yêu chồng, nhưng tôi không muốn tiếp tục bị anh phản bội... 22 tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học thì tôi lấy chồng. Anh hơn tôi 5 tuổi, có công việc ổn định, con nhà có điều kiện, và quan trọng là thời điểm đó anh yêu tôi. Với anh, tôi là tất cả,...