Gia đình chồng tương lai chê tôi ngực nhỏ khó có con
Tôi đang bí bích và tuyệt vọng vô cùng. Chưa bao giờ tôi nghĩ việc ngực to, ngực nhỏ lại ảnh hưởng đến chuyện chồng con của mình như thế.
Tôi phải làm thế nào để ngực của tôi to hơn và hông nở hơn? Ảnh minh họa
Tôi và người yêu của tôi đã yêu nhau 2 năm. Chúng tôi đều làm ở Hà Nội. Tôi quê ở Nghệ An còn anh quê ở Ninh Bình. Mặc dù hai nhà chỉ cách nhau hơn 100km nhưng chúng tôi chưa bao giờ về ra mắt gia đình hai bên cả.
Đợt vừa rồi, chúng tôi dự định cuối năm sẽ làm đám cưới nên anh chủ động đưa tôi về giới thiệu. Quê anh ở Ninh Viễn, gia đình làm hoàn toàn nghề nông. Tôi nghĩ chắc cùng cảnh người nông thôn gia đình anh sẽ dễ gần và tiếp xúc nhưng họ không phải như thế.
Ngày đầu tiên về ra mắt nhà chồng tương lai, bà nội của anh chê thẳng vào mặt tôi “cháu làm gì ở ngoài đó mà người gầy, tướng như đàn ông. Cái tướng này dễ làm chồng người khác lắm”. Mặt tôi đỏ lên không nói được gì cả. Chưa bao giờ tôi thấy xấu hổ như vậy.
Chưa hết, đến bữa ăn cơm, khi tôi không có thói quen ngồi gấp chân gọn mà quen ngồi xếp bằng chân. Lại một lần nữa, tôi bị mẹ người yêu chê rằng “con gái vô duyên, ngồi như thế vừa khó đẻ con mà mất lịch sự”.
Lúc đó, tôi xấu hổ và buồn lắm. Vì thói quen đó của tôi có từ rất lâu và người yêu tôi lại chưa bao giờ nói với tôi rằng quê anh không thích con gái ngồi xếp chân để tôi còn biết và tránh.
Video đang HOT
Hai ngày sống ở nhà người yêu, tôi đếm từng giờ, từng giờ một cho nhanh. Bà và mẹ anh soi tôi từng centimet. Thậm chí, mẹ còn còn chê thẳng tôi “con gái mà ngực không có, sau này nuôi con bằng gì, hông nhỏ thế kia đẻ làm sao được…” Dường như lúc nào họ cũng tìm cách chê tôi là khó đẻ, có con sẽ không có sữa hay về mặt sức khỏe của tôi gì đó.
Lúc rời nhà anh về Hà Nội, tôi thấy lo lắng và băn khoăn không biết mình có nên tiếp tục tình yêu với anh hay không. Thực sự, gia đình anh quá khắt khe trong chuyện chấm điểm con dâu tương lai.
Buổi tối, chúng tôi vừa về đến Hà Nội, mẹ người yêu tôi đã điện ra nói với anh rằng “không lấy con bé đó, người gì mà gày gò, hông nhỏ, ngực thưa sau này không đẻ được con”.
Loa điện thoại của anh mở to nên tôi nghe rõ những gì mẹ anh nói. Tôi lo lắng không biết những nhận định của các cụ có đúng hay không?
Hiện tại vòng 1 của tôi chỉ đạt 78 cm cả khi có áo ngực, còn phần hông cũng chỉ được 80 đến 82 cm. Khi nghe mẹ và bà của người yêu nói thế tôi mới nghĩ đến việc số đo các vòng của mình có thể ảnh hưởng đến chuyện con cái.
Tôi có lên mạng tìm hiểu nhưng chưa thấy ai nói gì về ngực nhỏ, hông nhỏ ảnh hưởng đến chuyện con cái sau này. Nhưng gia đình nhà người yêu tôi đã chê như thế tôi biết phải giải thích ra sao.
Tôi có mang băn khoăn của mình tâm sự với chị bạn cùng cơ quan đã có gia đình. Chị ấy nói với tôi rằng “chuyện ngực nhỏ, hông nhỏ chẳng liên quan gì đến chuyện sinh đẻ của đàn bà. Thời bây giờ không đẻ được thì người ta mổ, không có sữa thì bú sữa ngoài”. Tôi được trấn an tinh thần hơn. Nhưng gần một tuần nay, ngày nào tôi cũng suy nghĩ về vòng một và vòng 3 của mình.
Mặc dù, tôi và người yêu đã quan hệ trước hôn nhân nhưng chưa bao giờ anh lên tiếng chê ngực của tôi cả. Tại sao mẹ và bà nội của anh lại chê như thế. Anh an ủi tôi rằng ở quê anh các cụ vẫn thích con gái thắt đáy, lưng ong, ngực bánh dày còn mẫu người mình mỏng, ngực thưa như tôi các cụ không thích nên chê vậy.
Có cách nào giúp ngực to hơn và hông nở hơn không các bạn?
Theo VNE
Tôi quá ghê sợ vợ mình
Tôi nói với Mai: "Thật tình là anh thấy sợ em. Có lẽ vì quá sợ nên anh không làm được. Xin lỗi em".
Vợ tôi mặc quần áo vào, ôm mền gối qua phòng con ngủ. Từ hôm đó, nàng không ngủ chung với tôi nữa. Tôi thấy thoải mái hơn nhưng cảm nhận có điều gì đó đang đổ vỡ trong tình cảm của chúng tôi.
Tôi nói với con bé: "Con phải mang số tiền đó nộp cho công an phường để trả lại cho người đánh rơi. Không phải tiền của mình thì không được xài". Thế nhưng vợ tôi lại gạt đi: "Tiền mình lượm được là tiền của mình, biết ai mà trả lại? Đưa đây cho mẹ, ít ra cũng đi chợ được cả tuần lễ".
Cuối cùng thì số tiền 2 triệu đồng bé Như nhặt được ngoài đường vô túi vợ tôi. Đây không phải là lần đầu tôi và Mai tranh cãi chung quanh chuyện dạy con. Sau mỗi lần như vậy, tôi đều thất bại trước sự bảo thủ và... dữ dằn của vợ.
Bé Như hỏi tôi: "Con phải nghe mẹ hay nghe ba? Hay là con tự mình quyết định để ba mẹ khỏi cãi cọ?". Tôi giải thích cho con là khi ai đó đánh rơi tiền, chắc chắn là họ sẽ rất buồn. Thậm chí nếu số tiền đó là tiền để chữa bệnh của một người nghèo thì có khi lại là nỗi bất hạnh của một gia đình. Nếu chúng ta làm ngơ, thậm chí chà đạp lên nỗi bất hạnh của người khác thì đó chẳng phải là cách hành xử của người có đạo đức, văn hóa.
Có vẻ như con bé hiểu và đồng tình với những điều tôi nói. Nó bảo: "Lần sau những chuyện như vậy con chỉ nói với ba". Tôi nghĩ chuyện dạy con là của cả cha lẫn mẹ nhưng với cách giáo dục con của vợ tôi thì không biết lớn lên các con tôi sẽ như thế nào?
Thế nhưng càng ngày, cái khoảng cách giữa tôi và mẹ nó càng dài thêm ra. Người ta bảo con cái gắn kết vợ chồng, thế nhưng với chúng tôi thì chính điều đó lại đẩy chúng tôi xa nhau.(ảnh minh họa)
Mai dạy con theo kiểu thấy người ta bị tai nạn thì phải tránh xa để khỏi phiền phức, thấy kẻ trộm thì không được báo tin để không liên lụy đến mình; lên bàn tiệc thấy món nào ngon thì phải ăn thật nhiều; bạn bè mượn đồ đạc thì không bao giờ được cho vì "có của cho mượn mắc công đi đòi", bà con dòng họ đến nhà thì không được vồn vã vì như vậy sẽ khiến họ ở lì không chịu về... Khi bé Như bắt đầu vào tiểu học thì đã được mẹ nó dạy như thế. Cũng may là nó còn biết nghe lời tôi trong một số chuyện. Thế nhưng càng ngày, cái khoảng cách giữa tôi và mẹ nó càng dài thêm ra. Người ta bảo con cái gắn kết vợ chồng, thế nhưng với chúng tôi thì chính điều đó lại đẩy chúng tôi xa nhau.
Và tôi không biết từ bao giờ, tôi đã nhìn vợ mình bằng ánh mắt ghê sợ. Tôi không còn nhìn thấy nơi Mai một cô gái thông minh, nhanh nhẹn, đảm đang; thay vào đó là một người đàn bà lạnh lùng, tính toán, tàn nhẫn.
"Bộ anh có con nào rồi hay sao mà chay tịnh vậy? Đừng có nói là anh hết xí quách, bất lực rồi nghen. Đàn ông gì mà mới 40 tuổi đã xuội lơ cán cuốc như vậy?"- một bữa, Mai dựng tôi dậy lúc nửa đêm. Trong ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn ngủ, tôi thấy vợ mình lồ lộ một tòa thiên nhiên. Nàng trườn lên người tôi, hôn tôi và vuốt ve tôi như cái cách mà nàng vẫn làm xưa nay. Thế nhưng nếu như trước đây, điều đó khiến tôi vui thích bao nhiêu thì bây giờ nó chẳng có tác dụng gì. Tôi đã nhắm mắt lại, cố hình dung những ngày mới cưới... Vậy mà cuối cùng tôi cũng bị vợ xô ra: "Đúng là anh có vấn đề rồi. Nếu không ngoại tình thì cũng bất lực".
Tôi thật sự không có người phụ nữ nào khác. Công việc ở công ty cũng không đến nỗi quá căng thẳng. Vậy thì tại sao cái thằng đàn ông trong tôi bỗng dưng biến mất như vậy? Không lẽ những mâu thuẫn trong việc dạy dỗ con hằng ngày lại gây ra hậu quả nghiêm trọng như vậy sao?
Tôi nói với Mai: "Thật tình là anh thấy sợ em. Có lẽ vì quá sợ nên anh không làm được. Xin lỗi em". Vợ tôi mặc quần áo vào, ôm mền gối qua phòng con ngủ. Từ hôm đó, nàng không ngủ chung với tôi nữa. Sự việc đã hơn 1 tháng. Tôi thấy thoải mái hơn nhưng cảm nhận có điều gì đó đang đổ vỡ trong tình cảm của chúng tôi. Nhưng chuyện gì đang xảy ra thì tôi không biết rõ.
Vợ tôi không về nhà ăn cơm trưa, chủ nhật không đi chợ hoặc siêu thị để sắm sửa đồ ăn thức uống cho cả nhà như trước. Nàng cũng không trò chuyện với tôi mà chỉ nói thông qua các con.
Chuyện gì đang xảy ra với cuộc hôn nhân của tôi vậy?
Theo VNE
Bàng hoàng khi biết chị dâu hiền lành ngoại tình Hôm ấy, khi bắt gặp chị dâu của mình vào nhà nghỉ với người đàn ông lạ, tôi đã chết lặng. Hôm ấy, khi bắt gặp chị dâu của mình vào nhà nghỉ với người đàn ông lạ, tôi đã chết lặng. Tôi không thể ngờ được, người phụ nữ mà tôi kính trọng, tôn thờ, coi như là hình tượng sống, là...