Ghen tuông bắt vợ đi bộ về dưới cái nắng 43 độ và cái kết khiến ai cũng phải rùng mình
Ngồi điều hòa mát lạnh, Văn rung đùi cười hỉ hả vì hình phạt dành cho Thu. Điện thoại đổ chuông. Mặt Văn tái nhợt đi, miệng lắp bắp…
Văn là chàng trai rất khá. Trong cái thời đại mà các thanh niên chỉ thích chơi chứ không thích làm này thì Văn đúng là của hiếm. Văn chăm chỉ, chịu khó, luôn mong muốn mang đến cuộc sống tốt đẹp nhất cho người mình yêu thương. Và Thu là người con gái may mắn đó. Nhưng đó là người ta nghĩ thôi. Chứ còn Thu, bản thân người trong cuộc, lại không hề nghĩ như vậy.
Văn có yêu thương, chiều chuộng Thu thật đấy nhưng Văn quản lý Thu chặt chẽ vô cùng. Thu đi đâu, làm gì cũng đều phải báo cáo cho Văn biết. Nếu Thu có quên hoặc báo sai chút gì đó, ngay lập tức sẽ bị ăn ngay bản kiểm điểm và một lô một lốc những lời trách phạt của Văn. Nhiều lúc Thu có cảm giác thứ tình yêu mà Văn dành cho Thu không phải là tình yêu chân thành, mà nó là thứ tình yêu thống trị. Thu thật sự muốn có thời gian suy nghĩ kĩ hơn cho quyết định đi đến hôn nhân với Văn nhưng bố mẹ Thu suốt ngày giục giã. Thậm chí mẹ Thu còn tuyên bố thẳng thừng rằng ngoài Văn ra, bà sẽ không nhận bất kì ai làm con rể. Chắc đó là định mệnh của Thu và Thu đã để chiếc nhẫn cầu hôn của Văn lồng vào ngón tay mình.
Cuộc hôn nhân của Thu đáng lẽ sẽ rất viên mãn nếu như không có chuyện sau khi kết hôn, Thu như thay da đổi thịt, càng ngày càng trở nên xinh đẹp hơn. Cấp độ ghen của Văn cũng nhờ thế mà tăng lên theo cấp số nhân.
“Ốm thế này, mệt thế này ư? Ôm ấp nhau giữa thanh thiên bạch nhật thế này đây. Cô giỏi lắm. Giỏi thế thì tự đi bộ về đi nhé!”. (Ảnh minh họa)
Trước kia Văn còn cho Thu mặc váy. Nhưng sau khi làm vợ chồng, toàn bộ váy vóc bị cấm sạch, Thu phải kín cổng cao tường dù cho thời tiết có nóng chảy mỡ đi chăng nữa. Ngay cả khi ở nhà, Thu cũng phải đồng phục như đi làm. Lúc mà Thu được ăn mặc thoải mái nhất có lẽ là khi ở trong phòng ngủ có Văn.
Thu đi làm mà Văn liên tục nhắn tin hỏi xem Thu đang làm gì, với ai. Có hôm họp đột xuất, Thu tắt máy mà không kịp báo với Văn. Khiến cho cả tối hôm đó, Thu phải gọi điện cho tất cả đồng nghiệp cùng phòng để mọi người chứng minh cho Văn biết rằng đúng là hôm nay Thu bận họp đột xuất. Cuộc sống hôn nhân mà vợ chồng không có sự tin tưởng nhau thế này thực sự khiến Thu mệt mỏi. Trong khi Văn thì:
- Chẳng có ai yêu vợ, sợ mất vợ như anh đâu? Em phải tự hào vì điều ấy nhé!
Thu thì lại thấy Thu giống như vật sở hữu của Văn thì đúng hơn là một người vợ. Mọi sự chịu đựng sắp vỡ thì ngày hôm ấy…
Video đang HOT
Thu chỉ nhớ mình được người ta nhấc bổng lên và mọi thứ mờ dần đi trước mắt. (Ảnh minh họa)
Sáng nay Thu hơi mệt nên Văn đưa Thu đi làm. Vì có cuộc họp quan trọng nên Thu không thể nghỉ. Nhưng tới giữa trưa thì Thu chóng mặt, người nôn nao hết cả. Không chịu đựng được nữa, Thu đành gọi Văn tới đón. Phòng các chị đi ăn hết nên cậu đồng nghiệp đỡ Thu xuống dưới sảnh. Đúng lúc ấy thì Văn cũng vừa tới. Chứng kiến cảnh cái gã trai lạ hoắc cầm tay vợ mình, Văn điên tiết, quẳng xe đó, lao tới giáng luôn cho cái gã đó một cú đấm. Thu hốt hoảng thanh minh thì Văn gằn giọng:
- Lại còn bênh nhau ra mặt nữa cơ đấy!
Đám đông xúm lại can ngăn nhưng hình như tiết trời quá nắng nóng như mồi lửa kích thích cho máu ghen trong người Văn sôi lên. Phải mất chừng 10 phút, Văn mới chịu buông tay khỏi người cậu đồng nghiệp của Thu. Nhìn Thu bằng ánh mắt đỏ gằn những tia máu nhỏ, Văn gằn giọng:
- Ốm thế này, mệt thế này ư? Ôm ấp nhau giữa thanh thiên bạch nhật thế này đây. Cô giỏi lắm. Giỏi thế thì tự đi bộ về đi nhé!
Dứt lời, Văn phóng xe đi thẳng mặc cho Thu gọi với theo. Chiếc túi xách của Thu đã treo ở xe Văn từ lúc nào. Đám đông nhốn nháo vừa rồi đã khiến Thu mất hết thể diện, Thu còn mặt mũi nào lên công ty hỏi vay tiền về nhà nữa. Điện thoại không, tiền không, Thu đành lóc cóc đi bộ về dưới cái nắng 43 độ. Và rồi… Chiếc xe ấy lao đến, Thu tránh không kịp…Thu chỉ nhớ mình được người ta nhấc bổng lên và mọi thứ mờ dần đi trước mắt.
Ngồi điều hòa mát lạnh, Văn rung đùi cười hỉ hả vì hình phạt dành cho Thu. Điện thoại đổ chuông. Mặt Văn tái nhợt đi, miệng lắp bắp. Văn rùng mình, mồ hôi vã ra trên trán dù cho vài giây trước Văn còn thấy lạnh. Người ta vừa báo đến Thu gặp tai nạn, đang trong tình trạng nguy kịch. Văn cười như điên dại mà nước mắt lăn dài trên má. Hình như Văn sai rồi…
Theo Một thế giới
Đằng sau tiếng chuông điện thoại lúc 4 giờ sáng của vợ là bí mật khiến tôi bật khóc
Nhưng rồi, khuôn mặt tôi tái nhợt, môi run run, tim như có ai đó bóp nghẹn, cổ họng như có dị vật rơi vào. Em đang...
Chúng tôi đến với nhau bằng hai bàn tay trắng. Mọi người ai cũng lo lắng cho tương lai, số phận của chúng tôi. Nghèo như thế rồi sẽ đi về đâu. Nhưng chúng tôi dường như không quan tâm đến điều đó. Cả hai đều tin rằng. nếu cả hai chân thành, cùng vì nhau cố gắng thì chuyện gì cũng sẽ vượt qua.
Đám cưới của chúng tôi vô cùng đơn sơ và giản dị. Chỉ có vài ba mâm cỗ tiếp đón họ hàng hai bên. Khách mời cũng rất ít ỏi, chỉ là những người vô cùng thân thiết như bạn bè mà thôi. Bởi gia đình hai bên của chúng tôi cũng đều không dư giả gì.
Sau đám cưới, chúng tôi chuyển lên thành phố sống để làm việc bởi công việc ở quê cũng đâu có nhiều. Hơn nữa, bằng đại học mà mang về vùng quê nghèo ấy thì làmsao mà sử dụng được. Chúng tôi thuê một căn phòng trọ nhỏ, không quá rộng rãi nhưng cũng đủ không gian cho cả hai vợ chồng sinh hoạt. Chúng tôi đều đi làm từ sáng sớm đến tối mịt mới về. Những bữa cơn cang rau dưa vô cùng đạm bạc, thậm chí có hôm cả hai vợ chồng chỉ ngồi húp mì tôm cùng nhau mà tiếng cười chưa bao giờ trong ngôi nhà nhỏ.
Chúng tôi hạn chế chi tiêu tới mức tối đa bởi đồng lương công nhân không cho phép chúng tôi phung phí. Mà tôi cũng phải công nhận em rất giỏi. Đồng lương hạn hẹp mà chưa khi nào tôi thấy gia đình lâm vào cảnh quá túng thiếu. Bản thân tôi cũng thấy rất tự hào vì em. Nhiều lúc tôi còn nghĩ, nếu như không có em chấp nhận đồng cam cộng khổ thì chưa chắc tôi đã vượt qua được những khó khăn trước mắt. Vợ tôi xứng đáng cho điểm mười chất lượng. Vừa xinh đẹp, vừa giỏi giang.
Dạo gần đây, vợ tôi lạ lắm. Luôn luôn trong tình trạng thiếu ngủ, bằng chứng chính là đôi mắt thâm cuồng của em. (Ảnh minh họa)
Dạo gần đây, vợ tôi lạ lắm. Luôn luôn trong tình trạng thiếu ngủ, bằng chứng chính là đôi mắt thâm cuồng của em. Đặc biệt hơn, nhà tôi bắt đầu xuất hiện tiếng chuông điện thoại vào lúc 4 giờ sáng. Nhiều hôm mệt mỏi, lại bị tiếng chuông điện thoại của em phá bĩnh, tôi bực lắm:
- Làm ơn tắt giúp nó đi, không thì đừng để nữa. Có tý thời gian để ngủ mà cũng không yên.
Tôi hằn học rồi chùm chăn kín mít và chẳng quan tâm tới những chuyện tiếp theo. Cho tới một hôm...
Hôm nay chuông điện thoại của em không kêu. Có vẻ như người chủ của nó đã thức để tắt nó trước khi nó kịp lên tiếng. Có tiếng cửa mở, trong nhà này chỉ có hai vợ chồng, ngoài tôi ra thì chỉ có em mà thôi. Em lại còn lén la lén lút khiến tôi không nghi ngờ không được. Chợt nhớ tới câu chuyện mấy bà vợ vì cái nghèo hay ngoại tình , tôi bỗng thấy nóng mặt. Vọt ra khỏi giường, tôi quyết tâm phải bắt tận tay, day tận trán em, cho em hết đường chối cãi.
Nhưng rồi, khuôn mặt tôi tái nhợt, môi run run, tim như có ai đó bóp nghẹn, cổ họng như có dị vật rơi vào. Em đang...
Một tay đưa lên che miệng để cơn ngáp ngủ qua nhanh, một tay em với lấy túi rau, lúi húi nhặt từng cọng một. Xung quang là vô số những ổ bánh mì... Thì ra em... Sự xuất hiện của tôi khiến em hốt hoảng.
Nhưng rồi, khuôn mặt tôi tái nhợt, môi run run, tim như có ai đó bóp nghẹn, cổ họng như có dị vật rơi vào. (Ảnh minh họa)
- Anh... Sao anh lại dậy! Em xin lỗi, làm anh thức giấc. - Em í nhí
- Em... Em đang làm gì đây? - Tôi ngập ngừng
- Không có gì đâu anh! Em tranh thủ làm đồ ăn sáng cho mấy chị làm cùng để kiếm chút tiền lời ấy mà. - Em hào hứng
Thì ra tiếng chuông điện thoại hàng sáng là để đánh thức em dậy làm công việc này đấy ư. Tôi không muốn khóc đâu nhưng mắt cứ nhòe đi. Đây chính là bí mật của em, bí mật khiến tôi rơi nước mắt. Tôi ôm chặt lấy em, giọng nghèn nghẹn:
- Bỏ đi em, đừng làm nữa! Anh không muốn em vất vả.
- Vất vả gì đâu anh, coi như là dậy sớm tập thế dục thôi mà anh! Hơn nữa, tiền lời cũng khá lắm anh ạ. Chúng mình còn phải cố gắng nhiều vì sang năm, em muốn... sinh con... - Ánh mắt em rực sáng
- Vậy thì để anh làm cùng với em. Nếu em không đồng ý, anh sẽ không cho em làm nữa đâu. - Tôi cương quyết
Sau những giọt nước mắt, tiếng cười lại vang lên khắp căn phòng trọ nhỏ. Vừa làm tôi vừa quay ra nhìn em. Tôi có phúc phận gì mà lại lấy được người vợ tuyệt vời như em đến vậy! Tự nhủ cả cuộc đời này, tôi sẽ chỉ cần em và làm tất cả để em được hạnh phúc mà thôi.
Theo Một thế giới
Choáng váng khi phát hiện video "nóng" và những đoạn đối thoại khủng khiếp của vợ Những đoạn chat sex, những video "đen" cùng lời bình luận tục tĩu ngập tràn trên màn hình. Vợ tôi còn thẳng thừng chê tôi yếu, chẳng làm cô ấy thỏa mãn được. Vợ tôi thuộc mẫu người năng động, tự tin. Em làm trong một công ty bất động sản nên thường hay đi đây đó để khảo sát thị trường. Tuy...