Ghê tởm lão chồng đã “trâu già lại thích gặm cỏ non…”
&’Vậy em muốn thế nào? Anh làm vậy chỉ giải khuây thôi. Cũng như nhiều gã thích câu cá, thích cầu lông thôi’.
Gần 10 năm sống bên chồng, cứ mỗi lần định bỏ anh ta thì tôi lại suy nghĩ nhiều điều.
Tôi thương con, thương bố mẹ, thương mình… Rồi tôi lại nhẫn nhịn, lại cho qua…
Tới bây giờ, khi cái tuổi cũng chẳng còn trẻ thì lại một lần nữa tôi muốn bỏ chồng.
Khi bắt đầu lấy anh ta, tôi cũng bị mọi người dèm pha nhiều. Ai cũng nói tôi lấy anh ta là rước một cái thứ ham mê sắc dục về nhà.
Nhưng biết làm sao được, khi tôi đang mang thai ở tháng thứ 4?
Chồng tôi hơn tôi 11 tuổi. Anh lắm tiền, thành đạt, làm giám đốc một doanh nghiệp nhỏ nhưng kinh tế rất khá.
Tôi quen anh ta khi đi thực tập và rồi… có bầu. Thực tình lúc đó, vì tôi yêu anh ta chứ không phải lợi dụng.
Chính vì yêu nên tôi mới bất chấp mọi lời khuyên ngăn để lấy anh ta. Anh ta còn thề thốt chung thủy với tôi mãi mãi.
Và rồi tình yêu đó đã phai nhạt chỉ sau 4 tháng, tức là khi tôi gần bước vào kì sinh nở – chồng tôi ngoại tình.
Video đang HOT
Tôi phát hiện ra vì trong điện thoại của anh ta vẫn còn lưu nguyên tin nhắn hẹn hò với cô gái đó.
Khi tôi hỏi, anh ta không ngần ngại thừa nhận. Anh ta nói vì… &’túng quá làm liều’, tức là vì tôi mang bầu nên anh ta mới &’trót dại’.
Tôi hận lắm, nhưng tôi không thể bỏ chồng khi đứa con còn chưa chào đời. Hơn nữa, có thể đó chỉ là một lần anh &’đói quá ăn vụng’.
Tôi nhắm mắt cho qua mọi chuyện.
Nhưng đó không phải là tất cả. Trong gần 10 năm qua, tôi đã bắt đầu buông xuôi khi nhận ra rằng chồng tôi có sở thích &’chăn gái’.
Anh ta và một vài &’chiến hữu’ thường xuyên vờ vịt rồi lừa tình mấy cô gái non nớt ngây thơ.
Đọc những dòng tin nhắn của anh ta với đám bạn khi &’cưa cẩm’ được một em nào đó mà tôi thấy kinh tởm vô cùng.
Những lần đầu tiên tôi cay cú, tôi làm lớn chuyện lên và anh ta hỏi tôi rằng:
&’Vậy giờ em muốn thế nào? Em muốn ly hôn để con khổ, em khổ và rồi anh cưới mấy cô gái đó hay là nhắm mắt cho qua.
Anh làm vậy chỉ giải khuây thôi. Cũng như nhiều gã khác thích câu cá, thích cầu lông thì anh…’.
Tôi đành chấp nhận coi đó như một sở thích của anh ta bởi vì tôi không thể nuôi con mà không có anh ta.
Từ khi vừa ra trường, tôi đã dính vào anh ta để rồi sinh con, đẻ cái, chấp nhận ở nhà làm bà nội trợ.
Tôi không có công việc, không có kinh nghiệm và sẽ không có tiền nếu ly hôn.
Tôi cam chịu sống cảnh mỗi đêm trên giường, người đàn ông đó là chồng mình nhưng khi anh ta ra khỏi nhà, không biết anh ta sẽ là chồng của những ai.
Từng ấy năm, cảm xúc trong tôi chai lỳ nên tôi không còn thấy bực bội hay khinh bỉ. Vì thế càng ngày anh ta càng lộ liễu và ngang nhiên hơn.
Nhưng đến giờ, khi các con đã cứng cáp hơn, tôi mới cảm thấy sợ hãi quãng đời phía sau của mình. Tôi đã nghĩ đến chuyện ly hôn.
Theo 24h
5 năm trời làm ô sin cho nhà chồng, trong khi anh âm thầm lấy vợ khác
Cô khóc cho cái sự đời, khóc cho cái số phận nghiệt ngã của mình, suốt 5 năm trời cô làm dâu mà như là đứa làm thuê, nhẫn nhịn hầu hạ nhà chồng để rồi anh ta ở nơi khác lại có một gia đình mới hạnh phúc.
Vì gia đình nghèo lại không thuộc dang xinh nên tôi đã chấp nhận lời mai mối lấy một người đàn ông 42 tuổi một đời vợ. Gia đình nhà chồng thuộc dạng khá giả nên lấy anh về bố mẹ tôi cũng đỡ lo.
Cách nhau 10 tuổi nên tôi và anh cũng có nhiều suy nghĩ khác nhau, anh lấy tôi chỉ mong tôi sinh được một thằng con trai. Gia đình anh vẫn rất cổ hủ, luôn đặng nặng vấn đều con trai lên đầu, từ khi lấy anh tôi như osin giúp việc trong nhà, vừa làm nghĩa vụ người vợ vừa như một người giúp việc. Tần tảo cơm nước từ sáng đến tối, chăm lo ruộng vườn, còn anh hàng ngày quần là áo lượt đi buôn bán.
Ngày sinh con cả họ hàng gia đình anh kéo vào bệnh viện, vì anh là con cả lại là con trai duy nhất của dòng tộc nên áp lực càng đè nặng lên vai tôi. Khi con ra đời bác sĩ tiên đoán con tôi bị tim bẩm sinh lại là con gái, nên gia đình nhà chồng nhìn tôi đầy trách móc rồi bỏ về. Ôm con trong tay mà lòng đau như cắt, mới sinh ra nó đã thiếu thốn tình thương của cha, lại bị họ hàng nhà chồng hắt hủi.
Sinh con xong tôi không được ở cữ nghỉ ngơi lấy một tuần, mọi việc lại vào tay tôi, từ chăm con cho đến lo toan cơm nước gia đình chồng. Tôi chỉ biết ngậm đắng nuốt cay, nói với bố mẹ đẻ thì hai người cũng chỉ biết ngậm ngùi thương tôi, không muốn tôi li dị lại một mình nuôi con thì khổ, gia đình nhà tôi lại nghèo chẳng thể cưu mang thêm tôi và con.
Dù con chúng tôi đã được vài tháng nhưng anh cũng rất ít khi chăm bẵm ôm ấp con, anh lại càng xa lánh không hề đụng chạm đến tôi. Một thời gian sau anh quyết định vào Sài Gòn lập nghiệp, ngày tiễn anh, anh chỉ nhìn tôi ôm con một lát rồi đi. Thời gian đầu anh về thăm nhà vào mỗi dịp tết, 2,3 năm sau anh bặt vô âm tín, thỉnh thoảng gọi điện cho bố mẹ anh. Mà chẳng hề quan tâm đến sự tồn tại của tôi và con, bệnh tim của con ngày càng nặng, bố mẹ chồng cũng chẳng mảy may quan tâm, không cho tôi lấy một đồng đưa con đi chữa bệnh.
Nhờ sự giúp đỡ của bạn bè, tôi tìm được địa chỉ hoạt động cấy ghép tim tình nguyện, tôi quyết định xin bố mẹ đẻ tiền đến đó, được mọi người giúp đỡ con tôi cũng thay tim thành công. Đưa con về nhà, tôi quyết vào Sài Gòn tìm anh. Để xem rốt cuộc anh muốn tôi làm osin nhà anh đến bao giờ, có ra sao thì cũng phải biết được hiện tại để có cái kết rõ ràng.
Ba mẹ chồng không cho tôi đi, cũng không cho biết địa chỉ, tôi nói dối là về nhà mẹ đẻ chơi 1 tháng. Sau đó hai mẹ con tìm thông tin hỏi han bạn bè của chồng tôi, sau đó tôi cũng biết địa chỉ, dẫn con đến nhà chồng tôi không khỏi bàng hoàng, ngôi nhà cao ráo rộng rãi, trong khi anh để tôi và con không một đồng tiền chữa bệnh phải đi nhờ hoạt động tình nguyện nhờ tấm lòng lương thiện của mọi người. Tôi càng chết sững khi đối diện là cảnh anh và người con trai tầm 3 tuổi đang vui đùa trước sân nhà. Anh cũng bất ngờ không kém khi nhìn thấy tôi và con gái.
"Sao...sao cô tìm được đến đây, cô nên yên phận ở nhà đi, cả đời tôi cũng chỉ mong có thẳng con trai. Đây là 2 triệu cô cầm tiền rồi về quê đi, ở nhà cố gắng chăm sóc ba mẹ giúp tôi, hàng tháng tôi sẽ gửi tiền về."
Cô như chết đứng trước những câu nói vô tình ấy, nước mắt nhòa đi, cô ôm dắt con bỏ đi, vừa đi vừa khóc, cô khóc cho cái sự đời, khóc cho cái số phận nghiệt ngã của mình, suốt 5 năm trời cô làm dâu mà như là đứa làm thuê, nhẫn nhịn hầu hạ nhà chồng để rồi anh ta ở nơi khác lại có một gia đình mới hạnh phúc.
Về đến nhà tôi viết đơn ly hôn, tôi sẽ cùng con làm lại cuộc đời, thoát khỏi cái địa ngục giam hãm chúng tôi suốt bao năm qua, anh đã giết đi quãng thời gian được tự do của tôi. Giờ đây tôi sẽ làm lại tất cả, sẽ nuôi dạy con thật tốt để trả thù gia đình chồng bội bạc, trả thù cái số phận nghiệt ngã này.
Theo Tinhot360
Bị gia đình nhà chồng hắt hủi vì không sinh được con trai Lấy chồng cũng như đánh bạc, may mắn thì được một người tử tế yêu thương mình cả đời, còn không thì trắng tay, ván bạc này coi như tôi đã thua. Chung sống với nhau hơn 2 năm chúng tôi mới được một mụn con gái, gia đình nhà chồng ngày càng tỏ ra khó chịu với tôi. Anh vốn tính gia...