Gặp vợ cũ ở viện, chồng cười nhạt gọi “cau điếc” nhưng vừa nghe y tá nói một câu, anh tái mặt đứng chôn chân tại chỗ
“Sau khi ly dị, mải chăm lo cho cuộc sống mới, tôi cũng không để ý tới thông tin về vợ cũ chỉ biết là cô ấy đã tái hôn…”, người chồng kể.
Bước chân vào cuộc sống hôn nhân, ai cũng đều mong có được cái kết viên mãn cho hạnh phúc vợ chồng. Tuy nhiên hôn nhân không phải lúc nào cũng được như mong đợi, song hành xử sao cho văn minh với đối phương lại nằm trong khả năng lựa chọn của mỗi người. Tâm sự của anh chồng có tên facebook L.T trong câu chuyện dưới đây là một ví dụ.
“Sau cưới 2 năm V. vẫn chẳng có bầu khiến cả tôi với em đều sốt ruột. V. cũng đi khám nhiều lần, cô ấy khăng khăng khẳng định sức khỏe sinh sản của bản thân hoàn toàn bình thường, yêu cầu chồng đi khám nhưng tôi không đi. Tôi cao to khỏe mạnh, từ bé đã chẳng mấy khi phải dùng tới thuốc thì làm sao có vấn đề. Nghĩ như thế, tôi bắt đầu nghi ngờ nguyên nhân nằm ở vợ.
Mâu thuẫn giữa chúng tôi bắt đầu nảy sinh. Cộng thêm bố mẹ giục liên tục muốn được bế cháu khiến tôi nôn nóng không thể ngồi yên. Vợ tôi ngược lại, lúc nào V. cũng chỉ nói được 1 câu: Con cái là duyên số, khi nào ông trời cho sẽ được.
Bài chia sẻ của người chồng.
Video đang HOT
Bước sang năm thứ 3 vợ vẫn chưa có bầu, không muốn chờ đợi thêm, tôi quyết định ra ngoài nhằm “gửi” đứa con. Tôi nghĩ mình có quyền làm vậy bởi thực tế tại vợ không đẻ được chứ không phải tôi bội bạc em”.
T. chia sẻ anh ngoại tình gần 1 năm thì vợ phát hiện. Đúng thời điểm ấy cô nhân tình của anh có bầu. Khi phải đứng giữa chọn lựa một là vợ, 2 là người tình và cái thai, T. quyết định ly dị mà không thấy một chút áy náy hay có lỗi. Bỏ vợ xong, anh tái hôn luôn với người tình, vài tháng sau được lên chức bố khiến anh mãn nguyện vô cùng. Cho tới khi bất ngờ gặp lại vợ cũ sau 1 thời gian dài thì suy nghĩ của anh mới thay đổi.
“Sau khi ly dị, mải chăm lo cho cuộc sống mới, tôi cũng không để ý tới thông tin về vợ cũ, chỉ biết là cô ấy đã tái hôn. Nói thật, vợ mới của tôi thì đúng là nhan sắc hơn vợ cũ nhưng cô ấy lười việc nên từ chăm con tới việc nhà, tôi đều phải lo liệu chứ không như ngày trước sống cùng V. Tuy nhiên, dù vất vả tôi vẫn tự an ủi rằng mọi thứ đều có giá của nó. Vợ mới đẹp lại sinh được con cho tôi, cô ấy nhõng nhẽo, đòi hỏi được chồng cung phụng cũng là lẽ thường.
Cho tới cách đây 2 tuần tôi đưa vợ vào viện khám bệnh bất ngờ gặp vợ cũ đi ra từ phòng khám sản khoa. Nhìn V. tuy có trẻ đẹp hơn trước nhưng vẫn gầy, lại đi khám ở khoa sản làm tôi đoán chắc cô ấy vẫn chưa sinh nở gì được nên cố tình lại bên châm chọc: Mấy năm không gặp, cô vẫn không sinh nở được hả. Tôi bảo rồi, đã là cau điếc thì tốt nhất ở vậy, đừng kết hôn nữa tránh làm gánh nặng cho người khác. Khám chữa mãi chỉ tốn kém thêm, chẳng ăn thua đâu.
V. nghe tôi nói rõ từng câu nhưng mặt em tỉnh bơ coi như tôi vô hình ở đó. Bất ngờ hơn, đúng lúc ấy cô y tá từ phòng khám mở cửa đi ra đưa phiếu khám cho V. rồi bảo: Thai của chị được 7 tuần rồi, bầu lần 2 chắc chị cũng có kinh nghiệm, cứ theo lịch hẹn của bác sỹ để tái khám theo dõi thai phát triển.
Ảnh minh họa
Nghe y tá nói, tôi đỏ mặt ngây người chưa biết nói lại với vợ cũ thế nào thì V. cười tươi bảo: Cũng nhờ anh bỏ mà tôi mới có được hạnh phúc trọn vẹn của ngày hôm nay. Như thế có nghĩa ngày trước chúng ta không có con hoàn toàn không phải tại tôi đúng không? Anh nên đi khám xem thế nào, hôm trước thấy anh khoe con trai trên facebook nhìn chẳng có nét nào giống bố”.
T. kể khi ấy nghe câu nói đó của vợ cũ mà anh chột dạ bởi thực sự là ai gặp con trai anh cũng nói thằng bé không giống bố cũng không giống ai bên họ nội. Hơn nữa, sau khi con trai lớn, T. giục vợ mới đẻ tiếp nhưng cô ta không mang bầu được. T. bảo, nghĩ tới đây anh thấy lạnh cả sống lưng không dám nghĩ xa hơn nữa. Cũng nhiều lần anh định đi khám rồi đưa thằng nhỏ đi xét nghiệm ADN xem có phải huyết thống nhà mình nhưng lại không đủ can đảm. T. nói rằng anh sợ sự thật phũ phàng như lời ám chỉ của vợ cũ, anh chắc chắn không thể đứng vững được.
Vợ cũ bị bệnh đi tìm chồng cũ vay tiền, chồng cũ đưa ra thỏa thuận ly hôn trước đó, cô rơi nước mắt
Được chồng cung phụng như công chúa nhưng người vợ này ăn ngọt nhiều lại thấy "ngán", cuỗi cùng đánh mất cuộc hôn nhân hạnh phúc và chuốc lấy hậu quả ê chề.
Năm nay mới 25 tuổi nhưng Huệ đã từng qua một lần đò. 23 tuổi cô kết hôn với Hoàng (chồng cũ) hơn mình cả chục tuổi. Chuyện bị người đời soi mói là chuyện khó tránh khỏi nhưng Huệ không bận tâm.
Từ nhỏ, Huệ đã thiếu vắng sự quan tâm của người lớn, cô là trẻ mồ côi, nhờ bà nuôi dưỡng mà lớn lên, nhưng bà không đủ nghiêm khắc nên ở Huệ đã sớm hình thành một tính cách nổi loạn. Cô luôn cảm thấy không ai có thể hiểu được mình, thật ra dưới vẻ ngoài phóng túng của cô ấy là một trái tim khao khát rất nhiều tình yêu. Vậy nên khi gặp Hoàng, người đàn ông hơn 10 tuổi, trong lòng cô mới có cảm giác thân thuộc. Anh có thể chịu đựng được mọi tính xấu của cô, luôn dành cho cô ánh nhìn dịu dàng. Đây là cảm giác Huệ luôn tìm kiếm nên không mất nhiều thời gian để cô gật đầu về làm vợ anh.
Cuộc sống sau hôn nhân khiến Huệ hạnh phúc đến mê đắm. Hoàng chăm sóc cô như một đứa trẻ, còn cô gần như sống cuộc sống của một công chúa, vừa mở miệng anh đã sẵn sàng giang tay ra cung phụng mọi thứ. Sống một khoảng thời gian như thế này thì không sao, nhưng lâu ngày cứ được ăn ngọt mãi, đâm ra Huệ lại thấy... ngán!
Như đã nói ở trên, Huệ là một cô gái nổi loạn và cá tính, cô đã sớm cảm thấy mệt mỏi với những tháng ngày ngọt ngào của mình và bắt đầu đến quán bar để tìm hứng thú. Hoàng, chồng cũ của cô lại là kiểu đàn ông mẫu mực và truyền thống, chưa từng đi bar lần nào, nhìn thấy vợ như vậy thì bực mình lắm. Nhưng Huệ rất cứng đầu, anh không thể kiểm soát được cô. Mỗi lần Hoàng tìm đến quán bar để kéo vợ về, Huệ đều tức tối mắng giận chồng, nói anh không phải quan tâm đến cô, đừng như mẹ già quản con như vậy. Mâu thuẫn giữa hai người ngày càng trầm trọng, Huệ muốn chia tay nên biệt tăm biệt tích, không về nhà trong vài tuần. Chuyện đã như vậy, hai người chỉ có thể chấm dứt hôn nhân.
Sau tất cả, Hoàng vẫn rất yêu Huệ. Lúc ly hôn, Huệ yêu cầu chồng ngay lập tức phải dọn hành lý và rời khỏi nhà, anh vẫn đồng ý trong nước mắt. Huệ cũng lập một bản thỏa thuận với chồng cũ, trong đó mọi tài sản sau ly hôn sẽ đều thuộc về cô, đổi lại sau này Huệ sẽ không bao giờ làm phiền đối phương, hai bên không bao giờ tiếp xúc nữa. Bằng cách này, Huệ cho rằng cô chính là người "chiến thắng" trong cuộc hôn nhân này.
Sau khi có được gia sản giàu có của chồng cũ, Huệ ngày càng sống vô kỷ luật hơn. Quán bar như nhà thứ hai của Huệ, ở đây cô gặp một người đàn ông, cũng nổi loạn như cô. Không lâu sau, bạn trai mới chuyển đến ở nhà Huệ luôn. Hai tháng sau, Huệ thấy không được khỏe nên đã đến bệnh viện để kiểm tra, kết quả là suy sụp: cô thực sự bị HIV.
(Ảnh minh họa)
Huệ khóc nức nở, tìm bạn trai để giải quyết. Còn ai có thể khiến cô mắc căn bệnh này ngoại trừ anh ta. Nhưng khi Huệ về nhà, bạn trai đã bỏ đi, thu dọn toàn bộ đồ đạc của anh ta và không có ý định quay lại. Huệ vô cùng sợ hãi, không ngờ cô lại gặp phải một tên cặn bã như vậy. Nhưng hối hận cũng đã muộn, việc quan trọng duy nhất lúc này là chữa bệnh và nuôi thân. Huệ đã tiêu hết số tiền còn lại khi chồng cũ ly hôn, cô đành phải đi vay mượn mọi người xung quanh nhưng ai cũng viện lý do thoái thác vì không tin vào khả năng trả nợ của cô. Lúc này Huệ mới cảm nhận sâu sắc sự giá lạnh của thế giới. Trong đầu cô nghĩ chỉ có thể bấu víu vào sự lựa chọn cuối cùng của mình là chồng cũ!
Vì vậy, Huệ đã lấy hết can đảm, tìm đến Hoàng vay tiền. Có lẽ bởi anh quá tổn thương vì chuyện trước đây nên ánh mắt nhìn cô không còn dịu dàng nữa mà tỏ ra rất khách khí. Lòng Huệ rất khó chịu, cô nói mục đích vay tiền để chữa bệnh. Chồng cũ không nói gì, lẳng lặng cầm tờ giấy thỏa thuận ly hôn, chăm chú đọc điều khoản: "Không làm phiền đối phương; không bao giờ tiếp xúc".
Lúc này, Huệ chỉ biết cay đắng chấp nhận số phận. Chồng cũ trước đây tốt với cô như vậy, cô lại không biết trân trọng, giờ hối hận cũng đã muộn. Huệ khóc bỏ đi, hướng về tương lai hoang mang, chưa biết sẽ thế nào.
Trước khi mất mẹ đòi đưa 10 cây vàng cho vợ cũ, biết được lý do tôi bàng hoàng tột độ Sau khi tôi ly hôn vợ không lâu thì mẹ tôi trở bệnh nặng. Tôi cứ thấy bà ngồi buồn chẳng nói gì, tôi hỏi thì bà im lặng không trả lời. Mẹ tôi bị bệnh ung thư nhiều năm nay, cuối cùng cũng không thể duy trì được nữa. Bà biết mình không còn nhiều thời gian nên gọi mấy anh em...