Gặp người yêu cũ bụng mang dạ chửa đứng trên xe bus
Đáng nhẽ ra thấy người yêu thì Duy nể chút tình nghĩa mà nhường ghế rồi hỏi thăm, vậy nhưng lúc đó anh chỉ nhìn Phượng bằng ánh mắt khin.h b.ỉ rồi cười khẩy.
ảnh minh họa
Tán tỉnh mãi đến tận 6 tháng thì Duy cũng dụ được Phượng vào nhà nghỉ để “vui vẻ”, khỏi phải nói anh hả hê đến thế nào. Vì suốt mấy tháng khổ sở nếu không phải vì nghĩ Phượng còn trinh nguyên thì cũng không đời nào Duy hạ mình chai mặt đến như thế. Lâu nay những cô gái qua tay Duy thì chỉ cần bỏ một số tiề.n là mấy cô đã lao vào đòi dâng hiến…thế nhưng lần này với Phượng thì anh hứng thú vô cùng vì cô là gái quê lại còn trinh. Cứ tưởng sẽ có một đêm hưởng thụ trinh tiết diễn ra thỏa mãn. Nào ngờ vào nhà nghỉ hì hục đến cả tiếng đồng hồ mà vẫn không thấy giọt má.u đó rơi ra trên ga giường thì ngay lập tức Duy đay nghiến.
- Rốt cuộc cô có còn trinh không thế hả?? Hóa ra cô chỉ giả bộ nai tơ lừa tôi sao??
- Anh…anh đang nói gì vậy chứ?? Em chưa hề nói với anh là em còn trinh nên…
- Đúng là phí thời gian mà. Lâu nay cứ tưởng cô còn trinh..hóa ra cũng chỉ là loại gái qua tay nhiều thằng đàn ông khác.
( ảnh minh họa )
Nói rồi Duy bước đi và cũng từ đó anh cắt đứt mọi liên lạc vói Phượng, và tất nhiên với kiểu người thay người yêu như thay áo thì chẳng có lý do gì khiến Duy phải cảm thấy có lỗi với cô bạn gái nhà quê cả. Chỉ ngay sau khi đá Phượng thì Duy đã quay sang tán tỉnh một em hotgirl mới, khỏi phải nói Duy hả hê và tự mãn tột cùng. Nhiều khi Duy cũng nhớ đến Phượng nhưng chỉ bằng ánh mắt khin.h b.ỉ và căm hận vì cô đã lừa dối chuyện mình mất trinh khiến Duy phải khổ sở mấy tháng trời.
Video đang HOT
Cứ tưởng duyên số giữa mình và cô bạn gái cũ đã chấm hết nhưng không ngờ Duy lại gặp Phượng trong hoàn cảnh hết sức đặc biệt. Mọi chuyện bắt nguồn từ việc Duy đang tán tỉnh một em sinh viên nên anh thường xuyên ngồi xe bus để đưa đón cô sinh viên ngây thơ đó, chẳng hiểu duyên nợ thế nào mà đúng lúc đó đang ngồi xe bus thì Duy bắt gặp thấy Phượng bước lên. Chỉ có điều khiến Duy kinh ngạc đó là mới chỉ một thời gian không gặp mà giờ đây Phượng đã bụng mang dạ chửa vượt mặt.
Nhìn bộ dạng đó của Phượng ái ngại nhìn mình thì Duy tin chắc là cô bạn gái cũ bị một gã đàn ông nào đó dụ dỗ nhưng để lại hậu họa. Đáng nhẽ ra thấy bạn gái cũ thì Duy nể chút tình nghĩa mà nhường ghế rồi hỏi thăm, vậy nhưng lúc đó anh chỉ nhìn Phượng bằng ánh mắt khin.h b.ỉ rồi cười khẩy.
- Cô bầu bí rồi cơ à?? Cứ tưởng cô khôn ra ai dè vẫn bị gã đàn ông nào đó lừa cho đến thảm hại này cơ à??
- Đó không phải là chuyện của anh. Tốt nhất kẻ hèn hạ như anh hãy im mồm đi.
- Loại đàn bà mất trinh như cô mà cũng dám lên tiếng ư?? Tôi hèn hạ nhưng cô nên cảm ơn tôi vì lần đó không “tặng” cho cô cái bụng bầu.
Nói rồi Duy cười hả hê, mặc kệ người xung quanh bàn tán về việc anh không nhường ghế cho bà bầu như Phượng thì Duy vẫn cứ mặc nhiên như không. Thậm chí nhân lúc xe bus đông người Duy còn cố tình kéo váy của Phương đế mức cô lộ ra cả một bên ngực trần. Đang định xem Phượng tức giận làm được gì mình thì đúng lúc đó Phượng quay ra tát cho Duy hai cái giáng trời.
- Cô…sao cô dám..
- Có gì mà tôi không dám, một kẻ khốn nạn như anh thì 2 cái tát này còn quá nhẹ đấy. Đừng nghĩ tôi hiền mà muốn làm gì thì làm nhé.
Duy định vung tay đán.h lại Phượng nhưng đúng lúc đó mọi người xung quanh hò hét đuổi anh xuống. Đúng lúc vừa bị tống cổ xuống khỏi xe bus thì Duy tiếp tục bị một người đàn ông ăn mặc sang trọng bước xuống từ xe sang tiến đến túm cổ đán.h anh mấy cái đau điếng.
- Tôi rất khi đán.h ngườ.i, nhưng với kẻ khốn nạn như anh thì không có ngoại lệ.
- Anh..anh là….
- Tôi là chồng của Phượng, trước đây nghe cô ấy kể về gã khốn nạn như anh tôi đã muốn dạy cho anh một bài học. Thật không ngờ hôm nay lại có dịp đến như thế, cứ tưởng anh chỉ hèn hạ thôi ai dè anh không đáng mặt đàn ông. Nên nhớ nếu còn dám động đến vợ tôi thì cái công việc anh đang làm tôi cũng sẽ cho biến mất luôn đấy.
Chồng Phượng vừa dứt câu thì Phượng cũng nhìn Duy bằng ánh mắt khin.h b.ỉ rồi bước lên xe ô tô. Mọi người xung quanh vây đến đán.h chử.i Duy một cách thậm tệ, đối với Duy lúc đó không còn gì xấu hổ hơn, có lẽ từ giờ Duy chừa cái thói hèn hạ của mình
Theo blogtamsu
Em cầm lấy tiề.n rồi tự lo liệu, cưới em thì anh không thể làm được
Bụng mang dạ chửa, tôi cay đắng khi anh phũ phàng với mình. Giờ nhận tiề.n thì bị khinh, mà không nhận tiề.n tôi thấy con mình thiệt!
Tôi yêu anh hơn 2 năm trong tủ.i nhụ.c. Thân phận của một cô gái xuất thân nông thôn lại dám "trèo cao" yêu công tử thành phố làm tôi mang tiếng rất nhiều. Tôi có chút nhan sắc nên ngay từ đầu khi lên thành phố học đã được rất nhiều anh theo đuổi. Tuy nhiên, trong số những người đó, chỉ có anh là nhiệt tình và chinh phục tôi bằng mọi giá.
Khi biết anh là con nhà giàu, tôi đã rất ái ngại. Tôi sợ mang tiếng mình yêu lợi dụng, bám vào đại gia, giàu có. Hơn nữa tôi cũng lo gia đình anh sẽ không dễ dàng chấp nhận tôi. Chính vì thế đã có lúc tôi muốn dừng lại. Nhưng anh không cho phép. Anh nói yêu tôi thật lòng, nhất định sẽ cưới tôi. Thấy anh thực sự cần mình nên tôi cũng cố gắng bên anh.
Tôi có chút nhan sắc nên ngay từ đầu khi lên thành phố học đã được rất nhiều anh theo đuổi. Tuy nhiên, trong số những người đó, chỉ có anh là nhiệt tình và chinh phục tôi bằng mọi giá. (ảnh minh họa)
Mẹ anh tìm gặp tôi rất nhiều lần. Bà dọa dẫm, cảnh báo tôi không được quyến rũ con trai bà bởi vì không đời nào bà cho anh lấy tôi làm vợ. Gia đình anh cao quý, vợ anh cũng phải là người môn đăng hậu đối chứ không thể là loại "nhà quê chân đất mắt toét" như tôi mà được phép bước vào nhà anh. Tôi cũng đã chia tay anh vài lần, nhưng lần nào anh cũng tìm và không chịu buông tha cho tôi.
Sau khi tôi ra trường, anh cũng vẫn duy trì mối quan hệ lén lút với tôi sau lưng mẹ anh. Tôi biết mẹ anh cũng không phải là không nắm được tình hình nhưng bà mặc kệ. Anh chưa bao giờ đưa tôi về ra mắt hay có ý chính thức nên mẹ anh cũng không ra mặt ngăn cản nữa. Tôi thì mỗi ngày sống trong danh phận yêu đương vụn.g trộ.m cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Tôi thì mỗi ngày sống trong danh phận yêu đương vụn.g trộ.m cảm thấy vô cùng mệt mỏi. (Ảnh minh họa)
Tôi hoàn toàn không có ý muốn lợi dụng hay ràng buộc anh, chuyện có thai quả thật là ngoài ý muốn. Khi tôi thông báo với anh, anh cũng rất hoang mang. Tôi không bao giờ cho phép mình bỏ đứa con bởi vì bé không có lỗi. Tôi đến với anh cũng vì tình cảm chân thành chứ không phải lợi dụng nên tôi sẽ chịu trách nhiệm đến cùng với việc mình làm.
Anh xin tôi thời gian để thu xếp. Anh đã về thông báo với mẹ nhưng rồi khi anh quay trở lại gặp tôi, thứ mà anh đưa cho tôi là một xấp tiề.n. Anh cúi mặt xin lỗi tôi, bảo tôi tự lo liệu cho tương lai chứ anh không thể làm gì hơn được nữa. Gia đình anh không chấp nhận, thậm chí sẽ áp dụng biện pháp mạnh nếu như anh cố tình bên tôi. Không còn cách nào khác, anh mong tôi lượng thứ và tự định liệu tương lai của mình. Tất cả những gì anh làm cho tôi chỉ là giúp tôi một khoản vốn dắt lưng để nuôi con hoặc lo cho mình sau này.
Tôi không bao giờ cho phép mình bỏ đứa con bởi vì bé không có lỗi. Tôi đến với anh cũng vì tình cảm chân thành chứ không phải lợi dụng nên tôi sẽ chịu trách nhiệm đến cùng với việc mình làm. (Ảnh minh họa)
Tôi cay đắng nhưng không hận. Nếu tôi tỉnh táo và mạnh mẽ hơn, tôi phải dứt bỏ anh lâu rồi chứ không phải đợi tới mức này rồi bị anh đá. Tôi phải là người chịu trách nhiệm chính trong cuộc đời mình, trong bi kịch ngày hôm nay. Điều tôi băn khoăn bây giờ là liệu tôi có nên nhận khoản tiề.n đó không? Tôi không yêu anh vì tiề.n, bao năm tôi bên anh cũng chưa được thứ gì ngoại trừ mất đi đời con gái, tuổ.i thanh xuân. Nếu giờ tôi nhận tiề.n, có lẽ mãi mãi trong suy nghĩ của gia đình anh tôi đích thực là một con bé yêu anh để đà.o m.ỏ. Nhưng nếu tôi không nhận, chẳng phải tôi đã quá thiệt thòi trong cuộc tình này? Tôi nên làm gì đây?
THeo PNVN
Cô gái quát người đàn ông không nhường ghế trên xe bus, và cái kết không tưởng Cô gái xinh đẹp lớn tiếng trách mắng người đàn ông không nhường chỗ trên xe bus. Ai ngờ, đây chính là ông chủ của công ty mà cô nộp đơn xin việc... Ông là chủ một doanh nghiệp lớn và tất nhiên luôn có xe riêng đưa đón. Nhưng một ngày đặc biệt, ông muốn trải nghiệm cuộc sống như những người...