Gần 10 năm bị chồng bạo hành
Chị Vân với những thương tích đầy mình
Chị Vân kể, mỗi lần đánh vợ, Phạm Văn Quang (SN 1973) hay nhốt chị vào phòng ngủ, túm tóc kéo đầu đập vào tường; dùng gạch, chai rượu, ly rượu đang uống ném vào mặt vợ mình. Dã man hơn còn bưng nguyên bát cơm, cá đổ lên đầu vợ rơi xuống đất rồi bắt vợ dùng chổi quét, lượm ăn cho kỳ hết số cơm, cá đó, nếu không thì… đánh.
Chị Nguyễn Thị Vân (SN 1976), trú tổ 1, thôn Phú Thạnh, xã Tam Phú, TP.Tam Kỳ (Quảng Nam) giàn giụa nước mắt kể với phóng viên về việc bị chồng hành hạ, đánh đập dã man như vậy suốt gần chục năm nay…
12 trang giấy chưa kể hết những lần bị hành
“Tôi và anh Quang cưới nhau vào năm 1994. Sinh được hai đứa con, một gái, một trai. Tưởng cuộc sống vợ chồng êm ả hạnh phúc nhưng không ngờ…”, chị Nguyễn Thị Vân kể trong nước mắt. “Cách đây gần 10 năm, khi anh Quang còn làm biển ở Quảng Ngãi, xa nhà, anh ấy nảy sinh bồ bịch, tôi biết gặng hỏi thì bị anh ấy đánh đập rất dữ”. Và cũng từ đó, chị Vân thường xuyên bị chồng mình đánh đập.
Khi anh Quang nghỉ đi biển, hai vợ chồng làm gạch thuê gần nhà. Lúc này, Quang tiếp tục qua lại với một cô công nhân lò gạch. Sợ hạnh phúc gia đình tan vỡ, chị Vân ra sức khuyên chồng nhưng Quang không nghe. Lâu dần, mỗi khi chị Vân lên tiếng về thói trăng hoa của chồng thì ngay lập tức bị chồng đánh đập nhiều hơn.
Bức thư phản ảnh sự việc bị chồng hành hạ, đánh đập của chị Vân dài đến 12 trang, nhưng vẫn chưa trình bày hết nỗi đau mà chị đã gánh chịu
Chị Vân sụt sùi: “Tôi cũng không nhớ hết bao nhiêu lần bị chồng đánh đập, hành hạ nữa. Có lúc say rượu về là anh Quang gây sự rồi đánh tôi, có khi nhốt tôi vào phòng ngủ khóa cửa lại, túm tóc đập đầu tôi vào tường nhà. Nhưng đêm hôm bị đánh tôi kêu cứu không ai nghe, mà có nghe cũng không ai dám vào nhà can vì sợ anh Quang dọa giết. Nhiều đêm bị “ăn đòn” đau quá tôi đạp tung cửa chạy thoát thân giữa đêm khuya ngủ bờ, ngủ bụi”.
Lau nước mắt chảy dài trên khuôn mặt bầm tím, chị Vân nghẹn ngào: “Đã hai lần, anh Quang đánh tôi bị thương phải nằm viện điều trị hơn 3 tháng. Do cha mẹ chết sớm, chỉ còn lại hai chị em ruột, đứa em trai lại hay đi làm ăn xa. Đã nhiều lần, quẫn trí tôi trốn viện định đi tự vẫn, nhưng được bà con khuyên can, nghĩ đến con nên tôi đành bấm bụng chịu”.
Video đang HOT
Cứ ra viện về nhà đi làm thuê một thời gian chị Vân lại bị chồng đánh đập. Thương tích đầy người, cộng với căn bệnh tim quái ác khiến chị như chết đi sống lại mỗi khi hứng chịu trận đòn của chồng. Quá bức xúc, chị Vân quyết định viết đơn ly hôn.
Một thời gian sau, cậu ruột chồng là ông Huỳnh Tân (một cán bộ chủ chốt xã Tam Phú) lên nhà xin lỗi chị và năn nỉ chị về sinh sống lại với Quang. Nghĩ đến tương lai hai con và cho rằng chồng đã thay đổi, chị Vân đã đồng ý.
Tuy nhiên chưa được bao lâu, người chồng vũ phu lại “chứng nào tật nấy”, với cường độ đánh vợ ngày càng nhiều hơn. Chị Vân kể: “Biết được hồi thời con gái, tôi và anh Đ (người cùng xóm) có yêu nhau. Trong lúc tôi đi bỏ hàng tại Đà Nẵng, Quang mượn máy anh Đ, giả giọng trêu cợt, xúc phạm tôi. Tiếp đó, do cuộc gọi lưu lại trên máy khiến chị Y (vợ anh Đ) ghen tuông, chửi bới tôi càng khiến Quang đánh đập tôi thậm tệ”.
Sự việc chưa dừng lại ở đây, chị Vân thường xuyên bị chị Y (vợ anh Đ) đánh đập bầm tím khi qua nhà anh Đ để “ba mặt một lời” theo yêu cầu của Quang vì nếu không sẽ tiếp tục ăn đòn.
Chính quyền địa phương nói gì?
Bà Trần Thị Liễu, vợ của chú ruột chị Vân, nhiều lần tận mắt chứng kiến cháu gái mình bị chồng đánh đập bức xúc: “Cách đây hơn tháng, biết Vân bán thịt bò ở Đà Nẵng về đem tiền trả chủ, Quang xông vào giật luôn hơn 5 triệu đồng mang về nhà. Biết về nhà sẽ bị chồng đánh nên Vân nhờ vợ chồng tôi và em trai dẫn về. Nhưng vừa đến nhà, Vân bị Quang xông vào đánh thẳng tay. Bất bình, gia đình tôi khuyên Vân: “Không sống được nữa thì ly dị”. Nghe vậy, Phạm Văn Vinh (anh ruột Quang) cầm con dao xông tới đuổi chém. May là hàng xóm khống chế lấy được con dao. Nếu không không biết chuyện gì sẽ xảy ra”.
“Bất cứ lý do gì, nguyên nhân ra sao, hễ “thích” là Quang đánh đập tôi. Mới nhất là cách đây mấy ngày, anh Quang say rượu về bưng nguyên bát cơm, cá đổ lên đầu tôi, bắt tôi phải dùng chổi quét nhà quét lại rồi bốc ăn hết. Sợ bị đánh nên tôi quét lại bốc ăn”, giàn dụa nước mắt, chị Vân kể lại.
Do bị hành hạ và đánh đập thậm tệ, đã không ít lần chị Vân phải nhập viện để điều trị
Trao đổi với chúng tôi, ông Nguyễn Anh Quốc, Trưởng Công an xã Tam Phú cho biết: “Chị Nguyễn Thị Vân có lên Công an báo cáo, viết tường trình kể lại toàn bộ sư việc. Công an xã đang chuẩn bị mời hai vợ chồng lên giải quyết”.
Tuy nhiên, ông Trịnh Thanh Bình – công an viên thôn Phú Thạnh, xã Tam Phú – lại cho biết : “ Trước đây, chị Vân đã chạy xuống nhà tôi báo cáo bị chồng đánh đập nhiều lần. Tôi có lên nhà nhưng không phát hiện được gì. Sợ chị Vân bị chồng đánh vào ban đêm thôi. Công an xã đã hai lần gửi giấy triệu tập mời anh Quang lên làm việc nhưng anh Quang không chấp hành. Mới đây công an xã xuống nhà mời lần nữa vẫn không được”.
Trả lời câu hỏi: “Tại sao cơ quan chức năng xã lại để vụ việc xảy ra nhiều năm như vậy”, bà Trần Thị Bình – Chủ tịch Hội phụ nữ xã Tam Phú – nói: “Chi hội trưởng hội phụ nữ thôn Phú Thạnh có báo cáo lên. Nhưng do chị Vân không lên báo cáo trực tiếp với hội và cũng không có đơn nên hội không thể vào cuộc giải quyết được”(?!).
Chị Vân đang trốn chồng ở Tam Kỳ. Trong lúc đang viết dở dang lá đơn tường thuật lại toàn bộ sự việc bị chồng đánh đập, hành hạ dã man, những cơn đau, vết thương và những vết thương bầm tím trên cơ thể chị cộng với căn bệnh tim tái phát khiến chị Vân ngã quỵ xuống bàn. Tức tốc người thân đã đưa chị Vân vào cấp cứu tại Bệnh viện đa khoa tỉnh Quảng Nam ngay chiều 13/7. Ngay sau đó, khoa cấp cứu của bệnh viện đã chuyển chị Vân lên Khoa ngoại chấn thương để theo dõi, điều trị.
Theo VTC
Bi kịch người đàn bà đẹp
Huệ xinh xắn vào bậc nhất thị trấn... (Ảnh minh họa)
Huệ được thừa hưởng vẻ đẹp của cả bố lẫn mẹ, ngày còn nhỏ đã kháu khỉnh, đến tuổi thiếu nữ càng đẹp đẽ, xinh xắn vào bậc nhất thị trấn. Nhiều chàng trai trong thị, ngoài huyện đều si mê Huệ, tỏ tình, đeo bám, cầu hôn...
Thuận về thăm lại thị trấn quê hương hôm trước, thì hôm sau có Huệ, cô gái nhà đối diện cùng đứa con gái lớn của cô ấy cũng về. Thoáng nhìn mặt Huệ chỗ bầm tím, chỗ tấy sưng, Thuận đoán là Huệ lại vừa bị chồng đánh. Thuận vội đưa mắt sang hướng khác, né tránh nhìn mặt Huệ, cũng không dám hỏi han, chỉ ngậm ngùi thương cảm, xót xa. Bởi nếu nhìn kỹ vào gương mặt Huệ, hay hỏi thăm Huệ, sẽ chỉ càng khoét sâu thêm nỗi đau khó bề thoát khỏi của cô ấy, do tình yêu, hôn nhân bất hạnh, vì tình mà gây nên nông nỗi.
Thuận hơn Huệ chừng năm tuổi, nhà cùng phố lại đối diện nhau, từng có những thàng ngày gần gũi thân thiết, rồi dõi theo Huệ mãi về sau, nên tình cảnh của Huệ thế nào, Thuận biết khá rõ. Là con độc nhất của một gia đình thợ may, Huệ được thừa hưởng vẻ đẹp của cả bố lẫn mẹ, ngày còn nhỏ đã kháu khỉnh, đến tuổi thiếu nữ càng đẹp đẽ, xinh xắn vào bậc nhất thị trấn. Nhiều chàng trai trong thị, ngoài huyện đều si mê Huệ, tỏ tình, đeo bám, cầu hôn. Thuận cũng thầm yêu Huệ, song biết mình nhà nghèo, có tranh cũng không được, anh đành mang theo mối tình câm lặng ấy rời khỏi thị trấn ra Hà Nội kiếm việc, lập nghiệp, nhưng lòng vẫn hướng về một tấm nhan sắc đáng yêu lắm của phố huyện quê hương.
Trong đám trai trẻ yêu Huệ, nổi trội, thắng thế hơn cả là cậu Thái, bạn học cùng lớp, cùng trường phổ thông Trung học với Huệ, con một chủ hiệu vàng giàu nhất vùng. Thái vừa đẹp trai, vừa hào hoa, ga lăng, lại con nhà giàu, sẵn tiền ăn diện, hào phóng, chiều nịnh lấy lòng Huệ. Huệ nghĩ, yêu và lấy Thái sẽ được cả con người lẫn hoàn cảnh kinh tế khá giả của gia đình Thái, đảm bảo vững chắc cho cuộc sống dài lâu của cô. Nhất là cô lại thấy Thái luôn tha thiết, mặn nồng với mình, nên Huệ đã chọn lựa Thái trong số rất nhiều chàng trai tỏ tình cầu hôn. Các chàng trai ấy biết không tranh nổi người đẹp với Thái nên dần dần bỏ cuộc đi tìm các cô gái khác, cũng như Thuận đi lấy vợ vậy.
Duy chỉ có Huân, cậu em con nhà chú với Thái là không chịu bỏ cuộc. Là anh em con chú con bác, thuở nhỏ chơi bời thân thiết với nhau, nhưng đến tuổi thanh niên cùng si mê một người con gái đẹp mà họ sinh ra thù hận nhau. Trong cuộc tranh đua quyết giành tình yêu của Huệ thì Huân thua Thái về hình thức. Huân xấu trai, vừa lùn vừa béo, vai u thịt bắp.
Tuy là hai anh em họ, nhưng bố Thái và bố Huân thời trai trẻ đã gặp những hoàn cảnh khác nhau. Bố Thái đẹp trai, tính tình hiền lành, đã lấy được con gái nhà giàu, bố mẹ vợ cho tiền mở hiệu vàng. Còn bố Huân tính tình cục cằn, thô lỗ từ vẻ người đến tính cách, làm nghề lái xe sau đó mở hiệu sửa chữa ô tô. Tuy bố Huân thu nhập khá hơn, song chưa thực giàu, càng không thể là sang vì cả vợ lẫn chồng đều mãi không bỏ được tính cách bỗ bã, cục cằn, chứ không lịch lãm, sang trọng như vợ chồng ông anh.
Do tình yêu, hôn nhân bất hạnh Huệ đã phải chịu đựng những nỗi đau cả về thể xác lẫn tâm hồn... (Ảnh minh họa)
Huệ kén Thái mà không chọn Huân là điều không có gì khó hiểu. Song có điều Huệ không suy tính kỹ, hoặc là do cô không gặp may trong duyên phận, ấy là bố mẹ Thái lại cậy của, muốn kén con dâu ở nơi môn đăng hộ đối, toàn nhăm nhe con gái những nhà giàu trên tỉnh, ngoài Thủ đô, chứ không muốn thông gia với nhà thợ may vốn từ xa xưa đã chẳng giàu, đến thời nay càng khó kiếm tiền. Thái rất yêu Huệ, không chịu nghe theo sự sắp xếp của bố mẹ, mà cương quyết đòi bố mẹ phải cho lấy Huệ.
Trước đó, do sự cám dỗ của lửa gần rơm, Thái khẩn cầu, vòi vĩnh, còn Huệ cả tin, hai người đã có quan hệ với nhau như vợ chồng. Lúc này, để tạo sức ép với bố mẹ, Thái đã bàn cùng Huệ mang thai, sau đó thưa thực với bố mẹ về sự đã rồi, mong bố mẹ cho Thái làm đám cưới với Huệ. Mặc dù vậy, bố mẹ Thái vẫn cương quyết không cho Thái lấy Huệ, lại còn nhân đó mắng Huệ là gái hư, chưa cưới xin gì đã "ăn cơm trước kẻng" và nói rằng đứa bé đã chắc gì là con của Thái.
Bố Thái vờ có việc cần phải ra Hà Nội, hôm sau điện về bảo ốm nặng cần con trai ra ngay để đưa bố đi bệnh viện, tất nhiên là Thái phải đi. Mẹ Thái gọi Huệ đến nhà sỉ nhục, nói rõ thái độ không cho con trai lấy gái hư, sau đó đưa tiền cho Huệ bảo cô đi phá thai. Huệ đã ném trả tiền lại, tủi nhục, tức tưởi ra về. Cũng trong ngày hôm ấy, gia đình Thái dọn ra Hà Nội mở hiệu vàng ngoài đó, để cắt đứt quan hệ của con trai họ với Huệ.
Người đến báo tin này cho Huệ là Huân. Đồng thời Huân nói lời tha thiết yêu, mở rộng vòng tay đón nhận Huệ. Trong đau khổ, hận tình cùng Thái và gia đình anh ta, Huệ đã chẳng còn con đường nào khác là đồng ý lấy Huân.
Chưa đầy 6 tháng sau, Huệ sinh con. Biết không phải con mình, Huân rất uất hận, song vì yêu Huệ nên không nỡ bỏ. Nhưng càng yêu Huân lại càng hận Huệ, những lúc không kìm nén nổi cơn ghen, Huân lại quay ra đánh đập vợ. Huệ muốn từ bỏ Huân nhưng do anh ta khống chế, Huệ không thể bỏ được.
Một thời gian sau đó, gia đình Huân cũng lại chuyển ra Hà Nội lập gara ô tô. Tình cờ, Huệ gặp Thái ngoài phố, tình yêu xưa trở lại, hai người không kìm nén được mình thỉnh thoảng lén lút gặp nhau. Huân theo dõi, bắt được, xông vào đánh Thái, rồi lôi vợ về nhà hành hạ. Có những lần như vậy, Huân đuổi Huệ đi, Huệ dắt con về quê, nhưng rồi Huân lại nhớ vợ, tìm về ép buộc vợ phải trở ra Hà Nội. Huân đe, nếu còn bắt gặp Huệ và Thái tư tình cùng nhau, anh ta sẽ giết chết cả hai người.
Từng chịu đựng những đòn đau độc ác, tàn nhẫn đến vô đạo lý, lương tâm của Huân, Huệ biết điều Huân đe anh ta rất dám làm. Tuy Thái và Huân còn tình anh em con chú con bác, song vì cùng si mê một người đàn bà trẻ, đẹp như Huệ thì Huân dám cả gan liều giết Thái lắm, chẳng khác gì như trong Tam quốc chí, Huệ từng đọc thấy cảnh Lã Bố giết bố nuôi là Đổng Trác chỉ vì tranh nhau người đẹp Điêu Thuyền. Lo cho Thái và cho mình, Huệ không dám đi gặp Thái nữa, nhưng vẫn bị chồng nghi ngờ, thỉnh thoảng lại nổi điên đánh cho một trận nhừ đòn.
Thuận cũng sống ở Hà Nội, biết hết mọi chuyện, rất thương Huệ, nhưng không dám giúp Huệ vì sợ sẽ càng làm cho Huệ khổ thêm bởi gã chồng đầy thú tính, ghen tuông bệnh hoạn.
Theo HPGĐ
Làm người tình của anh nhé! Chẳng nhẽ tôi đã yêu anh ấy sao? Tôi không bao giờ nghĩ rằng, một người đàn ông có học như anh ta lại có thể dở thói trăng hoa với một cô sinh viên non trẻ với tôi như thế! Trên chuyến xe buýt về quê, tôi quen một người đàn ông lớn hơn tôi 16 tuổi. Cũng chẳng hiểu sao, khi...