Gái xinh nức nở ôm bầu vì người tình giàu có ‘biến mất’
Cái bầu lớn lên từng ngày trong sự hồi hộp, chờ đợi một đám cưới hoành tráng như người tình giàu có đã hứa, nhưng càng trông tôi càng thất vọng, bẽ bàng vì anh đã bặt vô âm tín!
Biết bố, mẹ không đủ khả năng bao cho tôi thêm 4, 5 năm nữa để tôi lấy tấm bằng đại học như nhiều bạn bè cùng trang lứa khác, nên tôi chủ động xin phép bố, mẹ cho tôi ra thành phố kiếm việc làm nuôi thân sau khi hoàn thành 12 năm học phổ thông một cách đầy cố gắng.
Bố, mẹ không ngăn bởi sau tôi còn 2 cậu em trai đang tuổi ăn, tuổi học mà kinh tế gia đình chỉ trông vào mấy sào ruộng trồng lúa và một vụ vuông ao nho nhỏ thả vài loại cá vừa lấy cái ăn, vừa bán lấy chút tiền dè sẻ chi tiêu cho cả nhà.
19 tuổi tôi hăm hở, tự tin gia nhập dòng người đổ về thành phố, cái nơi mà chỉ nghĩ đến tôi đã thấy rạo rực, bay bổng bởi mộng đổi đời nếu mình may mắn trụ lại được chốn phồn hoa, giàu sang đó.
Không có nhiều tiền, tôi tìm đến nhà trọ bình dân và chấp nhận ở ghép cùng 2 chị lớn hơn tôi vài tuổi. Cùng cảnh dễ thông cảm, biết tôi mới chân ướt, chân ráo rời quê đi tìm việc cả hai chị đều nhiệt tình giới thiệu cho tôi những nơi cần lao động phổ thông không quá nặng nhọc mà thu nhập cũng tạm ổn.
Lựa chọn, cân nhắc mãi cuối cùng tôi xin được việc làm tại một cửa hàng kinh doanh thời trang dành cho nam giới. Mưa không đến mặt, nắng chẳng đến đầu, được ăn, nghỉ có giờ giấc tôi trắng da, dài tóc, xinh đẹp hẳn lên.
Bà chủ rất hài lòng khi thấy tôi chịu khó học hỏi kinh nghiệm của mấy chị nhân viên đi trước, biết cách tư vấn, níu giữ khách hàng nên hầu như ca trực của tôi khách hiếm khi phải ra về tay không mà thường là họ vui vẻ mở hầu bao đển mua một món đồ nào đó.
Video đang HOT
Con nhà nông quen vất vả từ nhỏ, nay lại có tuổi trẻ, có hoài bão, ước mơ sớm thay đổi hoàn cảnh sống của mình nên tôi cố gắng để hoàn thành công việc của mình một cách tốt nhất. Vì vậy chỉ sau một năm cần mẫn cống hiến cho cửa hàng tôi đã có thể tự lo cho cuộc sống của mình và cuối mỗi tháng còn gửi về quê chút tiền để phụ bố, mẹ nôi 2 em ăn học.
Đang vui vẻ, ríu rít cùng 2 chị thuê trọ mỗi khi tan ca về, tự nhiên các chị lần lượt theo nhau lên xe hoa về nhà chồng. Trước khi chia tay tôi, 2 chị lại một lần nữa nhiệt tình truyền kinh nghiệm rằng muốn chắc chân ở thành phố chỉ có cách kiếm lấy tấm chồng, giàu, nghèo tùy số miễn sao là dâu con chốn phồn hoa đô thị là sướng rồi…
Các chị lớn tuổi hơn tôi, không xinh đẹp bằng tôi mà được hưởng sướng như thế, sao tôi chịu thua kém? Nghĩ là làm tôi bắt đầu lên kế hoạch tìm người đàn ông sẵn lòng cho tôi một bước lên bà càng sớm càng tốt.
Không phải chờ đợi lâu, tôi đã tìm thấy anh trong số rất nhiều khách quen hay ghé mua hàng mỗi khi tôi đứng quầy. Những lời thủ thỉ như mật rót tai cùng những món tiền “tặng em” mỗi ngày thêm nặng tay của anh dành cho tôi đã khiến tôi đặt hết niềm tin vào tình yêu có cánh mỗi lần anh đón tôi đi nhà hàng, khách sạn…
Rồi cái gì đến phải đến khi anh hứa như đinh đóng cột rằng cuối năm nay được ngày lành, tháng tốt anh sẽ đưa tôi về ra mắt bố, mẹ anh và căn nhà hai tầng khang trang trong phố sẽ là của tôi nếu tôi cho anh đi đến tận cùng hạnh phúc!
Cái bầu lớn lên từng ngày trong sự hồi hộp, chờ đợi một đám cưới hoành tráng như người tình đã hứa, nhưng càng trông tôi càng thất vọng, bẽ bàng vì anh đã bặt vô âm tín! Không biết nhà của anh, số điện thoại anh cho cũng không liên lạc được, tôi chỉ còn biết ôm hận, tự trách mình ngu muội…Ý nghĩ trở về quê với bố, mẹ chợt lóe lên rồi chợt tắt, bởi tôi không đủ dũng cảm, không đủ tự tin để cầu xin bố, mẹ tha lỗi cho tôi…
Theo AN TRÍ/Tienphong
Vô ý đòi mua váy giống người yêu cũ của anh trai mà tôi bị chị dâu "bơ" hẳn
Để có thêm phần thuyết phục, tôi còn đưa qua cho chị dâu xem ảnh. Tôi đang vui tươi, hí hửng thì chị dâu buông bát đũa xuống bàn ăn, ngay lập tức rời mâm cơm
Tôi là y tá tại bệnh viện nhi thành phố. Nhà tôi có truyền thống làm ngành y tế, chỉ có anh trai tự chọn con đường khác. Anh làm bên kĩ thuật quân sự, công tác biền biệt nên hay vắng nhà.
Bố mẹ tôi đã nghỉ hưu, chuyển về quê sinh sống. Căn nhà rộng thênh thang ở thành phố chỉ có mình tôi ở. Tuy nhiên, từ khi anh trai tôi cưới vợ thì tôi ở cùng chị dâu. Chị dâu làm bác sĩ chuyên khoa, cùng bệnh viện nơi tôi làm việc. Anh tôi lấy chị ấy một phần vì trước đây, bố mẹ tôi đặt điều kiện là phải chọn vợ trong ngành truyền thống của gia đình.
Chị dâu tôi là người dứt khoát, quyết đoán. Qua bạn bè của chị, tôi hiểu rõ thêm về phong cách làm việc khiến ai nấy đều nể sợ của chị. Trong cuộc sống thường ngày, chị dâu tôi ít nói. Tuy nhiên, chị sống tình cảm, luôn cẩn thận quan tâm đến gia đình chồng.
Chị dâu tôi là người dứt khoát, quyết đoán. (Ảnh minh họa)
Thời sinh viên, anh tôi từng có mối tình đậm sâu với bạn cùng lớp, chị H. Tốt nghiệp xong, chị H chuyển công tác sang hậu cần. Vì xa mặt cách lòng nên họ chia tay. Tôi kết bạn với chị H qua mạng xã hội, thỉnh thoảng vẫn bình luận bài viết của chị ấy. Tuy làm việc trong ngành quân sự khô khan, cứng nhắc nhưng phong cách thời trang của chị ấy khiến tôi thích mê.
Chị dâu hoàn toàn biết việc tôi vẫn liên lạc với người yêu cũ của anh trai. Chị coi đó là bình thường, không để ý, xét nét hay phiền lòng. Tôi vốn thẳng tính, hay thể hiện thoải mái suy nghĩ qua hành động, lời nói của mình. Vậy nên, giờ đây tôi mới áy náy với chị dâu đến vậy.
Cuối tháng, ví tôi rỗng tuếch. Vô tình lướt mạng xã hội, tôi thấy chị H diện chiếc váy dạo phố, cực kỳ dễ thương và bắt mắt. Tôi nhắn tin hỏi, chị H mách nhỏ với tôi rằng váy này đang giảm giá nên "rinh" về ngay.
Cuối tuần, anh trai tôi đi công tác về nghỉ phép. Trong bữa cơm tối, tôi mạnh dạn xin tiền anh trai. Anh sợ tôi tiêu pha linh tinh, cái gì cũng đua đòi nên tôi đã mở hẳn màn hình điện thoại cho anh xem. Nhìn ảnh người yêu cũ, nét mặt anh tỏ rõ sự bất ngờ, sau đó lặng người. Thật sự, hai người họ đã lâu không liên lạc.
Tôi chột dạ nghĩ lại sự vô ý của mình. (Ảnh minh họa)
Để có thêm phần thuyết phục, tôi còn đưa qua cho chị dâu xem. Tôi đang vui tươi, hí hửng thì chị dâu buông bát đũa xuống bàn ăn, ngay lập tức rời mâm cơm. Tôi gọi với theo nhưng chị ấy không đoái hoài.
Anh trai tôi vội đi theo chị ấy, vẫn không kịp để giải thích. Tôi ngồi lại một mình, mới chột dạ nghĩ lại sự vô ý tứ của mình. Có lẽ chị dâu không nói ra nhưng trong lòng vô cùng tức giận bởi hành động quá lố của tôi.
Mấy hôm nay, tôi về sớm nấu cơm, chủ động bắt chuyện nhưng chị ấy không đáp lời. Ở cơ quan, chị dâu chỉ coi tôi như cấp dưới. Cách hành xử của tôi khiến chị ấy không hài lòng, nhưng có nhất thiết chị ấy phải căng thẳng như vậy không? Sai một li, đi một dặm, tôi phải làm thế nào để chị dâu bỏ qua mọi chuyện đây?
Theo Afamily
Tôi muốn quên bạn trai không dành trọn vẹn tình cảm cho mình Gần 2 năm trời, nỗi buồn cứ đeo bám tôi mãi khi hàng ngày thấy anh, thấy sự thân thiết của anh với người phụ nữ khác. Tôi yêu thầm một đồng nghiệp nam trong suốt quãng thời gian dài và vẫn luôn nghĩ mình đơn phương như thế. Tình cảm này tôi cất giữ cho riêng mình và chưa từng chia sẻ...