Gái trăng hoa mất đủ đường
Bị cắm lên đầu chiếc sừng to oành, gia đình cũng từ mặt tôi vì mù quáng bảo vệ cô ấy. Giờ đây.. tôi chỉ là một gã đàn ông tay trắng, âu cũng, là sự trả giá cho sự nhu nhược của chính mình bao năm qua.
Cách đây 6 năm tôi là cậu sinh viên ĐH Kiến trúc Hà Nội thư sinh, trong sáng sống trong sự bao bọc yêu thương của gia đình, thầy cô bạn bè, cuộc sống với bao mộng mơ và lãng mạn, mùi hoa sữa ngày đó nồng nàn trong khí trời se lạnh. Rồi đời sinh viên cũng bước qua để cầm tấm bằng Đại học bước vào cuộc sống thực tế, khác xa với mùi hoa sữa ngày ấy. Tôi đi làm công trình ở Quảng Ninh, đã sống hòa nhập với anh em đồng nghiệp. Một hôm công ty tổ chức đi hát karaoke tôi gặp người con gái với đôi mắt nhìn hút thẳng vào trái tim mình, ánh mắt ấy như thiêu đốt nguồn nhiêm liệu mà tôi chưa bao giờ san sẻ cho ai. Tôi đã hẹn em và hồi hộp đến run người, trời lạnh nhưng không phải vì thế tôi run, mà cảm giác được gặp gỡ người đã thiêu cháy trái tim mình, trái tim điên cuồng chưa một lần được tưới dòng máu dục vọng cứ thôi thúc tôi. Đêm ấy chúng tôi đã lao vào nhau thật cuồng nhiệt, bắt đầu từ đó tôi biết yêu thực sự, chúng tôi đã tâm sự rất nhiều về quá khứ của em.
Em không được may mắn học hành đáng hoàng như tôi, nghỉ học từ lớp 9 và vào Miền Nam lao động, trong thời gian ấy em đã gặp một người ngoại quốc rồi sinh một bé trai nhưng không chung sống với nhau vì người đàn ông này đã có vợ. Khi tôi về nhà em chơi thì gặp bé lên 5, tôi đã thương yêu nó như con mình. Ngày về quê chơi đã hết, em trở lại Miền Nam, đứa bé ở nhà với bà ngoại để bà chăm sóc.
Tôi với vợ thường xuyên bất đồng quan điểm, vợ bộc lộ là con người ghê gớm, nói lời tục tĩu kinh khủng (Ảnh minh họa).
Chúng tôi liên lạc với nhau hàng ngày hằng giò bằng những tin nhắn, cuộc gọi, tôi chỉ biết quá khứ em qua lời kể, không chứng kiến cuộc sống trong Nam của em như thế nào nhưng tôi tin và khuyên em ra Hà Nội để cùng nhau lập nghiệp. Em đã ra sống với tôi từ đó, bươn chải lăn lội kinh doanh thời trang để tạo nghiệp cho em. Tôi là giám sát công trình, cuộc sống cũng hạnh phúc và đủ trang trải nhu cầu cuộc sống. Sống hơn 1 năm, chúng tôi xin gia đình tổ chức đám cưới, bên nhà tôi quyết liệt phản đối vì biết em có đứa con riêng, tôi yêu và quyết định có con cùng em để buộc gia đình phải chấp nhận. Gia đình đã đồng ý làm đám cưới khi em mang thai với tôi, thai nhi là một bé gái. Cuộc sống tươi đẹp cứ trôi qua, tôi cần mẫn làm việc, vợ bán hàng, sinh con. Trong cuộc sống tôi chưa làm gì sai đến mức quá đáng, yêu vợ thương con, chu toàn công việc nhưng vợ bắt đầu bộc lộ lời ăn tiếng nói thô tục, xung mày tao mỗi khi tôi chưa đi làm về trước 6h chiều để cùng nhau chia sẻ việc nhà, rồi tôi xũng hiểu tính vợ và đáp ứng mọi thứ cô ấy muốn.
Thói trăng hoa của cô ấy ngày càng bộc lộ trong ánh mắt khi nhìn người khác, chính ánh mắt ấy đã thiêu rụi trái tim tôi. Tôi bắt đàu ghen nhưng chỉ thoáng qua vì vẫn tin vợ. Khi con gái được hơn 1 tuổi, tôi đã bàn với vợ về quê tôi lập nghiệp, nhà mặt phố, ba mặt tiền ở trung tâm thành phố đang quy hoạch rất phát triển nhưng cô ấy không đồng ý vì sợ về đấy người ta dè bỉu vào quá khứ. Người thân của tôi đã động viên để chúng tôi trở về mở quán ăn đẹp nhất khu, tôi đầu tư cũng hoành tráng. Thời gian đầu kinh doanh phát triển đông khách nên tôi tuyển một em đầu bếp trẻ. Đó là một chàng trai trẻ tuổi theo tôi nhìn bề ngoài vẻ giang hồ, vòng cổ đeo móng vuốt nhưng chỉ suy nghĩ thoáng qua, tôi đang cần người và thấy có thể sử dụng được người lao động này. Tôi với vợ thường xuyên bất đồng quan điểm, vợ bộc lộ là con người ghê gớm, nói lời tục tĩu kinh khủng, tôi cũng quen dần những lời ấy và bỏ qua.
Video đang HOT
Không những thế vợ lại đua đòi mua sắm toàn thứ đắt tiền mặc dù chúng tôi đang nợ tiền ngân hàng để đầu tư quán. Mỗi lần nóng giận là cô ấy lại đập phá, bỏ đi, gia đình tôi không chịu được sự nhu nhược của tôi nên đã từ mặt. Đến hôm vừa rồi, ngày định mệnh của cuộc hôn nhân, tôi có bằng chứng ghi âm của chính tên đầu bếp trẻ đó dan díu với vợ tôi cả năm trời mà tôi không hề hay biết, khi nào cô ấy cũng bảo coi cậu ta như em trai. Vì nói thế nên tôi mặc nhiên để chị em quan tâm nhau trong ăn uống, lúc đau ốm, khi mua sắm.
Có những lúc giác quan thứ sáu mách bảo, thôi thúc nhưng nói ra vợ quát tôi như tát nước vào mặt, tôi nghĩ điều ghê gớm ấy chỉ trong tưởng tượng của mình thôi. Giờ nghĩ lại tôi thấy thật đáng sợ với cái miệng lưỡi và sự trắng trợn của vợ tôi và người thanh niên đó, không tin trên đời này lại có những người như thế. Tôi giúp đỡ tiền bạc cho cậu ta, mua quần áo cho mặc, xin việc cho làm trên công ty tôi để tăng thu nhập, cho mượn xe đi làm, cho vay tiền mua xe máy, ăn chung ngủ chung nhà, đau ốm thuốc thang đều được nghỉ ngơi, vợ tôi quan tâm cậu ta hơn cả tôi nên tôi nghĩ đó là tình người.
Tôi đã đuổi họ ra khỏi nhà trong đêm đó, trong ký ức của tôi hiện về bao sự lừa dối trong quá khứ của vợ. Tôi như kẻ mất hồn, vợ tôi trước đây có láo hàng trăm lần trong lời ăn tiếng nói, trong hành động chợ búa tôi vẫn bỏ qua, người thân góp ý với tôi về việc vợ quá tồi tệ nhưng tôi vẫn bảo vệ cô ấy. Tôi muốn vợ ký đơn và yêu cầu được nuôi con. Như thế cô ấu cũng phải trả một cái giá quá đắt rồi, mất chồng mấy con, mất hết tài sản vì mọi thứ đều đứng tên tôi.
Theo Afamily
Vợ cao tay trị 'gái gọi' của chồng
Không đánh đập, cũng chẳng chửi bới, nhưng chị đã khiến cho ả gái làng chơi kia tái mặt, và ông chồng của chị cũng chừa thói trăng hoa.
ảnh minh họa
Kể từ ngày cưới nhau đến khi đã sống chung ngót nghét chục năm trời, gia đình chị Vy vẫn được mọi người ngưỡng mộ bởi sự thành đạt và hạnh phúc. Chị Vy là mẫu phụ nữ "giỏi việc nước, đảm việc nhà". Chị vừa là một doanh nhân thành đạt, lại vừa là một người mẹ, người vợ mẫu mực.
Hai đứa con của chị, một trai một gái, đều xinh đẹp, khỏe mạnh, học giỏi và ngoan ngoãn. Chồng chị cũng là một giám đốc thành đạt. Những bước đường sự nghiệp của anh không thể thiếu sự hẫu thuận của chị, đằng sau ánh hào quang của thành công, thăng tiến của anh là một người vợ giỏi giang, khôn ngoan và mạnh mẽ.
Một giám đốc tuổi trung niên như chồng chị Vy, thói thường, sẽ có đầy rẫy những cô gái trẻ đẹp theo đuổi, và cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên nếu anh có tới vài ba "phòng nhì". Nhưng người đời có câu "gái có công, chồng không phụ", chị Vy phần vì quá tự tin, phần vì tin yêu chồng, nên không bao giờ nghĩ rằng anh có thể lăng nhăng, trai gái.
Chị Vy cứ nghĩ rằng, chị đã quá hoàn hảo: vừa thành đạt, lại vừa xinh đẹp, khéo léo, biết chiều chồng, không dễ gì tìm đâu được một người phụ nữ như chị, nên người phải lo lắng là chồng chị mới đúng. Anh mới là người luôn phải nghĩ cách giữ vợ.
Thế nhưng, cuộc đời chẳng ai học được chữ ngờ. Chị Vy chẳng thể ngờ được rằng một ngày, chị lại tận mắt thấy chồng mình vào khách sạn cùng một ả gái làng chơi. Chị Vy vẫn dặn lòng không đáng để ghen với hạng người như vậy, và chị biết thừa rằng ả chỉ bám lấy chồng chị vì tiền chứ cũng chẳng vì yêu thương gì, vậy mà chị vẫn ghen đến mất ăn mất ngủ.
Ả chỉ được mỗi cái trẻ, còn lại mọi thứ đều thua xa chị, từ nhan sắc đến vóc dáng, chưa kể ả lại còn quê mùa. Thế nhưng có vẻ như chồng chị đã "say" ả như điếu đổ. Chồng chị đã ngấm ngầm mua xe, tậu nhà để cùng ả chung sống. Anh có vẻ rất tin tưởng vào những lời đường mật của ả nên càng ngày càng sa vào cái bẫy tình mà ả đã giăng ra.
Chị Vy đã vài lần "đánh tiếng" cô ả nên buông tha cho chồng chị, nhưng cô ta không những không biết điều, mà lại còn lên mặt thách thức chị. Ả còn bịa ra một quá khứ mùi mẫn để khiến chồng chị Vy thương cảm, và nói rằng từ khi gặp anh, cô ả đã thay đổi cả cuộc đời, rồi xui anh bỏ vợ để đến với ả... Đến nước này, chị Vy quyết phải vạch trần bộ mặt xấu xa của cô ả và cho chồng mình một bài học.
Chị Vy thuê một cậu trai bao trẻ, đóng vai là một thiếu gia giàu có để tiếp cận cô ả, khiến cho cô ta tin rằng anh chàng này đang say mê mình và sẵn sàng bỏ một khoản tiền lớn để được vui vẻ với mình một đêm. Sau vài lần nhắn tin qua lại với những lời lẽ phỉnh phờ, cuối cùng cô ả cũng đồng ý hẹn gặp chàng trai này ở một khách sạn, và sẵn sàng để anh chàng này thỏa mãn thú vui không bình thường của mình, đổi lại, anh ta sẽ trả một số tiền rất lớn.
Đến khách sạn, cô ả được tiếp đón rất ân cần, có cả một chuyên viên tới massage thư giãn cho cô ta trong thời gian chờ đợi. Sau đó, cô ta được yêu cầu thay một bộ đồ ngủ như trong các bộ phim kích dục và bị bịt mắt, trói chân tay vào giường.
Vì số tiền lớn hứa hẹn được trả, cô ta vui vẻ làm theo. Nhưng người tới gặp cô ta tối hôm đó không phải anh chàng đẹp trai, mà lại là chị Vy và... một chiếc sextoy.
Sáng hôm sau, cô ả ra về hí hửng với số tiền lớn mà không hề biết chuyện gì đã xảy ra đêm qua. Cô ta còn liên tục nhắn tin, gọi điện vào số máy của chàng thiếu gia trẻ để hẹn gặp tiếp. Tất cả những tin nhắn và cảnh quay tối hôm đó ở khách sạn đã được chị Vy chuyển cho chồng mình, với lời nhắn ngắn gọn: "Gái gọi không bao giờ thay đổi bản chất".
Chồng chị Vy đã khá choáng váng và bẽ bàng với vợ. Anh không ngờ chị cao tay như vậy. Nhưng điều làm anh kiên quyết ruồng bỏ ả gái làng chơi kia không phải bởi cô ta đã chấp nhận ngủ với người đàn ông khác vì tiền, mà vì anh tự ái khi thấy... mình không bằng một cái sextoy.
Những hình ảnh đó cũng được gửi tới cho cô ả kia, và cô ta đã "lặn mất tăm" sau khi biết mình đang đối đầu với một bà vợ "không phải dạng vừa".
Theo Dân Việt
Tiền này em tự tay kiếm được, chứ không phải ngủ với người khác! "Chúng ta đã có tiền làm phẫu thuật, đây không phải tiền em ngủ với đàn ông mà có, đây là tiền chính tay em kiếm được." Cô là một người đàn bà hư hỏng. Đây là sự thật mà hầu hết tất cả mọi người đều phải công nhận. Hư hỏng đến mức nào ư? 17,18 tuổi đã vác bụng chửa, sau...