Gái hư cãi lý gái ngoan
Gái ngoan sống hết mình vì đàn ông và cung phụng họ để giữ chân họ. Gái hư sống hết mình chỉ vì bản thân mình.
Một ngày, những nàng gái ngoan thấy cần phải chỉnh đốn lại tư tưởng cũng như cách nghĩ của những ả gái hư. Cái gì cũng phải làm theo những tiêu chuẩn chung của xã hội.
Gái ngoan: Phụ nữ đong đưa, quyến rũ đàn ông bất kể như thế nào cũng là điều không nên làm. Chúng ta cần giữ cho mình giá trị. Đong đưa, mời gọi đàn ông khác nào tố cáo với họ rằng chúng tôi đang khao khát các anh lắm! Không có các anh, chúng tôi không thể sống nổi…
Gái hư: Thì đúng là thế rồi còn gì. Phụ nữ không cần đàn ông thì cần gì? Chị nghĩ mình bị les à? Cần thì nói là cần, hơn ối người cần nhưng tỏ vẻ không cần để làm ra vẻ mình cao sang. Cuối cùng, chị vẫn là vợ, vẫn làm đầy đủ những việc tôi làm với một người đàn ông. Chị chỉ nghĩ khác với tôi về việc đó chứ hành động cuối cùng có khác tôi đâu nhỉ?
Gái ngoan: Nếu tôi có làm việc đó như cô nói, nghĩa là lên giường với một người đàn ông thì đó là người đàn ông duy nhất của tôi. Cuộc đời người phụ nữ, chỉ cần một người đàn ông bên cạnh mình, là chồng mình, không nhất thiết phải liếc mắt với tất cả những người đàn ông khác. Như thế là bệnh trong suy nghĩ.
Nếu phụ nữ là hoa thì tự thân bông hoa đó đã đầy đủ sắc, hương, đủ sức quyến rũ ong bướm rồi. Khi một con bướm đậu vào, bông hoa đó sẽ chuyển qua thời kỳ kết nhụy và cho trái. Bông hoa đó không thể cứ tìm cách nở mãi quyến rũ ong bướm và sau đó là tàn đi nhanh chóng. Rõ ràng là cô đang hạ thấp giá trị cuộc đời mình rồi còn cãi cố.
Gái hư : Hoa được sắc, được hương nhưng vẫn phải lung lay trước gió, vẫn phải nhờ gió giúp mình lả lơi. Chẳng có bông hoa nào đứng yên đợi ong bướm đến. Khi hoa đong đưa, gió sẽ giúp hoa lan tỏa mùi hương xa hơn, quyến rũ hơn. Ong bướm thấy hoa như vậy mới vui, mới đến gần.
Chị thích một bông hoa đứng yên và coi đó là giá trị, cứ cho là như thế. Nhưng hiển nhiên là chị không hiểu bản chất của nó. Chị thích là một người phụ nữ lúc nào cũng tỏ ra nghiêm chỉnh trong tư duy, đó là việc của chị. Nhưng trước tiên, chị hãy là một người phụ nữ đi đã. Phụ nữ thì phải được yêu, được chiều, được chăm sóc bởi đàn ông.
Chẳng ai giới hạn việc chăm sóc đó là của một người đàn ông cả. Chị nghĩ một người đồng nghiệp nam khen chị mặc cái váy sexy là cợt nhả, là ý đồ xấu. Tôi lại thấy điều đó thật thú vị. Điều căn bản là: Nếu chị thích làm một bà gà cáu bẳn từ khi chị vẫn còn tuổi xuân thì cũng đừng bắt tôi thích suy nghĩ đó của chị.
Chị hạnh phúc theo cách của chị, em hạnh phúc theo cách của em (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Gái ngoan: Bởi thế người đời mới phân biệt tôi là gái ngoan còn cô là gái hư. Cô mất rất nhiều thời gian để nghĩ việc quyến rũ đàn ông. Nhưng tôi dùng thời gian đó để giúp trí tuệ mình phong phú hơn. Đàn ông vẫn luôn chọn những người phụ nữ như tôi làm vợ. Ít người lấy tiêu chuẩn như cô làm một người vợ hiền lắm.
Gái hư: Tôi đính chính điều chị nói: Đàn ông thời phong kiến không dám chọn những người phụ nữ như tôi làm vợ vì họ coi trọng tai tiếng. Nhưng đàn ông thời nay, họ “khôn” hơn rồi. Họ cần những người như chị về làm ô sin cho họ. Nhưng họ cần những người như tôi để làm người tình, người tri kỷ. Chị vùi mặt sau cái bàn ở công sở và cái bếp ở nhà; tôi lại vui vẻ shopping đâu đó, khoác vai người đàn ông quyền lực hoặc có tiền ở một nơi sang trọng.
Chị sống hết mình vì đàn ông và cung phụng họ để giữ chân họ. Tôi sống hết mình chỉ vì bản thân mình. Cuộc đời này ngắn ngủi, tôi yêu bản thân tôi trước khi ai đó thuyết phục được tôi hi sinh vì một người đàn ông. Bản chất ai cũng phải suy nghĩ cho mình trước.
Tôi không dại dột hi sinh vì một người đàn ông bất kể anh ta xứng đáng hay không xứng đáng giống như chị đã và đang làm. Anh ấy sẽ được tôi dịu dàng, nhẹ nhàng, chiều chuộng nếu anh ấy cũng đối xử với tôi như vậy. Tôi tự hào mình là một người phụ nữ hư.
Gái ngoan: Những suy nghĩ như cô nghĩ là suy nghĩ dầy ăn mỏng làm. Ai cũng phải lao động thì mới tiến hóa được cô ạ. Người ta hơn nhau bởi những trải nghiệm của cuộc sống. Tôi có thể là một người phụ nữ phải trải qua những giờ lao động vất vả, những giờ phút chăm sóc chồng con bận rộn. Nhưng tất cả những thứ đó đều thuộc về tôi, không có thứ gì phù du cả.
Cô nhầm một điều cơ bản trong cuộc sống là đánh giá thấp lao động. Những thứ mình không làm ra, không cố gắng vì nó thì không bao giờ thấy được nó quý giá. Cô bảo đàn ông chăm sóc mình, thực chất, họ đang chăm sóc một món đồ vật. Giá trị của ta là thế đấy!
Gái hư: Thôi chị ơi, chị đừng lấy cuộc sống của chị áp vào cuộc sống của em. Chị hạnh phúc theo cách của chị, em hạnh phúc theo cách của em, làm gì có mẫu số chung nào cho hạnh phúc.
Mà, suy cho cùng, gái ngoan và gái hư như răng và lưỡi ấy. Lưỡi thì mềm, răng thì cứng. Lưỡi là thiểu số, răng là đa số. Răng thẳng, lưỡi uốn cong được. Răng có thể mất, nhưng lưỡi thì không thể mất.
Nhưng dù sao, răng và lưỡi cũng là chị em. Cuộc sống này cần cả răng và lưỡi, không bỏ được cái nào đâu chị. Gái ngoan cũng cần mà gái hư cũng cần. Cái lưỡi không thể trách cái răng sao đứng ngoài cản trở lưỡi. Răng cũng không thể đe nẹt lưỡi vì lưỡi không trung thành như răng.
Gái ngoan: Đúng là những người như cô thật ngoan cố. Tôi bận rồi. Sẽ có lúc tôi lại nói chuyện với cô sau.
Gái hư: Chị thấy chưa, không thay đổi được gì đâu. Mong chị luôn vui vẻ!
Theo 24h
Cái giá phải trả của một "gái hư"
Chị ân hận vô cùng. Giờ đây chị đã mất tất cả, gia đình bao đời gia giáo nay vì chị mà hoen ố. Chị muốn trốn chạy để gạt bỏ cái "danh" gái hư của mình...
Chị sinh ra trong một gia đình gia giáo, cả nhà làm nghề "gõ đầu trẻ" từ đời ông nội. Là con gái duy nhất nên chị được ba mẹ rất cưng chiều. Học xong Đại học sư phạm 1, chị được phân công về dạy ở trường cấp 3 gần nhà.
Chị xinh đẹp, dịu dàng, có công ăn việc làm ổn định, lại là con nhà gia giáo nên đương nhiên rơi vào tầm ngắm của rất nhiều đám "mối mai" trong thị trấn. Trong các mối dẫn đến ấy, chị ưng anh nhất. Anh to cao, đẹp trai, công việc ổn định, con nhà gia thế. Nói chung là "đôi lứa xứng đôi" theo nhận định của mọi người.
Lễ cưới và đêm tân hôn của chị diễn ra êm đẹp. Chẳng ai mảy may biết gì về cái quá khứ huy hoàngcủa một cô gái hư là chị cả...
***
Nhận giấy báo trúng tuyển Đại học, chị khăn gói xuống Thủ đô và bắt đầu cuộc sống "thỏa chí tang bồng" đúng như mơ ước từ thuở nhỏ.
Qua người bạn cùng lớp, chị gặp Hùng. Càng nói chuyện với Hùng, chị càng thấy anh dễ thương, thú vị. Trái tim chị không ngừng rung động ngay cả khi không ở bên anh. Và chị nhận lời yêu một cách chóng vánh.
Những cái nắm tay, những nụ hôn nồng nàn khiến chị run rẩy, ngây ngất vì hạnh phúc. Rồi như bao đôi tình nhân khác, cái ngày hai người hẹn hò ở... trên giường cũng đến. Chị đã trao cái quý giá nhất đời con gái cho Hùng. Sau lần ấy, chị và anh hẹn hò nhiều hơn, chủ yếu là trong nhà nghỉ.
Trễ kinh một tháng làm chị rất lo lắng. Chị mua que thử, hồi hộp, nín thở chờ đợi một kết quả "sạch". Nhưng cuối cùng chị đã chết sững khi nhìn thấy trước mặt mình là hai vạch hồng hồng nổi lên. Hoang mang, sợ hãi, lo lắng mà không biết làm thế nào, chị gọi điện cho Hùng. Anh ta im lặng hồi lâu rồi bảo tối sẽ đến nói chuyện.
Chị cứ chờ mãi, chờ mãi, điện thoại thì anh ta không nghe máy, chị nghĩ Hùng đang trên đường đến. Chị sốt ruột đến mức đi bộ ra hẳn đầu ngõ chờ. Mãi vẫn không thấy anh đâu, chị điện tiếp thì "thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...". Chị cay đắng nhận ra anh ta đã rũ bỏ chị như vật phế phẩm, như một cô gái hư đúng hiệu.
Đau đớn, chị cứ đứng dưới trời mưa phùn mà khóc. Đúng lúc ấy có một gã đàn ông ngồi trong quán cà phê cạnh đó đã chạy ra che ô cho chị, rồi hỏi han mấy câu linh tinh chị không nhớ.
Chị chỉ còn nhớ trong giây phút ấy, chị đã buông ra một câu rất rồ dại: "Anh có muốn ngủ với em không?". Và còn điên rồ hơn khi chị đã lên giường với gã đó ngay đêm hôm ấy. Chị không hiểu sao lúc ấy chị lại làm thế. Vì muốn trả thù đời hay vì chị đã bị nhiễm cái "máu" gái hư từ lúc nào rồi?!
Sáng hôm sau, chị đi "giải quyết" cai thai trong niềm đau đớn, ê chề. Năm ấy, chị học năm thứ 2 đại học. Từ đó đến lúc ra trường, chị đã đi "giải quyết" 3 lần nữa. Lần cuối cùng, "giải quyết" xong một thời gian ngắn, chị còn tiện thể nhờ bác sỹ "vá" lại cái "ngàn vàng" để về quê làm "gái ngoan".
Chị không thể kiềm chế ham muốn dục vọng của mình, và chính điều đó đã làm cho cuộc đời của một cô gái hư càng ngày càng "xuống cấp" (Ảnh minh họa).
Về quê, chẳng ai hay biết về bản chất "gái hư" trong chị. Đêm tân hôn, chị trở thành "trinh nữ" thực sự. Khi thấy chồng lần mò cởi áo mình, chị thỏ thẻ ngại ngùng: "Anh tắt đèn đi không em xấu hổ?".
Chồng chị thăm dò: "Vợ chồng với nhau có gì mà em ngại". Chị lại thẽ thọt: "Nhưng đây là lần đầu tiên của em...". Chồng chị hạnh phúc vô bờ khi thấy vợ vẫn còn nguyên vẹn...
Thời gian sau đó, anh chăm sóc chị rất tốt. Nhưng chuyện gối chăn, chồng chị có phần hơi "yếu". Chị cũng muốn mình ngoan hơn, chỉ biết có chồng bởi dẫu sao chị cũng là cô giáo, vả lại sống ở quê lớ ngớ mà để mọi người biết về chuyện cũ thì chị hết cả đường sống. Lúc ấy, chỉ còn cách "đeo mo vào mặt" hoặc biệt tích như mấy phụ nữ từng bị bắt quả tang ngoại tình.
Nhưng những cuộc ái ân giữa vợ chồng ngày một thưa và ít đi khiến chị không thể kiềm chế ham muốn dục vọng của mình. Và chính điều đó đã làm cho cuộc đời của một cô gái hư càng ngày càng "xuống cấp".
Trong trường chị dạy có một thầy giáo thể dục rất đẹp trai. Đồng nghiệp ấy hơn chị 2 tuổi. Anh cũng vào công tác tại trường cùng đợt với chị và đặc biệt anh ta có đôi mắt vô cùng ướt át.
Các lần họp hành trong phòng hay vô tình chạm mặt nhau ngoài sân trường, chị cứ bị đôi mắt khó nói kia thu hút. Điều lạ là mỗi lần nhìn trộm anh ta, chị đều bắt gặp nụ cười rất bí hiểm hay cái nháy mắt đầy ẩn ý của đồng nghiệp.
Chị mơ tưởng về đồng nghiệp ấy mỗi ngày. Một lần, chồng chị đi công tác, chị đã mạnh dạn gọi điện rủ thầy giáo kia đến nhà chơi và giở trò "quyến rũ" đồng nghiệp. Nói là "quyến rũ" nhưng thực ra cả hai đều "tình trong như đã, mặt ngoài còn e" nên nhanh chóng hiểu ra vấn đề.
Thật không may, đang lúc lả lơi với thầy giáo đẹp trai, chị đã bị bắt quả tang bởi chính chồng mình. Trên đường đi công tác, do quên hồ sơ gói thầu nên chồng chị phải quay về nhà lấy và đã chứng kiến toàn bộ vụ việc.
Sau khi bị chồng chị đấm cho một quả tím mặt thì thầy giáo trẻ nhanh chân vơ quần áo chạy mất. Còn chị thì được chồng cho một trận nên thân.
Nhưng điều đó chưa nhục nhã bằng sự trả thù sau này của chồng chị. Có lẽ vì quá đau đớn khi bị chị phản bội, chồng chị dắt tay chị về trả cho bố mẹ đẻ và rêu rao về cuộc tình nhơ nhuốc của chị với anh chàng đồng nghiệp kia.
Bao lời dèm pha, dè bỉu mà lần đầu tiên trong đời chị "được" nghe. Chị thấy không sự nhục nhã nào bằng. Cái thị trấn nhỏ như lòng bàn tay lại bắt đầu sôi sùng sục bàn tán về chuyện gái hư giả bộ ngoan ngoãn để "đong" trai. Không thể chịu đựng được sự dè bỉu của học sinh và giáo viên trong trường nên chị đã xin nghỉ việc.
Bố mẹ chị cũng vì vụ ngoại tình động trời của chị mà bị thông gia và gia đình, họ hàng của người thầy giáo kia đến chửi bới, sỉ vả không tiếc lời... Mẹ chị ốm liệt giường, còn bố chị thì trở nên trầm tư, không dám gặp gỡ ai.
Chị ân hận vô cùng... Giờ đây chị đã mất tất cả, gia đình bao đời gia giáo nay vì chị mà hoen ố. Chị muốn trốn chạy để gạt bỏ cái "danh" gái hư của mình...
Theo Afamily
Những điều gái hư dạy bạn Gái hư hỏng xấu xa là người phụ nữ hơn ai hết biết cách triển khai một kế hoạch, dám ước mơ và dám thực hiện, luôn sẵn sàng hành động ở một mức độ tích cực nhất. Nàng Lọ Lem rốt cuộc ế chồng. Bạch Tuyết chẳng khá khẩm gì hơn. Hoàng tử đã cắm sổ đỏ đánh bạc và thường về...