Gái ế sốc nặng sau cưới
“Cứ nghĩ tới việc cả đời phải chết dí với một người đàn ông tính cách vô tâm thế này, thà ở vậy còn hơn”, chị ngao ngán thở dài.
Biết thế ở vậy còn hơn
29 tuổi, dù còn rất muốn thong dong đi chơi đây đó, cuối tuần tụ tập cà phê nhưng nhìn cảnh bạn bè tay bồng tay bế, cha mẹ mặt mũi buồn xo mỗi khi nhẹ nhàng hỏi chuyện chồng con đã thấy con gái cắn cảu “chưa chưa, đừng hỏi con nữa”, chị quyết định lấy Tuyên.
Chị quen anh trong một cuộc họp báo, hôm ấy anh ngồi ngay cạnh chị. Ấn tượng đầu tiên chị thấy anh là người đàn ông khá ga lăng. Hôm đó, chị tới muộn và anh đã sẵn sàng nhường chỗ cho chị. Sau vài lần tình cờ gặp nhau, chị dần cảm mến anh. Thế rồi qua một thời gian ngắn, anh chị nên duyên vợ chồng. Ai ai cũng mừng cho chị, nhất là bố mẹ chị như trút được gánh nặng về “quả bom ế”.
Từ lúc yêu tới lúc cưới vỏn vẹn có 7 tháng, có lẽ vì điều này khiến bây giờ chị hối hận. Càng ngày, chị càng chán ngán anh chồng ga lăng dạo nọ. Nếu như trước đây, mọi nguyện vọng, nhu cầu của chị dù nhỏ thế nào, dù lớn đến đâu, anh đều cố chiều lòng người yêu thì sau cưới, chị thấy mình như bị lừa.
Một lần, chị háo hức nhắn nhủ muốn cùng anh lên vườn đào để chụp ảnh, anh “tương” ngay một câu: “Già khú đế đại vương còn xì tin thế! Ở nhà cho ấm em nhé”.
Thế rồi, trước đây, anh còn hoan hỉ mong cưới thật nhanh để sau được vợ chăm sóc, nấu món này món nọ ăn cho cải thiện vóc dáng, giờ thì anh đi ngút ngàn từ hết Cần Thơ tới Hàn Quốc, kể cả anh có ở công ty thì muộn mới ló mặt về, việc chờ cơm trong đêm tối là điều chị thường xuyên phải làm.
Video đang HOT
Rồi thì trước đây cứ khi nào chị giận dỗi là anh xuống nước, cuống cuồng dỗ dành, giờ thì anh mặc kệ luôn, bỏ ra phòng khác chơi game, thậm chí có lúc chị bắt quả tang anh xem phim sex rồi ngủ quên từ lúc nào không hay. “Cứ nghĩ tới việc cả đời phải chết dí với một người đàn ông tính cách vô tâm thế này, thà ở vậy còn hơn”, chị ngao ngán thở dài.
Tưởng “thơm tho” hóa ra “siêu bẩn”
Cùng cảnh cưới khẩn trương, chị Hoa cũng rơi vào tình thế dở khóc dở cười sau khi kết hôn. Ngót nghét 30 cái xuân xanh, chị Hoa vẫn rất trẻ trung, phơi phới cười đùa.
Đám bạn phát ghen lên vì nếu như cuối tuần ai cũng phải bận rộn trông con thì Hoa tung tẩy vác máy ảnh khắp các phố phường, ngõ ngách để thỏa mãn sở thích của mình. Không những thế, chị còn là một “tay bếp” cừ khôi. Ngoài công việc, chị dành thời gian làm bánh, nấu những món cầu kì và trang trí nhà cửa tươm tất. Tóm lại, chị là một cô gái vừa hiện đại, lại vừa truyền thống.
Thế nhưng, khi được cô bạn thân giới thiệu với Quyết, Hoa vui lắm và chắc mẩm đây chính là ý trung nhân của chị, không muốn để tuột khỏi tay. Tiêu chuẩn chọn chồng của chị khá “sang”: Đẹp trai, cao hơn chị 1 cái đầu, trí thức, thông minh, có tiền, và đặc biệt luôn phải “thơm tho”. Gặp bao chàng, chẳng ai đáp ứng được đầy đủ các điều kiện này và đương nhiên chị lắc đầu quầy quậy. Thế nhưng anh Quyết lại có vẻ hội tụ đầy đủ mấy cái “món” đó. Sau một thời gian tiếp xúc, Hoa cứ ngỡ: “Hiểu anh tới tận lòng bàn tay”, cưới nhau về chỉ 2 tháng, Hoa khóc nỉ non, trách bạn thân “chơi đểu”.
Trước anh Quyết “thơm tho”, chỉn chu là thế nhưng sau cưới anh “hiện nguyên hình” là một gã “siêu bẩn”. Chị vỡ lẽ khi biết anh có một tuyên ngôn mặc định làm chân lý: 1 tuần – 1 lần tắm. Cứ tưởng hè mới đáng sợ nhưng mùa đông anh còn khiến chị khiếp hãi hơn, chị ngửi rõ mồn một mùi “hách từ trong nôi” của anh. Khi đi làm về, anh tót luôn cả đôi bít tất “truyền kỳ tháng”của mình chui thẳng vào chăn. Chị góp ý, hôm sau anh hoan hỉ vác về mấy chai lọ nào là lăn nách, xịt thơm cho đúng “phẩm chất quý ông”. Cứ khi nào gần vợ là anh phi ngay ra đứng nghiêm trang trước gương xịt lấy xịt để. Anh coi đó là xong nhiệm vụ.
Góp ý chân thành để xây dựng hạnh phúc
Ai cũng có thể vấp phải hội chứng “sốc sau cưới”, gái ế không phải là trường hợp ngoại lệ. Tức là trong một khoảng thời gian ngắn, họ khó có thể phát hiện ra được tật xấu của một nửa mình chọn. Nhưng khi phát hiện ra xong thì sự đã rồi.
Trong hoàn cảnh này, chuyên gia tư vấn tâm lý cho rằng, tình yêu trong mỗi giai đoạn sẽ có những điểm khác nhau. Khi yêu, người ta thường xây dựng hình ảnh đẹp long lanh về bản thân trong mắt “nửa kia”. Hơn nữa, cơ chế tâm lý khi đó sẽ khiến cả hai dễ dàng bỏ qua, tha thứ những điều không ổn về nhau. Nhưng khi chung sống, con người thật, thói quen tốt xấu thật của hai bên đều dần hiện ra rõ mồn một. Những thói quen sống khác biệt, sự vô tâm cũng dễ khiến gia đình nhỏ bị lung lay, hai người va chạm. Tóm lại, người trong cuộc thay vì buông xuôi, muốn ra sao thì ra, nên góp ý chân thành, trao đổi thẳng thắn, nghiêm túc với nửa bên kia ngay từ đầu để cuộc sống gia đình được êm ấm và hai người cũng bớt chán nản nhau hơn.
Theo VNE
Hãy cho em nhớ anh thêm chút nữa
Chỉ nhớ một chút thôi để lòng bình yên đối diện với những giông tố của cuộc đời. Lâu lắm rồi em không viết, bởi em sợ rằng những dòng tâm sự lan man sẽ khiến mình trở nên yếu đuối và ngập chìm trong những xúc cảm yêu đương. Em từ bỏ thói quen viết nhật ký hàng ngày cũng giống như cái cách mà em đã từ bỏ anh, tuy chủ động nhưng lại là một điều mà bản thân không hề muốn. Em đã cố gắng để không nhớ, không đau, đã cố gắng để khiến mình trở nên mạnh mẽ. Thật sự thì em đã làm rất tốt, cho tới ngày hôm nay...
Em cũng chỉ là một người bình thường giống như bao nhiêu người con gái khác, ấy vậy mà tại sao cứ luôn phải chịu đựng những điều "bất thường" mà số phận cố tình áp đặt cho mình. Em mệt mỏi lắm rồi, muốn buông xuôi tất cả lắm rồi, nhưng lúc này em chỉ được phép tiến lên, không được phép dừng huống hồ là lùi lại. Em khó chịu với cái mớ bùng nhùng của miệng lưỡi thế gian, ngột ngạt trong lớp lớp áp lực và gánh nặng của cuộc sống đang vây bủa lấy mình. Không phải là em không biết cách để thoát ra nhưng con đường ấy quá dài còn lúc này thì em đang cảm thấy kiệt sức.
Bỗng dưng em thấy thèm cái cảm giác được ngồi trên một bãi biển trải dài miên man bất tận, tựa đầu vào bờ vai ấm của anh và nghêu ngao hát những câu chẳng có ý nghĩa gì. Chỉ có riêng hai đứa mình cùng với bãi biển về đêm và những con sóng bạc đầu cứ nối tiếp nhau xô hoài, xô mãi... Kỷ niệm của chúng mình đẹp và bình yên biết bao phải không anh?! Có lẽ đối với em thì đó là những giây phút hạnh phúc nhất trong cuộc đời, nhưng tiếc rằng em chỉ có thể nhớ về nó giống như cái cách mà buổi sáng thức dậy người ta tiếc nuối một giấc mơ quá đỗi ngọt ngào đang còn dang dở.
Kỷ niệm của đôi mình quá đỗi bình yên (Ảnh minh họa)
Mình đã yêu nhau thật nhiều nhưng có nghĩa gì đâu khi đôi ta vốn chẳng phải là một cặp dành cho nhau. Trong cuộc chiến không cân sức này vị thần tình yêu đã ngay lập tức bị hai vị thần mang tên cuộc đời và số phận đánh bại, để rồi mặc dù chẳng tâm phục khẩu phục nhưng cuối cùng đành phải ngậm ngùi bỏ đi. Ngày ấy em nói lời chia tay bởi vì đối với hoàn cảnh của em thì đó là sự lựa chọn tốt nhất, còn anh lại bất lực từ bỏ bởi người con gái mà mình yêu đã phũ phàng buông tay. Em cũng xót xa lắm chứ, nhưng thà làm anh đau đớn còn hơn để người mẹ cả đời đã tảo tần vất vả nuôi em khôn lớn phải thêm khổ tâm, suy nghĩ vì mình.
Bởi đó là lựa chọn của chính mình nên em không có quyền được yếu đuối. Đôi lúc em mạnh mẽ thật đấy, nhưng cũng có khi là do em tự đeo cho mình một lớp mặt nạ mang tên vui vẻ để đối diện với cuộc đời. Em còn biết bao việc phải làm, còn biết bao nhiêu người phải chăm sóc, bởi vậy nên em không được phép ích kỷ mà tỏ ra yếu đuối hay muộn phiền. Em cứ thế gồng mình lên chống đỡ những khó khăn mà cuộc đời này liên tiếp dội xuống, cho đến tận bây giờ...
Chẳng phải tự dưng mà em nhớ anh, chẳng phải tự dưng mà những kỷ niệm êm đềm ngày đó lại tìm về khiến cho trái tim em quặn thắt. Em biết lúc này mình đang yếu lòng, em biết lúc này mình chỉ muốn nhấc điện thoại lên để được nghe thấy giọng nói ấm áp đó. Em cần anh ở bên cạnh mình để giống như ngày xưa, để em lại được quan tâm và san sẻ. Trong lúc suy nghĩ không sáng suốt em đã định bấm số gọi, nhưng rồi nỗi sợ hãi mong manh và vô hình thẳm sâu trong suy nghĩ đã kịp ngăn em lại, tay em buông điện thoại, còn tim thì vừa xót vừa đau.
Em bỏ chạy khỏi cuộc tình ngọt ngào của chúng mình để trở về với thực tại (Ảnh minh họa)
Mình đã chia tay, đó là sự thật, và một điều còn thật hơn gấp bội là bây giờ anh đã thuộc về người ta, về một người con gái mà em chưa hề gặp mặt. Em chẳng biết liệu anh có quay về nếu như lúc này em níu kéo, có thể có mà cũng có thể không, nhưng níu kéo để mà làm gì nếu như chính em cũng không chắc chắn về cái điều mà mình đang mong muốn. Có lẽ em chỉ cần bờ vai đủ mạnh để dựa dẫm một lúc, để được tiếp thêm sức mạnh và ngay sau đó lại đứng lên tiếp tục chiến đấu với những giông bão mà cuộc đời đã đẩy tới cho mình.
Có lẽ đó là tất cả những gì mà lúc này đây em đang khát khao có được và nếu như chỉ đơn giản là thế thì chẳng có lý do gì để em liên lạc và khiến cho trái tim anh dậy sóng vì mình. Em tự nhủ với lòng rằng cho dù thế nào thì cũng không được ích kỷ, đừng vì một phút giây yếu đuối của mình mà khiến cho những người khác phải đau lòng. Người con gái ấy chẳng có tội tình gì để mà phải chịu khổ vì những hành động bồng bột của em anh nhỉ, còn anh, anh cũng chẳng có tội tình gì để mà phải khó xử, dằn vặt vì một cô người yêu cũ đã từng rất tàn nhẫn với mình.
Em vẫn luôn tin rằng mình là một người con gái bản lĩnh lắm, bởi thế nên nhất định em sẽ tự đứng dậy, sẽ tự vượt qua được tất cả những cảm giác mệt mỏi, khó chịu đang vây bủa lấy mình. Còn lúc này, hãy cho em nhớ anh thêm chút nữa, chỉ cần một chút thôi để trái tim lắng lại, để lòng cảm thấy bình yên mà đối diện với những giông tố của cuộc đời.
Theo Eva
Hãy trở về bên em Người ta vẫn nói tình đầu là tình dang dở thật đúng với chúng ta anh nhỉ. Anh mong em hạnh phúc đó là lời anh nói lúc chúng mình chia tay nhưng anh đâu biết rằng em có hạnh phúc khi xa anh hay không hay lại càng đau khổ hơn. Anh à! Khi em viết những dòng này cho anh, em...