Gái có thì, sao tôi chờ đợi anh mãi được
Tôi đã chờ đợi anh 5 năm rồi, giờ gia đình nhà trai lại muốn tôi đợi thêm hai năm nữa. Ba anh còn nói yêu được thì yêu, không thì bỏ.
Tôi đang cần lời khuyên cho cuộc tình của tôi kéo dài 5 năm nên chờ đợi hay dừng lại. Tôi và bạn trai tôi quen nhau 5 năm, nhưng nói ra thời gian gặp mặt điếm trên đầu ngón tay vì anh đi làm xa. Từ lúc quen tôi thì mỗi năm anh về được một lần thời gian thì được một tháng hay ít hơn vì anh còn về với gia đình mình.
Năm nay tôi 27 tuổi, anh 32 tuổi chúng tôi đã dự tính làm đám cưới trong năm 2015 vì chờ hết tang của bà nội anh (khoảng một năm) vì thời gian hai đứa quen nhau cũng lâu và cũng được gia đình hai bên đồng ý.
Trong thời gian đó, tôi cảm thấy buồn vì không có anh bên cạnh, mỗi lần ra đường thấy người ta đi có cặp có đôi mà thấy tủi thân cho mình. Cả những ngày lễ tình nhân hay sinh nhật tôi đều không có anh bên cạnh nhưng tôi cũng chấp nhận yêu anh và chờ đợi ngày anh về để tôi có thể khoác lên mình bộ áo cô dâu.
Chúng tôi dự định làm đám cưới xong rồi anh đi làm thêm hai năm để kiếm thêm số vốn để sau này vợ chồng làm ăn. Tôi đã chấp nhận chờ đợi anh và bỏ qua cơ hội để đi sang với chị tôi và từ chối lời yêu của nhiều người.
Nhưng mọi sự tính toán của chúng tôi bị ba anh và họ hàng anh thay đổi đột ngột, ba má anh đã đồng ý cho cưới nhưng khi về quê nội thì ba anh nghe lời họ hàng nói phải để tang 3 năm mới được làm đám cưới (có nghĩa là tôi đã chờ được một năm rồi giờ phải thêm hai năm nữa). Họ hàng nhà anh nói vì ba anh là con trai đầu nên không được làm đám cưới. Nếu làm thì họ hàng chê trách và nói ba anh là bất hiếu, tang mẹ chưa nguội đã làm đám cưới cho con.
Tôi đã chờ đợi anh 5 năm nhưng ba anh không quan tâm điều đó nếu tôi chờ đợi thêm, nhưng lỡ xảy ra chuyện gì nữa lại bắt tôi chờ tiếp hay sao. Ông còn nói anh quen được thì quen, không được thì quen người khác, còn nói nếu anh đi làm thêm 2 năm mà tôi ở đây lăng nhăng lấy tiền cho trai thì sao… Những câu này tôi nghe cảm giác họ coi thường và không tôn trọng mình. Tuy ba má tôi đã mất hết nhưng vẫn còn bác tôi. Tuy tôi lớn lên trong sự mất mát và thiếu thốn tình thương nhưng tôi có ăn học và sống biết trước biết sau, có công việc ổn định.
Anh nói với tôi nếu gia đình anh không cho cưới thì anh cùng tôi ra ngoài sống nhưng còn gia đình của tôi thì sao? Các bác của tôi và anh chị của tôi nghĩ như thế nào đây. Xin hãy cho tôi lời khuyên vì tôi cũng không biết giải quyết như thế nào?
Xin chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Gửi đến người yêu dấu!
Em thân yêu! Có thể người khác nghĩ tôi thế này, tôi thế kia. Nhưng tôi bỏ ngoài tai những điều đó, đơn giản vì tôi yêu em...
Nỗi nhớ Colom
Thu về trong cảnh chơi vơi
Video đang HOT
Người đi kẻ ở xa rồi còn đâu
Ướm lá thu trên lệ sầu
Giọt mi hoang lạnh thắm màu mắt nhung!
Thu về mang những nhớ nhung
Người về sao chẳng còn chung con đường
Hỡi cô em Gái thân thương!
Hình như em đã quên hình bóng anh?
Tìm lại ký ức mong manh
Lòng đầy thổn thức những ngày Colom
Nói sao cho hết nỗi buồn
Sinh thời trời đã cho anh gặp người
Hỡi cô em Gái Châu quê
Tình trên nghĩa dưới thề là anh em
Niềm vui sao quá tuyệt vời!
Chưa được một nửa đã thời xa xôi
Giờ sao anh vẫn đơn côi?
Nơi quê đất khách không thôi đợi chờ!
Thu về anh lại ước ao
Được người yêu sẽ ngọt ngào bên anh
Người đẹp như một bưc tranh
Làm anh xao xuyến tim lành ấm êm!
Giờ anh không thể ở bên
Một mình lạc giữa phương này đón thu
Lá lướt theo gió sương mù
Làm ta nhớ đến người xưa quê nhà.
Em Gái ơi! Giữ lấy tình ta
Đợi ngày đoàn tụ sum vầy bên nhau.
Em Loan thân mến!
Sao đêm nay với tôi nó dài thế, nó nặng nề thế, nó trôi chậm thế. Lần đầu tiên từ ngày xa quê hương tôi thấy mình cô đơn, lạc lõng giữa dòng đời, buồn khôn xiết. Hình ảnh người em Gái cứ thoát ẩn thoát hiện như đang vui đùa cùng tôi. Tôi nhắm mắt lại em lại hiện ra, tôi mở mắt ra em lại biến mất. Tôi sẽ không ngủ nữa để với tôi sẽ không phải là một giấc mơ, tôi sẽ thức chờ đợi ngày mới, như những ngày tháng ở quê nhà gặp em. Tôi ước gì được ở bên em giờ này, trông em học rồi ngủ quên với tiếng ngái ngủ dễ thương.
Tôi đang tự hỏi chuyện gì đang diễn ra, một cơn ác mộng chăng. Em thân yêu, những điều bất ngờ sẽ luông mang lại cho con người cảm giác bồn chồn và lo lắng. Tôi sẽ chờ tới khi trời sáng để tôi có thể thực sự không là đang mơ. Tôi ước đêm nay bầu trời đầy sao, trăng và thật trong và tôi có thể nhìn ngắm em qua những ánh sáng lấp lánh đó. Tôi vẫn tự cho mình niềm tin ấy để tôi lại cười, lại yêu đời và không lạc lõng giữa dòng đời xa xôi.
Tôi vẫn chưa thể cảm nhận được cuộc sống của tôi sẽ như thế nào khi hình bóng em... (Ảnh minh họa)
Tôi đang ở đây, đang ngồi đây, một đất nước xa xôi và thiếu hình bóng em. Nhưng hình bóng em vẫn luôn dõi theo cuộc sống của tôi. Suốt thời gian qua, từ ngày tôi xa đất nước, từ ngày tôi xa em, tôi đã luôn cảm nhận hình bóng em bên tôi. Nhưng đêm nay nó xa rời tôi, để tôi bơ vơ nơi đất khách quê người. Tôi không cam chịu điều đó, và tôi thức giấc, thức trắng đêm để tôi nghĩ về em, để hình bóng em không rời xa tôi, để tôi mãi mãi có em bên tôi.
Em thân yêu!
Có thể người khác nghĩ tôi thế này, tôi thế kia. Nhưng tôi bỏ ngoài tai những điều đó, đơn giản vì tôi yêu em. Tôi thừa nhận tôi quá yêu em, lần đầu tiên trong đời tôi si mê, tôi ngây dại trước em. Tôi vẫn chưa thể cảm nhận được cuộc sống của tôi sẽ như thế nào khi hình bóng em không đi bên tôi. Những dự định, những ước mơ về cuộc sống của mình, những đứa con thân yêu của em và tôi.
Tôi vẫn luôn chờ đợi điều đó, phấn đấu vì nó và hướng tới nó. Đêm nay, hãy để nó là một giấc mộng em nhé. Nó sẽ đi qua vào ngày mai để tôi và em sẽ lại sánh bước đi trên con đường đời, con đường có tôi và em. Hơn tất cả, tôi luôn muốn nói rằng "Tôi mãi yêu em và chỉ mình em thôi".
"Ta đang xa nhau dặm dài sông núi
Chỉ có một vành trăng như cánh vạc mỏi mòn
Em có nhìn trăng không và có nghe anh gọi
Có một người yêu em nơi góc biển chân trời."
Theo VNE
Tại sao cả em họ chồng, tôi cũng phải nuôi? Tôi rất nản khi vừa "xuất xưởng" được cô em gái chồng thì đến lượt cậu em con chú lại xuống ở nhờ để học đại học, nhưng chẳng dám nói ra vì sợ mang tiếng hẹp hòi. ảnh minh họa Tôi đang bị stress, stress khủng khiếp chỉ vì chuyện liên quan đến nhà chồng, cho dù chúng tôi đang ở riêng...