Gã chồng vũ phu sát hại vợ vì ghen
Đoạn sông nơi xảy ra vụ án (ảnh minh hoạ)
Khi thi thể của chị Hương mới được vớt lên, cơ quan điều tra đang thu thập chứng cứ thì chồng chị ra tự thú khai nhận rằng mình chính là kẻ đã hạ sát vợ.
Chị Hương ra đi, để lại đứa con nhỏ bốn tuổi, ánh mắt ngơ ngác của bé khiến nhiều người chứng kiến không khỏi xót lòng. Bé vẫn chưa thể cảm nhận được nỗi đau, bi kịch của gia đình mình.
Cái chết thương tâm của người phụ nữ
Trong mấy ngày qua, ấp Xóm Vó, xã Phú Cần, huyện Tiểu Cần, Trà Vinh không ngớt xôn xao về cái chết của chị La Thị Thu Hương (24 tuổi, người địa phương) và kẻ ra tay sát hại không ai khác chính là người từng đầu ấp tay gối với chị là Thạch Phai Ly (tức Linh, 29 tuổi). Buồn bã ngồi trong căn phòng trống, cha mẹ của chị Hương là ông La Cốc Sủng và bà Sơ Sa Ren buồn bã kể lại cuộc đời con gái mình.
Tối ngày 5/1/2013, sau khi chị Hương đi làm về, Linh rủ vợ đi sắm đồ tết. Lúc này, đứa con chỉ mới bốn tuổi khóc nằng nặc đòi theo. Tuy nhiên, do trời tối, nên bà Sa Ren không đồng ý và bảo con gái để cháu lại ở nhà. Hai vợ chồng chở nhau trên chiếc xe đạp cũ, trước khi đi họ vẫn cười nói bình thường.
Hơn 22h cùng ngày, vẫn không thấy hai vợ chồng con gái về, bà Sa Ren cảm thấy vô cùng lo lắng. Bà Sa Ren ngậm ngùi kể lại: “Từ trước đến nay bọn chúng đi đâu cũng sợ con ở nhà không ai chăm sóc nên lúc nào cũng về sớm. Trời lại tối, nên tôi lại càng lo lắng hơn”.
Suốt đêm hôm đó, bà Sa Ren không thể nào chợp mắt. Đứa cháu thơ thì luôn miệng khóc đòi cha mẹ. Trong thâm tâm, bà Sa Ren nghĩ là đã có chuyện gì đó không may xảy ra với hai vợ chồng Linh. Tuy nhiên, bà vẫn hy vọng, những điều mình cảm nhận là không đúng.
Đến trưa hôm sau, hai vợ chồng Linh vẫn không trở về. Lòng người mẹ già rối như tơ vò. Khoảng 14h chiều ngày 6/1/2013, nhiều người bàn tán về chuyện một người dân phát hiện ở ao cách nhà bà chừng một cây số có cái xác phụ nữ.
Lo lắng cho con gái, lại hiếu kỳ, bà Sa Ren cũng chạy đến xem. Lúc này, thi thể của người phụ nữ đó đã được vớt lên. Bà Sa Ren ra đến, chen vào đám đông và chết lặng khi phát hiện đó chính là con gái của mình. Bà chỉ kịp thét lên một tiếng thất thanh rồi bất tỉnh. Khi thức dậy, bà cùng thi thể con gái đã được đưa về nhà.
Sự việc nhanh chóng được trình báo đến cơ quan công an. Nhiều điều tra viên đã được điều đến khám nghiệm hiện trường. Theo kết quả khám nghiệm pháp y, nạn nhân tử vong do bị ngạt nước. Cùng chiều hôm đó, nạn nhân đã được đưa về gia đình để mai táng. Khi đưa thi thể chị Hương về nhà, đứa con 4 tuổi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thấy nhiều người đông vui, cháu chạy nhảy cười đùa. Chính điều này khiến cho những người có mặt thêm quặn lòng.
Trong khi vụ việc đang được thu thập chứng cứ, điều tra kẻ sát nhân thì bất ngờ Linh đến công an đầu thú, khai nhận, mình chính là người đã gây ra cái chết của vợ. Nỗi đau mất con gái khiến trái tim người mẹ già vụn vỡ, nhưng khi biết kẻ giết người chính là Linh thì bà lại càng đau đớn hơn gấp bội lần. “Đến bây giờ tôi vẫn không thể nào tin được, chính Linh lại ra tay sát hại vợ của mình”, bà Sa Ren đau buồn chia sẻ.
Theo điều tra ban đầu, hôm xảy ra vụ án, hai vợ chồng Linh chơ nhau đi mua sắm đồ tết. Sau khi mua xong đồ, trên đường về, Linh rủ vợ dừng lại ở một cánh đồng để nói chuyện. Trong lúc tâm tình, thủ thỉ, hai người lại xảy ra mâu thuẫn, cãi vã nhau.
Trong lúc không kìm nén được cơn tức giận, Linh bóp cổ, dìm vợ xuống sông. Khi phát hiện người từng đầu ấp tay gối của mình đã chết, hắn hoảng loạn bỏ chạy với ý định tẩu thoát. Tuy nhiên, biết không thể nào trốn tránh mãi được, lại hối hận về hành động đã gây ra nên hắn quyết định ra tự thú. Theo một điều tra viên, suốt mất ngày qua, Linh thất thần, ăn uống rất ít, khuôn mặt lúc nào cũng buồn bã, nhiều lúc ngồi khóc một mình.
Video đang HOT
Bi kịch lấy phải chồng cuồng ghen
Ông La Cốc Sủng, cha của chị La Thu Hương sinh ra tại thành phố Hồ Chí Minh. Thống nhất đất nước, nghe lời kêu gọi của chính quyền đi tìm nơi định cư mới, ông về tỉnh Trà Vinh lập nghiệp. Cuộc sống khó khăn, không mảnh đất cắm dùi, ông chọn nghề phụ hồ làm kế sinh nhai.
Cùng thời gian này, ông gặp bà Sa Ren. Cảm mến nhau cái tình cái nghĩa, hai người yêu và kết hôn. Ba đứa con lần lượt ra đời. Thấy gia đình ông Sủng quá khổ nên chính quyền địa phương đã hỗ trợ xây dựng một căn nhà tạm trên mảnh đất nhà nước. Thời gian cứ thế trôi qua, dù cơ cực nhưng gia đình luôn sống trong hạnh phúc.
Chị Hương là con gái thứ hai trong gia đình. Mặc dù cố gắng, muốn con cái được học hành đến nơi đến chốn nhưng tiền học phí không có nên khi chị Hương học đến lớp 10 thì phải dở dang đèn sách. Nghỉ học, chị lên thành phố Hồ Chí Minh rồi xin vào làm cho một cửa hàng phế liệu.
Mỗi tháng, sống tằn tiện, chị cũng tích góp được vài trăm nghìn gửi về cho gia đình. Cùng trong thời gian này, chị gặp và yêu Linh. Cách đây năm năm, chị đưa Linh về nhà, ngỏ ý xin cha mẹ cho hai người được lấy nhau.
Thấy con gái đã lớn, hai người đến với nhau tự nguyện nên ông bà tác duyên, không một lời phản đối. Đám cưới nghèo diễn ra chỉ vài bàn tiệc, nhưng đôi trẻ lại ngập tràn hạnh phúc. Cưới nhau xong, hai người dắt nhau lên tỉnh Bình Dương làm công nhân. Sau đó cùng lên Tây Nguyên để hái cà phê, cạo mủ cao su. Tuy nhiên, rừng thiêng nước độc khiến chị Hương thường xuyên bệnh tật. Sau nhiều đêm trăn trở, hai người quyết định trở về quê nhà.
Cùng thời gian này, chị Hương sinh được đứa con đầu lòng. Nhà không có, công việc cũng không, hai vợ chồng cứ sống bên nội vài hôm, lại chuyển đến nhà ngoại. Linh thương vợ cũng đi làm thợ hồ, nhưng chán nản vì công việc không ổn định, chỉ làm được vài ngày thì nghỉ. Sau đó, hắn đi cắm câu kiếm con tôm, con tép sống tạm qua ngày.
Mặc dù mới sinh, nhưng thấy cảnh nghèo túng, đứa con thơ khóc nằng nặc đòi sữa không có, chị Hương đau lòng bàn tính với chồng để mình đến công ty giầy da gần nhà làm công nhân. Nơi làm việc chỉ cách nhà khoảng hai km, nhưng do tính hay ghen, Linh không cho vợ tự đi xe đạp đi một mình ma mỗi ngày lại đưa đón. Làm công nhân thường xuyên tăng ca, Linh đến đón trễ, đêm về lại cằn nhằn, chị Hương cố gắng chịu đựng nhưng cũng không thể chịu được sự gò bó của chồng. Cuối cùng chị quyết định nghỉ việc.
Thất nghiệp, lại trắng tay, chị Hương không thể nào chịu đựng được cảnh con thơ khóc đòi sữa, chị nhờ mẹ ruột khuyên chồng cho mình đi làm phụ quán cơm ở trước ngõ. Linh lại cho rằng, quán cơm là nơi đông người, vợ có thể ngoại tình bất cứ lúc nào nên hắn giám sát kỹ lưỡng. Hắn thường xuyên xuất hiện đột ngột ở quán, lấy điện thoại của vợ để kiểm tra tin nhắn, cuộc gọi. Chỉ mới được ba tháng, Linh lại nổi cơn ghen và yêu cầu vợ ở nhà. Sợ mất hạnh phúc gia đình, một lần nữa, chị ngậm ngùi trở về nhà trong tình trạng thất nghiệp không tiền.
Mới đây, chị Hương lại xin chồng được đi phụ ở một quán cà phê. Linh lại cho rằng, ở đó phức tạp nên không chấp nhận. Hai vợ chồng thường xảy ra cãi cọ. Từ trước đến nay, bà Sa Ren để mọi chuyện của vợ chồng Hương cho hai người tự tính. Tuy nhiên, lần này, bà không chịu đựng nổi cơn ghen điên cuồng vô lý của con rể nên bà đưa tay bạt tai.
Cũng nhờ đó, Linh im lặng, để vợ đi làm. Chị chỉ mới phụ quán cà phê được một ngày thì xảy ra sự việc đau lòng trên. “Tôi không thể hiểu tại sao Linh lại ghen tuông nhiều đến thế. Vợ con không có cái ăn, cái mặc, không lo kiếm công ăn việc làm, mà nó cứ chực chờ ghen tuông làm khổ vợ con. Và bây giờ, chính nó đã hạ sát đứa con gái tội nghiệp của tôi”, bà Sa Ren lau vội dòng nước mắt.
Day dứt người ở lại
Thắp nén hương cho người con gái mệnh yếu, ông Sủng buồn rười rượi cho biết, trong thời gian sống với nhau, nếu bỏ qua tính hay ghen thì Linh là một người hiền lành, tốt bụng. Từ khi con nên vợ chồng, ông chỉ mới nghe con gái tâm sự là bị chồng đánh một bạt tai duy nhất. Còn riêng về Hương, lúc còn nhỏ đã phải chịu đựng biết bao thiệt thòi so với bạn bè.
Lớn lên, lấy chồng, chị vẫn phải lao động vất vả để nuôi chồng con. Trong khi đó, người chồng lại quá ghen tuông càng khiến cho chị đau buồn hơn. Lắm lúc, chị về nhà rủ rỉ tâm sự không hiểu vì sao chồng lại hay ghen đến vậy. Vợ chồng ông ngao ngán lắm, nhưng vẫn cố khuyên con: “con buồn bã làm gì. Nó có thương, có yêu thì mới ghen chứ”. Mỗi lần như vậy, chị chỉ lặng thinh không phản bác.
Ông đau buồn hối hận, hôm xảy ra vụ án, đứa cho xin đi sắm tết cùng nhưng vợ chồng ông cho đi vì sợ trời tối: “nếu hôm đó, chúng tôi không ngăn cản con nó đi cùng thì có lẽ đã không có chuyện buồn như thế này xảy ra”, ông Sủng chia sẻ. Trong cuộc trò chuyện, ông lo lắng cho tương lai của đứa cháu lên bốn tuổi của mình.
Không biết rằng, khi cháu lớn lên có chịu đựng nổi dư luận, mình chính là conn của một kẻ giết vợ hay không. Ông sẽ cố gắng nuôi đứa cháu nhỏ của mình nên người. Tuy nhiên, ngẫm lại những vết nhăn co rúm trên gương mặt ông: “nhưng tuổi chúng tôi cũng đã quá già, không biết có thể nuôi dạy cháu đến lúc nào nữa”.
Trong khi chúng tôi đang trò chuyện, con chị Hương thấy người lạ đến cũng lén tới gần. Cháu còn quá nhỏ, chưa biết chuyện gì đang xảy ra, vẫn chưa cảm nhận được tương lai muôn vàn trắc trở đang đón đợi mình. Khói nhang trên bàn thờ của người phụ nữ xấu số vẫn trôi lơ lửng. Phía dưới nhà, đứa con thơ vẫn tươi cười nói chuyện luôn miệng.
Nhìn cảnh này, chúng tôi không nén được lòng xúc động. Thấy không có cha mẹ bên mình, nhưng cháu bé không hề đòi khóc, trái lại còn nhoẻn miệng cười khoe: “Mẹ con đi làm. Cha con đi chở mẹ về”. Sự trong trắng, trẻ thơ của cháu có còn không khi lớn lên biết bi kịch của chính gia đình mình?
Theo 24h
Kẻ yêu "phát cuồng" vẫn đang tâm cố sát vợ
Khoảng 14h ngày 6/1/2013, người dân phát hiện một xác chết nằm úp mặt dưới ao giữa cánh đồng ở ấp Xóm Vó, xã Phú Cần, huyện Tiểu Cần, Trà Vinh.
Nạn nhân được xác định là chị La Thị Thu Hương (SN 1989, người địa phương). Chưa đầy 3 giờ sau, hung thủ ra đầu thú và thật bất ngờ, đó chính là chồng của bị hại, tên là Thạch Phai Ly (tức Linh, SN 1984).
Trong căn nhà sơ sài của ông La Cốc Sủng (SN 1961, cha nạn nhân), khói hương nghi ngút từ bàn thờ chị La Thị Thu Hương chen lẫn với tiếng kinh cầu siêu phát ra từ chiếc đài cát-sét nhỏ làm cho không khí tang thương thêm não nề.
Mọi người trong gia đình ông Sùng đều bị bất ngờ khi hay tin người con rể vẫn được tiếng là "ngoan, hiền, thương yêu vợ con" lại nhẫn tâm bóp cổ vợ đến chết rồi dìm xác xuống ao như vậy. Ông Sủng nghẹn ngào cho biết, gia đình mới đi hỏa táng người xấu số và vẫn còn bàng hoàng không hiểu vì sao tai họa lại ập xuống gia đình nhỏ bé của con gái ông.
Sinh ra ở Sài Gòn nhưng sau ngày đất nước thống nhất, ông Sủng chọn Trà Vinh là nơi lập nghiệp. Vì không mảnh đất cắm dùi, ông sống lay lắt bằng nghề thợ hồ nay đây mai đó. Sau khi lấy vợ, sinh được 3 người con gái thì vợ chồng ông được chính quyền địa phương hỗ trợ cho ở tạm trên đất công, rồi cất cho căn nhà lấy chỗ "chui ra chui vào".
Nghèo nhưng ông bà Sủng cũng cố gắng cho con cái ăn học. Thu Hương là con thứ hai cũng được học đến lớp 10 thì nghỉ học, đi làm thuê phụ giúp gia đình.
16 tuổi, Hương xin vào làm cho hãng phế liệu ở Sài Gòn. Cũng ở đây, Hương gặp và yêu Thạch Phai Ly là người làm công như mình. Nghĩ con gái cũng đã đủ lớn khôn, thấy Ly cũng tỏ ra là người ngoan ngoãn, hiền lành, hai đứa lại yêu thương nhau chân thành nên ông bà Sủng cũng vui vẻ tác hợp cho đôi trẻ.
Cưới nhau xong, Ly đưa vợ lang thang lên Bình Dương làm công nhân rồi lên cả Tây Nguyên hái cà phê thuê. Sống nhiều ngày trong rừng, Hương bị những trận sốt rét rừng hành hạ phải quay về quê.
Cuộc sống vợ chồng êm đềm trôi đi, hạnh phúc thêm trọn vẹn khi cưới nhau được hơn năm thì Hương sinh được một bé trai khái khỉnh. Tuy nhiên, hai vợ chồng không nghề nghiệp ổn đỉnh nên cứ vạ vật dăm bữa nửa tháng ở nhà nội dưới Trà Cù (Trà Vinh) rồi lại sang bên ngoại tá túc.
Ly cũng đi theo bố vợ làm thợ hồ xây dựng nhưng được vài bữa thì chán nản, rồi đi cắm câu kiếm con tôm, con cá sống tạm qua ngày. Cuộc sống hai vợ chồng đã chật vật nay lại thêm đứa con khiến cho kinh tế gia đình càng eo hẹp.
Cha nạn nhân
Để cứu đói cho tổ ấm của mình, Hương bàn với chồng để mình đi làm công nhân ở công ty giày da Mỹ Phong cách nhà chừng 2 cây số. Mặc dù nơi làm gần nhà, Hương có thể tự đạp xe đi xe về nhưng bản tính Ly hay ghen, sợ vợ đi ra ngoài, quen biết nhiều rồi có quan hệ "ngoài luồng" nên ngày nào Ly cũng đưa đón vợ.
Chị La Thị Thu Hà (SN 1987, chị của nạn nhân) kể lại : "Hương không làm điều gì có lỗi mà không hiểu sao thằng Ly lại ghen tuông mù quáng như vậy. Sau đó, thằng Ly đề phòng từ xa nên Ly bắt vợ phải nghỉ hẳn việc ở công ty".
Sau khi nghỉ đi làm công nhân, được mọi người trong gia đình thuyết phục, Ly cũng đồng ý cho vợ đi làm phục vụ ở quán cơm đầu ngõ. Bây giờ bất cứ lúc nào Ly cũng có thể gặp vợ chứ không phải như khi vợ đi làm trong nhà máy. Thế mà Ly vẫn chưa yên tâm.
Với suy nghĩ quán cơm là chỗ đông người ra vào "không khéo gặp thằng nào đẹp trai, nhiều tiền hơn", vợ lại nảy sinh tình cảm nên mọi "di biến động" của vợ đều được Ly giám sát chặt chẽ. Không chỉ bất ngờ xuất hiện ở quán cơm nơi vợ làm, Ly còn thường xuyên kiểm tra tin nhắn, cuộc gọi trong điện thoại của vợ xem có số lạ "tình nghi" không.
Người chị gái của nạn nhân ngậm ngùi cho hay: "Trước đây Hương cũng có nhiều bạn bè. Nhưng từ ngày lấy phải ông chồng "Hoạn Thư" nên bạn bè cũng tránh dần. Tuy chồng ghen tuông như thế nhưng phần nghĩ đến con, phần mong muốn có một gia đình hòa thuận nên Hương cùng chấp nhận "chồng cho phép thì đi làm, không cho phép thì ở nhà" nên ngoài lần duy nhất thấy Hương tâm sự là bị chồng tát một cái còn lại tôi cũng không thấy hai vợ chồng cự cãi bao giờ".
Vợ đi làm quán cơm chưa được 3 tháng thì Ly lại "dở chứng" ghen tuông, bắt ở nhà, không cho đi làm nữa. Thời gian này, Ly bàn tính với vợ là đi lên Đăk Lăk hái cà phê hoặc đi sang Bình Phước lấy mủ cao su để vợ chồng lúc nào cũng được ở cạnh nhau nhưng chị Hương và gia đình không đồng ý. Vì chuyện này, Ly sinh ra chán nản, bế tắc.
Vài ngày trước khi xảy ra vụ án, Ly có nói với mẹ vợ là buồn bực trong lòng muốn tìm đến cái chết. Bà mẹ vợ gặng hỏi nguyên do nhưng Ly nhất định không giãi bày mà chỉ bảo muốn tự tử. Khuyên giải con rể không nghe, người mẹ bực quá cũng bạt tai Ly mấy cái những mong con rể tỉnh ra mà từ bỏ suy nghĩ bậy bạ rồi làm chuyện dại dội.
Sau đó, vì không thuyết phục được vợ đi xa làm ăn, cũng không lo nổi kinh tế gia đình nên Ly buộc phải đồng ý cho Hương làm nhân viên phục vụ ở một quán cà phê gần nhà.
Chị Hương vừa đi làm được 1 ngày, đến tối thì Ly nói với bố mẹ vợ là đưa Hương đi sắm đồ nên gia đình cũng không nghi ngờ gì. "Tối hôm đó, không thấy vợ chồng nó về tôi cứ nghĩ là chúng nó đi mua đồ xong thì về bên nội luôn. Điện vào số của Hương thì không thấy ai bốc máy", ông Sủng kể lại.
Đến trưa hôm sau - 6/1/2013, một người dân trong khi đi làm đồng đã tình cờ phát hiện xác một phụ nữ trẻ nằm úp mặt xuống nước trong ao ở giữa cánh đồng nên trình báo cơ quan chức năng. "Nghe tiếng mọi người xôn xao về việc phát hiện xác chết trong cánh đồng, vợ tôi cũng chạy đi xem. Đến nơi, vừa nhìn thấy màu áo thì đã bà ấy ngã gục xuống đất, ngất xỉu vì nhận ra đó chính là con gái mình", cha của chị Hương kể tiếp.
Trong khi cơ quan chức năng đang khẩn trương làm công tác giám định tử thi, khoanh vùng hung thủ thì đến 16h30 cùng ngày, Ly ra đầu thú về hành vi giết vợ. Hắn khai nhận do vợ chồng có mâu thuẫn nên đã dùng tay bóp cổ và dìm vợ xuống nước cho đến chết.
Những ẩn ức và động cơ thật sự của việc Ly ra tay sát hại vợ còn đợi cơ quan chức năng làm rõ, thế nhưng hậu quả của hành vi tàn ác, mù quáng đó gây ra thì ai cũng thấy. Đó là hoàn cảnh thương tâm của cháu bé con hung thủ và nạn nhân mới 5 tuổi đầu mà mẹ mất, cha vào tù, bơ vơ côi cút giữa đời.
Ông bà Sủng thì quá nghèo, đến nỗi mong địa táng con gái cho đúng phong tục địa phương cũng không có đất chôn nên đành phải hỏa táng cho con. Chẳng biết rồi đây tương lai của cháu bé sẽ ra sao?.
Theo xahoi
Dùng búa giết vợ dã man rồi vứt xác ở đường tàu Sáng 29-11, Cơ quan cảnh sát điều tra Công an Bình Định đã tạm giữ hình sự Lê Thanh Tuấn (32 tuổi) ở thôn Tân Vinh, xã Canh Vinh, huyện Vân Canh về hành vi giết người. Nạn nhân của Tuấn không ai khác chính là người đầu ấp tay gối với y - chị Nguyễn Thị Trang (30 tuổi). Trước đó, đêm...