Em vẫn yêu chồng em lắm nhưng “kẻ đói thì cần ăn”
Em cuồng nhiệt như một con thú đói nhiều ngày. Tôi nghĩ, chắc có lẽ thằng chồng em là kẻ yếu sinh lý. Với người con gái hừng hực sức xuân và đầy đủ như em, cũng chẳng dại gì không thử.
ảnh minh họa
Tôi, một nhân viên ngân hàng với vẻ ưa nhìn và thư sinh nhưng vẫn có chút phong trần. Ngày ấy, tôi học văn bằng 2 đại học. Ngày đầu tiên vào lớp, tôi lơ ngơ và lúc nào cũng mỉm cười thân thiện với mọi người. Và rồi em xuất hiện. Em mặc đồng phục công sở, với vẻ ngoài đủng đỉnh, hài hước, tôi ngoái lại nhìn và mỉm cười.
Em chủ động làm quen với tôi. Em dịu dàng, biết cách đong đưa. Tôi cố gắng ngồi lắng nghe em nói. Em cũng làm tại một ngân hàng và tôi có cảm tình với em nhưng tất cả chỉ là quan hệ bạn bè.
Những buổi học sau, tôi cố gắng tiếp cận và ngóng chờ em đến. Tôi biết em đã có gia đình. Chồng em là một người làm ra tiền nhưng không được ưa nhìn. Thời gian cứ trôi qua, tôi cũng chỉ muốn là bạn chứ không muốn đi vào rắc rối. Có nhiều buổi tối, chúng tôi đi học về, đi dạo và uống cafe vì chồng em đi công tác suốt, em muốn giải khuây thôi.
Rồi tôi nhận thấy những sự bất thường. Em luôn kêu tôi đi chơi khuya. Tôi là người chẳng bao giờ đi chơi qua 10h tối. Tôi hiểu được rất rõ vấn đề. Mọi người trong lớp cũng nhìn ra và nói rằng hãy vào đi, đừng quan tâm chuyện nó đã có gia đình. Cái sự thật không nằm ở đó mà ở một điều là trong nhóm tôi đã nhiều người qua đêm với em. Tôi cũng thấy chuyện này bình thường với những cô gái văn phòng, nhất là môi trường ngân hàng.
Video đang HOT
Ngày kia, khi hoàn thành hết công việc và cũng là ngày gần nghỉ lễ, thẩm định xong, trình xong, hợp đồng công chứng, giải ngân thành công và mọi báo cáo xong xuôi, cũng là lúc đi du lịch, tôi và em cùng đi. Có lẽ bản năng của một cô gái hư hỏng đã trỗi dậy. Tôi cũng hiểu tất cả. Cái cảm giác được ngủ với vợ người khác mà chính cô gái chủ động, nó thật khác lạ. Em cuồng nhiệt như một con thú đói nhiều ngày. Tôi nghĩ, chắc có lẽ thằng chồng em là kẻ yếu sinh lý. Với người con gái hừng hực sức xuân và đầy đủ như em, cũng chẳng dại gì không thử. Tôi bỏ qua suy nghĩ về những rắc rối.
Em cuồng nhiệt như một con thú đói nhiều ngày.
Rồi ngày gần về, em tâm sự với tôi về sự trượt dài của em. Một mớ hỗn độn của những cuộc tình ngoài luồng: Tổng giám đốc công ty có, thành phần ngân hàng có, nhân viên cùng cơ quan có… Chắc có lẽ cả trăm người là ít. Tôi hơi bất ngờ nhưng có lẽ là đúng với một điều: Em vẫn yêu chồng em lắm nhưng kẻ đói thì cần ăn. Còn tôi không nghĩ mình lại dính vào tình cảm tội lỗi này.
Chúng tôi có qua lại với nhau vài lần sau đó. Tôi thấy nhớ em, thấy yêu em nhưng rồi suy nghĩ lại quãng đường em đi và tôi là trai tơ… Tôi biết, chồng em thừa hiểu điều này và tôi rút lui trong sự oán hận của em. Cái gì đến thì cũng đến. Có ai nghĩ rằng tôi về làm cùng ngân hàng với em. Thật khó xử khi em cũng là nhân tình của trưởng phòng và nhiều người trong cơ quan. Khi tôi vào đây, tôi cũng nghĩ mình sẽ không làm cùng chi nhánh với em, vậy mà bây giờ lại ở chung một chỗ.
Không khí thêm vui khi nhiều thứ được phơi bày. Tình nhân của lãnh đạo, cặp kè với các quan chức để lấy tiền gửi. Em và những đồng nghiệp nữ đều làm như vậy, trao tay nhau. Nhưng sự thật đáng sợ hơn là đứa bé của em sinh ra mà được hơn 10 người đàn ông nuôi dưỡng. Khi em mang thai, tôi cũng hồi hộp nhưng tính toán lại thì biết chắc không phải của mình. Thật tội nghiệp cho người chồng đầu ấp tay gối. Khi vợ mình bầu bì mà cũng có người cắm cho vài cái sừng liên tục. Dù sao tôi vẫn còn may mắn vì kịp dừng lại sự dại dột nhưng liệu sau này, tôi có được bình yên khi xung quanh tôi toàn cám dỗ.
Theo PNT
Chỉ là người tình
Em vẫn ngày đêm ước ao và tự huyễn hoặc mình rằng cảm xúc với anh chỉ là một cơn say nắng.
Giờ thì em đã hiểu rằng trên đời này chẳng phải tình yêu nào cũng hoàn mỹ, bởi có những tình yêu mà dẫu hiểu nhưng ta không bao giờ có thể nói ra. Cái cảm giác ngước nhìn lên bầu trời cao vời vợi mà bản thân thì bất lực, không thể với tới thật khiến cho con người ta cảm thấy tuyệt vọng. Em chỉ có thể im lặng bởi không biết phải lấy danh phận gì để níu giữ anh.
Trong chuyến tàu mang tên tình yêu của cuộc đời em, anh là hành khách tới trễ. Trước khi gặp anh, em đã nhận lời yêu và gửi gắm cuộc đời cho một người đàn ông khác, người mà mặc dù em không có quá nhiều tình cảm nhưng lại luôn yêu và đối xử rất tốt với em. Chúng ta gặp nhau khi tương lai của em đã được sắp xếp ổn thỏa, chỉ còn thiếu một lễ cưới là em sẽ trở thành vợ của người ta.
Em nhận ra trái tim mình đã lỡ nhịp khi đứng trước anh (Ảnh minh họa)
Những tưởng mọi chuyện cứ thế êm xuôi và trái tim em sẽ an phận mà đập những nhịp đập bình lặng, nhưng hóa ra mọi chuyện chẳng bao giờ đơn giản như vậy, bởi vì có lẽ ông trời luôn thích đặt con người ta vào những tình huống trớ trêu. Ông trời đã sắp đặt cho hai chúng ta gặp nhau, nhưng có nghĩa lý gì đâu khi cuộc gặp gỡ ấy không vào đúng thời điểm. Lần đầu tiên em biết thế nào là yêu khi mọi thứ đã quá muộn màng.
Em nhận ra trái tim mình đã lỡ nhịp khi đứng trước anh. Em nhận ra rằng anh đã đem lòng yêu em ngay cả khi biết rằng em đã có nơi có chốn. Ta đã trao về nhau thứ tình yêu giản đơn và chân thật nhất, không cầu kỳ, không hề bị vấy bẩn bởi những tính toan. Nhưng đáng tiếc rằng tình yêu ấy chỉ có thể diễn ra trong câm lặng, bởi cả hai đứa đều không có đủ dũng cảm để tiến lại gần nhau.
Em hài lòng với mọi thứ mình đã có trong tay, em cũng không nghĩ nhiều về tình yêu và định cứ vậy nhắm mắt đưa chân. Cho tới ngày anh đến, trái tim em đã đập loạn lên những nhịp lạ lùng mà em biết rằng người ta gọi đó là tình yêu. Em vẫn ngày đêm ước ao và tự huyễn hoặc mình rằng đó chỉ là một cơn say nắng, nhưng em không thể đánh lừa cảm giác nhung nhớ, đánh lừa những rạo rực và khao khát của một trái tim lần đầu biết thế nào là một tình yêu đích thực đến với mình.
Trái tim em quá nhỏ bé còn lý trí em lại không đủ vững vàng để chống lại những điều mà số phận này đã an bài sẵn. Em yêu anh, điều ấy là thật, nhưng lòng dũng cảm để đương đầu với gia đình và định kiến xã hội thì em không có, bởi vậy nên hai đứa mình mãi mãi chỉ có thể là những "người tình", là hai kẻ hữu duyên vô phận đứng từ phía xa để dõi theo nhau.
Em tham lam, vừa muốn yêu anh lại vừa muốn giữ lại những êm đềm trong hiện tại (Ảnh minh họa)
Mình sẽ chỉ là người tình thôi anh ạ, bởi dẫu có yêu anh nhưng em không đủ can đảm để rời xa những điều quen thuộc và mạo hiểm cuộc đời mình. Em tham lam, vừa muốn yêu anh lại vừa muốn giữ lại những êm đềm trong hiện tại. Em ích kỷ nên dẫu không thể cho anh một danh phận, dẫu không dám gật đầu đồng ý trước câu ngỏ lời của anh nhưng vẫn muốn anh ở bên cạnh để làm một người tình.
Giá mà em có thể phân thân này ra làm đôi, để vừa trọn nghĩa vẹn tình với người ta, vừa có thể chạy theo tiếng gọi của tình yêu và cùng anh sống đời đời hạnh phúc. Nhưng tiếc rằng cuộc sống này chẳng bao giờ có chỗ cho những phép màu và chính vì thế hai chúng ta chỉ có thể đứng từ xa để là những người tình của nhau.
Hãy hiểu cho em, bởi trái tim em dẫu khao khát yêu đương nhưng lý trí lại không đủ sự tàn nhẫn để bỏ lại sau lưng một người yêu em rất thật. Em cũng muốn thử một lần đánh đổi nhưng lại sợ rằng phía sau những ảo mộng về một tình yêu đẹp em sẽ bị đau. Trái tim em muốn nổi loạn nhưng lý trí lại mách bảo rằng muốn có được sự bình yên trong tâm hồn thì em nên dừng lại. Bởi vậy nên mãi mãi hai ta chỉ có thể là những người tình.
Theo VNE
Vợ tôi là kẻ chuyên hại đời đàn ông Vợ tôi là kẻ chuyên hại đời đàn ông Nói xấu một người phụ nữ là điều không nên, càng không nên hơn khi người đó là vợ mình. Nhưng một khi người ấy đang làm hại nhiều người thì sự im lặng chính là đồng lõa với cái xấu. Anh bạn thân của tôi ở Tp. HCM nhắn tin: "Con cáo nhà cậu lại giở trò nữa rồi kìa. Vô đây...