Em “trao thân” dù biết hai đứa sẽ… chẳng cưới nhau
Em vừa sợ nhưng cũng vừa muốn làm chuyện ấy với người yêu khi ở bên anh ấy- ngay cả khi bản thân em thấy em và anh ấy không thể cưới được nhau.
ảnh minh họa
Em tình cờ bắt gặp trang web khi muốn nghe các ý kiến, quan điểm của mọi người về “sex” và về cái “ngàn vàng” của người phụ nữ. Viết lên dòng tâm sự này vì em muốn giải tỏa những điều mà em thấy thực sự là “hối tiếc”
Em tình cờ vào khi muốn nghe các ý kiến, quan điểm của mọi người về “sex” và về cái trinh tiết của người phụ nữ. Viết lên dòng tâm sự này, em muốn giải tỏa những điều mà em thấy thực sự là “hối tiếc”.
Em sống trong 1 gia đình gia giáo, bố mẹ anh chị đều là những tấm gương để em noi theo. Nhưng em nghĩ em đã không được như kỳ vọng của mọi người! Bản thân em cũng cảm thấy xấu hổ về chính mình vì em đã trao đi cái quý giá nhất cho người yêu. Hiện tại em mới học năm thứ 3 đại học.
Video đang HOT
Thực ra, em đều biết hậu quả nhưng không hiểu sao em không thể kiềm chế, không thể giữ được mình! Trong tâm trí, em vừa sợ nhưng cũng vừa muốn làm chuyện ấy với người yêu khi ở bên anh ấy- ngay cả khi bản thân em thấy em và anh ấy không thể cưới được nhau thế nhưng em lại vẫn cứ lao vào!
Lần đầu tiên trong đời, lần đầu tiên em biết cài mùi vị của thuốc tránh thai, bao nhiêu lo âu, xấu hổ tràn về! Nếu mọi người đọc được dòng tâm sự của em, mọi người cho em là ngu, là dễ dãi- em cũng thấy thế, vì hiện tại, với năng lực học tập và 1 cái bằng kế toán ở nước ngoài sắp hoàn thành, em luôn tự tin mình sẽ có công việc tốt. Bên cạnh đó, với xuất thân từ gia đình cơ bản, em nghĩ hạnh phúc không phải là điều quá khó với mình. Nhưng giờ, sau khi làm “chuyện ấy”, em không biết “số phận” sẽ đưa em đi về đâu!
Nhưng cứ tự sỉ nhục bản thân thì còn ngốc hơn, đúng không ạ? Em tự chấp nhận, dù sau này có chia tay người yêu, dù thời gian có thể thay đổi mọi thứ, nhưng đã làm thì phải gánh chịu. Con đường dễ dàng em không chọn, em lại chọn tương lai gồng gềnh quá thì em phải chấp nhận thôi.
Giờ chỉ biết có cố gắng học tập. Còn chuyện chồng con, nếu em cưới người khác thì em biết sẽ rất thiệt thòi. Nếu như anh ấy đồng ý cưới em thì liệu khi “cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt”, anh ấy có lôi chuyện ngày xưa ra sỉ vả! Phải chăng sẽ là thế?
Em chỉ muốn nói: các bạn gái, dù do chúng ta đang quan niệm thoáng hơn nhưng sự thoáng đó sẽ khó đem đến cho chúng ta hạnh phúc trọn vẹn. Em đã vấp ngã, em không muốn các bạn gái có suy nghĩ thoáng quá, để rồi hối tiếc như em! Em cố gắng bao nhiêu để kiếm công việc tốt, nhiều tiền nhưng mục đích sống vẫn là “Hạnh phúc gia đình” 1 cách trọn vẹn thì đối với em giờ chỉ mong chờ vào “SỐ PHẬN”!!!
Theo Afamily
Lương vài triệu, làm sao lấy vợ đây?
Bây giờ, khi đã bước sang tuổi 28, tôi vẫn chỉ đi làm thuê cho công ty nhỏ với mức lương 5 triệu đồng.
Dù là không phải quá ít so với một số người nhưng là cương vị đàn ông, đi làm lại còn thuê nhà thuê cửa mà chỉ được từng ấy tiền, tôi nghĩ, mình khó lòng trụ lại nơi đây.
Nhưng mơ ước của tôi là được lập nghiệp ở Hà Nội, được làm việc trong một môi trường tốt. Về quê với chuyên ngành của tôi cũng chẳng có công việc gì phù hợp. Với lại ở tỉnh, kiếm việc còn khó hơn thủ đô rất nhiều.
Lại nghe chị em nói, bây giờ chẳng có mấy đàn ông là lương 5 triệu nữa, nhất là khi đã ở tuổi 28 như tôi. Nhìn bạn bè đề huề, con cái đầy nhà, rồi có xe hơi nhà lầu, tôi lại chạnh lòng. Tại sao tôi vẫn lẹt đẹt với mức lương chỉ đủ tiền thuê nhà và tiêu pha vặt vãnh. Chẳng may gặp một cuộc liên hoan nhậu nhẹt nào, đứng lên trả tiền thì coi như hết cả tháng lương.
Nói chung, đàn bà thực dụng, còn đàn ông như tôi thì lại chẳng thể chiều được những người đàn bà ấy. Lương 3 cọc, 3 đồng, làm sao mà tôi lấy được vợ đây? (Ảnh minh họa)
Nghĩ lại, tôi thấy mình thật yếu kém. Nhất là khi tôi đã đến tuổi lấy vợ, cả gia đình cứ giục um lên, sợcon trai mải mê làm ăn không chịu cưới dâu cho mẹ. Có ai biết, với một người đàn ông, áp lực kinh tế nặng thế nào. Không kiếm được tiền cho vợ, nuôi vợ nuôi con thì làm sao mà lấy vợ? Bây giờ, tự lo liệu cho cuộc sống của mình còn khó nói chi chuyện lo cho cả một gia đình. Nghĩ lại mà thấy tủi vô cùng. Bố mẹ thì có hiểu nỗi lòng của con cái đâu.
Anh bạn tôi kể, ngày trước, khi anh ấy có công việc tốt, lại có ngoại hình khá thì rất nhiều cô gái vây quanh. Ai cũng khen ngợi anh ấy giỏi, đẹp trai, chắc chắn đó là niềm mơ ước của mấy chị em phụ nữ. Họ muốn lấy một người chồng thu nhập tốt, còn họ thì ngồi hưởng thụ, an nhàn. Ai cũng có tâm lý ấy. Nhưng, sau một thời gian, công việc làm ăn thất bát, những cô gái còn yêu anh ấy, thích anh ấy cũng lần lượt ra đi. Đặc biệt là cô người yêu hiện tại đã bỏ rơi anh ấy khi họ suốt ngày cãi vã về chuyện tiền nong. Từ đó, anh cũng chẳng tin đàn bà con gái nữa.
Phụ nữ bây giờ họ thực dụng, không như ngày trước. Có người còn đặt hẳn ra tiêu chí, chỉ lấy chồng thu nhập từ 50 triệu trở lên, nghĩ mà hoảng. Nếu bản thân mình như vậy thì liệu mình có thể lấy được vợ hay không? Đàn bà bây giờ khôn lắm, họ chẳng chịu lấy một người giàu chỉ vì tình yêu. Tình yêu là phải có tiền, không có tiền thì tình yêu cũng hết.
Nói chung, đàn bà thực dụng, còn đàn ông như tôi thì lại chẳng thể chiều được những người đàn bà ấy. Lương 3 cọc, 3 đồng, làm sao mà tôi lấy được vợ đây?
Theo VNE
Tôi đang làm vợ người chồng đồng tính Anh là một người đàn ông đã làm thổn thức trái tim nhiều cô gái trẻ, nhưng cuối cùng anh đã chọn tôi, một người phụ nữ đã 29 tuổi, nhan sắc bình thường. Con gái đầu lòng của tôi đã 2 tuổi. Quen nhau 6 tháng, cưới nhau gần 3 năm, tôi cứ nghĩ mình đã có một tổ ấm mà ai...