Em trai tôi không chịu b.ỏ v.ợ theo ý mẹ, bà quay ra chì chiết con dâu là “con cáo đội lốt người”
Tôi vừa tức vừa buồn cười vừa không biết phải làm sao.
Mẹ tôi năm này hơn 70 t.uổi, lên chức mẹ chồng từ năm 55 t.uổi. Từ đó đến giờ ngót nghét 20 năm đến nơi và em trai tôi cũng có đến 2 đời vợ rồi nhưng bà chưa bao giờ sống hòa bình với bất kỳ cô con dâu nào.
Nhà tôi nó kì lạ lắm, rõ ràng không phải đại gia giàu có gì, cũng không phải dòng dõi trâm anh thế phiệt gì nhưng không hiểu sao nó lại phức tạp vô cùng. Bố mẹ tôi có 2 căn nhà cùng 2 đứa con nhưng lúc nào cũng tràn ngập “ drama” và đối tượng mà mẹ tôi nhắm đến nhiều nhất tất nhiên là con dâu rồi.
Tôi thì đã đi lấy chồng, con gái lấy chồng ít can thiệp vào chuyện nhà ngoại. Hơn nữa, chồng tôi cũng khá là có tiếng nói nên bố mẹ tôi không dám lấy anh làm tầm ngắm để sinh sự nhưng vợ của em trai tôi thì không thoát được.
Cô vợ đầu với thằng Bảo em tôi bằng t.uổi nhau, con bé đấy nói thật lòng là tôi không thấy thấy nó xấu nhưng cá tính của con bé này mạnh quá, đã vậy lại là con một nên nó không nhường nhịn ai hết.
Trong suốt 4 năm sống cùng nhau, thằng Bảo và nó cãi nhau như cơm bữa và số “cơm bữa” này có sự đóng góp không hề nhỏ của mẹ tôi. Thế là các cuộc cãi vãi giữa em dâu cũ và mẹ tôi tăng lên, dần dần cãi vã giữa mẹ tôi – em trai tôi – em dâu cũ cũng tăng theo. Cuối cùng là hai đứa nó l.y h.ôn.
Video đang HOT
Mấy năm sau em trai tôi mới yêu cái Thanh vợ nó bây giờ. Lúc mới yêu mẹ tôi phản đối ghê gớm vì cái Thanh nó là mẹ đơn thân, lại đang mở một cửa hàng bán đồ ăn chay và “không có công ăn việc làm ổn định” như lời mẹ tôi nói.
Cái Thanh thì hiền lành hơn nhưng tôi cũng thấy con bé này không hề dễ bắt nạt, chẳng qua nó để yên cho mẹ tôi bắt nạt vì nó thương thằng Bảo mà thôi. Có lần mẹ tôi vừa c.hửi vừa đuổi con bé rồi lấy gạt tàn ném vào đầu khiến con bé phải đi khâu ở lông mày 5 mũi. Vết sẹo ấy nặng đến mức mấy năm về sau thằng Bảo vẫn tìm cách trị sẹo cho vợ mà vẫn nhìn thấy rõ rệt trên mặt con bé.
Hai đứa nó thấy bố mẹ tôi khó khăn quá nên cũng chẳng cưới xin gì mà cứ thế ở với nhau thôi. Ấy thế mà chúng nó ở với nhau như vậy cũng hơn 10 năm rồi. Chúng nó nắm tay nhau từ lúc phải kê tạm cái giường trong cửa hàng bán đồ chay của cái Thanh để ngủ rồi đến bây giờ nhà cửa xe cộ đầy đủ, con cái xinh xắn học giỏi. Chỉ cần nhìn như vậy là tôi biết chúng nó yêu thương nhau thật lòng. Tôi cũng có con trai sắp đến t.uổi yêu đương nên tôi có suy nghĩ riêng, thật ra chỉ cần chúng nó yêu thương nhau là đủ rồi, không cần gì nhiều hơn.
Thế nhưng không hiểu sao mẹ tôi vẫn không để yên cho con cháu nó sống. Bà vẫn thường xuyên gây sự với con dâu, mà cũng có phải con dâu bà đâu, nó là vợ của em tôi thật nhưng đâu có phải dâu của bà mà bà cứ dăm bữa nửa tháng bà lại lôi nó ra sỉ vả.
Đợt vừa rồi bà liên tục gọi cho con trai để khuyên nó b.ỏ v.ợ rồi bắt thằng em tôi mang hai đứa con nó đi xét nghiệm ADN xem có đúng là con mình hay không. Mà rõ là khổ, hai thằng bé nhìn không khác gì bố nó thì không hiểu bà còn đòi xét nghiệm cái gì nữa.
Nói nhiều quá nên em tôi thấy phiền, nó quyết định nói thẳng với bà 1 lần cho rõ ràng. Thằng Bảo lần này nó nói gay gắt thật, có phần hơi cực đoan và c.ông k.ích mẹ thật nhưng tôi cũng thông cảm cho nó, làm gì có ai chịu nổi ngần ấy năm trời liên tục phải nghe mẹ nói xấu vợ rồi bắt mình b.ỏ v.ợ cơ chứ!
Đỉnh điểm là nó chặn hết số mẹ, cắt đứt liên lạc vì nó sợ bà cứ tiếp tục thế này vợ nó không chịu được mà bỏ nó mất. Với cái Thanh thì thằng Bảo yêu thương chiều chuộng lắm, mà con bé cũng xứng đáng được chồng bảo vệ như vậy cơ.
Mẹ tôi sững sờ không thể ngờ thằng con chưa từng cãi mẹ câu nào nay lại phản ứng mãnh liệt đến như vậy. Bà bàng hoàng mất 1 buổi chiều nhưng đến tối thì bà nhắn tin cho tôi với nội dung khiến tôi câm nín luôn.
- Mẹ biết ngay mà! Thằng Bảo nó chưa bao giờ cãi mẹ nửa lời mà nay nó láo với mẹ như vậy, chắc chắn là con Thanh nó xui thằng bé. Mẹ đã bảo với con rồi, con đấy nó là con cáo đội lốt người! Giờ nó lòi cái đuôi cáo của nó ra rồi đấy!
Bình thường tôi cũng im im cho xong đấy nhưng hôm nay tôi cũng quyết định nói thẳng để mẹ biết chẳng ai đứng về phe mẹ cả vì mẹ sai quá rồi.
- Mẹ ơi cái con cáo mà mẹ bảo nó còn mải chăm thằng cáo con mới đẻ, không có thời gian mà đi xui con trai mẹ cái gì đâu. Mà bây giờ chúng nó có với nhau 2 mặt con rồi, mẹ để yên cho chúng nó làm ăn còn nuôi con nuôi cái đi.
Thế là mẹ tôi cạch mặt tôi luôn vì dám cãi mẹ bênh “con cáo đội lốt người”. Giờ tôi cũng đến chịu bà, không biết phải nói sao cho bà tỉnh táo ra đây.
Ốm nằm viện, bố vợ nhận thêm cú sốc khi nghe con rể đề nghị một chuyện
Không biết con rể nói thật lòng hay không, nhưng bố vợ cảm thấy hụt hẫng chỉ muốn con gái xem xét lại tương lai hôn nhân.
Tôi năm nay 66 t.uổi, cả t.uổi trẻ mải mê k.iếm t.iền, những tưởng về già có được cuộc sống an yên, nào ngờ mọi chuyện không thực sự như ý. Cách đây 8 năm, vợ tôi không may qua đời, tôi đau khổ, chỉ muốn theo bà ấy. Nhưng nghĩ đến cô con gái duy nhất, tôi lại cố gượng để sống những mong được thấy con gái lấy chồng, có con như ước nguyện của mẹ khi còn sống.
Dịp này của 5 năm trước, con gái tôi đã lấy chồng, ngày con lên xe hoa, hai bố con bịn rịn khóc. Tôi thương người vợ quá cố, ngày vui của con không được chứng kiến giây phút hạnh phúc. Tôi mừng cho con, cuối cùng cũng mãn nguyện vì con đã yên bề gia thất. Đó là người đàn ông mà con gái tôi đã lựa chọn, tôi tôn trọng con, mong muốn con được hạnh phúc và bình yên. Con rể tôi cũng là người chững chạc, làm ăn tốt...
Bây giờ tôi đã có các cháu ngoại, vui lắm khi các con cháu về chơi. Cuộc sống một mình khi t.uổi già lắm lúc cô đơn, hoài niệm nhưng luôn hướng về phía trước mong ngóng con cháu khôn lớn, trưởng thành. Không may cho tôi đó là sức khỏe ngày càng giảm sút, không muốn phiền con cháu nên tôi cố gắng để tự mình chăm lo cho bản thân.
Mỗi khi ốm đau, tôi cố để mình khỏe mạnh hơn, để con cháu về chơi sẽ không phải lo lắng gì. Nhưng điều không mong đợi cũng đã xảy ra, tôi ốm nặng và phải nằm viện. Dù bắt người nhà giấu con gái, nhưng họ lo lắng và cũng muốn con cháu về động viên nên đã thông báo cho con gái tôi biết. Vậy là vợ chồng con gái đã tức tốc về thăm bố.
Bố vợ cảm thấy sốc khi con rể đề nghị một chuyện. Ảnh minh họa
Được con về thăm, tôi cũng áy náy nhưng cũng mừng lắm, cảm thấy có thêm nhiều động lực để cố gắng điều trị bệnh. Tinh thần phấn khởi, ăn nhiều hơn và thấy khỏe ra. Nhưng có một điều khiến tôi băn khoăn, không hài lòng trước một câu nói của con rể.
Nhân lúc chỉ có hai bố con, con rể tôi đã tư vấn cho bố vợ: " Con nói thật, bố già cả, ốm đau suốt thế này, tốt nhất là cứ vào viện dưỡng lão mà ở. Trong đó có người phục vụ, mình chỉ cần đóng t.iền là xong. Nhà cửa không ai chăm nom, bố cứ bán đi, vợ chồng con cầm giúp. Bố già rồi, lại có lương hưu, tội gì mà sống thui thủi một mình cho khổ".
Lời con rể nói khiến tôi hụt hẫng, cứ cho là đó là lời thật lòng, nhưng cũng không ổn chút nào. Tôi không thể bán nhà cửa để vào nơi dành cho người già được, tôi còn phải cố gắng để có được sức khỏe để còn thờ vợ, làm nơi mà con cháu về mối khi có dịp. Dẫu có ốm đau, tôi cũng không thể nào làm việc đó vì người ngoài nhìn vào sẽ đ.ánh giá, thậm chí hiểu lầm con gái tôi vô tâm, bỏ mặc cha. Hơn nữa, con rể lại muốn tôi bán nhà và giữ t.iền hộ, như vậy chưa hẳn là ý tốt. Nhỡ đâu không quản lý được t.iền, vợ chồng lại lục đục, bất hòa.
Tôi chưa dám quy kết con rể có ý đồ xấu, nhưng những lời con rể đề nghị làm tôi cảm thấy rất sốc. Tôi suy nghĩ rất nhiều, mình già cả không giúp được cho ai, lại còn là gánh nặng để mọi người phải lo lắng. Tôi thương con gái và cả những cháu ngoại, tôi có nên nói ra mọi chuyện và khuyên con gái xem xét lại tương lai hôn nhân?
Con rể đưa cho số t.iền lớn để sửa nhà, hành động sau đó khiến bố vợ chỉ mong con gái b.ỏ c.hồng Hành động của con rể khiến bố vợ sốc nặng, muốn cạch mặt và lo cho tương lai hôn nhân của con gái. Tôi năm nay 55 t.uổi, hai con của tôi đều đã lập gia đình nên chỉ có hai vợ chồng sống với nhau trong ngôi nhà được mua từ hồi mới kết hôn cách đây 30 năm. Hai vợ chồng...