Em trai chồng ngăn cản tôi đi bước nữa
“Chị muốn lấy chồng cũng phải đợi con cái trưởng thành, ổn định công việc đã. Nhà tôi không cấm cản chị đi bước nữa, nhưng không phải lúc này…!!!”.
Nhìn vẻ mặt khó đăm đăm của người em trai chồng, chị nén tiếng thở dài.
Chồng chị mất đã được 3 năm, trong suốt thời gian đó, chị một lòng thờ chồng, nuôi nấng, chăm sóc con cái rất chu toàn. Thật lòng chị cũng không tha thiết đi bước nữa, nếu không gặp lại người yêu cũ, trong một hoàn cảnh cũng vô cùng ngang trái.
Người yêu cũ của chị cũng góa vợ mấy năm nay, anh là thương binh nặng, trở về từ chiến trường với thương tích đầy mình, sức khỏe giảm sút. Vợ anh vì cảm mến anh đã nguyện gắn bó cả đời để chăm sóc anh. Nhưng người vợ vắn số này đã mất trong một vụ tai nạn giao thông, để lại anh và một cậu con trai 5 tuổi. Anh quyết định ở vậy nuôi con, dù cái chết của vợ khiến lòng anh vô cùng trống trải, cô đơn. Dù với sức khỏe của mình, việc chăm sóc cho hai bố con là rất khó khăn.
Tuy nhiên, nhà chồng chị lại chẳng ai tán đồng với quyết định của chị. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thế rồi, duyên số lại cho anh và chị gặp lại nhau trong ngày họp lớp. Khi biết hoàn cảnh của anh, chị, bạn bè thương lắm, họ bảo có lẽ ông trời muốn hai người nối lại duyên xưa nên một mực vun vén cho anh, chị. Vậy mà, chị cũng phải đắn đo mãi. Tình xưa chỉ còn lại chút ít, cái tình vì cảm, vì thương anh thì nhiều. Anh, chị lặng lẽ đến bên nhau, đồng cảm, chia sẻ và cùng mơ về một mái ấm.
Chị nói chuyện muốn tái hôn với hai con, các con chị qua những phút bất ngờ, chúng đều vui vẻ đồng tình với ý nguyện của chị, bởi chúng hiểu tình cảm và mong muốn chính đáng của chị.
Tuy nhiên, nhà chồng chị lại chẳng ai tán đồng với quyết định của chị. Họ không ra mặt ngăn cản mà chỉ khuyên chị cần phải suy nghĩ thật kĩ, chồng mất thì còn con cái để lo lắng, bây giờ có người đàn ông khác liệu cuộc sống của mẹ con chị có hạnh phúc không? Đó là một sự ngăn cản khéo léo, chị hiểu điều đó và cảm thấy rất buồn.
Chị cảm thấy buồn bã, bất an, phải làm thế nào đây? Quyết tâm tái hôn, rất có thể gia đình chồng sẽ quay lưng với mẹ con chị. (ảnh minh họa)
Chị đem tâm sự của mình nói với em trai chồng, tưởng được sự ủng hộ ai ngờ người em trai chồng còn tỏ thái độ phản đối rõ ràng hơn. Không những thế, anh ta còn liên tục gây áp lực với chị qua hai đứa con của chị, khiến chúng thay đổi thái độ từ đang đồng ý với quyết định của chị, lại quay qua phản đối.
Chị cảm thấy buồn bã, bất an, phải làm thế nào đây? Quyết tâm tái hôn, rất có thể gia đình chồng sẽ quay lưng với mẹ con chị. Nhưng nếu chị không tái hôn, để vừa lòng gia đình chồng, chị sẽ không có cơ hội đến bên anh, hạnh phúc có lẽ sẽ mãi mãi ở lại phía sau cánh cửa gia đình chồng chị…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Quay cuồng với vợ lãng mạn "dở hơi cám hấp"
Càng ngày tôi càng khó chịu khi thây vẻ lơ ngơ suy tư như ở môt thê giới khác của vợ. Tôi quá mêt mỏi vì công viêc và không thê chạy theo những mơ mông của em.
Ngày xưa, tôi yêu Vy - vợ tôi vì em có môt sự trong sáng, dịu dàng mà hiêm cô gái nào bây giờ có được. Dù mẹ tôi câm cản lây Vy vì "Tao trông nó lơ ngơ như thê không làm được viêc gì đâu con ạ!" nhưng tôi vân quyêt tâm lây em vì vẻ thanh như sen, trong như nước. Đến giờ tôi mới hiêu được sự ngăn cản khi ây của mẹ thât là có lý.
Vy đã là mẹ của hai đứa con. Cháu đâu tiên nhà tôi năm nay vào lớp 1, còn đứa thứ 2 được 3 tuôi. Ây thê mà em vân chẳng ra dáng môt người mẹ tí nào, cứ lãng mạn bay bông như cô gái tuôi teen. Vợ tôi là fan trung thành của các bô phim Hàn. Tôi nào em cũng download các phim trên mạng vê cắm cúi xem và còn là thành viên thường xuyên của các diên đàn phim trên mạng.
Ảnh minh họa
Nhiều đêm, đang ngủ tôi giật mình thấy vợ đang thổn thức. Tôi lo lắng hỏi lý do thì cô ấy bảo không có gì. Tôi gặng hỏi thì cô ấy bảo: "Em tội nghiệp cho thái tử và Giơn U quá, tự nhiên lại phải chia lìa nhau, rõ là thương". Thì ra đó là 2 nhân vật trong bô phim Hàn rât hot. Chuyện bịa mà cô ấy làm như chuyện thật, lại còn khóc lóc cả đêm. Sáng mai đi làm không khéo người ta tưởng vợ chồng bất hòa.
Tôi bực mình gắt: "Thôi ngủ đi em, mai còn đi làm, chuyện phim là do người ta tưởng tượng ra có gì mà khóc dữ vậy". Cô ấy nhìn tôi như một người ngoài hành tinh vừa đến: "Thế Romeo và Juliet là chuyện thật hay chỉ là văn học mà sao cả trăm năm qua người ta vẫn nghe, vẫn xem và vẫn khóc cho mối tình của họ. Chỉ có loại động vật máu lạnh mới không cảm nhận được cái hay của văn học. Con người thì phải có tình cảm chứ".
Vợ tôi là người rât yêu văn học, thi ca, em có thê xuât khâu thành thơ được. Có thời gian rảnh là em ngôi trâm tư viêt thơ. Em còn đem in ra đê tặng bạn bè, người thân. Có lân, em vừa vê đên nhà là huỳnh huỵch chạy lên phòng viêt lách. Tôi đó cả nhà bị bỏ đói, mẹ tôi mắng em môt trân. Vợ tôi nước mắt ngắn dài. Đêm ây tôi lại thây em hì hụi bên bàn làm viêc. Tưởng em lại viêt nhât kí xả tức như mọi khi, tôi đê vợ có không gian riêng. Ai dè ngày hôm sau, mẹ tôi nhân được môt lá thư dài viêt bằng thơ đây nôi lòng, tâm sự ai oán của em. Sau lần đó, mẹ tôi choáng váng chẳng bao giờ dám đông đên cô con dâu có máu thơ văn nữa. Nhưng tôi biêt, bà vân ngày ngày than thở với xóm giêng vê nàng dâu dở hơi, lâp dị.
Những ngày lê thì thôi rôi, tôi cứ gọi là cuông quýt hêt cả với những mong ước lãng mạn của vợ. Sinh nhât em, em hé mở trước cả tháng là muôn được tặng 32 bông hông tương ứng với sô tuôi. Gì chứ chuyên đó chẳng khó với tôi. Sáng hôm ây, em vừa tỉnh dây, tôi đã đưa bó hoa hông đên trước mặt cùng môt lời chúc ngọt ngào nhât tôi có thê nghĩ ra được.
Đôt nhiên, em ré lên khóc rồi sụt sùi: "Anh tê bạc lắm! Sao anh nỡ lòng đôi xử như vây với em?". Tôi mắt tròn mắt dẹt chưa hiêu đã gây ra tôi tình gì thì bị em đây bó hoa hông trả lại: "Sao tặng em hồng vàng? Hồng vàng là chia ly đấy. Có phải anh muôn bỏ em không?". Dù rằng tôi đã quýnh quáng giải thích hêt lời nhưng em không châp nhân. Em cứ thê khóc cả tiêng đông hô, mãi cho đên khi tôi vôi vã đi đôi bó hoa đỏ tình yêu nông cháy, rôi hứa dân em đi xem vở kịch yêu thích của em thay lời xin lôi thì em mới chịu nín khóc đê đi sang phòng gọi con dây đi học.
Đã có hai con, nhưng vợ tôi vân cứ mơ mơ màng màng chả chăm lo gì cho cháu. Chuyên học của con, em cứ như trên mây trên gió, chẳng biêt lo liêu. Tôi toàn phải nhúng tay cây nhờ bạn bè xin cho con đi học chữ, rôi lo vào lớp 1 cho con. Thời buôi này con cái người ta được ăn học đàng hoàng, con tôi chỉ vì bà mẹ bay bông mà thua xa các bạn.
Ảnh minh họa
Gia đình tôi đủ ăn nhưng chưa khâm khá, nghĩ đên con cái sau này còn phải đi học tôn kém, rôi vợ chông vân chưa có nhà riêng phải ở nhà bô mẹ, tôi gắng kiêm thêm chút đỉnh đê lo cho gia đình, rôi tính chuyên nhà cửa. Vây mà những lúc đi làm vê mêt, vợ chẳng hiêu cho tôi. Em cứ nằng nặc bắt tôi phải ôm hôn em thât lãng mạn môi khi đi làm vê, rôi trò chuyên vê môt ngày làm viêc cho nhau nghe.
Có những khi tôi mêt nhoài, chỉ muôn lên giường đi ngủ nhưng em cứ bắt phải nói chuyên bằng được. Tôi bực mình gắt gỏng thì em triêt lý: "Em chỉ cần một đời sống kinh tế ổn định nhưng tình cảm phải dạt dào. Trong hôn nhân, tiên rất quan trọng nhưng không phải là tất cả. Tình cảm là sô 1. Em không cân anh đi làm nhiêu tiên, chỉ cân anh yêu em. Có tình yêu, em ở nhà lá cũng được. Dạo này em thây anh vì vât chât mà quên em nhiêu, em tủi thân lắm".
Những điêu vợ tôi nói văn hoa, sách vở nhưng tôi nghe chả lọt tai. Chẳng lẽ tôi lại đê cho em ở nhà lá, đê cho con tôi thiêu ăn thiêu mặc. Đàn ông mà cứ suôt ngày quân lây vợ, không có sự nghiêp thì còn ra thê thông gì. Yêu em, yêu con nên tôi mới cô gắng làm viêc đê vợ con được sung sướng. Nôi lo cơm áo gạo tiên trước mặt, tôi đâu thê làm ngơ. Giá như vợ tôi biêt cách chăm lo cho sức khỏe của chông như những người phụ nữ khác thì tôt quá. Đằng này, em chỉ biêt hì hụi cắm cúi cả ngày, bỏ bê cơm nước đê rôi môt bài thơ "Thương chông" với những vân điêu, từ ngữ mà tôi chẳng hiêu được.
Nêu cho tôi được chọn lựa lại, tôi sẽ chẳng bao giờ chọn môt cô gái mong manh, ủy mị, mơ màng như em làm vợ. Những thứ mà em nghĩ đang gìn giữ tô âm, hâm lửa tình yêu của chúng tôi đang đây tôi ra xa khỏi em. Càng ngày tôi càng khó chịu khi nhìn thây vẻ lơ ngơ suy tư như ở môt thê giới khác của vợ. Tôi thây chán chường cuôc sông gia đình. Tôi quá mêt mỏi vì công viêc và không thê chạy theo những mơ mông của em. Em suôt ngày thở dài trách tôi thay đôi, vô tình, còn viêt cả tâm thư đê giãi bày với tôi. Còn tôi thì càng ngày càng nản, càng chán cô vợ dở hơi của mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Thất nghiệp lại bị ngăn cản tình yêu Ra trường 5 tháng không xin được việc, đã vậy em còn bị mẹ ngăn cản chuyện tình yêu. Em đang rất buồn, không chỉ về việc làm mà con về gia đình em nữa. Lúc trước gia đình em vốn rất hạnh phúc. Ba em là giáo viên còn mẹ em mở quán buôn bán nhỏ. Em lúc đó đang học cuối...