Em trai chồng khẩn khoản nhờ vợ chồng tôi nuôi giúp đứa con “ngoài kế hoạch”
Thật kinh khủng, bí mật tày trời như vậy mà bọn họ dám dựng lên để lừa gạt tôi. Nhìn con bé ngoan ngoãn, dễ thương và bám mẹ, tôi lại càng cảm thấy xót xa.
Vợ chồng tôi cưới nhau gần chục năm mà không có con. Nhiều khi tôi thương chồng, áy náy khi thấy anh yêu quý những đứa trẻ con nhà anh em họ và muốn giải thoát cho anh. Tất nhiên, chồng tôi không đồng ý ly hôn. Mọi người hay bảo, tôi nên cố gắng ra nước ngoài mà chữa trị, tốn kém cũng được, chứ không con riêng của chồng xuất hiện lúc nào không hay.
Cách đây 3 năm, em trai chồng tôi đang học năm cuối đại học thì gây ra sự việc động trời. Cậu ấy đến nhà tôi gõ cửa vào một đêm mưa rồi khẩn khoản nhờ vợ chồng tôi giúp một việc. Hóa ra cậu ấy làm cho một cô bạn cùng lớp có bầu. Hai đứa đều đang muốn tập trung học hành, hơn nữa bố mẹ cô gái kia rất khó tính nên không thể cưới xin vào lúc này.
Nó bảo, lẽ ra làm kế hoạch, nhưng nghĩ đến anh chị bao nhiêu năm không có con, nó lại nảy ra ý định nhờ chúng tôi nuôi bé. Sau này, nếu nó và người yêu có thể kết hôn thì sẽ nhận lại. Nếu không, chúng tôi cũng có một đứa trẻ để vui vẻ lúc tuổi già.
Sau vài ngày bàn bạc, vợ chồng tôi thống nhất đồng ý nhận bé. Tôi không được gặp cô gái ấy, chỉ sau 4 tháng từ khi em chồng nhờ giúp đỡ, cậu ấy mang đứa bé đến. Nó là một đứa bé gái, rất bụ bẫm và nét cũng xinh xắn.
Chăm sóc con chúng tôi hạnh phúc vô cùng. (Ảnh minh họa)
Từ ngày có con, tôi như biến thành người khác, bận rộn nhưng hạnh phúc vô cùng. Chồng tôi cũng chịu khó đọc sách vở chăm trẻ em, cùng tôi nuôi nấng bé. Anh luôn sắp xếp về sớm, thậm chí anh tắm cho con, cho con ăn, chơi với con tốt hơn tôi. Em chồng tôi thỉnh thoảng sang, bế bé và mua cho bé rất nhiều quà.
Sau 2 năm, cậu ấy bảo đã chia tay, cô bạn gái kia muốn kết hôn với người khác, cả cậu ấy và cô gái kia đều mong muốn vợ chồng tôi coi đứa bé là con của chúng tôi. Tôi mừng lắm, cảm giác lo lắng biến mất hoàn toàn.
Rồi cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, hơn nữa còn quá sức tưởng tượng của tôi. Ngày sinh nhật con 3 tuổi, chồng tôi nghe cuộc điện thoại báo đồng nghiệp thân thiết bị tai nạn rồi vội vã bỏ đi cả đêm. Lúc trở về, anh thất thần, kêu mệt rồi ngủ say cả buổi sáng.
Tôi đang ngồi cạnh thì có tin nhắn điện thoại của anh nên vô tình đọc được: “Anh nên nói thật với chị đi, dù sao mẹ nó cũng mất rồi. Em đóng kịch mãi mệt quá”. Tin nhắn đến từ em trai chồng. Tôi choáng váng, nỗi nghi ngờ bắt đầu len lỏi.
Tôi gọi em trai chồng đến, truy vấn cả cậu ấy và chồng về việc “đóng kịch”.
Video đang HOT
Tôi thất vọng vì chồng lừa dối mình. (Ảnh minh họa)
Khi chồng tôi cúi mặt thú nhận con bé chính là con gái của anh. Mẹ bé là một cô gái trẻ, nhà khá nghèo, đã từng nhận ơn của anh. Cô ấy đề nghị giúp anh có con, còn cùng anh và em trai anh vạch ra kế hoạch qua mặt tôi. Cách đây 1 tuần, cô ấy bị tai nạn nghiêm trọng, hôm qua thì mất ở bệnh viện. Chồng tôi cuống cuồng ra ngoài là vì nhận tin cô ấy mất.
Anh thề với tôi là bao nhiêu năm nay không bao giờ qua lại với cô ấy. Anh chỉ giúp cô ấy có một công việc tốt ở nhà máy. Còn em trai anh nhận nhiệm vụ liên lạc, hàng tháng chuyển cho cô ấy 3 triệu hỗ trợ tiền nuôi mẹ già bị bệnh. Chính vì vậy, khi cô ấy bị tai nạn, bệnh viện gọi cho em trai anh, hai anh em mới biết và đến viện giúp cô ấy.
Thật kinh khủng, bí mật tày trời như vậy mà bọn họ dám dựng lên để lừa gạt tôi. Nhìn con bé ngoan ngoãn, dễ thương và bám mẹ, tôi lại càng cảm thấy xót xa.
Tôi đau khổ vì anh phản bội niềm tin của tôi. Tôi phải làm gì với con riêng của chồng đây? Tôi phải làm sao để vượt qua nỗi thất vọng quá lớn này?
H.N.M.M
Theo toquoc.vn
Bi kịch thần đồng: Con trai thiên tài Albert Einstein và vết trượt dài của thần đồng
Không lâu trước khi mất, Eduard từng nói với một nhà báo: "Có người cha thiên tài chẳng giúp ích gì cho tôi cả".
Cha đẻ của thuyết Tương đối là người có bộ óc thiên tài, được cả thế giới biết đến nhờ các thành tựu vật lý lý thuyết vĩ đại và ghi tên trong lịch sử nhân loại bởi những phát minh làm thay đổi cả một kỉ nguyên của mình.
Thế nhưng ít ai biết được rằng, đằng sau cánh cửa danh vọng là sự thất bại lớn của Albert Einstein về đứa con trai út của mình - Eduard Einstein.
Einstein đã kết hôn với người vợ hơn ông 4 tuổi Mileva Maric - người vợ duy nhất sinh 3 người con cho ông.
Hai cha con Albert Einstein và Hans Albert vào năm 1927.
Mileva Maric là một phụ nữ thông minh học tại học viện Bách khoa Zurich và là người duy nhất học vật lý tại Học viện này.
Bà rất say mê toán học, khoa học và là 1 nhà vật lí đầy tham vọng. Nhưng bà đã từ bỏ tham vọng đó khi kết hôn với Einstein và sinh con.
Sau khi kết hôn, năm 1902, cặp đôi đón người con gái tên là Lieserl (không rõ tung tích) và con trai Hans Albert sinh năm 1904.
Năm 1910, em út Eduard Einstein ra đời, được gọi yêu là "Tete", có nghĩa là "bé nhỏ", cậu bé dành trọn được tình yêu của đại thiên tài vật lý, toán học.
Ngay từ nhỏ, Eduard đã bộc lộ tư chất thông minh và năng khiếu âm nhạc. Cậu bé tỏ ra đam mê với thơ ca, piano và tâm thần học.
Vào năm 6 tuổi, Eduard đã đọc Shakespeare và sau này đọc hết tác phẩm của Kant, Schopenhauer, Platon.
Nhà bác học Albert Enstein và vợ Mileva Maric.
Eduard tôn thờ Sigmund Freud - cha đẻ trường phái Phân tâm học đến mức treo chân dung ông trong phòng ngủ với giấc mộng trở thành bác sĩ tâm thần.
Tuy nhiên, Eduard lại có thể chất yếu ớt và không thể phát triển toàn diện, điều này khiến Albert Einstein buồn phiền rất nhiều.
Vào năm 1919, Einstein đã ly dị người vợ đầu tiên và cùng trong năm đó, ông kết hôn với bạn tình Elsa.
Trước khi giành giải Nobel, Einstein đã dự định tặng lại tất cả tiền thưởng cho người vợ đầu là Mileva Mari để bà đồng ý ly dị. Số tiền ông nhận được từ giải thưởng này lên đến con số 32.250 USD (khoảng 740 triệu đồng), cao hơn 10 lần mức lương giáo sư trung bình hằng năm của Einstein vào thời điểm đó.
Con trai thứ 2 của Einstein là Eduard, người mà họ yêu mến gọi là "Tete", được chẩn đoán mắc bệnh tâm thần phân liệt và bị quản thúc trong suốt cuộc đời.
Dù đi bước nữa nhưng Einstein vẫn đảm bảo việc cung cấp tài chính và duy trì mối liên hệ với Hans Albert lẫn Eduard. Tuy vậy, sự chia ly của bố mẹ đã để lại tổn thương cho cả 2 đứa trẻ.
Năm 1929, Eduard tốt nghiệp trường phổ thông chuyên chỉ dành cho học sinh giỏi xuất sắc, sau đó tiếp bước cha mẹ đỗ vào Học viện Bách khoa Zurich.
Có một người cha nổi tiếng, Eduard cảm thấy khó khăn và tự ti, cậu từng viết: "Đôi lúc, thật khó khăn khi có người cha như vậy vì bạn sẽ thấy bản thân không quan trọng".
Eduard có mối tình đẹp với 1 cô gái. Sau khi chia tay, Eduard suy sụp và từng cố gắng tự tử.
Vào năm 1930, ở độ tuổi 20, chàng trai trẻ được chẩn đoán tâm thần phân liệt, anh bỏ dở sự nghiệp học hành trong sự thất vọng của cha.
Tồi tệ hơn chính điều đó khiến Albert Einstein cảm thấy tuyệt vọng. Ông cho rằng Eduard bị di truyền gene xấu từ nhà ngoại, không có cách nào cứu vãn được.
Sau khi phát bệnh, Eduard tỏ ra chán ghét người bố của mình. Mặc dù vậy, Albert vẫn dành tình cảm cho con, là người đứng ra chi trả mọi chi phí điều trị. Ông cũng tích cực viết thư trao đổi với con về cuộc sống và thơ ca. Mọi lá thư của ông gửi đến con trai đều được mở đầu bằng "Tete yêu dấu", ký tên "Papa".
Rời Zurich, Albert không biết rằng mình sẽ không bao giờ gặp con út nữa. Hans Albert cũng đi theo bố còn Eduard không thể đến Mỹ nhưng không thể do tình trạng tâm lý không ổn định của con.
Suốt 30 năm, Eduard liên tục ra vào viện tâm thần, bà Mileva là người chăm sóc chính cho con.
Sau khi bán hết tài sản đề đồng hành cùng con trai, năm 1948, Mileva qua đời, Eduard chuyển hẳn tới Bệnh viện Tâm thần Burgholzli.
Albert Einstein cảm thấy xót xa vì con phải ở một mình không có ai bên cạnh. Ông từng phải thốt lên rằng: "Nếu biết trước, tôi đã không để thằng bé đến với cuộc đời này".
Tháng 10/1965, ở tuổi 55, Eduard qua đời vì đột quỵ. Ông được chôn cất ở nghĩa trang Hnggerberg, Zurich. Không lâu trước khi mất, Eduard từng nói với một nhà báo: "Có người cha thiên tài chẳng giúp ích gì cho tôi cả".
Minh Anh
Theo nguoiduatin.vn
Giữa đêm, một người đàn ông gọi điện thoại báo tin vợ bị tai nạn, tôi giận nên vẫn mặc kệ, lăn ra ngủ tiếp để rồi khi biết sự thật thì chết lặng Lời nói của vợ khiến tôi chết lặng. Nhìn cái chân bị bó bột của vợ tôi thấy ân hận vô cùng. Vợ chồng tôi lấy nhau được 6 năm rồi, tình cảm của hai người dạo này không còn cơm lành canh ngọt như khi mới cưới nhau nữa. Nhiều tháng nay tôi bị thất nghiệp nên kinh tế gia đình sa...