Em trai chồng chuẩn bị lấy vợ, mẹ chồng đưa ra đề nghị vô lý khiến tôi tức nghẹn họng
Tôi và chồng quen nhau qua giới thiệu của bạn bè. Ban đầu tôi không thích anh ấy nhưng khi tiếp xúc một thời gian, tôi nhận thấy anh là người rất thật thà, cẩn thận nên dần dần có ấn tượng tốt.
Sau đó anh chủ động thổ lộ và tôi đã đồng ý làm bạn gái. Chúng tôi yêu nhau hơn một năm thì kết hôn.
Hai bên gia đình vợ chồng tôi có hoàn cảnh tương đương nhau, tiền bạc cũng không nhiều. Vì vậy, đám cưới của chúng tôi diễn ra khá đơn giản với của hồi môn 2 bên gia đình tặng cũng chỉ khoảng 100 triệu. Sau đám cưới, tôi sống chung nhà với bố mẹ chồng và em trai chồng, vì đông người và nhà nhỏ hẹp nên sinh hoạt của cả gia đình rất bất tiện.
Tôi từng nhiều lần tâm sự thuyết phục chồng dọn ra ngoài ở riêng nhưng chồng không chịu, anh nói chưa có tiền mua nhà mà thuê trọ cũng rất tốn kém, hơn nữa ở cùng cả nhà cho vui. Em trai chồng lười biếng không chịu lao động kiếm tiền, suốt ngày chơi game và lướt điện thoại, khi thiếu tiền thì lại xin anh và mẹ, tôi thì phải vất vả quán xuyến gần như mọi việc trong nhà. Sống trong cảnh đó được khoảng một năm, không chịu nổi việc ngày ngày phải phục vụ gia đình chồng nên tôi cương quyết bắt chồng dọn ra ngoài ở trọ, cuối cùng chồng tôi cũng miễn cưỡng đồng ý chuyển ra ngoài.
Sau khi ra riêng, tôi chi tiêu vô cùng tiết kiệm với mục đích mua được một căn nhà càng sớm càng tốt. Nhưng rồi tôi phát hiện ra mình tiết kiệm một mình cũng vô ích, bởi hàng tháng chồng tôi vẫn đều đặn chuyển lương cho bố mẹ 5 triệu đồng tiền sinh hoạt. Tôi đã nhiều lần cãi nhau với chồng vì chuyện này, nhưng lần nào anh cũng bao biện rằng bố mẹ và anh em trai khó khăn anh không thể không giúp đỡ. Vậy là sau mấy năm kết hôn, tôi vẫn chỉ tiết kiệm được một số tiền rất ít ỏi và cảm thấy mệt mỏi khi nghĩ về tương lai.
Tôi mang chuyện này tâm sự với mẹ đẻ, bà nghe bà bất bình thay tôi. Thế rồi mấy ngày sau, bố mẹ gọi tôi về và cho tôi một hạnh phúc bất ngờ. Bố mẹ nói sẽ phá bỏ căn nhà cũ để xây mới và do đất rộng nên bố mẹ sẽ thiết kế thành 2 căn, 1 căn để bố mẹ ở và 1 căn sẽ cho tôi vì tôi là con duy nhất của bố mẹ. Tôi đã bật khóc khi nghe những lời đó, sau bao nhiêu năm làm việc chăm chỉ, tôi luôn muốn có một ngôi nhà cho riêng mình, nhưng không ngờ cuối cùng lại có được nó theo cách này.
Về nhà tôi báo tin vui cho chồng, anh mừng quá ôm chầm lấy vợ và khen bố mẹ vợ rộng lượng. Không lâu sau đó mẹ chồng cũng biết chuyện, nhưng thay vì mừng cho tôi bà lại đưa ra những đề nghị vô lý khiến tôi vô cùng bức xúc. Hôm đó mẹ chồng gọi điện bảo hai vợ chồng tôi về nhà ăn cơm và rồi bà nhỏ nhẹ nói: “Tình hình là em các con sắp lấy vợ, người yêu nó là tiểu thư nhà khá giả nên họ yêu cầu em con phải có nhà riêng thì mới cho cưới, hơn nữa sau khi cưới phải ở riêng chứ không thích sống chung với mẹ chồng. Mẹ biết vợ chồng con mới được ông bà thông gia cho một căn nhà, nên mẹ muốn bàn với các con thế này: một là bố mẹ sẽ sang ở với các con, để nhà này cho em con lấy vợ và ở riêng, hoặc căn nhà này sẽ thuộc về các con, các con chuyển về đây ở với bố mẹ và nhường căn nhà kia cho em con được không?…”.
Nghe đến đây tôi choáng váng nên lập tức từ chối, tôi nói thẳng rằng bản thân tôi cũng thích ở riêng cho thoải mái nên mới chuyển ra ngoài ở, may mắn giờ được bố mẹ đẻ cho nhà nên không có lý gì mà bắt tôi phải chọn một trong 2 phương án mẹ chồng đưa ra. Mẹ chồng nghe vậy tái mặt cau mày nhưng cũng không dám làm căng với tôi. Sau đó tôi lập tức ra về, chồng tôi thì vẫn bối rối ngồi đó.
Video đang HOT
Đêm hôm ấy, chồng tôi thuyết phục tôi rằng chúng ta là một gia đình, anh em nhường nhịn nhau một chút cũng chẳng thiệt gì, hơn nữa anh là con cả cũng phải có trọng trách gánh vác gia đình và phụng dưỡng bố mẹ nhiều hơn, hay là tôi cứ thuận theo một trong 2 phương án của mẹ cho yên cửa yên nhà. Thậm chí anh còn nói: “Em là con một, bố mẹ em vẫn còn một căn nhà, sau này tất cả sẽ thuộc quyền sở hữu của chúng ta, giao căn nhà kia cho em trai thì chúng ta sau này vợ chồng mình vẫn có thể ở riêng ở căn nhà của bố mẹ em cơ mà…”.
Câu nói của chồng khiến tôi tức tối đóng sầm cửa lại, không ngờ anh đã nghĩ sâu xa đến vậy, anh lợi dụng chuyện tôi là con một để bắt cô phải nhường tài sản của mình cho em trai chồng. Trong cơn tức giận, tôi đã đâm đơn ra tòa ly hôn với chồng…
Độc giả giấu tên
Cãi nhau với mẹ chồng vì không đồng ý giao thẻ lương cho bà, lúc chồng nói câu này, tôi đề nghị ly hôn
Gần đây cuối cùng Trân cũng hiểu được rằng hôn nhân không chỉ có tình yêu thôi là đủ. Đáng tiếc lúc biết được thì đã muộn, đành phải lựa chọn ly hôn chồng.
Trân là con một trong gia đình, từ nhỏ được nuông chiều, tuy điều kiện gia đình bình thường nhưng nói chung chưa từng phải chịu cảnh thiếu thốn cơm áo gạo tiền. Thế nên khi bước vào hôn nhân, cô gân như không thể tưởng tượng được mình lại phải chịu nhiều oan ức, thiệt thòi như vậy.
Năm Trân kết hôn là khi cô 27 tuổi. Cô và chồng khi ấy đã yêu được 3 năm, tình cảm sâu đậm. Khi đó ước nguyện lớn nhất của Trân là được gả cho người mình yêu.
Hoàn cảnh gia đình chồng Trân cũng rất bình thường. Lúc kết hôn, họ miễn cưỡng cũng gom góp đủ số tiền cọc trước cho căn hộ tân hôn mà thực tế vẫn đang trong quá trình thi công. Trân thì cảm thấy dù sao vợ chồng cô còn có tương lai, có thể dựa vào hai bàn tay mà phấn đấu, cho nên cũng không để ý đến những thứ khác, vui vẻ về nhà chồng.
Vì không có nhà, hai người chỉ có thể sống với bố mẹ chồng. Trân vốn tưởng cuộc sống hôn nhân hạnh phúc bắt đầu, không nghĩ tới lại rơi vào vực sâu thống khổ.
Ngày mới vào cửa, mẹ chồng đã thị uy bằng cách tâng bốc con trai bà lên mây và hạ thấp con dâu đến vô dụng. Hơn nữa còn áp đặt Trân buộc phải nghe lời bố mẹ chồng và chồng, không được phản kháng. Kỳ thật Trân so với các cô gái khác không tính là kém. Cô có công việc ổn định, vẻ ngoài thanh tú. Trong khi đó chồng cô là kiểu đàn ông hơi an phận, làm việc mấy năm cũng chỉ đủ nuôi sống bản thân.
Trân tự nhiên nuốt không trôi khẩu khí của mẹ chồng, phản kích vài câu. Không nghĩ tới mẹ chồng trong nháy mắt mặt liền tối sầm mặt lại, hai bên ầm ĩ một phen. Ngày đầu tiên về nhà chồng đã ồn ào như vậy, Trân thực sự chưa từng nghĩ tới.
Sau đó, những chuyện tương tự xảy ra thường xuyên.
Trân phát hiện, nhà này chính là do mẹ chồng định đoạt, bố chồng sợ vợ, mà chồng cô thì đúng kiểu "con trai của mẹ". Trong nhà có chuyện gì xảy ra, 2 người đàn ông đều chỉ biết rụt rè ở một bên, một câu cũng không dám nói.
Trân từ nhỏ đã được chiều, làm sao có thể chịu thiệt thòi được. Mỗi lần cùng mẹ chồng cãi nhau, cô đều đối chọi gay gắt, nửa bước cũng không nhường. Mà nguyên nhân cãi vã đều là chuyện nhỏ lông gà lông vịt, nhưng lại có thể ầm ĩ tới 3 ngày 3 đêm.
Mỗi lần Trân cãi nhau với mẹ chồng, chồng hoặc là ngồi bên cạnh không nói một lời nào, hoặc tìm cớ để đi ra ngoài. Cách hành xử này của anh khiến Trân vô cùng thất vọng. Cho nên mỗi lần cãi nhau với mẹ chồng, Trân cũng sẽ oán giận chồng, oán giận anh không giúp mình.
Nhưng chồng Trân luôn nói: "Đó là mẹ anh. Sao anh có thể đứng về phía em được. Anh chỉ có thể giữ im lặng thôi!"
Trân nói: "Mỗi lần đều là mẹ tìm em gây sự trước, muốn bắt nạt em. Đứng ở góc độ công bằng, đáng lẽ anh cũng phải nói mẹ vài câu chứ?"
Nhưng chồng cô lại lắc đầu, miệng lẩm bẩm: "Anh không dám đâu", làm cho Trân thất vọng càng thêm thất vọng.
Lần đó mẹ chồng càng ức hiếp người quá đáng khi yêu cầu Trân và chồng cô phải giao thẻ lương cho bà cất giữ. Chuyện thế này, làm sao Trân có thể đồng ý. Vì vậy, hai người lại lần nữa cãi nhau.
Lần này cãi nhau dữ dội hơn bao giờ hết, Trân và mẹ chồng đều công kích lẫn nhau. Bố chồng thì sớm đã mượn cớ chạy ra khỏi cửa, mà người chồng cũng trốn luôn trong phòng không chịu ra.
Mẹ chồng tức giận chỉ vào Trân rồi nói với vào trong phòng, cố tình để con trai nghe thấy: "Anh dạy vợ giỏi nhỉ. Chị ấy mới đến nhà này chưa đến nửa năm, đã dám sỉ nhục tôi rồi. Sau này làm sao quản được chị ấy?"
Chồng Trân nói với vợ: "Em đừng chọc mẹ giận nữa, được không? "
Trân nghe chồng nói, càng thêm tức giận. Cô run rẩy nói với chồng: "Tôi chọc mẹ giận? Bà vô lý muốn quản lý tiền của em, em phản bác vài câu thì có làm sao? Em gả cho anh chưa đầy nửa năm, vốn tưởng gả cho người mình yêu sẽ có hạnh phúc, không nghĩ tới lại bị bà phá hỏng hết. Cuộc hôn nhân này như địa ngục vậy!"
Trân càng nói càng tức giận: "Nếu anh là đàn ông thì nên ngăn mẹ anh lại. Tôi chịu quá nhiều uất ức rồi!"
Nghe đến đây, người chồng nổ tung: "Cô muốn cãi nhau với mẹ tôi thì ra khỏi nhà này!"
Trân đối với chồng đã hoàn toàn tuyệt vọng. Dũng hết khí lực toàn thân, Trân nói lời cuối cùng: "Không cần anh phải đuổi, ly hôn đi!"
Quan hệ mẹ chồng nàng dâu từ trước đến nay luôn khó giải quyết, không phải chỉ có Trân gặp phải những phiền toàn như vậy. Gia đình nào ít nhiều cũng có một chút mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu. Nhưng quan trọng nhất là vị trí của người chồng trong gia đình.
Nếu chồng là kiểu "con trai của mẹ", anh ta gần như sẽ, không bao giờ dám làm trái lại mẹ mình. Một khi mẹ chồng nàng dâu có mâu thuẫn, người chồng sẽ chỉ cho phép vợ thỏa hiệp và kiên nhẫn. Tương lai về sau của người vợ trong gia đình về cơ bản không có hy vọng.
Vì vậy, phụ nữ khi chọn một người đàn ông để kết hôn, đừng chỉ nhìn vào bề mặt, cần xem xét gia đình anh ta, dành nhiều thời gian hơn để tìm hiểu, có như vậy mới không mắc sai lầm.
Tôi chịu đựng 11 năm hôn nhân chua xót mới quyết định ly hôn để... trả đũa chồng và mẹ chồng Tôi năm nay 37 tuổi, đã kết hôn được 11 năm nhưng cuộc hôn nhân này đối với tôi không hạnh phúc và không như ý muốn, tôi chưa ly hôn vì thời điểm chưa đến. Tôi tiếp tục duy trì hôn nhân cho đến khi mẹ chồng bị bệnh cách đây một thời gian, lúc đó tôi mới quyết định ly hôn...