Em thích ôm anh từ phía sau
Chông chênh mất thăng bằng mỗi lúc vấp ngã, tôi đủ sức đi tiếp nhưng rồi vẫn muốn có người an ủi, tôi tìm anh một sự an toàn nhất định. Muốn ôm anh từ phía sau thật lâu.
Anh ở đây cho tôi ôm anh từ phía sau. (Ảnh minh họa)
Có những ngày như thế, buồn lặng lẽ trôi theo bon chen cuộc sống. Buồn cứ mênh mang trong tâm trí khi tôi nhớ nhà, khi công việc rối ren, khi tương lai bấp bênh.
Anh ở đây cho tôi ôm anh từ phía sau.
Em thích được ôm anh từ phía sau…
Cô đơn lại tìm đến với tôi mỗi lúc một mình. Tôi chỉ muốn đi cùng anh dạo phố không nói gì nhưng đủ hiểu trong tôi bao mối nghĩ suy.
Tôi lặng lẽ ôm anh từ phía sau.
Chông chênh mất thăng bằng mỗi lúc vấp ngã, tôi đủ sức đi tiếp nhưng rồi vẫn muốn có người an ủi, tôi tìm anh một sự an toàn nhất định.
Muốn ôm anh từ phía sau thật lâu.
Anh cho tôi cảm giác an toàn khi ở bên anh. Cho dù chuyện có buồn, có tủi, có nức nở hay một niềm vui nhỏ thoáng qua, nhưng có anh đã vơi đi rất nhiều.
Video đang HOT
Em thích được ôm anh từ phía sau…
Chưa khi nào anh nói tôi phiền anh. Chưa khi nào anh nặng lời với tôi. Nhẹ nhàng, chia sẻ, chỉ cho tôi mọi điều. Cho dù đôi khi tôi hay mày nheo, nhõng nhẽo thích cái này muốn cái kia.
Cô em này cứ muốn lăn xả vào lòng anh để được anh bao bọc, chở che mãi là vì như thế đấy anh!.
Anh hay hỏi tôi:
Là vì sao?.
Vì mỗi việc anh làm, mỗi hành động của anh đều chu đáo, khiến em an tâm.
Anh sẽ thấy rằng khi anh cho bất kỳ cô gái nào sự an toàn họ sẽ tin tưởng anh vô điều kiện. Mặc định em luôn an tâm ở cạnh anh cũng là vì như vậy.
Anh hỏi em: “Sao cứ nhất định là anh?. Người khác cũng là con trai cũng như anh mà em không tin?.
Tin sao đây anh?.
Ở nơi họ không cho em một sự an toàn, không trách nhiệm, không đủ sức chở che em ( có thể vì em anh vốn mạnh mẽ) nên họ thường không cần quan tâm em và nghĩ sẽ thừa với em. Nhưng những điều đó anh luôn lo cho em, mà không đắn đo.
Đã có lúc em mong mình bé lại để làm cô gái của anh. Được anh nuông chiều, bao bọc.
Em thích được ôm anh từ phía sau…
Em thích được ôm anh từ phía sau…(Ảnh minh họa)
Người ta hay anh vẫn luôn chỉ thấy em mạnh mẽ, nhưng sâu trong em khoảng trống đang vô định. Chính lúc đó em lại muốn ôm anh từ phía sau.
Đừng hỏi em vì sao muốn ôm anh.
Cho em mượn tấm lưng rộng, bờ vai vững chắc của anh.
Bởi………
Nơi an toàn bình yên nhất với em là anh, là khi được ôm anh từ phía sau.
Theo blogtamsu
Có những nỗi đau buồn...chỉ để giấu đi
Có những điều chỉ tự mình giấu đi, tự mình đối diện nhưng có những điều mãi mãi mình cũng không thể hiểu được và mãi mãi cũng không thể chạm đến, chỉ là giây phút yếu lòng...
Có những ngày chông chênh một mình bước...
Có những ngày chông chênh lạc bước, muốn níu một bàn tay nhưng sao quá khó, muốn tìm một ai sẻ chia cũng không hề dễ dàng. Con người, có đôi khi đang ở hiện tại, họ cũng đều hoài niệm về quá khứ, về những điều chưa bao giờ bị quên lãng dù đã cố gắng cất sâu kĩ vào ngăn kéo của chiếc hộp mang tên kí ức. Chiếc hộp ấy, dù đã bao lần ta muốn giấu nó đi, nhưng cuối cùng thì ta cũng không thể giấu nó được khi cảm xúc tràn đến...
Có những sự việc nói cho qua là có thể cho qua, nhưng cũng có những sự việc dù có bắt ép mình thôi nghĩ về nó nữa thì nó vẫn hiện diện trong tâm trí của con người. Tại sao có những sự việc chỉ được nói với người này mà không phải là một người nào khác? Điều lí giải duy nhất cho sự việc trên đó chính là ở chỗ chỉ có một người thích hợp để nói những điều mà không một ai có thể biết...
Là khi những lúc ngước mắt lên nhìn trời và ta tự hỏi rằng: Sẽ có không những gì tồn tại ở tương lai mà ta luôn muốn hướng đến? Hay đó chỉ là những huyễn hoặc tự ta tạo ra để che lấp đi những nỗi sợ hãi về tương lai trong tâm tưởng trong mỗi người? Dù rằng tương lai như ta mong muốn hay không thì đó cũng là điều mà ta không thể nào đoán được...
Có những điều chỉ tự mình giấu đi, tự mình đối diện với những gì mình nghĩ là trở ngại, là vấp ngã trong cuộc sống này. Nhưng có những điều mãi mãi mình cũng không thể hiểu được và mãi mãi cũng không thể chạm đến... Chỉ là giây phút yếu lòng.
Đã đi phải đi cho hết một kiếp người, dù là đau khổ, thất vọng hay sung sướng thì bất cứ một ai cũng đều phải trải qua. Có những khi ta cảm thấy bất lực khi thấy chính người mà luôn yêu thương phải sống trong đau đớn và tổn thương. Lại muốn chạy đến và gánh vác tất cả mọi thứ, ta thà là làm mình đau cũng không muốn người mình thương phải đau! Nhưng rất tiếc ta không thể làm được điều này.
Bất kì ai sinh ra trong cuộc đời đều phải khóc, phải cười rồi cũng phải tự đứng lên mà thôi. Bởi không có ai có đủ bản lĩnh để kéo một người đứng dậy khi mà bản thân họ còn không muốn đứng dậy và đi tiếp.
Càng vấp ngã trong cuộc sống, con người càng biết cách tự đứng lên sau những ngày mưa tầm tã nhấn chìm mọi cảm xúc đến một không gian vô tận nào đó xa xôi. Và rồi khi một mình nhìn lại, ta đã thấy mình bỏ phí biết bao nhiêu những ngày tháng đẹp tươi thuở thanh xuân dịu ngọt.
Có một ngày chông chênh, dẫu không có ai dắt ta đi qua nỗi đau, nhưng cảm giác một mình khi ta bước đi dù cô đơn nhưng lại không hề mong manh và khó ngã...
Có những nỗi buồn chỉ để ta giấu đi....
Theo Guu
Chỉ cần có thời gian, rồi chúng mình sẽ ổn Hôm nay, mình muốn đi đâu đó thật xa. Muốn giấu chân mình vào trong đám lá để xóa hết chông chênh. Sau tất cả, rồi chúng mình sẽ ổn thôi. Chỉ cần thời gian là đủ, phải không anh? Mình biết anh khá muộn, mới đầu tháng trước còn không buồn nhìn mặt nhau. (Ảnh minh họa) Mình biết anh khá muộn,...