Em sợ mình không giữ nổi anh
Em sợ sẽ có nhiều người con gái khác xinh đẹp hơn em, tốt hơn em sẽ tiếp cận anh, em sợ anh sẽ siêu lòng.
Nhiều lúc em nghĩ mình thật ngu ngốc, em đã có một gia đình hạnh phúc nhưng tại sao em lại không quên được những chuyện trong quá khứ. Anh là một người chồng tuy không hoàn hảo nhưng cũng tốt hơn nhiều so với bao ngưới dàn ông khác, anh khong rượu chè, không chơi bời. Đi làm về là quanh quẩn bên vợ con, có trách nhiệm với vợ con, không lăng nhăng như những người đàn ông khác. Chính vì anh quá tốt nên em lại càng sợ sẽ có nhiều người con gái khác xinh đẹp hơn em, tốt hơn em sẽ tiếp cận anh, em sợ anh sẽ siêu lòng vì anh là người đam mê cái đẹp.
Em sợ mình không giữ nổi anh, một ngày nào đó anh nhận ra rằng anh yêu người con gái khác. Em luôn nghĩ đén chuyện anh rất yêu, rất tốt với người yêu cũ, nhưng khi quen em rồi, em chưa thấy anh đối xử tốt với em như vậy, em luôn nghĩ vì em không đẹp bằng cô ta nên chưa một lần anh yêu em mãnh liệt như vậy, vì cô ta anh có thể bỏ hết những nguyên tắc mà anh đặt ra, nhưng với em thì anh không có ngoại lệ đó, anh nói chuyện với cô ta rất vui vẻ, nhưng đi bên cạnh em anh lại có vẻ rất mệt mỏi.
Video đang HOT
Có lẽ em chỉ là cái phao để anh vớt lấy khi anh bị cô ta bỏ rơi mà thôi (Ảnh minh họa)
Đã biết bao nhiêu đêm em đã rơi không biết bao nhiêu nước mắt vì anh sống với em chỉ có nghĩa chứ không có tình. Em thấy cô ta thật hạnh phúc nhưng lại không biết giữ, em mong dù chỉ một lần em nhận được tình yêu như vậy từ anh, nhưng có lẽ đó chỉ là giấc mơ, có lẽ em chỉ là cái phao để anh vớt lấy khi anh bị cô ta bỏ rơi mà thôi.
Trong lúc anh tuyệt vọng vì cô ta rời xa anh, em lại rất yêu anh, em đã đến bên anh. Anh đã chấp nhận tình cảm chỉ trong lúc nhất thời, người mà anh yêu thật sự chính là cô ấy. Nhưng cuối cùng anh cũng chấp nhận kết hôn với em, vì biết em rất yêu anh, không thể nào làm tổn thương anh. Giờ thì chúng ta đã có một gia đình nhỏ, một thiên thần dễ thương. Em không muốn nghĩ đến chuyện không vui đó nữa. Dù có ra sao em vẫn rất yêu anh, em sẽ cố gắng lo cho gia đình nhỏ của mình. Em yêu gia đình này nhiều lắm.
Theo VNE
Em lặng lẽ rời xa anh
Em quay lưng bước đi trong gió lạnh, mặc anh đứng chưa kịp phản ứng gì.
1- Đêm thả trôi anh về kỷ niệm. Có nỗi nhớ mơ hồ, thảng thất trong nỗi buồn mắt lệ nơi em. Ngày trước, bên nhau em hạnh phúc không tròn đầy. Tình yêu đó như cánh hoa rơi trong gió chiều đông vội vã. Đẹp lắm nhưng sao làn gió vội đưa cánh hoa rơi xuống mặt hồ phẳng lặng, không gây một tiếng động khẽ nào vẫn đủ làm gợn sóng không nguôi. Cô ấy chỉ vô tình đứng trước mặt hồ gợn sóng chực trào giọt nước mắt chia ly, chảy trôi cùng tình yêu nhỏ bé. Cô ấy thật sự không có lỗi đâu em. Hạnh phúc la đà chưa đủ để đ.ánh đổi đau thương...
2- Mùa trở gió đầu đông năm ấy, em gác ánh mắt lên bầu trời đêm đen kịt, đứng cạnh anh bên dòng sông se sắt chảy vô hồn phía dưới. Ánh đèn đường chiếu đầy bờ mi em đang đọng nước, em im lặng cứ rong ruổi theo suy nghĩ của riêng em. Lúc đó anh cũng đã im lặng như em, thử nhìn trời rồi cố đuổi theo suy nghĩ của em, anh sợ mình sẽ làm vỡ òa giọt nước mong manh trên đôi mi đó. Cảm giác yêu thương mới chỉ ở lưng chừng, anh không dám đ.ánh đổi hạnh phúc mình đang có, để lấy rung động con tim. Bản song from secret garden vang lên từ một cửa hàng nhỏ phía xa, em đã để rơi những giọt nước mắt chầu chực từ lâu đấy. Em quay lưng bước đi trong gió lạnh, mặc anh đứng chưa kịp phản ứng gì. Anh lúng túng chạy theo gọi tên em như vô thức. Em lặng lẽ rời xa anh từ hôm đó, lưng chừng hạnh phúc nhạt nhòa rồi tan theo bước em đi.
Lưng chừng hạnh phúc nhạt nhòa rồi tan theo bước em đi (Ảnh minh họa)
Đ.ánh mất em! Anh cũng buồn lắm chứ... Đ.ánh mất em chẳng còn ai trò chuyện mỗi đêm khuya, con ngõ nhỏ như thiếu vắng người đi, thương những cây xoan cố nở hoa trắng xóa mà chẳng còn người cảm nhận. Em từng nói: Em chỉ giống như hoa xoan của ngõ phố anh và em thôi, đã đến rồi rời xa thật nhanh như thời gian mà những bông hoa xoan nở... Màu hoa không rực rỡ, hương hoa cũng chỉ thoang thoảng, dừng lại một bước có thể mới nhận thấy nó. Một chút vội vã rồi rũ héo và cánh hoa đã rụng ngay dưới chân mình...
3- Ánh mặt trời nhá nhem, va đ.ập cùng âm thanh của sóng tràn vào lồng ngực. Hoàng hôn đó anh còn nhớ! Em đi bên anh trong cái lạnh của gió biển đầu đông, em bi bô nói về ý nghĩa của những lỗ hổng giữa các ngón tay cho anh rồi sau đó là cái nắm tay thật chặt và ấm áp. Rồi em nói về hoa sữa, hoa bằng lăng, về mùa đông Hà Nội. Em nói về những gì sẽ diễn ra phía trước với cái nhìn xa xăm hun hút về phía biển. Anh còn nhớ... nhưng anh không buồn, chỉ nhớ thôi!
4- Trăng, nó vô hồn như vốn dĩ của nó. Nhìn qua khe những tán lá xoan đầu thu, hắt hiu ánh sáng mệt nhoài xuống một con người vô hồn như nó. Tôi đã thích ngắm trăng tự lúc nào, ngẫm lại lúc xưa chỉ thấy ghét khi mình đi đâu nó cũng theo mình, khi lớn lên rồi mới biết là nó buồn nên mới vậy và nó mong chờ những cành hoa xoan rực rỡ. Có những thứ mong chờ rồi cứ mãi mong chờ như vậy để rồi tuột tay lỡ mất một mùa thu.
Theo VNE
Ký ức không quên Em sẽ chôn giấu tình yêu này thật sâu và nhớ về nó như một ký ức đẹp. Duyên phận như đưa em và anh đến với nhau. Quen nhau từ vài xách nem chua của quê anh. Lúc đó là lúc em đang giận nhau với người yêu và có lẽ là thiếu được sự quan tâm, chiều chuộng mà lẽ ra...