Em sẽ quên người ơi…
– Em tự hỏi tại sao tất cả những gì anh đối xử với em, em vẫn yêu anh và nhớ anh…
Chu thương nhớ! Đến bây giờ em có thể gọi anh được như vậy nữa không anh? Nhưng thật sự là em rất nhớ anh, nhớ đến cồn cào, nhớ quay quắt. Một lần này nữa thôi, cho em được gọi anh như vậy nhé. Chu là cái tên mà em đặt cho anh sau một năm yêu nhau, khi hai đứa mình chát trên mạng .
Hôm nay anh nhắn tin cho em và muốn gặp em. Và lần đầu tiên em đã biết từ chối anh, mặc dù em rất nhớ, rất muốn gặp anh, muốn ôm anh vào lòng để nghe mùi mồ hôi quen thuộc nơi anh.
Anh và em quen nhau khi 2 đứa cùng đi học thêm. Ngày ấy với em chỉ mới 17 tuổi chưa biết tình yêu là gì, chỉ lo học và học. Mãi một năm sau em mới nhận ra rằng anh đã quá quen thuộc với em rồi và cũng chính em là người nói lời yêu. Anh hạnh phúc nắm lấy tay em, mắt long lanh mà không biết nói thế nào. Em ngượng ngùng quay mặt đi, và ngồi nhẩm đếm thời gian, hẹn anh mười năm sau sẽ cưới. Anh xịu mặt sao lâu quá vậy, kỳ kèo mãi cuối cùng còn 9 năm. Chín năm đã trôi qua tình yêu chúng mình để đến bây giờ em đau đớn chọn cách bước ra khỏi cuộc đời anh.
Hình như đối với em mọi chuyện không có gì là dễ dàng. Tình yêu hai đứa mình trải qua rất nhiều sóng gió vì gia đình ngăn cản và xa cách về không gian, thời gian. Em biết anh rất buồn khi gia đình em không đồng ý và ra sức ngăn cản. Nhưng lúc nào em cũng động viên anh cố gắng học tốt, sống tốt để thuyết phục mọi người. Tất cả mọi người đều bảo anh không xứng với em: về học vấn, về ngoại hình và cả gia đình. Nhưng đối với em chỉ cần một tình yêu chung thủy, yêu thương, chăm sóc em và gia đình là đủ. Em đã tin rằng anh có thể đem lại điều đó cho em.
Bởi vì em đã bị ám ảnh rất nhiều về một tuổi thơ không bình yên. Anh học ở xa, ngày ngày nhớ anh em cố gắng học chờ đợi ngày anh về thăm em. Ngày ấy làm gì đã có điện thoại, cũng chỉ tập tọe chát chít, vậy là nhớ nhau chỉ biết gửi thư và hẹn nhau mỗi tuần lên mạng 2 lần vào tối thứ 3 và thứ 6. Nhưng tình yêu hai đứa dành cho nhau mãnh liệt đến mức chỉ cần em nhãy mũi 2 lần liên tiếp là em biết lúc đó anh đang cần em và em lập tức chạy ra quán nét chắc chắn sẽ gặp anh online và tâm sự, và ngược lại. Hai đứa tiết kiệm mọi chi phí để vài tháng lại đi thăm nhau một lần. Yêu anh, em nhận ra rằng mình mạnh mẽ và cứng rắn, có thể làm những việc mà trước đây chưa bao giờ tưởng tượng được.
Hình như đối với em mọi chuyện không có gì là dễ dàng (Ảnh minh họa)
Nhưng em sẽ làm được tất cả, miễn sao được gặp anh. Mỗi lần tiễn anh đi em luôn cố gắng cười để anh an lòng. Không ai bảo ai, mỗi lá thư cho nhau luôn kết thúc bằng một chuyện vui, để khi đọc xong rồi người kia không phải lo lắng bận tâm về mình nhiều. Anh hứa với em biết bao nhiêu điều tốt đẹp, hứa sau này sẽ bù đắp cho em những thiệt thòi em đang phải chịu vì yêu một người ở xa, yêu một người không có tiền để mua cho em những món quà như người ta, yêu một người không thể ở bên chăm sóc em những lúc ốm đau cũng như những ngày lễ…
Video đang HOT
Ngày anh ra trường trước em một năm, em vui mừng chờ đợi cái ngày ấy để hai đứa được ở gần bên nhau. Nhưng thật buồn khi anh nhận việc ở một vùng núi xa sôi, nguy hiểm, đến sóng điện thoại cũng không có. Em đã nhớ và lo lắng cho anh đến mất ngủ hơn một tháng trời, bác sĩ kê cho em hai hộp thuốc an thần cũng không có tác dụng, mãi đến khi vô tình ôm chiếc áo của anh em mới ngủ được một giấc thật say. Ngày về thăm em, em đã khóc và không cho anh đi nữa.
Em lặng lẽ đi mua hồ sơ đăng ký cho anh thi liên thông đại học. Ngày ấy em đã trao anh tất cả những gì mình có trong hạnh phúc và cả sự khờ khạo, nhưng nó không như anh mong đợi. Anh an ủi em là anh không quan trọng điều đó nhưng sau này em biết trong anh có một sự nghi ngờ. Em cũng hụt hẫng và thất vọng vô cùng vì chính em cũng mong đợi điều đó nhiều lắm. Tình yêu hai đứa mình bắt đầu có những xung đột.
Lúc anh học liên thông cũng là lúc em nhận cái bằng đại học thứ 2. Trước đó hai đứa cãi nhau nhưng em mong anh sẽ đến dự lễ trao bằng cùng em. Em đã chờ đợi, hy vọng, bạn bè tíu tít cười nói, chụp ảnh lưu niệm, nhận hoa… còn em chạy khắp nơi tìm xem anh có đến không nhưng vô vọng, em gọi điện anh bảo anh đi chơi xa rồi. Em vẫn không tin nói đứa bạn chở qua phòng anh chỉ thấy cửa đóng im lìm, trời mưa tầm tã. Em giận anh tại sao lại đối xử với em như vậy? 6 năm yêu nhau anh chỉ ở bên em có một ngày sinh nhật duy nhất vào năm thứ 6, bây giờ chỉ là cơ hội duy nhất để anh bên em trong ngày cuối cùng của thời sinh viên.
Em nghĩ sẽ không thể nào tha thứ cho anh, nhưng rồi nhớ anh không chịu được em lại gọi điện năn nỉ làm hòa. Bao nhiêu lần như thế e đã dẹp bỏ lòng kiêu hãnh của mình để làm hòa cùng anh. Vì trong em lúc đó nghĩ rằng trước đây mình mong mãi mới được ở bên nhau thì tại sao bây giờ vì những giận hờn làm phí đi thời gian đó. Mấy đứa bạn bảo em sao si tình đến vậy? tụi nó cũng đau lòng giùm cho em. Em ngốc lắm đúng không anh?
Một lần cãi nhau anh đã tát em liên tiếp mấy cái văng cả kính xa mấy mét. Em sững sờ chết lặng nhìn anh. Em đã từng nói với anh là cho dù có thế nào, chỉ cần anh đánh em một lần thì em sẽ chia tay anh. Một tình yêu em mong đợi bao nhiêu năm là vậy đó ư? Hạnh phúc giản đơn mà em vun đắp là đây sao? Em tự nhủ với bản thân là quên anh đi, sẽ không bao giờ tha thứ cho anh nữa. Vậy mà sau vài ngày nguôi ngoai là em lại tìm đến làm hòa cùng anh. Lúc đó anh mới nói với em lời xin lỗi, ân hận và hứa sẽ không tái diễn nữa.
Rồi có khi mấy tuần em mới được gặp anh một lần, vậy mà anh bỏ mặc em ngồi chờ anh chơi bài cùng đám bạn đến khuya dù biết em rất mệt, để rồi vội vàng nói với em lời xin lỗi nhưng lần sau lại tái diễn. Anh đau, nghe người ta mách thuốc gì, dù khó tìm nhưng bằng mọi cách em cũng có cho anh. Còn khi em đau mong anh một lời hỏi thăm cũng không có, anh bận hờn ghen còn thời gian đâu mà quan tâm em, đến khi em làm hòa được thì cũng đã hết đau rồi…cứ mãi như vậy khiến bạn bè cũng thấy mệt mỏi thay em.
Em nghĩ sẽ không thể nào tha thứ cho anh (Ảnh minh họa)
Em đau lắm anh có biết không? Em buồn vì tất cả mọi cố gắng của mình đều vô nghĩa. Em đã từng cầu xin anh hãy nhìn sâu vào mắt em một lần, xin anh hãy một lần để em tắt máy trước, xin anh một lần thôi làm hòa trước khi hai đứa giận nhau…nếu anh yêu người con gái khác xin anh hãy nói một lời, em sẽ ra đi để anh được hạnh phúc. Có những lúc quá đau khổ em đã nói với anh “sức chịu đựng của con người có giới hạn”.
Cuối tuần phải ở lại làm việc nhớ anh nhiều lúc rất tủi thân nhưng anh luôn là động lực để em vượt qua mọi thứ. Một đứa con gái bị huyết áp thấp như em có thể cõng máy in leo núi, lội sông, con dốc dựng đứng như không thể đứng hơn nữa, bùn đất đỏ trơn trượt đi hơn 6km dưới trời mưa tầm tã để giao dịch rồi lại quay về, có đói cũng không có hàng quán để ăn, đi đến chân lạnh tê đỏ rát vì sỏi đá đến không còn cảm giác…ai nhìn thấy cũng chạnh lòng. Nhưng nghĩ đến anh, đến tương lai hai đứa sau này việc gì em cũng có thể làm được. Cuối năm, kết quả công việc em vượt xa 3 anh cùng phòng, quan trọng hơn là xếp đã nhận được phản hồi từ dân và thành quả của em nên không còn ác cảm với em như trước nữa. Nhưng hạnh phúc ấy em biết chia sẻ cùng ai đây hả anh?
Anh đã không hiểu và chia sẻ cùng em những khó khăn. Anh trách em sao không về thăm anh, sao không quan tâm anh, ghen với em vì có rất nhiều người con trai theo đuổi em. Anh có biết vì nhớ anh em đã nhịn đói chạy xe máy gần 150km đường núi chỉ để được gặp anh 3h đồng hồ rồi lại đi lại, vậy mà anh giận hờn nói với em được vài câu rồi bỏ đi để mặc em khóc vì tủi thân.
Rồi có khi mấy tuần em mới được gặp anh một lần, vậy mà anh bỏ mặc em ngồi chờ anh chơi bài cùng đám bạn đến khuya dù biết em rất mệt, để rồi vội vàng nói với em lời xin lỗi nhưng lần sau lại tái diễn. Anh đau, nghe người ta mách thuốc gì, dù khó tìm nhưng bằng mọi cách em cũng có cho anh. Còn khi em đau mong anh một lời hỏi thăm cũng không có, anh bận hờn ghen còn thời gian đâu mà quan tâm em, đến khi em làm hòa được thì cũng đã hết đau rồi…cứ mãi như vậy khiến bạn bè cũng thấy mệt mỏi thay em.
Em đau lắm anh có biết không? Em buồn vì tất cả mọi cố gắng của mình đều vô nghĩa. Em đã từng cầu xin anh hãy nhìn sâu vào mắt em một lần, xin anh hãy một lần để em tắt máy trước, xin anh một lần thôi làm hòa trước khi hai đứa giận nhau…nếu anh yêu người con gái khác xin anh hãy nói một lời, em sẽ ra đi để anh được hạnh phúc. Có những lúc quá đau khổ em đã nói với anh “sức chịu đựng của con người có giới hạn”, “hãy yêu thương, chăm sóc ai đó thật lòng, vì có thể ngày mai họ sẽ không còn ở bên cạnh bạn nữa”…nhưng anh đều để ngoài tai.
Em nói lời chia tay trong đau khổ. Một lần anh lên tới chổ làm của em xin em tha thứ, xin em cho anh cơ hội để bù đắp cho em những tổn thương anh đã gây ra cho em. Em đã mềm lòng và tha thứ cho anh tất cả. Nhưng chỉ mới được 2 ngày hạnh phúc anh đã giết chết niềm tin trong em bằng một cái tát tai lần thứ 3 chỉ vì một sự hiểu lầm không đáng.
Đến bây giờ tình yêu em dành cho anh vẫn không thay đổi.(Ảnh minh họa)
Cái tát mà em biết suốt cuộc đời này anh sẽ ân hận vì nó. Chín năm yêu anh và chờ đợi anh để rồi lặng lẽ rời xa anh khi ngày cưới chỉ còn cách không xa. Anh có biết nước mắt em thi nhau rơi khi đi ngang qua tiệm áo cưới, tim đau thắt đến ngặt thở. Ngày 30/4, nhận thiệp mời đám cưới bạn mà không dám đi, em sợ không kiềm chế được mình vì ngày ấy là ngày trước đây anh và em hẹn sẽ tổ chức cưới.
Chu yêu thương! Đến bây giờ tình yêu em dành cho anh vẫn không thay đổi. Em hận mình sao yêu anh nhiều đến vậy để giấc ngủ chẳng đêm nào trọn vẹn kể từ ngày quyết tâm rời xa anh. Trước đây em làm việc hăng say vì tương lai hai đứa mình, còn bây giờ em cũng lao đầu vào công việc, không có thời gian nghỉ ngơi để đêm về ngủ vùi trong mệt nhoài. Vậy mà giấc ngủ chập chờn vẫn mơ thấy anh, được ôm anh thật chặt và hít hà mùi cơ thể anh. Chưa có đêm nào là em không mơ.
Em hận mình sao ngày chia tay không kịp xin anh một chiếc áo cũ để vỗ về giấc ngủ. Nhớ anh đến đau thắt nhưng vẫn kìm nén không dám khóc sợ mọi người biết, chỉ muốn được hét lên thật to cho vỡ tung những dồn nén trong lồng ngực. Có lúc đau đớn em ôm ngực gục ngã bên vệ đường vẫn không dám gọi cho anh. Em biết rằng sẽ không có ai yêu anh như em đã yêu, sẽ không ai dành cho anh những gì tốt đẹp nhất có thể như em đã từng làm. Em biết sẽ chẳng thể nào anh quên được em – người con gái đã yêu anh rất nhiều, người đã từng khiến anh tự hào lẫn hạnh phúc khi đi bên cạnh bạn bè, khi dẫn về gia đình cũng như khi ân ái.
Mấy tháng rồi em luôn đấu tranh với bản thân mình để vượt qua nỗi nhớ anh. Hôm nay anh gọi điện cho em vì muốn gặp em, em sợ mình sẽ lại yếu đuối khi đứng trước anh, lần đầu tiên em nói không với anh khiến em cảm thấy mình mạnh mẽ hơn rất nhiều. Em tin rằng em sẽ làm được. Bên em giờ đây chỉ có công việc, bạn bè chẳng còn ai rảnh rỗi để tâm sự, chia sẻ vì bận bịu với gia đình nhỏ của họ.
Nhìn chúng bạn hạnh phúc bên gia đình em thèm lắm ước mơ ngày nào với một gia đình nhỏ sớm tối rộn rã tiếng cười, nhìn lại mới hay gần 30 tuổi. Em không còn niềm tin để nghe một lời yêu thương. Em tự hỏi tại sao tất cả những gì anh đối xử với em, em vẫn yêu anh và nhớ anh, nhưng lại thấy ghét, thấy sợ và không tin vào bất kỳ lời yêu thương của người đàn ông nào khác. Nếu một lúc nào đó em có thể chấp nhận một ai đó, dù không thể yêu như em đã từng yêu anh nhưng em tin rằng em sẽ đem lại hạnh phúc cho người.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhớ đến bồ cũ khi đang ân ái với chồng
Gần đây, tôi không thể loại bỏ hình bóng người cũ ra khỏi tâm trí trong khi hai vợ chồng đang làm tình. Điều đó có ý nghĩa như thế nào và làm sao tôi có thể chỉ chỉ tập trung vào chồng mình thôi?
Cảm giác tội lỗi sẽ hiện hữu trong lương tâm bạn khi trót không quên được bóng hình cũ. Để cho người cũ xen vào cuộc truy hoan giữa hai người dễ làm bạn có sự so sánh giữa anh ta và chồng. Điều này là đương nhiên xảy ra bởi vì trước đây hai người từng có đời sống tình dục viên mãn cùng với khao khát luôn trào dâng. Tuy nhiên, cũng đừng vì chuyện này mà cho rằng bạn cưới sai người. Thạc sĩScott Haltzman, tác giả cuốn " The Secrets of Happily Married Men" cho rằng: "Rất dễ dàng để lý tưởng hóa và đánh giá cao quan hệ cũ nhưng nó thật sự không công bằng để so sánh giữa một người đàn ông bạn hẹn hò trước đây và người chồng bạn cam kết chia sẻ cả cuộc đời".
Nếu bạn cảm thấy ông xã không phải là người tình tuyệt vời, thì hãy cho chàng biết bằng cách thể hiện hoặc chỉ bảo cách đem lại khoái cảm cho bạn.
Thêm vào đó, đa số mối quan hệ lâu dài thường trải qua giai đoạn giảm sút sự vui thú với sex. Đây cũng được coi là vấn đề khiến bạn bị như bây giờ.
Để gọi những đam mê cháy bỏng từng có trước đây quay về với chồng bạn cần biết thêm gia vị và hâm nóng cho chuyện tình ái của chồng. Một chuyến du lịch lãng mạn như chất "rượu" mới mẻ đầy quyến rũ, châm thêm vào chiếc "bình tình yêu "của bạn. Đôi khi cuộc sống bận rộn khiến nụ hôn tạm "vắng bóng. Vài ngày đi đổi gió sẽ giúp bạn xua tan áp lực công việc, có thời gian chăm chút hơn cho tình yêu của mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chồng và người tình, tôi biết chọn ai đây? 10 năm bên nhau, dẫu chúng tôi mới cưới nhau được gần 1 tháng nhưng tôi không thể cố yêu chồng được. Còn với người tình, không ngày nào là tôi không nhớ đến anh. Tôi năm nay 26 tuổi, đã lập gia đình được gần 1 tháng. Chồng tôi là 1 người rất yêu tôi, anh ấy rất tốt và thương tôi....