Em sẽ chọn chia tay
Ta hãy chia tay để mỗi người có thể tự do đi về một hướng của riêng mình.
Gần hai tháng rồi em và anh không gặp mặt nhau, một khoảng thời gian chẳng phải quá dài nhưng cũng đủ để em tỉnh táo mà nhận ra nhiều thứ. Trước đây, em cứ nghĩ rằng nếu không có anh bên cạnh thì mình sẽ đau khổ tới mức không thể sống nổi hay đại loại cũng là khó chịu, buồn bã, suốt cả ngày không làm nổi việc gì vì đầu óc chỉ nghĩ đến anh. Nhưng không, hai tháng vừa qua đã chứng tỏ một điều rằng anh không quá cần thiết với em đến mức ấy.
Em những tưởng gạt anh sang một bên cuộc sống là việc không thể đối với mình, nhưng thực ra những ngày vừa qua em cũng chẳng khó khăn gì để làm được điều ấy. Có lẽ lúc này trái tim của em không còn hướng về anh nữa mà nó đã dành cho những số phận đáng thương đang từng ngày chống chọi với cuộc đời. Em hạnh phúc và thấy mình sống có ý nghĩa hơn rất nhiều khi đã góp phần mang lại được sự ấm no cho những con người bất hạnh. Chắc chắn cả cuộc đời này sẽ không bao giờ em quên được nụ cười rạng rỡ của những em bé trong trại trẻ mồ côi hay giọt nước mắt nghẹn ngào của những cụ già lang thang nhận được tấm chăn ấm trong đêm đông buốt lạnh…Em cắt đứt mọi liên lạc để cho cả hai cùng có thời gian tĩnh tâm suy nghĩ. Em tập trung tinh thần và cả sức lực của mình cho những công việc mà em yêu thích. Thay vì ngồi một chỗ buồn bã, ủ dột và than thở vì chuyện tình cảm của bản thân không được như ý muốn, em tranh thủ mọi thời gian rảnh rỗi để tham gia các hoạt động tình nguyện. Có đôi khi bất chợt em mỉm cười vì chính suy nghĩ của mình, rằng hóa ra khi không yêu thì em càng có thêm thời gian để làm nhiều việc có ý nghĩa.
Video đang HOT
Cách sống của hai đứa mình quá khác xa nhau (Ảnh minh họa)
Càng đi nhiều, càng trải nghiệm nhiều em càng nhận ra rằng hai đứa mình khác xa nhau quá. Em thì sống hướng ngoại và thích tham gia các hoạt động tập thể, còn anh, dù không hoàn toàn hướng nội, nhưng lại không thích những chỗ đông người. Có lẽ cũng bởi vậy nên hình như chưa bao giờ mình thực sự hiểu nhau. Yêu là một chuyện nhưng hiểu và đồng cảm với nhau lại là chuyện khác, người ta có thể rất yêu nhau đấy, nhưng nếu không hiểu thì sẽ chẳng bao giờ sống được cùng nhau.
Em thừa nhận rằng trong chuyện tình cảm thì mình khá hiểu anh và ngược lại, tuy nhiên chỉ bấy nhiêu thôi là chưa đủ để hai chúng ta có thể cùng song hành tiếp cả quãng đường dài. Trước khi tìm đến với nhau, em và anh có cùng điểm chung là đã từng vấp ngã, có thể vì vậy nên ta đã đồng cảm và yêu thương nhau. Nhưng thật buồn, vì ta chỉ đồng cảm với nhau trong tình yêu còn quan điểm sống và các mối quan hệ bên ngoài xã hội thì hầu như lại ngược nhau hoàn toàn.
Em yêu anh, nhưng em sẽ không chọn anh làm chồng, bởi vì điều em cần là một chỗ dựa tinh thần và một người đàn ông có thể sẻ chia với em cả những niềm vui và nỗi muộn phiền trong cuộc sống. Chẳng biết anh cảm thấy thế nào, nhưng em thì đã chán ngấy với những cuộc cãi vã và chiến tranh lạnh như vậy rồi. Có lẽ chúng mình nên tách khỏi nhau để mỗi người đi về một hướng, em sẽ làm những gì em muốn mà không bị ai ràng buộc, còn anh cũng có thể tự do sống cuộc sống của riêng mình.
Theo Eva
Có lẽ nào ta yêu nhau
Có bao giờ bạn hỏi tình yêu là gì chưa? Với cô, anh như cơn mưa mùa hạ nhanh đên rôi cũng vôi ra đi, nhanh đên nôi cô không kịp nhân ra. Đôi lúc, cô tự hỏi đã qua môt thời gian dài như vây, kiỷ niêm của cô vê anh là điêu gì?
Là những lân anh làm cô cười hay bông nhiên từ hai con người học chung gân hai năm trời không nói chuyên với nhau, quá xa lạ... Rôi môt ngày không biêt vô tình hay trùng hợp ngâu nhiên, hai con người ây đã gặp nhau và dành cho nhau môt thứ tình cảm đặc biêt. Đó là những câu nói bông đùa hay những lời quan tâm, có nhiêu hơn thê và đôi khi có nhiêu điêu người ta không thê giải thích bằng môt cụm từ cụ thê. Và rôi từ những lân gặp gỡ, cô chợt nhân ra mình đã biêt nhớ, biêt yêu từ bao giờ hay từ những phút mong chờ, những cái chạm tay, từ môt nụ cười giâu vôi. Anh đã làm tan chảy trái tim băng giá trong cô. Dù có là gì đi nữa thì đó đã là kỷ niêm của ngày hôm qua.
Chia tay nhau và họ trở thành bạn như chính hai người mong muôn. Từ tình bạn đên tình yêu rôi trở vê với tình bạn. Môt chặng đường không hê dê dàng với cô. Từ bỏ những thói quen, chôn giâu kỷ niêm vào sâu tân đáy lòng và cứ thê cô bước tới. Thời gian sẽ là liêu thuôc chữa lành hiêu quả nhât. "Chỉ cần một giây để yêu nhưng mất cả đời để quên". Để thương và yêu một người thì không dễ dàng gì, tình cảm là chuyện không đoán trước, sắp đặt hay níu kéo. Giờ đây, tất cả chỉ còn là kỷ niệm êm đềm mỗi lần nhắc lại, cô chỉ nhẹ nhàng mỉm cười.
Bề ngoài cô vui vẻ, mạnh mẽ, cá tính là thế nhưng cô vẫn là một cô gái. Thật sự cô cũng không biết mình cần bao lâu để khi nhắc đến anh, trái tim cô không còn thổn thức. "Trả lại nhau" , trả lại tât cả những gì anh đã dành cho cô, những vui, buôn, hờn ghen, tức giân. Cô không giữ nó trong lòng nữa, sẽ cho nó qua đi, tât cả là dĩ vãng. Tình cảm anh dành cho cô, hạnh phúc anh mang đên cô, giờ cô cho nó vào quá khứ, cho vào môt chiêc hôp đóng kín nó lại. Cô không giữ nó lại vì điêu này tôt hơn cho chính bản thân cô. Chia tay nhau, cô cứ nghĩ tình cảm ây rôi sẽ qua mau nhưng môi lân gặp lại anh hay môt kỷ niêm về anh, cô nhân ra mình vân nhớ dù con tim cô muôn quên và lý trí biêt rằng không thê.
Nhưng bây giờ, cô không muôn nhớ vê anh như vây nữa. Cô sẽ trả lại tât cả, trả lại anh những kỷ niêm ngày còn bên nhau, vê những ngày tháng anh làm cô vui cười, hạnh phúc và đã có lúc làm cô rơi nước mắt. Trên con đường phía trước, rôi môi chúng ta sẽ có được niêm vui mới, hãy sông vui vẻ nhé! Cô vượt qua dù cho con tim từng lôi nhịp vì anh. Trên con đường cô đi, không có anh và trên con đường của anh sẽ không gặp cô, nó mãi mãi là hai đường thẳng song song. Cô sẽ học cách suy nghĩ rằng: "sẽ không bao giờ hôi tiêc vì những gì mình đã chọn" cũng như cô không hê hôi tiêc vì đã gặp anh.
Trên con đường anh đi, cô mong anh hạnh phúc, còn cô vân đi trên con đường tìm lại hạnh phúc. Cô thuôc tuýp người sông cân có môt chô dựa tinh thân nhưng từ lúc chia tay anh tới giờ, cô vân môt mình. Cô không vôi tìm cho mình môt con người chỉ đê thay thê vì cô muôn dành ra cho mình môt khoảng trông ở trong lòng và sẽ có lúc cô cân môt người lâp đây khoảng trông đó mà không phải đê thay thê môt ai. Môt người đông cảm với cô và hơn hêt có thê làm cô cười vì như môt sô người nói: "đôi mắt cô sao buôn quá!".
Có người yêu thì hạnh phúc, có người yêu thì đau khô nhưng dù hạnh phúc hay đau khô, người ta vân muôn yêu. Sự vâp ngã, thât bại giúp ta có thêm kinh nghiêm trong cuôc sông, hạnh phúc là của mình, do mình giành lây, hạnh phúc là do chính bản thân mình quyêt định, phải biêt nắm giữ những gì mình đang có. Đê biêt rằng tình yêu vân ở rât gân. "Có hay không thâp thoáng đâu đó trong cuôc đời này môt phút giây nào anh nhớ đên em?"...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu chỉ là yêu thôi! Tình yêu giản dị như "xe đạp ơi" rồi đến tình yêu thương mại theo kiểu "Dylan ơi". Tình yêu - giống như ăn cơm. Ăn một mình thì chán, không đổi món cũng chán, nhưng thiếu thì không thể sống được... Tình yêu - giống như một ly café sữa, có vị ngọt của sữa, vị đắng của cà phê và nếu...