Em sẽ buông xuôi tình cảm này
Điện thoại nói chuyện với anh xong mà em có cảm giác thật hẫng hụt quá. Em có bi quan quá không khi vẫn bảo là người yêu của nhau nhưng trong đầu luôn hiện hữu ý nghĩ rằng một ngày nào đó chính em sẽ bình thản để nhìn thẳng vào mắt anh mà nói rằng: chúng ta hãy chia tay nhau đi anh nhé!
Em biết, em sẽ rất đau khổ khi nói điều đó bởi em vẫn còn yêu anh quá nhiều. Tình yêu em dành cho anh vẫn còn quá lớn nhưng chẳng phải bây giờ em cũng đang đau khổ hơn sao? Chúng ta đã quen nhau gần hai năm và là người yêu của nhau đã trọn 1 năm 2 tháng, nhưng đến hôm nay nhìn lại, tình cảm mà anh và em vẫn bảo là tình yêu đó có được những gì anh nhỉ?
Sự quan tâm, chia sẻ, động viên, sự cần có nhau ngay cả những lúc em cần anh nhất cũng không có. Người ta vẫn bảo rằng khi yêu niềm vui nhân đôi và nỗi buồn sẻ nửa.
Video đang HOT
Em và anh sao không có được điều đó. Những lúc em buồn nhất cũng không có anh bên cạnh, những nỗi niềm buồn vui đáng ra phải chia sẻ với người mình yêu em lại tự chia sẻ với nhật ký của mình. Phải chăng tình cảm của chúng ta vẫn còn quá nhiều khoảng cách: Khoảng cách về không gian, thời gian, về quan điểm sống hay là em đang sống trong những ảo giác của sự ngộ nhận những gì anh dành cho em?
Anh vẫn thường bảo rằng vì hoàn cảnh mà chúng ta tạm thời xa nhau, anh không có điều kiện để chăm sóc cho em như những người khác nhưng những lúc anh về gần bên em thì sao? Lý do này rồi đến lý do khác để anh bận dù em biết chỉ cần sắp xếp chút thôi anh cũng có thể ở bên em nhiều hơn. Em đã quen với cảm giác lạnh lùng của anh, đã quen với những lời giải thích vô lý của anh, quen với cả những cảm giác nhói lòng khi anh vô tâm phủ nhận đi những ý nghĩ chân thành mà em muốn khoảng cách chúng ta ngày càng gần hơn.
Em biết trong cuộc sống chẳng bao giờ có sự hoàn thiện tuyệt đối, em không muốn tìm ở anh sự cầu toàn, không muốn đòi hỏi ở anh những điều không thể nhưng điều cơ bản để phân biệt một tình yêu thật sự thì cần phải co.Yêu anh em đã phải suy nghĩ quá nhiều, buồn quá nhiều và thất vọng quá nhiều. Sự quan tâm, chăm sóc, chiều chuộng chưa bao giờ có (dù em không phải là người nhõng nhẽo). Có lẽ chúng ta khác nhau quá nhiều, mà điều đó tiếc là cả anh và em không nhận ra trước khi là người yêu của nhau,em đã nghĩ với tình cảm chân thành câ cả hai sẽ rút dần khoảng cách ấy nhưng đến tận bây giờ vẫn chỉ mình em làm điều đó trước sự vô tâm đến tàn nhẫn của anh. Em sợ rằng đến một lúc nào đó em sẽ mệt mỏi mà buông xuôi tất cả mất thôi. Tình yêu mà nhàn nhạt, đơn giản thế này thì dừng lại là điều nên làm phải không anh?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tim anh đã sưởi ấm lòng em
Ngày ấy trái tim em đã không còn chỗ để yêu khi tình yêu đầu đã làm nó tổn thương quá nhiều. Trong đau đớn tuyệt vọng đến như để san sẻ nổi đau ấy nhưng em đã từ chối tình cảm của anh vì em không muốn thương hại anh.
Vậy mà anh vẫn âm thầm bên em, vẫn lặng lẽ lau từng giọt nước mắt khi em khóc nhưng khi ấy trái tim em vẫn chìm trong giấc ngủ. Em vẫn thờ ơ với tình cảm của anh. Anh vẫn luôn bên em những khi em buồn luôn bên em nhưng khi em cần có người chia sẻ.
Rồi thời gian qua đi chẳng hiểu lý do gì em đã nhận lời yêu anh có lẽ vì em đã thương hại anh. Em thương hại anh vì anh quá ngốc, ngốc đến nỗi bao cô gái theo đuổi ma anh vẫn không yêu lại đi yêu em, yêu một đứa con gái đã không còn gì cho anh cả. Thương hại anh vì lòng chân thành nơi anh, vì anh luôn quan tâm chăm sóc em luôn tôn trọng em.
Khi ấy có lẽ anh nghĩ em yêu anh thật lòng nhưng em đã dối anh, dối bản thân mình. Em cố tìm kiếm cho riêng mình một lối đi để không làm liên luỵ đến anh, làm khổ anh bởi em không xứng đáng với tình yêu của anh. Em không còn gì cho anh cho tình yêu chân thành anh dành cho em như bao người con gái khác nhưng em lai sợ lời từ chối của em làm anh tổn thương.
Em đã nhận lời yêu anh khi trái tim em chẳng còn chút rung động, có lẽ em đã tội nghiệp anh. Thời gian qua đi cũng đã được hai năm, em đã có được nhưng gì ngot ngào nhất của hương vị tình yêu chân thành, anh đã cho em nếm đươc sự ngọt ngào trong vị đắng của tình yêu. Em đã hiểu được giá trị của tình yêu chân thành là ở lòng vị tha. Lòng vị tha nơi anh đã đánh thứ trái tim em sau giấc ngủ dài.
Anh yêu em từ sự chân thành của con tim, từ sự tha thứ nhưng lỗi lầm của em. Vàtừ khi nào con tim em đã yêu anh bằng sự rung động của con tim, em đã thoát khỏi vòng lẩn quẫn của nổi đau ấy. Em đã tìm được lối đi cho mình, lối đi ấy êm luôn có anh và anh là người đã thắp lên niềm tin vào tình yêu nơi em.
Giờ em hiểu được rằng tim em đã khăc tên anh, em yêu anh yêu sự giản dị chân thành nơi anh. Em luôn thầm cảm ơn anh, cảm ơn anh đã mang lại cho em sự ấm áp của con tim, cảm ơn anh đã cho em hạnh phuc mà không phải ai cũng có được. Và ở nơi xa này em luôn yêu anh và nhớ anh nhiều.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nỗi nhớ bơ vơ Một ngày, hai ngày...một tháng, hai tháng...một năm, hai năm và giờ đã là năm thứ ba em vẫn còn luống cuống trong tình yêu của anh. Em vẫn còn cuống cuồng và ôm đầu lặng người trong cơn nhớ anh. Mỗi lúc kỷ niệm ùa đến bủa vây, em không biết giúp mình bằng cách nào. Lên giường, phủ chăn qua đầu...