Em quá bi lụy vì yêu và trao anh đời con gái
Em yêu anh, làm mọi việc vì anh, quyết định dành sự trong trắng của đời mình cho anh nhưng đổi lại chỉ là sự vô tâm, hờ hững.
Anh ấy với em có nhiều điểm không hợp nhau, nhưng em yêu nên luôn nhịn. Hai đứa chia tay mấy lần nhưng anh níu kéo em lại mềm lòng vì em yêu anh ấy nhiều. (Ảnh minh họa)
Từ khi em còn là một cô sinh viên xa nhà, em đã luôn đọc những tâm sự trên chuyên mục của báo để có thể hiểu hơn về cuộc đời, tình yêu và những vấn đề xung quanh mình. Nhưng chỉ đến bây giờ em mới gặp tình huống mà không biết quyết định sao cho đúng. Em viết lên đây mong mọi người tư vấn và cho em một lời khuyên xác đáng.
Em năm nay 23 tuổi, chỉ mới ra trường và tìm được cho mình công việc ở một công ty Xuất Nhập Khẩu. Người em yêu hiện tại hơn em hai tuổi, anh ấy đang chuẩn bị đi học liên thông ngành Y. Anh ấy với em có nhiều điểm không hợp nhau, nhưng em yêu nên luôn nhịn. Hai đứa chia tay mấy lần nhưng anh níu kéo em lại mềm lòng vì em yêu anh ấy nhiều.
Anh có tính độc đoán, không kiềm chế được cơn giận của mình, vô tâm, ít quan tâm em, nhắn tin cũng ít, đi chơi cũng hiếm hoi, không săn đón em như người ta. Anh hay kể với em về áp lực công việc mà anh gặp phải rồi chuyện gia đình nữa. Mỗi lần anh ấy tâm sự em càng thương anh ấy hơn và muốn bù đắp cho anh. Em qua phòng lấy áo quần anh ấy về giặt, cuối tuần nấu nhiều món ngon để anh qua tẩm bổ, cố gắng hiểu anh ấy và làm anh hài lòng.
Nhưng hôm trước khi nói chuyện với anh có một câu làm em nghĩ mãi. Anh ấy nói gần nhà anh có một ông anh yêu được chị đó nhà giàu, mở công ty riêng nên cưới xong là chỉ về ở và quản lý công ty đó. Anh chỉ ước em cũng làm được cho anh như vậy. Rồi anh ấy còn nói không mở công ty thì em nuôi anh đi học. Không biết anh ấy nói thật hay đùa, vì trước giờ anh ấy làm gì em cũng tìm những lý do để tự biện minh và tiếp tục bên anh ấy. Từ trong thâm tâm em cảm nhận anh ấy thật lòng, anh ấy khổ tâm, nhưng em không lý giải được sự vô tâm cũng như câu nói của anh có ý gì.
Em cũng có trách anh tính vô tâm, anh luôn xin lỗi và nói giờ anh phụ thuộc thì phải vậy, sau này anh tự lập hơn sẽ khác. Anh làm cho người ta, anh không chủ động được. Phải nói thêm một chút là em thuộc gia đình bình thường nhưng ba mẹ rất tâm lý, con cái muốn gì đều có thể đáp ứng ngay, kể cả việc mở một công ty em nghĩ cũng có thể. Ngoại hình em tương đối, cao ráo trắng trẻo mặt dễ nhìn, em đi đâu cũng có anh nhìn theo và làm quen. Công việc của em cũng tạm ổn định, nữ công gia chánh hay là công việc xã hội em đều biết. Vì em nghĩ mỗi thứ biết một ít sẽ luôn chủ động. Mọi người đều khen em giỏi giang, và càng tiếp xúc càng thú vị.
Trước anh, em có yêu 2 người nhưng em dành sự trong trắng của mình cho anh, có lẽ vì anh vô tâm một chút nên em cảm thấy mình chinh phục. Nếu đem ra so sánh thì tất cả em đều hơn anh, nhưng em lại yêu anh và không bao giờ có hành động không tôn trọng anh ấy. Nếu về ra mắt em cũng sợ gia đình em sẽ không chấp nhận anh ấy. Em đang phân vân lắm, liệu em có đang yêu nhầm người không? Em yêu anh ấy có phải là đã quá lụy hay không? Em nên làm gì để anh ấy hiểu em hơn? Mong mọi người cho em một lời khuyên hữu ích. Em cảm ơn mọi người nhiều lắm! (Em gái)
Video đang HOT
Theo Eva
Bố chồng tương lai cướp mất đời con gái của nàng dâu
Tôi là đứa con gái sinh ra và lớn lên ở nông thôn trong gia cảnh khốn khó. Vì là con g.ái út lại học khá nhất nhà nên bố mẹ động viên tôi cố gắng học tập những mong thoát khỏi cảnh nghèo.
Không chỉ xinh đẹp, thành tích học của tôi cũng rất tốt. Tôi thi đỗ vào trường Ngoại thương trên Hà Nội với số điểm ấn tượng.
Ngày nhận kết quả, các thành viên trong gia đình tôi ai cũng vui mừng. Tuy nhiên, nó chóng qua và thay bằng nỗi lo tiền nhập học ban đầu và chu cấp cho tôi hàng tháng đắt đỏ.
Để làm yên lòng mọi người, tôi hứa sẽ đi làm thêm để tự trang trải cuộc sống trên thành phố. Ngày chuẩn bị lên đường nhập học, mẹ đưa cho tôi vỏn vẹn 2.5 triệu đồng, gồm cả tiền của nhà và vay mượn của 3 anh trai đã lập gia đình. Tôi cũng không được người thân đưa đi như nhiều nhà khác mà tự đi một mình để tiết kiệm chi phí.
Ngay sau khi hoàn tất thủ tục nhập học và thuê phòng trọ, tôi đã hết sạch tiền. Quyết định phải tìm việc làm thêm, hỏi dò hàng xóm ở khu trọ, tôi được một chị sinh viên học trên hai khóa giới thiệu công việc phục vụ bàn trong một quán cafe kiêm nhà hàng khá sang trọng nhưng lành mạnh, cách khu trọ không xa.
Chủ quán là người đàn ông trung tuổi, dáng vẻ bệ vệ. Vốn là đứa hay làm nên chỉ sau một buổi được hướng dẫn, tôi đã quen với công việc bưng bê nước cho khách vào mỗi buổi tối.
Điều bất ngờ là bác chủ luôn nhìn tôi với ánh mắt khá bí hiểm và đối đãi tốt hơn hẳn những nhân viên khác. Ngay sau tuần làm việc đầu tiên, tôi đã nhận được lương của tháng đó.
Có tiền giữa lúc đang thiếu thốn tôi thực sự biết ơn bác chủ quán rất nhiều.
Thế rồi vào một buổi chiều ngày nghỉ, tôi bỗng nhiên nhận được cuộc điện thoại của bác chủ nói rằng tối nay tôi phải làm thêm và sẽ phục vụ cho một bữa tiệc lớn tại nhà hàng. Thời gian là từ 9 giờ đến 12 giờ. Tôi nhận lời mà không chút nghi ngờ.
Đến nơi, bước vào nhà hàng tôi bất ngờ vì chẳng có ai trong đó cả. Chỉ có bác chủ nhà hàng và mâm cỗ thịnh soạn. Bác nói muốn dành cho một sự bất ngờ trong ngày sinh nhật lần thứ 18 của tôi.
Tôi rất ngại và định nói lời từ chối nhưng vì nể và biết ơn bác nên không nỡ. Bữa tiệc chỉ có tôi và bác chủ quán.
Sau khi thưởng thức những món ăn đắt tiền, bác rót rượu tây và nói tôi phải uống cạn. Tôi xin phép chỉ nhấp môi, bác liền bóng gió sẽ cho tôi thôi việc. Không muốn mất đi công việc tốt hiện tại, tôi đành nhắm mắt uống cạn trong sự vỗ tay tán thưởng của người đàn ông trung niên.
Vừa đặt chiếc cốc xuống bàn, tôi bỗng thấy hoa mắt, chóng mặt và lịm dần.
Tỉnh giấc khi đồng hồ chỉ 4 giờ sáng, tôi bàng hoàng phát hiện mình đang nằm trên chiếc giường với lão chủ. Cả hai đều trong tình trạng không mảnh vải che thân. Tôi ê ẩm khắp mình mẩy, người đầy vết trầy xước. Hiểu chuyện gì đã xảy ra với mình đêm qua. Tôi choàng dậy lao vào nhà tắm xả nước và khóc như mưa. Gã chủ đốn mạt cũng theo vào nhưng tôi nhanh tay vớ chiếc kéo dọa sẽ tự tử nếu lão tiến lại gần.
Sau khi gột rửa tấm thân vừa bị làm nh.ục, vừa bước ra, lão chủ liền đưa cho một cọc tiền 20 triệu đồng, nói là để bù đắp cho tôi. Vứt thẳng đống tiền kia vào mặt gã "d.ê gi.à", tôi chạy thẳng về phòng trọ khi trời vẫn còn nhá nhem tối.
Tôi chạy thẳng về phòng trọ khi trời vẫn còn nhá nhem tối.
Những ngày tháng sau đó tôi thực sự hoảng loạn nhưng rồi nghĩ đến gia đình nghèo khó, tôi đã nén nỗi đau vào trong, không kể với bất kỳ ai và tiếp tục việc học của mình.
Bốn năm đại học cũng trôi qua, ra trường với tấm bằng loại giỏi, tôi được nhận vào một công ty xuất nhập khẩu lớn với đúng chuyên ngành học và mức lương khởi điểm đáng mơ ước. Cũng trong môi trường mới, tôi quen và yêu Cường, anh hơn tôi 3 tuổi, con nhà giàu.
Sau 1 một năm yêu nhau, bạn trai ngỏ ý dẫn tôi về nhà ra mắt gia đình và tôi đồng ý. Tôi chuẩn bị bộ váy áo đẹp nhất và được bạn trai đánh xe đến đón mà trong lòng hồi hộp vô cùng.
Chúng tôi dừng lại trước căn nhà 5 tầng bề thế. Bước vào gian khách cùng bạn trai và khi vừa nghe Cường giới thiệu bố mẹ, tôi như "Từ Hải chết đứng". Đã 4 năm trôi qua kể từ cái đêm kinh hoàng ấy nhưng khuôn mặt, dáng người của gã chủ quán đồi bại, đã hại đời mình năm xưa, tôi chẳng thể quên. Oái ăm thay đó chính là bố đ.ẻ của bạn trai tôi.
Tôi suýt khụy ngã vì sốc. Chẳng nói lời nào, tôi bỏ chạy một mạch ra cửa. Chưa kịp hiểu chuyện gì và định đuổi theo tôi, Cường lập tức bị bố quát trở lại.
Sau buổi gặp hôm đó, tôi như chết đi một nửa. Xin chuyển công ty và rời đến khu trọ khác, tôi cắt đứt mọi liên lạc với bạn trai mà không giải thích nửa lời. Sau buổi gặp hôm đó, tôi như chết đi một nửa.
Vết thương lòng năm xưa ám ảnh tôi ghê gớm. Tôi sống khép mình từ đó. Và hiện tại, dù đã 5 năm trôi qua sau buổi ra mắt kinh hoàng ấy, khi đã thành đạt trong sự nghiệp, tôi vẫn chẳng đủ can đảm để yêu và lấy ai.
Theo VNE
Tủi nhục khi bố chồng tương lai cướp cuộc đời con gái Sau khi "vui vẻ" với tôi xong, ông ta bỏ về phòng bỏ mặc tôi "tơ hơ" ở lại trong sự nhục nhã ê chề... Tôi vơ đống quần áo nhét vào va ly rồi trốn về Hà Nội ngay trong đêm đó. Minh năm nay đã gần 30 tuổi, anh có công việc ổn định và là một người đàn ông kiếm...