Em ơi, cặp bồ vui không?
Em bấu víu vào người đàn ông của người khác, em lừa người ta, bán thân xác của mình. Có ngày nào em nghĩ, khi con em lớn lên, nó sẽ nghĩ thế nào về mẹ nó?
Em đừng lừa bậc làm cha, làm mẹ, đừng lừa những người ở dưới quê chẳng biết con cái họ sống thế nào mà vẫn tự hào khoe với xóm làng. (ảnh minh họa)
Em à, chị biết, em có cuộc sống như ngày hôm nay, phần nhiều là nhờ chồng chị. Chị cũng hiểu, anh ấy vì si mê sự trẻ trung, xinh đẹp và lẳng lơ của em nên đã giấu giếm chị, lén lút cung phụng em suốt bao nhiêu năm nay. Em tự hào khoe với bạn bè rằng, em là một bà mẹ đơn thân bản lĩnh. Một bà mẹ dù bỏ chồng nhưng vẫn có thể cho con em cuộc sống sung túc hơn bao người. Bỏ chồng, em chẳng còn gì để mất nên với em, ngủ với một người đàn ông nào đó giống như ăn một bữa cơm. Nó thành thói quen, thói quen không thể thay đổi.
Em khoe với gia đình em, lừa những người bố người mẹ ở quê rằng em phải nai lưng kiếm tiền, bươn chải vất vả mới có được ngày hôm nay. Em mở miệng ra là oán hận kẻ đã cướp chồng em, để mẹ con em bơ vơ, bị chồng đuổi ra khỏi nhà. Em mở miệng ra là chửi những gã đàn ông vô liêm sỉ, phản bội vợ con vì tình nhân. Nhưng có bao giờ em tự nhìn lại mình, rằng, em cũng chính là kẻ bị người khác chửi rủa.
Video đang HOT
Chị, là vợ của bồ em cũng giống như rất nhiều người đàn bà có chồng bị em quyến rũ, cũng sẽ chửi em, nói những lời xúc phạm em giống như em nói với cô vợ mới của chồng em vậy. Em có bao giờ nghĩ, trước khi nói người khác phải sờ lên gáy mình. Em ngoại tình, em vơ vét tiền của của đàn ông, để khiến họ bỏ bê vợ con. Em cũng từ đó mà có tiền, giàu có, cũng từ đó mà em có thể mở cửa hàng này, cửa hàng nọ, sắm nhà, sắm xe. Nhìn em có giống như một cô gái bao hạng sang đâu nhỉ?
Nếu như em hiểu được, điều em làm tồi tệ thế nào thì có lẽ em đã dừng lại. Nhưng không, em lại cho đó là điều hạnh phúc và hãnh diện. Vì em vẫn xinh đẹp, vẫn sành điệu, có nhà có xe, hơn hẳn những người đàn bà bằng trang lứa. Em lấy tiền ở đâu ra, em có nghĩ thế không?
Em bấu víu vào người đàn ông của người khác, em lừa người ta, bán thân xác của mình. Có ngày nào em nghĩ, khi con em lớn lên, nó sẽ nghĩ thế nào về mẹ nó? Nếu nó biết, mẹ nó cũng đi phá hoạihạnh phúc gia đình người khác, kiếm tiền nhờ những gã đàn ông bỉ ổi như cha nó, thì người nó hận không phải là bố nó mà lại chính là em. Đừng để con em khi trưởng thành phải xấu hổ vì mẹ mình. Những đồng tiền em mang về hàng ngày, nuôi con em ăn học, không phải là mồ hôi, nước mắt của em nên không có gì đáng tự hào cả. Em đừng lừa bậc làm cha, làm mẹ, đừng lừa những người ở dưới quê chẳng biết con cái họ sống thế nào mà vẫn tự hào khoe với xóm làng.
Hãy để cho họ cảm thấy tự hào thật sự bằng cách em vươn lên bằng chính đôi tay của mình, cho con em được kính trọng mẹ nó vì mẹ nó đã tần tảo sớm hôm kiếm tiền lo cho con ăn học. Đừng phá hủy hạnh phúc của người khác dù rằng em chẳng có gì để mất. Nếu em thật sự muốn tìm một người đàn ông lo cho em có cuộc sống sung túc, thì hãy chọn một người, là của riêng em. Đừng tranh cướp, đừng thủ đoạn, vì như thế, em thật sự quá thấp hèn, hơn cả kẻ đã cướp chồng em…!
Theo Eva
Này em ơi, có phải em ế vì em "quá tử tế"?
Có thể là hơi mâu thuẫn, khi mà "tử tế quá" lại hóa ế. Thế nhưng, dưới góc độ là một người đàn ông thì đôi khi vẫn có thể xảy ra.
"Tử tế" ở đây được hiểu thế nào? Vâng, nó thực ra là một cách nói bóng gió của giới trẻ hiện nay, chứ tuyệt đối không phải là theo nghĩa đen vốn có của nó đâu ạ. Thử nghĩ mà xem, một anh chàng yêu một cô gái từ thời sinh viên, qua 4 năm học Đại học, họ cùng lắm chỉ nắm tay. Đến khi đi làm, mãi mãi cô gái mới cho ôm một cái... anh chàng có "muốn gì thêm nữa" cũng khó.
"Mẹ em dặn, hôn nhau cũng có em bé". Câu này tưởng chừng trò cười, thế mà người lớn xưa vẫn hay dọa trẻ con thành ra nhiều cô nàng quá "gà", lại vẫn tưởng thật. Cũng có người biết là không thật, nhưng do ám ảnh những điều này, thành ra cũng chẳng dám vượt qua. Ở đây, tôi không nói đến việc hành động như vậy là đúng hay sai, mỗi người tự suy xét và có quan điểm riêng. Tuy nhiên, ở góc độ của anh bạn trai này, qua chừng đó năm, chỉ được nắm bàn tay... ôm một cái... từ sinh viên đến trưởng thành đi làm... liệu rằng anh ta có suy nghĩ gì? Chắc chỉ có càng chàng biết nhỉ! Còn tôi, thú thật là tôi sẽ hơi "chán".
Em gái, em "tử tế" quá, đến mức em "ngoan" quá đà. Em chẳng thể thốt ra được một lời lẽ nhõng nhẽo, em cũng chẳng thể kể một câu chuyện hài hước, dù là do em tự bịa ra. Những gì em nói luôn dẫn nguồn "mẹ em". Những gì em nghĩ luôn cứng nhắc và khuôn mẫu. Là một người yêu, anh cần gì? Anh cần một cô gái vui tươi, đáng yêu, làm dáng một chút, nhõng nhẽo một chút. Em có thể không cần nấu ăn quá ngon, không cần dạ vâng quá nhiều, nhưng phải khiến anh vui.
Em đi chơi cùng bạn trai, em đã gần 30 tuổi, sống độc lập riêng mà vẫn nằng nặc đòi người yêu phải đứng lên đưa về trước 10 giờ tối, cho dù cuộc vui của mọi người còn đang dang dở. Người yêu em khi ấy, vì áp lực của em mà phải đứng lên đưa em về, nhưng sau đó họ sẽ nghĩ gì? Bạn bè lại trêu đùa vài câu, một vài lần như thế, thành ra... "đi đâu không rủ nhà này nữa".
Có khi nào em tự hỏi, tại sao bạn bè nhiều người không xinh bằng em, không có công việc tốt như em, ngày xưa cũng chẳng... học gỏi như em... vậy mà họ có chồng, có con sớm thế? Em bảo số họ may mắn? Đôi khi, thực tế lại rất đơn giản, bởi họ sống với đúng tuổi và đúng thời của mình. Phụ nữ , điều đầu tiên cần có là sự quyến rũ, hấp dẫn với người khác. Và điều ấy không hoàn toàn được quyết định bởi sắc đẹp hay tài năng.
Em gái ạ, anh không xúi em phải lả lơi, anh cũng chẳng cổ vũ em đi khuya về sớm, nhưng em cũng đừng quá cứng nhắc trong cái vỏ bọc của chú rùa. Chúng ta gần 30 tuổi, chúng ta là một người trưởng thành và chúng ta đủ lớn để không phụ thuộc vào bất cứ ai, đủ khôn để có thể biết điều hay lẽ phải. Hòa nhập một chút, sẽ khiến em bớt cô đơn trong mùa thu gió lạnh...
Theo Khỏe & đẹp
Mạnh mẽ lên cô gái. Hãy hãnh diện vì đã yêu hết mình! Chưa một lần nào được nắm tay anh nhưng tôi có cảm giác như bị ai đó bỏ rơi. Những cơn mưa chiều bất chợt từ lâu đã trở thành đặc sản của Đà Lạt - xứ sở của những tâm hồn "ướt". Đó chỉ là nhận định của riêng tôi thôi - một kẻ yêu sự cô đơn. Chắc cũng bởi vì...